Tam Thốn nhân Gian

Chương 768

Chương 768Chương 768
LĂNG u TIÊN TỬ
Trong sự bất đắc dĩ của Đa Du Tử, thời gian dàn trôi qua. Vì Chưởng Thiên Hình Tiên Tông không sắp xếp chỗ ở nên phẫn lớn những người đến sớm đều đả tọa ngay tại chỗ để chờ đợi, Đa Du Tử thì đi nơi khác bắt chuyện với người quen, cho dù có đả tọa cũng không về chỗ ngồi...
Vương Bảo Nhạc cảm thấy buồn chán, hắn lại không muốn đến động phủ của vị nữ tu kia, cũng may tiên quả ở đây không ngừng được đưa lên. Sau khi ngồi hai ngày, án hàng nghìn linh quả, Vương Bảo Nhạc đã nổi tiếng trong hỏa phòng bếp của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông luôn.
Từ trước tới nay, trong hội nghị thường kỳ của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông... chưa có ai ăn nhiêu như thế cả!
Do hắn án nhiêu nên những thứ có thể cắt xén bớt tự nhiên cũng ít đi, điêu này khiến cho những đệ tử từ trước đến nay luôn coi hội nghị thường kỳ là cơ hội béo bở cảm thấy lòng mình như nhỏ máu.
Cho nên khi tất cả mọi người đến đông đủ, hội nghị chính thức bắt đầu, đám đệ tử trong phòng mới thở phào nhẹ nhõm. Theo như phán đoán của họ, nếu như cứ tiếp tục như thế thì e là sẽ không cung cấp nổi nữa.
Đa Du Tử cũng không thể không quay về, hắn ta ngồi bên cạnh Vương Bảo Nhạc mà lòng cứ thầm than thở. Vương Bảo Nhạc mỉm cười nhìn qua, hắn không làm khó Đa Du Tử mà lại quan sát lão giả áo bào đen duy nhất ngồi ở giữa tầng hai của tế tháp.
Trong cả tế tháp chỉ có một mình hắn đang đả tọa, cho dù tu vi Linh Tiên trên người đã thu liễm lại nhưng cảm giác áp bách như núi lửa phun trào vẫn khiến cả hội trường im lặng.
Linh Tiên đại viên mãn!
Tâm thần của Vương Bảo Nhạc cũng chấn động, có thể dùng sức của một người để trấn áp được tất cả các tu sĩ ở đây, ngoại trừ Hành Tinh cảnh thì chỉ còn Linh Tiên đại viên mãn mà thôi.
Mà thân phận của người này cũng rất rõ ràng!
“Đa Du Tử, đây là Lân đầu tiên ta tới, ngươi giới thiệu cho ta một chút đi.”
Vương Bảo Nhạc liếc mắt nhìn Đa Du Tử đang ngồi ngay ngắn bên cạnh, truyền âm hỏi thử.
Da mặt Đa Du Tử co giật, tràm mặc một lúc mới nhỏ giọng đáp lại.
“Quân đoàn trưởng của quân đoàn Thanh Côn đứng đàu trong Chưởng Thiên Hình Tiên Tông - cổ Mặc Đạo Nhân!”
Vương Bảo Nhạc nhìn kĩ vài lân, ghi nhớ hình dáng của người này. Quân đoàn trưởng của quân đoàn Thanh Côn cổ Mặc Đạo Nhân mở mắt ra, trong mắt như có
bão táp nổi lên, một vụ nổ thầm lặng vang vọng trong lòng của tất cả mọi người.
“Hội nghị thường kỳ bắt đãu!”
Hắn vừa dứt lời, cả hội trường nhất thời rơi vào trầm mặc, sau đó tất cả bắt đâu phát biểu theo một thứ tự nào đó. Bởi vì quá nhiều người nên đợi khi một nghìn người đầu tiên phát biểu xong thì cũng đã qua sáu ngày.
Sáu ngày nay, trong một nghìn người phát biểu, có người kể khổ, có người đưa ra yêu cầu, có người thì trách cứ, đủ loại ngôn luận đều được cổ Mặc Đạo Nhân kia đánh giá, trấn áp hoặc thông qua.
Ban đ'âu Vương Bảo Nhạc còn chú ý lắng nghe, nhưng về sau thì dần mất kiên nhẫn, tiếp tục án hoa quả trong sự sợ hãi của đệ tử phụ trách dâng đồ án vặt đứng đằng sau.
Vì thế sau khi ăn sáu ngày, dùng hết hơn hai nghìn tiên quả, quân đoàn trưởng của
quân đoàn thứ hai tiếp tục chủ trì hội nghị thay cho cổ Mặc Đạo Nhân. Hơn nữa, quá trình cũng chẳng khác gì lúc trước là mấy, Vương Bảo Nhạc chẳng có chút hứng thú nào, đành tiếp tục án hoa quả.
Đợi đến khi quân đoàn trưởng thứ ba, thứ tư rồi cả quân đoàn trưởng thứ nám kéo dài đến thứ chín đều xuất hiện trên tầng ba của tế tháp để chủ trì hội nghị thì đã qua hơn hai mươi ngày. Vương Bảo Nhạc đã ăn hết gần ba mươi nghìn tiên quả, đồng thời cũng nhìn rõ thực lực của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông này, sáu vị quân đoàn trưởng đầu tiên đều là Linh Tiên.
Bắt đầu từ quân đoàn trưởng thứ bảy thì là cảnh giới Giả Tiên, mãi cho đến khi các đệ tử của phòng bếp chảy hết máu, sắp sửa phát điên thì quân đoàn trưởng thứ mười của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông mới xuất hiện.
Đây là quân đoàn trưởng nữ tu duy nhất trong mười quân đoàn đứng đàu, dưới lớp áo giáp màu đen là thân hình quyến rũ cùng dung mạo tuyệt mỹ, cộng với khí chất lạnh lùng kia khiến cho cô gái này giống như một dòng nước xoáy, thu hút hết tâm trí của những kẻ khác giới.
Cho nên, tuy rằng uy áp của cô không bằng mấy vị Linh Tiên trước, nhưng sự xuất hiện của cô rõ ràng đã áp chế hết các Giả Tiên. Vẻ ngoài của cô khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng rực lên, trong lòng dù ít dù nhiêu đều sinh ra tạp niệm, nhưng không ai dám để lộ ra ngoài.
“Du Tử, giới thiệu đi!”
Vương Bảo Nhạc đột nhiên híp mắt lại, cô gái này chính là Linh Tiên mà hắn đã gặp lúc ở bên ngoài. Nhưng sự xuất hiện của cô lại khiến cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy nghi hoặc. Dựa vào tu vi của cô gái này, quân đoàn của cô không thể chỉ xếp thứ mười được, thế nên Vương Bảo Nhạc lại truyền âm với Đa Du Tử.
Đa Du Tử ngồi bên cạnh trầm mặc. Hắn ta rất ghét cái biệt danh mà Vương Bảo Nhạc đặt cho mình vào mười ngày trước, nhưng không biết làm thế nào, chỉ đành xuôi theo mà truyền âm đáp lời.
“Quân đoàn trưởng của quân đoàn Báng Phượng, xếp thứ mười trong Chưởng Thiên Hình Tiên Tông... Lăng u Tiên Tử. Vì cô ấy vừa đột phá cảnh giới Linh Tiên nên chưa kịp tham gia khảo hạch quân đoàn đã đến đây, chứ thực ra quân đoàn này ít nhất cũng xểp thứ bảy, địa vị rất tôn quý!”
“Khá lắm, cô ấy đã có đạo lữ chưa?”
Vương Bảo Nhạc chớp mắt, hắn cảm thấy với gương mặt anh tuẫn tuyệt thế của mình, nói không chừng có thể bắt đầu từ chỗ Láng u Tiên Tử này ấy chứ. Đồng thời, Vương Bảo Nhạc cũng bị sự cường hãn của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông làm giật mình. Quân đoàn trưởng của quân đoàn xếp thứ bảy trong Tử Kim Tân Đạo cũng chỉ là Giả Tiên, nên thoạt nhìn có vẻ như thực lực của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông
cao hơn một chút. Nhưng Tử Kim Tân Đạo Môn vẫn có thể cùng vào hàng thượng tông với Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, xem ra có một số ẩn tình mà hắn không biết.
Đa Du Tử nghe thế thì không nhịn được mà nhìn lại Vương Bảo Nhạc, quan sát hán từ trên xuống dưới một lượt, thấy hơi yên tâm, lúc này mới đáp.
“Không có, Long Nam Tử đạo hữu cố lên!”
Vương Bảo Nhạc không thèm tìm hiểu ánh mắt mà theo hắn thấy là tràn ngập sự ghen tỵ của Đa Du Tử, hắn bắt đàu quan sát Lăng u Tiên Tử đang chủ trì hội nghị. Càng nhìn càng cảm thấy kế hoạch của mình rất có khả năng thành công, nhưng trong lòng vẫn chưa hạ được quyết tâm.
“Vương Bảo Nhạc ta là một người có chừng mực, có nguyên tắc, nếu như Láng u Tiên Tử này thăn hồn điên đảo vì ta, tham luyến sắc đẹp của ta thì làm sao bây giờ.”
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại thở dài. Hắn cảm thấy mình không nên mạo hiểm bản thân, vì thế hắn lại tiếp tục án linh quả trong khi đệ tử phòng bếp hãy còn nhỏ máu.
Cứ như thế, nám ngày nữa trôi đi, sau khi Lăng u Tiên Tử chủ trì xong hội nghị, lại có hàng loạt thân ảnh giáng lâm xuống tầng hai và tầng ba của tế tháp. Một cảm giác uy nghiêm vượt xa trước đây lan tỏa khắp cả hội trường, tất cả mọi người đều lần lượt đứng dậy, Vương Bảo Nhạc cũng không ngoại lệ.
Mười quân đoàn trưởng đứng đầu cũng xuất hiện, trong đó quân đoàn trưởng thứ nhất đến thứ tư đứng trên tầng hai, những người còn lại đứng ở tầng ba, bảy Linh Tiên, ba Giả Tiên. Thần sắc của bọn họ đều vô cùng cung kính, quân đoàn trưởng thứ nhất là Cổ Mặc Đạo Nhân đột nhiên lên tiếng, giọng nói như lôi đình truyền khắp hội trường.
Cung nghênh lão tổ!
Hắn vừa dứt lời, tâm thần của tất cả tu sĩ có mặt trong hội trường đều chấn động, nhất tề khom lưng, vái chào tế tháp ở giữa, mấy nghìn người đồng thanh hô lớn, thanh âm đinh tai nhức óc xông tận lên trời!
“Cung nghênh lão tổ!”
Không chỉ bọn họ, đến cả mười quân đoàn trưởng, bao gồm cổ Mặc Đạo Nhân và Lăng u Tiên Tử đều bái chào. Ngay khi tất cả mọi người bái kiến, cả Chưởng Thiên Hình Tiên Tông bỗng nhiên chẩn động, tiếng ầm ầm vang khắp nơi, thậm chí Chưởng Thiên Tinh bên ngoài cũng như vậy. Một uy áp mênh mông không thể hình dung được bùng nổ ngay trên tế tháp này.
Sau khi bùng nổ, dường như có một cơn lốc quét ngang qua hội trường, tất cả mọi người, bao gồm cả Vương Bảo Nhạc đều như biến thành một con thuyên nan, có thể bị lật úp trong cơn lốc này bất kỳ lúc nào.
Vương Bảo Nhạc cũng phải giật mình, cho dù trước kia đã từng gặp Hành Tinh cảnh, nhưng hắn cũng bị khí tức này trấn áp, chỉ có thể miễn cưỡng ngước mắt liếc thấy một khe nứt không gian tỏa ra ánh sáng chói lóa xuất hiện ở bầu trời phía trên tầng một của tế tháp.
Một người đàn ông trung niên khoác trường bào ngũ sắc, mỉm cười bước ra khỏi khe nứt, giống như một vị thần tiên sống hạ phàm. Ngay khi người đàn ông này xuất hiện, trong đầu của tất cả mọi người có mặt trong hội trường đều nổ vang.
Vương Bảo Nhạc hít thở dồn dập, chỉ vừa ngẩng đầu nhìn người đàn ông đó thì hai mắt của hắn đã đau đớn, dường như ánh sáng phát ra trên người hắn ta có thể hóa thành vô số lưỡi dao sắc bén vậy.
Mặc dù đau đớn nhưng Vương Bảo Nhạc cũng không phải kẻ tầm thường, tuy đã thu hồi ánh nhìn, nhưng chỉ trong cái liếc mắt vừa rồi cũng đủ khiến hắn nhìn thấy một vùng sao trời trong khe nứt sau lưng lão tổ
Hành Tinh, bên trong rất trống trải, chỉ có một hành tinh phát ra ánh sáng chói mắt.
Ngay khi nhìn thấy hành tinh đó, trong đầu của Vương Bảo Nhạc bỗng xuất hiện phương pháp tấn thăng Hành Tinh mà mình biết được từ điển tịch của Minh Tông, đó chính là... sát nhập hành tinh, từ đó về sau hành tinh kia chính là bản thân, bản thân chính là hành tinh. Mà hành tinh này cũng sẽ biến mất khỏi bầu trời, chỉ tồn tại trong ý thức của tu sĩ đó.
Vì thế xét trên một góc độ nào đó, hành tinh được sát nhập càng lớn, càng đặc biệt thì sức chiến đấu của tu sĩ sẽ càng mạnh mẽ. Có điêu hành tinh như thể rất hiểm thấy, dù có cũng sẽ bị một số đại năng lẩy đi để dùng khi hậu bối của mình tấn thăng.
Trong khi Vương Bảo Nhạc suy nghĩ, uy áp xung quanh thoắt cái đã biến mất. Người đàn ông trung niên đi ra từ khe nứt đã ngồi lên tầng đầu tiên của tể tháp, khe nứt kia bây giờ cũng đã thu hẹp thành một kẽ hở ánh sáng, giống như... đồng tử của rắn
vậy.
“Bái kiến lão tổ!
Cổ Mặc Đạo Nhân lên tiếng lần nữa, tẩt cả mọi người cùng đồng thanh bái chào, tiếng hô hào vang vọng khắp tám phương, khí thể dâng cao. Vương Bảo Nhạc chớp mắt, hắng giọng dùng hết sức bình sinh mà gào lên.
“Bái kiến lão tổ! Chúc lão tổ độc tôn thiên hạ, cuộc đời tháng tiến, đứng trên tam giới, bốn phương triều bái, hiệu lệnh Hình Tiên! Chúc lão tổ không bị lục đạo luân hồi trói buộc, bất tử bất diệt, yêu ma bát hoang không thể lay động, chúng sinh cửu thể không loạn tâm thần, đưa Chưởng Thiên tới Hằng Tinh!!”
"filepos0016457789">

Bạn cần đăng nhập để bình luận