Tam Thốn nhân Gian

Chương 648

Chương 648Chương 648
TẦNG THỨ BA
"K T guồn sáng phía dưới là một thế giới.
Nhưng thật kỳ lạ, nó khác với tất cả các thế giới mà Vương Bảo Nhạc đã từng nhìn thấy trước đây. Ngay cả đạo cung chủ tinh bị tộc Vị Ương chiếm giữ cũng không khiến Vương Bảo Nhạc chấn động như thế giới này.
Bầu trời của thế giới này có màu đen, hay nói chính xác hơn là một bầu trời phủ đầy sương mù. Ngoài bầu trời phủ sương mù đen như mực, còn có một ống dẫn máu thịt khổng lồ chạy thẳng xuống mặt đất từ trong khe hở của mây mù.
Trong thế giới này có hơn mấy nghìn ống dẫn máu thịt giống như vậy. Chúng chiếm giữ toàn bộ bầu trời, đồng thời rơi xuống cùng một chỗ.
Đó là một cái cột... chống trời khổng lồ hơn, kinh người hơn, có kích thước chừng vạn trượng dựng thẳng đứng trên một vùng đất cũng màu đen.
Cây cột này cũng được làm bằng thịt và máu, thậm chí nó còn đang chậm rãi nhúc nhích. Hàng nghìn ống dẫn máu thịt được kết nối với nó. Mỗi lần nó nhúc nhích đều giống như tỏa ra lực hút, hút lấy máu và thịt trong hàng nghìn ống dẫn máu thịt kia.
Có thể nhìn thấy phía trên cùng của hình trụ này, nhưng lại không thể nhìn được nó có độ sâu bao nhiêu trong lòng đất. Mà mặt đất của thế giới này ngoại trừ bùn đất đen như mực, còn có vô bướu thịt nhô lên. Trong mỗi cái bướu đều có một cái phôi thai, nhìn có vẻ không phải là tộc Vị Ương, mà là một loại mãnh thú nào đó.
Khi phóng tầm mắt nhìn, toàn bộ thế giới tràn đầy dấu vết bị cải tạo, những cái ống dẫn máu thịt kia lại càng khiến người ta giật mình hơn. Đồng thời, trong phạm vi vạn trượng ở bên ngoài hình trụ khổng lồ
kia còn có một bức màn ánh sáng. Bức màn ánh sáng này tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, giống như một lớp bảo vệ, ngán cản tất cả những kẻ bước vào.
Thậm chí, ở bên ngoài mỗi ống dẫn máu thịt cũng có một bức màn ánh sáng tương tự khiến chúng và hình trụ kia là một thế giới, còn bên ngoài bức màn ánh sáng màu lam là một thể giới khác.
Còn có âm thanh ừng ực liên tục vang vọng trong thế giới này. Tất cả những điều đó khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy tâm thần bị chấn động mãnh liệt, phải mất một hồi lâu mới hít vào một hơi, trầm ngâm một lúc, sau đó hắn nghiến chặt răng, chậm rãi trèo xuống dọc theo ống dẫn máu thịt. Cho đến khi xuyên qua những đám mây mù, hắn đã tận mắt nhìn thấy thế giới này.
Có thể nói, thế giới này hoàn toàn lấy hình trụ này làm trung tâm, lớp màu xanh lam bảo vệ nó ở trong thế giới, sự tồn tại bên ngoài không thể xâm nhập vào. Còn Vương Bảo Nhạc cũng là tình cờ tìm thấy ống dẫn
máu thịt ở trong chiếc cối xay, sau khi trèo đến đây đã khiến vị trí của hắn biến thành ở bên trong màn ánh sáng màu xanh lam này.
Trái tim của Vương Bảo Nhạc đập rộn lên, hơi thở không ổn định, nằm bò lên trên ống dẫn. Khi hắn phóng mắt nhìn ra xung quanh, hình trụ khổng lồ này trong mắt hắn giống như một con nhộng đang hấp thu máu và chất dinh dưỡng đến từ chiếc cối xay xác chết. Mà kết hợp với các cảnh tượng trong cối xay, Vương Bảo Nhạc không khó đoán ra, rất có khả năng ở đầu cuối phía dưới lớp bùn đất của con nhộng này còn có thế giới khác tồn tại.
“Nếu như xác chết là tầng thứ nhất, vậy thì nơi này chính là tầng thứ hai...”
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, trong tâm trí hắn hiện lên hình dáng của chiến hạm tộc Vị Ương. Hắn nhớ rằng đó là một chiến hạm do ba hình tròn khổng lồ tạo thành.
Mà ở giữa ba hình tròn này còn có hình tròn thứ tư, xem như là chủ thể của chiến hạm, nó chồng lên ba hình tròn xếp thành hình tam giác kia cả ở phía dưới hay ở vị trí trung tâm giữa chúng.
“Nhận định như vậy, nếu vòng tròn thứ tư là tàng thứ hai, vậy thì cho dù là Diệt Liệt Tử hay Du Nhiên Đạo Nhân, có lẽ đều sẽ xuất hiện ở đây!”
Vương Bảo Nhạc xoa ấn đường và nhìn ra chỗ xa hơn. Thế nhưng thế giới này quá lớn, Vương Bảo Nhạc không thể nhìn thấy điểm cuối.
Sau một lúc trầm ngâm, Vương Bảo Nhạc đã từ bỏ ý nghĩ rời khỏi bức màn ánh sáng màu xanh lam này. Theo như hắn thấy, nếu như hắn đã bước vào bức màn ánh sáng, rõ ràng đã đi trước không ít người. Nếu đã vậy, mặc dù nhìn có vẻ nguy hiểm, nhưng ở một mức độ nào đó, có lẽ sẽ an toàn hơn.
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, bay nhanh xuống phía dưới dọc theo ống
dẫn máu thịt. Sau khi nhảy một phát hạ xuống đẩt, đầu tiên hắn đi đến rìa của bức màn ánh sáng bảo vệ màu xanh lam, sử dụng con rối để thử. Hắn phát hiện đi ra ngoài mặc dù có chút khó khăn, nhưng cũng không phải không thể, song muốn đi vào từ bên ngoài thì gần như là không thể. Lúc này hắn mới như có điều suy nghĩ, quay người đi tới phía trước con nhộng hình trụ khổng Lô.
Sau khi quan sát một lúc, cơ thể của Vương Bảo nhoáng lên. Hắn lượn một vòng xung quanh con nhộng hình trụ khổng lồ, trở về vị trí ban đầu, trong mắt hắn ánh lên tia sáng kỳ lạ, lại lấy con rối ra để nó đến gần, thử bám lên ống dẫn máu thịt như lúc trước xem thử có thể vùi vào đó rồi rơi xuống tầng thứ ba mà hắn đoán hay không.
Mặc dù con nhộng hình trụ này đang nhúc nhích, nhưng độ cứng của nó vượt xa ống dẫn máu thịt, cán bản không để người vùi vào bên trong, trừ khi là phá vỡ vỏ của nó rồi chui vào trong đó.
Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy đau đầu. Theo bản năng, hắn cảm thấy bên dưới chắc chắn sẽ có manh mối. Có lẽ sẽ có một số bí mật liên quan đến chiến hạm này và cơ hội rời khỏi đây, nhưng rõ ràng muốn đi vào bên trong con nhộng hình trụ này, chắc chắn sẽ có không ít nguy hiểm.
Nhưng nếu như bỏ cuộc thì Vương Bảo Nhạc lại thấy không cam lòng. Thế là hắn nheo mắt lại trong sự trầm ngâm, quyết định vẫn là thử dùng con rối xem sao. Sau khi đã có quyết định, Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi và cảm nhận sự vững chắc của con nhộng hình trụ này, Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại. Chúc Đoạt Đế Khải đột nhiên biến hóa, trong tiếng ầm ầm, đường viền được hình thành từ kinh mạch màu máu xuất hiện một cách dữ tợn, thần binh cốt thủ của Đế Khải cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Không chút do dự, cơ thể của vương Bảo nhoáng một cái, lùi lại mấy chục trượng, đạp mạnh chân phải lên mặt đất. Sau khi tích lũy sức mạnh, trong mấy hơi thở đột
nhiên bộc phát, cả người giống như một mũi tên rời khỏi cung, với thần binh cốt thủ của Đế Khải làm mũi nhọn, phóng thẳng tới phía con nhộng hình trụ.
Tốc độ rất nhanh, thậm chí còn phát ra tiếng rít, trong nháy mắt đã tới gần. Hắn giơ tay phải lên đánh ra một quyền, nhờ sức mạnh của Đế Khải, nhờ tu vi của bản thân, nhờ sự tăng thêm do tốc độ mang lại, một kích này có thể nói là đã đánh ra lực mạnh nhất của Vương Bảo Nhạc, nhất là trong sự ngưng kết đã kích ra sức mạnh của thần binh. Thế là trong tiếng nổ vang, hình trụ trực tiếp bị một quyền của Vương Bảo Nhạc xuyên qua.
Lỗ hổng do bị xuyên qua không lớn, chỉ bằng phạm vi của nắm tay, hơn nữa, cũng không khiến cho hình trụ bị chẩn động mạnh. Dù sao đối với nó, một lỗ hổng như vậy chỉ giống như một vết thương rất nhỏ trên cơ thể con người, không đáng để mắt tới.
Mặc dù tiếng ầm ầm vang vọng khắp nơi một cách rầu rĩ, còn có chất lỏng màu tím chảy ra từ trong lỗ thủng của hình trụ bị vỡ vụn, nhưng khi Chúc Đoạt cốt thủ của Vương Bảo Nhạc rút ra, vết thương đã nhanh chóng được lành lại bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Tốc độ lành vết thương nhanh đến mức Vương Bảo Nhạc không có thời gian mở rộng nó để đưa con rối vào. Thấy lỗ hổng sắp hoàn toàn biến mất, trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên sự quả quyết, cơ thể hắn lập tức xuất hiện hư ảnh đè lên nhau. Lôi phân thân của hắn trong nháy mắt đã đi ra khỏi bản thể, hóa thành một tia chớp, chui thẳng vào trong lỗ hổng ngay khi nó khép lại.
Theo phân thân chui vào, Vương Bảo Nhạc bản thể chấn động. Sau khi lấy con rối ra để bảo vệ, hắn tìm được một nơi ẩn náu ờ gần đó, khoanh chân ngồi xuống, tâm thần chia ra làm hai. Một mặt cảnh giác với xung quanh, một mặt thì điều khiển phân thân chìm vào trong con nhộng hình trụ
tràn ngập chất lỏng màu tím.
Cùng lúc đó, khi phân thân Vương Bảo Nhạc bước vào bên trong con nhộng chạm vào chất lỏng màu tím, hắn lập tức cảm nhận được sức mạnh ăn mòn cực kì đáng sợ chứa trong chất lỏng màu tím này. Thậm chí, nếu như đổi thành cơ thể máu thịt của mình, sợ là sẽ lập tức bị án mòn thành máu loãng.
Ngay cả con rối sợ là cũng không chịu nổi, duy chỉ có lôi phân thân của Vương Bảo Nhạc không phải máu thịt mà là một cơ thể do sấm sét ngưng kết ra, cho nên có thể kiên trì một khoảng thời gian trước sự án mòn này. Nhưng rõ ràng không thể quá lâu, cần phải chìm xuống dưới đáy với tốc độ nhanh nhất, tìm ra vị trí của tầng thứ ba.
Chỉ là... mối nguy không chỉ là chất lỏng màu tím mà còn là một số vật chưa biết tồn tại trong con nhộng hình trụ này. Phân thân của Vương Bảo Nhạc vừa chìm xuống chưa đẫy mười trượng, đột nhiên, thậm chí
hắn còn không nhìn rõ, chỉ cảm thấy có tia sáng màu vàng kim lóe lên. Ngay sau đó, phân thân của hắn tan vỡ, hóa thành từng trận sấm sét và chìm vào trong chất lỏng màu tím.
Vương Bảo Nhạc ngồi khoanh chân ở tầng thứ hai chợt mở mắt, nhìn chằm chằm vào con nhộng hình trụ trong một lúc rồi lại tiếp tục ngưng kết ra một lôi phân thân khác, một làn nữa mở ra lỗ hổng, đưa phân thân vào trong đó. Lần này hắn thận trọng hơn, thậm chí còn đưa cho phân thân một báu vật bảo vệ cấp tám.
Đúng là có tác dụng, theo sự lóe lên của tia sáng màu vàng kim, so với vừa rồi có thêm một tiếng nổ vang. Đó là âm thanh tạo ra khi vật thể màu vàng này kim này chạm vào lớp bảo vệ khiển nó sụp đổ. Ngay sau đó, trước khi phân thân tan vỡ lần nữa, Vương Bảo Nhạc cuối cùng cũng nhìn thấy rõ hình dáng của vật màu vàng kim kia.
Đó là một ngón tay gãy màu vàng kim!
"filepos0013964556">

Bạn cần đăng nhập để bình luận