Tam Thốn nhân Gian

Chương 789

Chương 789Chương 789
LIỆT MỆNH
hục thân tinh luyện, khí tức I hùng hậu, dao động linh hồn lại dài... Chẳng trách Long Nam Tử này có thể đánh tan quân đoàn Mặc Long. Mặc dù hành sự điên cuồng nhưng vẫn biết chừng mực, hiểu được cách buông bỏ, tâm trí lại không tàm thường. Đồng thời lại có tạo nghệ luyện khí kinh người...”
Ngẩng đầu nhìn Vương Bảo Nhạc, lần đầu tiên trong mắt Hứa tổng quản xuất hiện vẻ tán thưởng.
Mặc dù chưa tiếp xúc nhiêu với Long Nam Tử, nhưng chỉ trong quá trình ngắn ngủi này cũng khiến ông ta nhìn ra đối phương có không ít phẩm chất làm ông ta sinh lòng thưởng thức, đồng thời cũng cảm thấy nha đầu Láng u kia vẫn có mát nhìn người.
“Như vậy xem ra, có lẽ kẻ này và Lăng u có thể phát sinh một vài chuyện ấy chứ.”
Hứa tổng quản nghĩ vậy thì lại dò xét Vương Bảo Nhạc thêm Lân nữa, càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng kia của mình cũng không tệ lắm.
Sau đó, giống như cảm thấy những cường giả đang bị tiết sinh mạng bản nguyên bên dưới hố sâu kêu gào quá ồn ào nên vị Hứa tổng quản này giơ tay phải lên. Hố sâu lập tức nổ mạnh, những sợi xích sắt đang khóa chặt chín vị cường giả kia lập tức co rút lại, kéo mạnh một cái, trực tiếp lôi chín vị Linh Tiên trở về hang động.
Chỉ lát sau, khi tiếng xích sắt biến mất, tiếng kêu rên cũng dần lặng đi, vầng tráng máu trên trời cũng trở lại như cũ, hai mắt của Vương Bảo Nhạc đứng giữa không trung phát sáng. Sau khi thử cảm ứng tu vi của bản thân, trong lòng hắn bắt đầu hưng phấn.
Đây là nội tình của hai nền ván minh với trình độ khác nhau. Ở Liên bang, hắn tốn hết sức cũng chỉ tới Nguyên Anh đại viên mãn mà thôi. Nhưng chỉ vừa tới ván minh Thần Mục này không bao lâu, chẳng những đột phá tu vi mà còn lên tới Thông Thần hậu kỳ.
Cách Linh Tiên không còn xa nữa, táng cao cỡ này khiến cho Vương Bảo Nhạc có cảm thụ mạnh hơn ở mặt chiến lực. Mặc dù hiện tại vẫn không có cơ hội động thủ, nhưng so với lúc trước, nếu như bây giờ gặp lại vị Giả Tiên Mặc Long kia thì Vương Bảo Nhạc nắm chắc có thể đại chiến một trận dựa vào chiến lực của bản thân mình, không cần dùng tới Hình Tiên Chấn Thiên Tráo cũng được.
Về phần thắng bại... tất cả đều có khả năng!
Bởi vì nhục thân của Vương Bảo Nhạc đã khác trước, đồng thời hắn nắm chắc trăm phần trăm rằng một khi mình dung hợp cùng bản thể, cho dù vẫn là Thông Thần
hậu kỳ, nhưng để giết một Giả Tiên cũng không hề khó.
“Đa tạ Hứa tiền bối!”
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, ôm quyền cúi đầu cảm tạ Hứa tổng quản. Hắn thật sự phải cảm ơn đối phương khi nãy không ngán cản mình, bằng không thì tạo hóa Tân này của hán khó mà được đến mức này.
“Không cần cảm ơn ta, ngươi đi cảm ơn nha đầu Lăng u kia là được.”
Hứa tổng quản mỉm cười, mặc dù ông ta đã cố gắng thể hiện thiện ý hết cỡ, nhưng sự âm lãnh ăn sâu trong xương tủy kia vẫn khiến cho nụ cười của ông ta vô cùng âm trầm.
Nhìn nụ cười này, trong lòng Vương Bảo Nhạc thoáng giật mình. Dường như hắn cảm thấy hơi kỳ quái nên tranh thủ ôm quýên Lân nữa rồi cùng vị Hứa tổng quản này rời khỏi cấm địa.
Trên đường trở về nơi đóng quân của quân đoàn Báng Phượng, Vương Bảo Nhạc phát hiện ánh mắt của vị Hứa tổng quản này nhìn mình cứ mang đày thâm ý nào đó, nhất là còn hỏi thăm chuyện cũ của mình.
Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc sinh lòng cảnh giác, thầm nghĩ chằng lẽ đối phương hoài nghi thân phận của mình... Mang theo sự cảnh giác đầy mình, sau khi quay về chỗ đỗ chiến hạm của quân đoàn Báng Phượng, mãi cho tới khi vị Hứa tổng quản kia rời đi thì Vương Bảo Nhạc mới thầm thở phào nhẹ nhõm, cúi đàu nhìn tấm lệnh bài màu xanh trong tay.
Lệnh bài này là lệnh bài thành lập quân đoàn mà vị Hứa tổng quản kia đưa cho hắn trước khi đi, chỉ cần dung nhập linh khí và để lại dấu ấn là có thể tự mình để lại ấn ký quân đoàn ở trong trận pháp của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông. Đồng thời, có thể dựa vào ấn ký này đề an bài nơi dừng chân.
Cách thức này khá giống với linh võng của Liên bang, điểm khác nhau duy nhất là linh võng đã phổ cập ra toàn bộ phạm vi, mọi người dân đều có thể dùng, mà nơi này lại là cá thể đơn độc phân chia thể lực.
Cứ như vậy, sau khi thu hồi lệnh bài trong tay, Vương Bảo Nhạc hưng phấn bừng bừng, leo lên chiến hạm rời khỏi Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, quay về nơi trú đóng của quân đoàn Báng Phượng.
Lần này quay về, thân phận của hắn đã thay đổi, không còn là thành viên của quân đoàn Báng Phượng nữa mà đã lên làm khách khanh. Mặc dù địa vị không bằng Lăng u, nhưng cũng là người đứng đầu một quân đoàn.
Cho nên... sau khi chiến hạm đáp xuống, quân đoàn Báng Phượng chuẩn bị một nghi thức nghênh đón tương đối quy mô. Chẳng những Láng Ư Tiên Tử xuất hiện mà tất cả những Thông Thẫn đại viên mãn dưới trướng cô cũng có mặt.
Lãn nghênh đón này vô cùng long trọng, cũng may kinh nghiệm của Vương Bảo Nhạc giúp hắn không xa lạ gì với trường hợp thế này nên ứng xử vô cùng nhẹ nhàng. Ngoài việc nói cười cùng mọi người, Vương Bảo Nhạc cũng biểu đạt sự biết ơn đối với Lăng u Tiên Tử và tán đồng với ước định của hai bên trước đó.
Cuối cùng, Vương Bảo Nhạc đáp ứng sẽ chế tác toàn bộ Hình Tiên Chấn Thiên Tráo cho quân đoàn Báng Phượng của Láng Ư Tiên Tử xong thì mới rời đi.
Mãi cho đến khi yến hội chấm dứt, Vương Bảo Nhạc một mình rời đi lại cảm thán, mình đã ưu tú như vậy rồi mà những nữ tu xung quanh lại rụt rè tới vậy. Mặc dù tất cả đều nhìn hắn bằng ánh mắt sáng rỡ, nhưng lại không có ai dám tới quyển rũ mình, điêu này khiến Vương Bảo Nhạc thầm cảm khái. Đêm khuya quay về nơi ở xong, Vương Bảo Nhạc chỉ có thể im lặng ngồi đó.
“Thôi vậy, cho dù bọn họ tới quyến rũ ta thì ta tuyệt đối cũng sẽ không đồng ý!”
Vương Bảo Nhạc hừ một tiếng, sau khi ném chuyện này ra sau đầu thì dần nheo mắt lại.
“Hình Tiên Chấn Thiên Tráo đã bị lấy đi, phải nhanh chóng chể tác một cái tốt hơn mới được. Bằng không sau khi rời khỏi quân đoàn Báng Phượng, một khi gặp phải nguy hiểm thì lại nguy.”
Vương Bảo Nhạc nghĩ xong thì lại phân tích về cách cải tiến Hình Tiên Chấn Thiên Tráo mà mình đã nghiên cứu ra.
Trọng điểm lần này chính là thủ pháp luyện khí đặc thù được ghi trong phương tử thần binh của Tiểu Ngũ.
“Phân giải và trọng tổ... Hoặc nên nói là một loại cải tạo khác sau khi phân giải!”
Sau khi nghĩ ngợi một lúc, Vương Bảo Nhạc mở túi trữ vật, lấy phần tài liệu mà Lăng Ư Tiên Tử đã cho hắn ra. số tài liệu này bao
gồm cả phần bị hao tổn, không hề ít chút nào, nên Vương Bảo Nhạc không càn tìm thêm nữa.
Thời gian dần trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua một tháng. Trong thời gian này, mặc dù thanh danh của Vương Bảo Nhạc liên tục tăng cao trong quân đoàn Băng Phượng, thậm chí là Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, cũng có nhiêu người biết tin hắn đã có tư cách thành lập quân đoàn, nhưng tất cả đều không ảnh hưởng gì tới cuộc sống của Vương Bảo Nhạc.
Hắn vẫn rất ít khi ra ngoài, suốt ngày đắm chìm trong việc cải tạo Hình Tiên Chấn Thiên Tráo. Kết quả cũng không hề khiến Vương Bảo Nhạc thất vọng, nhờ dùng cách mới, cuối cùng Vương Bảo Nhạc cũng luyện chế Hình Tiên Chấn Thiên Tráo đến tầng mười bảy, sau đó một hơi luyện Hình Tiên Chấn Thiên Tráo này đến tầng hai mươi tám.
Đến nay thì hiệu quả của Hình Tiên Chẩn Thiên Tráo đã đến mức độ cực kì biến thái, đồng thời cũng có tính uy hiếp cực lớn với Linh Tiên, tuy khó mà phản chấn được 280%, nhưng cũng có thể phản chấn được một nửa.
Ngoại hình của nó cũng khác hẳn, không còn là một mặt thuẫn nhỏ nữa mà biến thành vô số giọt nước, chúng dán chặt và bao phủ trên người Vương Bảo Nhạc, tạo thành một lớp mỏng.
Ngoài ra, số lượng Hình Tiên Chấn Thiên Tráo bản cũ mà hắn hứa làm cho Lăng u Tiên Tử cũng đã hoàn thành, có thể bàn giao và rời đi bất kỳ lúc nào. Vương Bảo Nhạc luyện chế pháp khí xong thì lấy tấm lệnh bài thành lập quân đoàn kia ra, trong mắt lóe sáng.
“Tiếp theo chính là thành lập quân đoàn của riêng ta rồi, đặt tên gì đây nhỉ...”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy đau đầu, trong thời gian này thỉnh thoảng hắn cũng nghĩ
tới chuyện đặt tên. Mặc dù tên của một quân đoàn không thể quyết định xem nó có mạnh hay không, nhưng tên gọi cũng rất quan trọng, một cái tên khí phách thì ít nhiêu gì cũng góp phần làm tăng khí thế của quân đoàn.
“Tên hay nhất chính là quân đoàn Bảo Nhạc, nghe là thấy oách rồi, đáng tiếc...”
Vương Bảo Nhạc thở dài, nếu như không có Trác Nhất Tiên thì thôi, mình đặt tên đó cũng chẳng có ai thắc mắc gì. Nhưng tình hình hiện tại lại không cho phép như thể.
“Tổng thống số một?”
Vương Bảo Nhạc nảy ra một ý, nhưng ngay sau đó lại thấy không được tốt lắm. Sau khi suy nghĩ, hắn bèn truyền âm cho con lừa và Tiểu Ngũ ở ngoài cửa để cả hai suy nghĩ giúp.
Cái tên mà con lừa kêu lên rất đơn giản, chỉ có một chữ mà thôi. Nhưng Tiểu Ngũ bên kia lại vô cùng tích cực, suy nghĩ một
hồi mới phát biểu ý kiến.
“Ba ba, ngươi thấy gọi Liệt Mệnh thì thế nào?”
“Quân đoàn Liệt Mệnh?”
Vương Bảo Nhạc cẩn thận suy xét.
“Đúng vậy, ở Huýên Trần đế quốc bọn ta có một quân đoàn cực kỳ lợi hại tên Liệt Mệnh. Nghe đã thấy oách rồi, rất hợp với khí chất của ba ba.”
“Tầm thường quá!”
Vương Bảo Nhạc trợn mắt, cảm thấy bốn chữ quân đoàn Liệt Mệnh kia nghe có vẻ tăm thường quá, lại còn tục muốn chết, không thể sánh với cái tên quân đoàn Bảo Nhạc được.
Nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu mà không có lựa chọn nào khác, Vương Bảo Nhạc chỉ có thể thở dài truyền linh khí vào lệnh bài thành lập quân đoàn trong tay. Sau khi để lại ấn ký của bản thân thì lại đánh dấu tên
của quân đoàn.
Liệt Mệnh!
"filepos0016901104">

Bạn cần đăng nhập để bình luận