Tam Thốn nhân Gian

Chương 745

Chương 745Chương 745
LÊN ĐƯỜNG
Chuyện chiến hạm của thượng tông bị cướp đã dấy lên một làn sóng khủng hoảng cực lớn. Mặc dù Vương Bảo Nhạc đã lường trước được phần nào, nhưng dù sao hắn cũng không phải người của nền văn minh Thần Mục nên khó tránh khỏi việc đánh giá thấp hậu quả của việc này.
Trong vòng ba ngày, toàn bộ chủ tinh Thần Mục gần như bùng nổ. Dưới sự dẫn dắt của sáu vị Thông Thần, người của Tử Kim Tân Đạo Môn hùng hổ bắt đầu lao vào điều tra khắp các tông môn ở dãy núi thứ nám, dãy núi thứ sáu, dãy núi thứ bảy và dãy núi thứ tám. Những tông môn bình thường khi ở trong nền văn minh Thần Mục thì dè dặt cẩn thận, ra ngoài xâm nhập nền văn minh khác thì hung tàn không ai bằng, không có bất kỳ kẻ nào là chưa từng nhiễm máu
tươi, nhưng tất cả đều bị Tử Kim Tân Đạo Môn quét ngang.
Mặc kệ bọn họ có vấn đề hay không, tất cả đều bị Tử Kim Tân Đạo Môn xông thẳng vào điêu tra, mặc sức sưu hồn. Đồng thời, Chưởng Thiên Hình Tiên Tông và Khôn Thái Vạn Hòa Tông cũng thể hiện thái độ nhất trí cùng Tử Kim Tân Đạo Môn. Bọn họ còn phối hợp ra quân cùng Tử Kim Tân Đạo Môn để giữ gìn uy nghiêm của thượng tông, đồng thời cũng là để đề phòng Tử Kim Tân Đạo Môn vu khống làm bậy trong những hạ tông nẳm dưới trướng của bọn họ.
Thậm chí, ngay hôm sau, hoàng tộc còn hạ chí, nghiêm khắc lên án kẻ gây án. Cũng chính vì hoàng tộc cũng lên tiếng nên cuối cùng việc này không thể bị ém nhẹm trong phạm vi chủ tinh nữa mà lan ra khắp tất cả hành tinh của văn minh Thẫn Mục. Chỉ trong thời gian ngắn, toàn bộ ván minh Thẫn Mục đã hoàn toàn bùng nổ.
Trong lúc tất cả các tông môn của chủ tinh Thần Mục đều bị điều tra cặn kẽ, Thánh Đào Môn nơi Vương Bảo Nhạc đang ở cũng không thể may mắn tránh khỏi. Bọn họ bị tu sĩ Thông Thẫn dẫn đội tới từ Tử Kim Tân Đạo Môn điều tra từ trên xuống dưới trong sự phối hợp của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông.
Ngay cả chiến hạm đã được sửa chữa hơn phân nửa trong không gian cấm địa cũng bị điêu tra thật kỹ lưỡng. Thậm chí, túi trữ vật của từng người cũng không tránh khỏi việc bị lục soát, toàn bộ tu sĩ cấp thấp đều bị sưu hồn. về phần Vương Bảo Nhạc, những trưởng lão khác và Thái thượng Trưởng lão, do có Chưởng Thiên Hình Tiên Tông ở đây nên không bị sưu hồn mà là dùng Hồn Thạch để kiểm tra.
Mặc dù Hồn Thạch không kiểm tra chính xác bằng sưu hồn, nhưng trừ khi tu vi của người đó hơn hẳn người chủ trì, bằng không một khi nói dối sẽ lập tức bại lộ. Tuy tu vi thật sự của Vương Bảo Nhạc chỉ là
Nguyên Anh đại viên mãn, nhưng Tinh Thần Nguyên Anh của hắn vốn đã rất kinh người, lại có thật pháp Bản Nguyên phối hợp, nên trong lúc kiểm tra bằng Hồn Thạch cũng không hề để lộ sơ hở nào.
Việc điêu tra túi trữ vật cũng vậy, tất cả những thứ khả nghi đã được Vương Bảo Nhạc giấu ở chỗ bản tôn của mình từ lâu, mà liên hệ giữa hắn và bản tôn cũng khiến cho việc cất vào lẫn lấy ra đều không hề khó khán. Thật ra, dù có bị sưu hồn thật thì Vương Bảo Nhạc cũng không sợ, trừ khi Linh Tiên đích thân tới đây, bằng không Vương Bảo Nhạc đủ tự tin sẽ không gặp phải bất kỳ sự cố nào.
Cứ như vậy, mắt thấy thời gian ba ngày đã sắp qua, mà đợt điêu tra làm rung động khắp cả nền văn minh này vẫn không có bất kỳ manh mối nào trong sự lo lắng táng cao của sáu vị Thông Thần kia. Lúc bọn họ muốn điều tra sâu hơn, tiến hành lần sưu hồn triệt để lần thứ hai với cường giả Nguyên Anh và Thông Thần thì lại tra ra một manh mối.
Nghe đồn Thủy Luyện Tông có tham gia vào vụ cướp này. Sau đó, bên Vạn Linh Tông cũng bị tra ra manh mối tương tự. Cho nên sáu vị Thông Thần của Tử Kim Tân Đạo Môn mới điên cuồng xông vào hai tông môn này như kẻ sắp chết bắt được cọng rơm cứu mạng. Trong sự nỗ lực tìm kiếm của sáu Thông Thần bọn họ, hai tông môn này đã không giấu được bất kỳ bí mật nào nữa. Việc hai tông môn này liên thủ cướp chiến hạm của tông môn dãy núi thứ sáu trước đó đã được khui ra.
Sau khi biết được toàn bộ sự việc, sáu vị Thông Thần này lại im lặng, không biết cuối cùng bọn họ bàn bạc ra sao. Đến ngày thứ ba thì lại có một tin tức được lan truyền rộng rãi, nói rằng hai tông môn này đã mưu đồ một loạt sự kiện cướp đoạt, còn nổi cơn điên đi đánh cướp chiến hạm của Tử Kim Tân Đạo Môn.
Việc này vốn dĩ chẳng ai thèm tin, dù sao thì cái đầu còn đỡ, nhưng trừ khi Thủy Luyện Tông và Vạn Linh Tông bị điên cả rồi thì mới đi cướp của Tử Kim Tân Đạo
Môn. Nhưng theo những thông tin được đưa ra sau đó đều nói rõ đúng là hai tông môn này đã tham gia vào những vụ cướp trước đó.
Thể là sau một thoáng im lặng, tất cả các tông môn trên chủ tinh Thần Mục lập tức ra vẻ tức giận. Mặc kệ là tức giận thật hay vờ vịt, nói chung tất cả đều công khai lên án tới tấp.
Thậm chí, cùng ngày hôm đó hoàng tộc lại ra một ý chỉ mới, trong đó trực tiếp xác định việc này. Tử Kim Tân Đạo Môn cũng im lặng một lúc mới tuyên bố kết quả khiến cho vụ việc chấn động cả nền văn minh này tạm thời kết thúc.
Tông chủ của Thủy Luyện Tông và Vạn Linh Tông cán bản không có tư cách mở miệng phân bua hay giải thích thì đã bị chế tài, bắt buộc phải bồi thường cho Tử Kim Tân Đạo Môn. Hơn phân nửa tài nguyên trong tông môn đã dùng để bồi thường cho Tử Kim Tân Đạo Môn.
Những tài nguyên còn lại cùng với kiến trúc và tài liệu sơn môn của hai tông môn đều bị đấu giá để bồi thường cho những tông môn bị cướp. Đến lúc này thì mọi chuyện mới tạm thời kết thúc, mà cách cục của dãy núi thứ năm bất ngờ thay đổi.
Mặc dù chuyện này đã chấm dứt, nhưng thực tế cũng có rất nhiêu người nhìn ra mánh khóe. Bọn họ đều biết Thủy Luyện Tông và Vạn Linh Tông phải gánh tội thay cho người ta nhưng lại không thể trách được kẻ khác, dù sao thì bọn họ cũng thật sự có tham dự vài Lân.
Nhưng điểm chính trong chuyện này vẫn là hoàng tộc...
Nếu không phải hoàng tộc hai lần hạ chỉ thì việc này khó mà được giải quyết như thế. Từ việc này có thể thấy loáng thoáng rằng đây là một ván cờ giữa hoàng tộc và ba đại tông.
Nhưng với Vương Bảo Nhạc mà nói, cho dù hoàng tộc không ra tay thì hắn vẫn không sợ gì cả, chỉ cần biến thành người khác là
có thể giải quyết vụ này xong xuôi. Thậm chí, Vương Bảo Nhạc đã chọn sẵn cả mục tiêu rồi, đồng thời hắn vẫn có lá bài tẩy cuối cùng của mình. Cùng lắm thì khi đó lại về quan tài, với trình độ của quan tài kia, cho dù Hành Tinh cảnh mò tới thì Vương Bảo Nhạc cũng không sợ gì hết.
Mặc dù hoàng tộc nhúng tay vào khiến cho cục diện được hóa giải, nhưng thực tể lại còn loạn hơn.
Ba đại tông môn đã phong tỏa tinh không bên ngoài chủ tinh Thần Mục, tất cả chiến hạm ra vào đều bị kiểm tra nghiêm ngặt. Nhìn thái độ của họ thì rõ ràng là đang tìm kiếm hung thủ thật sự, đồng thời cũng là đang cảnh cáo hoàng tộc.
“Đau đầu quá đi mất...”
Vương Bảo Nhạc thở dài, thu hồi ánh mắt đang ngắm nhìn bầu trời. Bây giờ hắn không buồn rầu về chuyện chế tạo chiến hạm của mình nữa, dù sao tất cả tài liệu đều đã chuẩn bị đủ, chỉ cần âm thầm lắp
ráp lại là được. Chẳng qua tình hình của chủ tinh Thần Mục hiện tại khá nhạy cảm nên Vương Bảo Nhạc suy nghĩ một lúc, quyết định không nên lắp ráp ở nơi này. Đồng thời chỉ riêng việc nghĩ xem nên rời khỏi đây kiểu gì cũng đã đủ đau đầu rồi.
“Muốn lặng lẽ rời đi mà không để ai chú ý tới thì đúng là khó thật.”
Vương Bảo Nhạc thở dài. Dù là theo những gì hắn quan sát được hay lời dặn dò của Thái thượng Trưởng lão của Thánh Đào Môn đều nói rõ lần này ba đại thượng tông đã phong tỏa cực kì nghiêm ngặt, thậm chí Côn Bằng còn mời cả một vị Linh Tiên tới.
Vị Linh Tiên này tọa trấn ở bên ngoài tinh không, vừa phong tỏa vừa chấn nhiếp khiến Vương Bảo Nhạc không dám chắc có thể rời khỏi chủ tinh Thần Mục.
“Trừ khi...”
Trầm ngâm một lúc, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lại nhìn về phía chiếc chiến hạm
đã được sửa chữa hơn phân nửa, sáp tới giai đoạn hoàn công của Thánh Đào Môn như có điều suy nghĩ. Cuối cùng hai mắt của hắn lóe sáng, trong thời gian tiếp theo thì lại dốc hết sức để tiến hành sửa chữa chiến hạm cùng những cùng các vị trưởng lão khác.
Thời gian trôi qua từng ngày, hai tháng sau... mặc dù tầng phong tỏa vẫn còn chứ chưa bị hủy bỏ, nhưng trong gần một nám sửa chữa, sau khi tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên thì cuối cùng cũng sửa xong.
Sau khi sửa chữa chiến hạm xong, Thái thượng Trưởng lão lập tức triệu tập đám người Vương Bảo Nhạc tới để tuyên bố một chuyện.
“Các ngươi hãy về chuẩn bị một phen đi, bảy ngày sau... Thánh Đào Môn chúng ta sẽ lên đường, đến các tinh hệ ngoài hành tinh để tiến hành thu hoạch tài nguyên.”
Lời này vừa ra thì hai mắt của Vương Bảo Nhạc đã sáng rực lên, các trưởng lão khác
cũng hưng phấn không thôi. Suốt một nám qua Thánh Đào Môn đã quá vất vả, các đệ tử đều phải thắt lưng buộc bụng. Hiện tại, xem như tông môn đã hết sạch tài nguyên, chỉ chờ ra ngoài kiếm chác mà thôi.
Vậy nên mệnh lệnh này vừa được đưa ra, chẳng những bảy trưởng lão như Vương Bảo Nhạc đồng ý, sau khi truyền ra thì cả tông môn đều kích động, Vương Bảo Nhạc cũng hưng phấn không kém, hắn chỉ đang chờ việc này mà thôi.
Dựa theo phân tích của hắn, với lớp phong tỏa và sức uy hiếp của Linh Tiên ở bên ngoài, nếu hán muốn lén lút đi qua mà thần không biết quỷ không hay thì quá khó. Trừ khi là có một lý do quang minh chính đại để ra ngoài mà không bị hoài nghi, mà thế thì lại không có cách nào thích hợp hơn việc cả tông môn ra ngoài cướp bóc cơ chứ.
Sở dĩ không chọn tông môn khác là bởi vì sau khi phân tích kỹ càng, Vương Bảo Nhạc cảm thấy trong thời điểm hiện tại mình
nên bớt gây thêm việc thì hơn. Nhất là hắn đã quá quen thuộc với Thánh Đào Môn, mượn Thánh Đào Môn để rời đi mới là phương án ổn thỏa nhất.
“Đợi rời khỏi phạm vi thẫn thức của vị Linh Tiên kia thì ta có thể trực tiếp rời đi, tìm một nơi để lắp ráp chiển hạm. Sau đó... Quay lại Liên bang làm tổng thống.”
Bảy ngày sau, Vương Bảo Nhạc, các trưởng lão khác, Thái thượng Trưởng lão cùng với vô số đệ tử trong Thánh Đào Môn cùng nhau bước lên chiến hạm. cảm nhận được dao động 'âm 'âm nổ mạnh khi chiến hạm bắn thẳng lên bầu trời, Vương Bảo Nhạc đứng trong chiến hạm, nhìn tâng mây bên ngoài cửa sổ mà tâm trạng trở nên vô cùng căng thẳng, nhưng tinh thần lại vô cùng hưng phấn.
Sắp trở v'ê nhà rồi!
"filepos0015956358">

Bạn cần đăng nhập để bình luận