Tam Thốn nhân Gian

Chương 650

Chương 650Chương 650
TỬ ĐẠO
Giọng nói này vừa vang lên, Vương Bảo Nhạc theo bản năng lẫy mặt nạ ra khỏi ngực nhìn xem có trong suốt hay không. Đúng là sau khi đi vào chiến hạm này, hắn đã bị sự kỳ dị ở nơi này làm cho đa nghi.
“Không càn nhìn nữa, đều tại ngươi đã vào cái nơi quỷ quái này. Ngay khi bước vào ta đã bị cái thứ quỷ quái này áp chế, không thể không yên phận, thậm chí còn ngủ một giấc sâu để tránh bị nơi này chiếm đoạt, cho dù bây giờ tỉnh lại, nhưng cũng không tỉnh được lâu!”
Chú ý tới hành động của Vương Bảo Nhạc, chị đẹp giận dữ nói.
“Chiếm đoạt?”
Vương Bảo Nhạc sau khi xác nhận chị đẹp
vẫn bình thường, giống như đã tìm được người tâm phúc, tinh thẫn trở nên hưng phấn, nhưng ngay sau đó đã nghe ra được sự bất thường trong lời nói của chị đẹp.
“Người trẻ tuổi bây giờ, lá gan đúng là rất lớn. Phùng Thu Nhiên kia cũng vậy, Diệt Liệt Tử kia cũng vậy, Du Nhiên cũng vậy, người nào cũng điên rồi. cả tên mập ngươi nữa, cũng điên rồi, có biết đây là đâu không hả? Đây là chiến hạm tử đạo của tộc Vị Ương đấy!”
Lời của chị đẹp mang theo sự mệt mỏi, như thể có thể lộ rõ thân ảnh. Lúc này nhất định là cô đang có động tác một tay xoa ấn đường một tay chỉ vào tên mập trách mắng.
“Tử đạo? Không phải cúng tế sao?”
Vương Bảo Nhạc lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.
“Tộc Vị Ương nám đó đánh một trận với Minh Tông đã tiêu diệt thiên đạo trước đây. Sau khi thay đổi pháp tắc tinh không, lấy
cơ thể thiên đạo đã chết đó, lấy bầu trời sao làm lò, lấy các ngôi sao làm vật liệu, chế tạo ra chín vạn chiến hạm tử đạo. Sức mạnh của chín trăm chiếc đầu tiên có thể so với Tinh Vực, sức mạnh của chín nghìn cái sau giống như Hằng Tinh, những cái còn lại có thể so sánh với Hành Tinh. Chiến hạm mà ngươi đang đứng mặc dù bị hư hỏng nặng, nhưng nó cũng có thể đạt tới Linh Tiên đại thành!”
“Đồng thời, chiến hạm tử đạo không cho phép người sống bước vào. Một khi người sống bước vào đều sẽ bị nhiễm bẩn bởi các quy tắc ở đây và bị hút đi, bởi vì nơi này chôn vùi mảnh vỡ thiên đạo, chôn vùi tất cả xác chết của thời kỳ đó. Hơn nữa, có pháp tắc tuần hoàn ở đây, gàn như không có bát đ'âu và không có kết thúc, và ngọn nguồn của tất cả những điều này là từ bộ chiến y ở trước mặt ngươi!”
“Mặc bộ y phục này vào, ngươi có thể điều khiển chiến hạm tử đạo này, đồng thời có thể điêu khiển vô số đội quân của người chết trong chiến hạm này!”
Vương Bảo Nhạc nghe tới đây, mắt hắn đột nhiên mở to, quay đầu nhìn bộ chiến y kia, trong mắt hắn ánh lên tia lửa, thế nhưng không đợi hắn cất lời, chị đẹp đã giận dữ nói.
“Cách mặc bộ chiến y này là hiến tế máu thịt của chính mình, thiêu đốt linh hồn, để khi linh hồn tan biến sẽ dung nhập vào bộ chiến y này và trở thành một, khi đó ngươi sẽ có thể điều khiển chiến hạm tử đạo tộc Vị Ương này. Từ nay về sau, ngươi chính là chiến hạm, chiến hạm chính là ngươi, này mập, ngươi có muốn thử không?”
“Hả?”
Vương Bảo Nhạc không ngờ lại có hậu quả như vậy, lập tức do dự.
“Hay mà, sau khi ngươi trở thành chiến hạm, ngươi vẫn có thể tu luyện. Nói không chừng sẽ gặp được một cô chiến hạm vào một ngày nào đó, các ngươi có thể thu hút lẫn nhau.”
Chị đẹp thản nhiên cất lời, nhưng lời nói lại khiến Vương Bảo Nhạc sởn gai ốc, nhanh chóng lắc đẵu.
“Cho dù ngươi có muốn, điêu đó cũng khó mà thực hiện được. Bộ chiến y tử đạo này đã bị hư hại. Kẻ dung hợp linh hồn trước đây đã bị giết. Sau khi chết, chiến y vẫn để lại vết thương ở ấn đường, muốn vết thương lành lại, chỉ có hy sinh người sống. Ta đoán, thứ đối phương muốn khi dẫn dụ các ngươi vào đây chính là máu thịt của các ngươi!”
“Lấy máu thịt của các ngươi làm một phần chất dinh dưỡng để kẻ giật dây có thể dung nhập vào bộ chiến y trong một thời gian ngắn. Mặc dù không thể điều khiển đại quân xác chết, nhưng cũng có thể điều khiển chiến hạm chuyển động ở một mức độ nhất định, do đó hiến tế toàn bộ người sống trong đạo cung. Thậm chí, nếu như không đủ, có lẽ sẽ điều khiển chiến hạm xông vào Liên bang và hiến tế tất cả các sinh mệnh của Liên bang, hẳn là có thể miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn khôi phục.”
“Vả lại tộc Vị ương chú trọng đến quy định nhiệm vụ. Nếu như ta không đoán sai, nhiệm vụ ngán cản cổ kiếm đồng xanh mà người giật dây tiếp nhận trước đó vẫn chưa đi đến hồi kết. Một khi thất bại sẽ phải gánh một hình phạt không hề nhỏ, không tới đường cùng, cũng sẽ không yêu cầu sự giúp đỡ. Ngoài ra, cũng vì một số bất ngờ mà không thể chuyển vị trí ra ngoài, đó cũng là một trong những lý do tại sao người này không yêu cầu Tộc Vị Ương giúp đỡ. Do đó, ý nghĩ của người này tám chín phần là như vậy. Một khi hắn ta thực hiện được điêu này, ngay cả đã hoàn thành nhiệm vụ, khi hắn ta trở lại, có lẽ thu hoạch sẽ rất lớn, đủ để người này liêu một phen!”
Chị đẹp chậm rãi cất lời, giọng nói trầm thấp, nhưng không quá nặng nề. Sau khi Vương Bảo Nhạc chớp mắt, mặc dù đồng ý với phán đoán và phân tích của chị đẹp, nhưng hắn hiểu rõ chị đẹp, biết nếu cô đã nói vậy thì nhất định là có cách để hóa giải. Thế là hắn ho khụ một tiếng, sau khi tâng bốc vài câu lấy lệ, nhanh chóng hỏi cách
giải quyết.
“Đơn giản, gọi sư huynh ngươi tới đây, một kiểm là xong hết.” Chị đẹp hừ một tiếng, rồ ràng khá bất mãn với lời nịnh nọt của Vương Bảo Nhạc.
Khi Vương Bảo Nhạc vừa nghe thấy lời này thì lập tức câm nín, tự suy nghĩ ta cũng biết là đơn giản, nhưng ta không biết phải gọi như thế nào. Thế là hắn thở dài rồi đột nhiên cất lời.
“Chà? Chị nói xem, nếu em đe dọa kẻ giật dây, nói sư huynh của em là đệ nhất thẫn vương, giết em chẳng khác nào tự sát thì chị thấy sẽ thể nào?”
Chị đẹp đột nhiên rất hối hận về câu trêu chọc trước đó, lời của Vương Bảo Nhạc đã khiển cô đột nhiên cảm thấy rất hợp lý sau một thoáng ngây người, vì vậy cô vội vàng nói với vẻ mệt mỏi.
“Đừng nghĩ đến những điêu vô dụng đó nữa, nói không chừng ngay khi ngươi tự giới thiệu đối phương lại càng muốn giết ngươi hơn đấy. Hiện tại, thứ bày ở trước mặt ngươi thật sự là một cơ duyên. Chiến y này ngươi không thể mặc nhưng ngươi có thể hút nó, khởi động phệ chủng của ngươi, hút sạch sẽ nó, có thể cuộc khủng hoảng lẫn này sẽ được ngươi hóa giải.”
Lời này nghe thế nào Vương Bảo Nhạc cũng cảm thấy không đáng tin cậy, đang định tiếp tục hỏi một vài câu thì chị đẹp không biết đã ngủ say thật hay giả, không trả lời nữa.
Vương Bảo Nhạc thở dài, sau khi suy nghĩ một hồi, trong mắt hắn ánh lên sự quyết đoán. Chuyện tự giới thiệu có quá nhiêu sự không chắc chắn, không tới mức vạn bất đắc dĩ, Vương Bảo Nhạc cũng không muốn sử dụng nó. Vậy thì hiện giờ xem ra, có lẽ hấp thu chiến y này đúng là cách tốt nhất.
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc không do dự nữa, phân thân lóe lên bước thẳng xuống
hồ nước màu vàng kim, đạp mặt hồ bay như tên bắn đến phía trước chiến y tộc Vị Ương. Sau khi kiểm tra và cảm nhận một cách cẩn thận, xác định không có gì đáng ngại, lúc này hai tay hắn mới bấm niệm pháp quyết. Mà bản thể của hắn ở trong tầng thế giới thứ hai lúc này cũng nhanh chóng lấy chiếc vòng trữ vật ra và đặt nó sang một bên, sau đó lập tức bấm niệm pháp quyết. Phân thân và bản thể ngay lập tức dựa vào sức mạnh thuật pháp của Lôi Tiên Biến giống như dịch chuyển tức thời, hoán đổi vị trí trong nháy mắt.
Phân thân xuất hiện trong lớp bảo vệ màu xanh lam tầng thứ hai, còn bản thể của hắn thì đến bên cạnh chiến y tộc Vị Ương trong hồ nước màu vàng kim của hang động này. Vừa mới xuất hiện, Vương Bảo Nhạc không chút do dự khoanh chân ngồi xuống. Phệ chủng trong cơ thể 'âm 'âm bộc phát, hút dọc theo lỗ hổng ở ấn đường chiến y.
Theo sự lan tỏa của lực hút, chiến y Tộc Vị ương lập tức rung động, rất nhiêu linh khí bị hút ra khỏi lỗ hổng của ấn đường, bị nuốt vào cơ thể của Vương Bảo Nhạc.
Linh khí này rất dồi dào khiến cho phệ chủng dường như cũng trở nên hưng phấn. Dưới sự hấp thụ điên cuồng, liên tục lan ra nhiêu vị trí khác nhau trên cơ thể của Vương Bảo Nhạc, thậm chí vỏ kiếm bản mệnh cũng rung động, bắt đầu hấp thu.
Nhưng bản thân bộ chiến y này lại tồn tại sự bài xích mạnh mẽ, điêu này khiến cho tốc độ hấp thu của Vương Bảo Nhạc không được nhanh lắm. Nhưng dưới sự nước chảy thành sông, một khi cho hắn đủ thời gian, vẫn có thể tiếp tục hút sạch bộ chiến y này.
Cùng lúc đó, lôi phân thân Vương Bảo Nhạc xuất hiện ở tăng thứ hai cũng lập tức nhặt chiếc vòng tay trữ vật ở bên cạnh lên, không dừng lại, cơ thể nhoáng một cái chạy thẳng vào bức màn ánh sáng màu xanh lam, muốn lao ra khỏi tấm màn ánh
sáng này và tìm người khác để kể tất cả những gì mình biết.
Đi ra khỏi tấm màn ánh sáng bảo vệ màu xanh lam mặc dù hơi khó khán, nhưng so với khó khán khi đi từ bên ngoài vào, có Pháp Binh trong vòng tay trữ vật. Hơn nữa, ngoài sức mạnh thân thể, phân thân không có gì khác biệt với bản thể Vương Bảo Nhạc về mặt tu vi vẫn có thể làm được.
Rất nhanh, theo tiếng rít của trường mâu màu đen, lôi phân thân của Vương Bảo Nhạc đã hóa thành rất nhiều tia sét, gắn vào trong trường mâu xuyên qua lớp bảo vệ màu xanh lam. Mặc dù tạo thành một chút ảnh hưởng đến hắn, nhưng không phải là không thể chống đỡ. Lúc này, sau khi lao ra, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc biến ảo tỏa ra tia sét kéo trường mâu màu đen, bước chân không h'ê dừng lại, chạy thẳng tới phía xa, tìm kiếm dấu vết của những người khác.
Bởi vì nơi này quá lớn, một mình Vương Bảo Nhạc khó có thể chu toàn. Cho dù giờ
đây tu vi của hắn không ngừng nâng cao, khoảng cách giữa lôi phân thân và bản thể có thể xa hơn, nhưng chung quy cũng có giới hạn, vì vậy phân thân của Vương Bảo Nhạc không thể rời khỏi hay vượt qua giới hạn này.
Cho nên, hắn dứt khoát lấy ra toàn bộ số con rối còn lại của mình để chúng phân tán đi khắp nơi tìm kiếm. Đồng thời, hắn cũng dựa vào tốc độ liên tục tìm kiếm ở khu vực này trong khả năng cho phép của mình.
Phạm vi kiểm soát sau nhiều lần cải tiến của những con rối kia đã táng lên rẩt nhiêu. Hiện tại, trong sự khuếch tán, hiệu suất và sự tiện lợi đều vượt qua Vương Bảo Nhạc đang một mình tìm kiếm.
Cứ như vậy, thời gian trôi đi, chẳng mẩy chốc đã qua mấy ngày. Khi bản thể của Vương Bảo Nhạc vẫn đang chậm rãi hấp
thu linh khí trong chiến y, phân thân của hắn dưới sự trợ giúp của các con rối đã phân tán, cuối cùng đã có một con rối phát hiện ra dấu vết còn sót lại sau va chạm của trận pháp và thuật pháp ở một khu vực.
Ngoài ra, có một ít máu tươi và mảnh quẫn áo bị tàn phá khiến lôi phân thân của Vương Bảo Nhạc đột nhiên biến sắc sau khi cảm nhận nó.
“Nhã Mộng!”
"filepos0014006845">

Bạn cần đăng nhập để bình luận