Tam Thốn nhân Gian

Chương 807

Chương 807Chương 807
MẶT NẠ HEO!
ếếTT Ồng tinh à...”
Vương Bảo Nhạc tràm ngâm, tuy rằng hắn không biết vật này là gì, nhưng dựa vào phán đoán của hắn, nếu như có thể trở thành đồng tiên mạnh thì tất nhiên sẽ là tài nguyên hiếm có, nhưng tài nguyên hiếm có không nhất định sẽ là đồng tiên mạnh, mà nếu đã có thể trở thành đồng tiền mạnh thì nó nhất định sẽ liên quan tới tu vi.
Đáp án quả thật đúng là vậy, Tạ Hải Dương rất nhanh đã giải thích giá trị của hồng tinh cho Vương Bảo Nhạc nghe, đây là một tài nguyên kỳ lạ có thể tăng tốc độ tu luyện của tu sĩ sau khi đạt đến cảnh giới Hành Tinh, lai lịch rất thần bí, khắp Đạo Vực Vị Ương thì chỉ có tộc Vị Ương mới sản xuất ra được mà thôi, hàng nám đều sẽ chảy vào Đạo Vực với tỉ lệ cố định.
Có thể nói, kinh tế của toàn bộ Đạo Vực đã bị hồng tinh điêu khiển hoàn toàn.
Không ai biết rốt cuộc thứ hồng tinh này được chế tạo ra như thế nào, cho dù là đại sư luyện khí cũng rất khó phân tích ra loại chất và kết cấu trong đó.
“Thế nhưng ta nghe đồn rằng, thứ này... Dường như hơi liên quan tới Minh Tông đã biến mất, có người suy đoán rằng, thứ này chính là... Thiên đạo chi huyết của Minh Tông!”
Vừa dứt lời, Tạ Hải Dương bèn nhìn Vương Bảo Nhạc với ánh mát sâu xa, một câu nói nghe có vẻ rất nhẹ nhàng, không che giấu gì cả, cứ như vô tình nói ra vậy, nhưng lúc Vương Bảo Nhạc nghe được lại cảm thấy hoàn toàn khác.
Trước đó hắn vẫn luôn tự hỏi tại sao thái độ của Tạ Hải Dương đối với mình lại khác như vậy, thậm chí hắn đã từng nhớ lại, lúc mà hai người mới gặp nhau ở đạo viện Phiêu Miểu, tuy rằng đối phương khá nhiệt
tình, nhưng phần lớn đều là bản năng không từ chối bất cứ vụ làm án nào. Nhưng từ khi mình đi đến sao Hoả, hắn lại gặp được tên Tạ Hải Dương này trong Thương Mang Đạo Cung ở cổ kiếm đồng xanh, lúc này thái độ của đối phương rõ ràng... Hơi thay đổi.
Lúc này kết hợp với lời của đối phương, tên Tạ Hải Dương này coi như đã nói rõ rồi, thế nên đương nhiên Vương Bảo Nhạc vừa nghe là hiểu, biết ngay đối phương đang nói tới mình, đây cũng chính là nguyên nhân mà hắn coi trọng bản thân.
Thế nhưng Vương Bảo Nhạc cũng không tin hoàn toàn, hắn cũng lười suy nghĩ tại sao đối phương lại biết thân phận Minh Tử của mình, thay vào đó hắn tỏ ra rất đồng tình, vẻ mặt này của hắn lại làm cho Tạ Hải Dương cảm thấy hơi không chắc, thế là sau khi hơi chần chờ, Tạ Hải Dương bèn thở sâu, nở một nụ cười khổ.
“Đạo hữu, chúng ta là người ngay thẳng không nói chuyện mờ ám, có lẽ ngươi
không phải người quen của ta, nhưng Tạ Hải Dương ta là một người làm ăn, ngươi có thể yên tâm khi làm ăn với ta, ta tuyệt đối sẽ không gài, không hại người khác, chỉ làm ăn mà thôi!”
“Ví dụ như lẫn này, ta giới thiệu nhiệm vụ này là do nó có thể giúp ngươi kiếm đủ hồng tinh mua tài liệu, ngoài ra ta cũng không gạt ngươi, nếu như ta giới thiệu ngươi, vậy ta sẽ được 10% hoa hồng trong thu hoạch của ngươi, số tiên này do vị lão tổ Liệt Diễm kia trả chứ không phải ngươi, ta đã giới thiệu nám người tham gia nhiệm vụ này. Hơn nữa chỉ còn ba ngày nữa thôi là nhiệm vụ này hết tuyển người, bắt đầu truyền tống rồi.”
“Lão tổ Liệt Diễm chính là vị đại năng thần bí mà ta nhắc đến trước đó, tu vi cao đến ngất trời, có thể xem như bá chúa một phương, tộc Vị Ương rất đau đầu vì ông ta, nếu như muốn giết chết ông ta thì phải trả giá rất lớn... Bây giờ nội bộ tộc Vị Ương
đang hỗn loạn, vì vậy không ai muốn làm vậy cả.”
“Còn về mức độ nguy hiểm thì quả thật là có, nhưng dựa vào những gì trải qua và phán đoán trước đó, vị lão tổ Liệt Diễm kia cũng không muốn ném các ngươi đi chịu chết, nên những hành tinh mà hắn chọn nhiều nhất cũng chỉ là khu vực có lão tổ cấp Hành Tinh tọa trấn mà thôi, do đó những kẻ mà ngươi đối phó cơ bản đều dưới cấp Hành Tinh.”
“Tuy sẽ có Linh Tiên, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút thì cũng không phải không tránh được.”
Tạ Hải Dương khoát tay, hắn thật sự không giấu giếm gì, cũng không muốn thám dò hay suy đoán nữa, nếu như đối phương là Vương Bảo Nhạc thì hắn cũng sẽ nói như thế, như vậy mới có thể chứng minh bản thân đáng tin cậy, dù sao trong quan niệm của Tạ Hải Dương, thành thật mới là thứ quan trọng nhất.
Do đó cho dù người này không phải Vương Bảo Nhạc, Tạ Hải Dương cũng không cần phải lừa gạt làm gì, thế là sau khi nói hết mọi thứ, Tạ Hải Dương bèn nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, chờ câu trả lời của hắn.
Vương Bảo Nhạc trầm ngâm một hồi, hắn đương nhiên sẽ không đồng ý ngay, thay vào đó hắn hỏi thêm một sốt chi tiết, sau khi lấy được cách liên lạc với Tạ Hải Dương, hắn bèn cáo từ rời đi, hẹn trong vòng ba ngày sẽ cho hắn một câu trả lời.
Sau khi nhìn theo dáng người của Vương Bảo Nhạc rời đi, Tạ Hải Dương lại ngồi xuống bên cạnh bàn trà, ngóng nhìn làn khói đang bay lên từ lư hương bên cạnh, ánh mát nghiên ngẫm, hắn không hề để ý tới lúc này có một bóng người không biết xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào.
Bóng người này khá mơ hồ, chỉ có thể nhìn được đại khái, sau khi xuất hiện bèn lặng lẽ đứng đó, giữ nguyên tư thế khom người ôm quyền, dường như đang chờ phân phó gì đó.
“Thôi kệ, hắn ta có phải người quen hay không cũng chẳng quan trọng, thêm một người bạn mới cũng tốt, nói không chừng đây lại là một khách hàng đáng để ta đầu tư trọng điểm đấy chứ.”
Tạ Hải Dương cười lên thoải mái, hắn cầm tư liệu trên bàn lên cúi đầu đọc, cho đến khi bóng người mơ hồ phía sau hắn nói với giọng trầm thấp.
“Thiếu gia, có cần loại bỏ thứ mà vị khách hàng kia để lại trên người phục vụ hay không?”
“Không cần đâu.”
Tạ Hải Dương không ngẩng đầu lên, nói với giọng nhàn nhạt.
Tạ Hải Dương vừa dứt lời, lúc này ở dưới lầu, trên vai vị phục vụ vừa mới đón tiếp Vương Bảo Nhạc có một hạt bụi rung lên nhè nhẹ.
Cùng lúc đó, Vương Bảo Nhạc trước khi rời đi đã vỗ vai vị phục vụ kia, cười nói cám
ơn xong mới cáo từ. Lúc này sau khi đi được một đoạn, người hắn hơi dừng lại, sau đó lại bước nhanh, khí tức của thuật pháp Bản Nguyên trong lúc vô tình đã hơi thay đổi, khi thì phân ra một sợi rơi xuống dưới chân, sau đó nhanh chóng biến thành loài sâu kiến, chui vào ẩn nấp trong khe đá.
Sau khi ngẫu nhiên đi vào những cửa hàng khác, lúc hắn đi ra thì dáng người chẳng những đã có sự thay đổi, dấu vết của từng sợi Bản Nguyên cũng Lân lượt được lưu lại, thậm chí sau khi đi qua đám đông, khí tức của hắn đều hơi khác đi, đồng thời hắn cũng đã để lại dấu vết trên cơ thể của rất nhiêu người.
Cho đến khi xác định được không có người theo dõi, lúc này hắn mới đi vào một khách sạn trong phường thị, không tiếc giá lớn thuê một căn phòng, sau đó hắn ngồi trong phòng mình lặng im suy nghĩ, cân nhắc những gì Tạ Hải Dương nói.
“Có vẻ một phân thân của ta đã bị phát hiện... Thế nhưng nếu như hết thảy đều là sự thật, vậy thì nhiệm vụ lần này cũng không phải không làm được... Không phải chỉ là giết chóc thôi sao, đối với ta, nếu như muốn nhanh chóng tăng tu vi lên Linh Tiên thậm chí là Hành Tinh... Thì thứ ta cần chính là giết chóc!”
Ánh mắt Vương Bảo Nhạc trở nên lạnh lẽo, sau khi trầm ngâm hắn nhìn xung quanh một cái, cơ thể đột nhiên rung lên, trong nháy mắt hắn dựa vào Thuật pháp Bản Nguyên biến thành một con phi trùng, sau đó bay ra ngoài cửa sổ.
Lúc bay ra, Thuật pháp Bản Nguyên của hắn vẫn vận chuyển, rất nhanh cơ thể con phi trùng này giống như phân thân vậy, một lượng lớn phi trùng bắt đầu phân tán khắp phường thị, đồng thời những phân thẫn mà hắn để lại khi đi về lúc này hoặc là hóa thành phi trùng, hoặc là hóa thành sâu kiến, hoặc là giữ nguyên hình dáng tro bụi, nghe lén mọi thứ, thu thập thông tin.
Cách thu thập thông tin này chỉ có Vương Bảo Nhạc nắm giữ Thuật pháp Bản Nguyên mới làm được mà thôi, hiệu quả thật sự cũng không tệ lắm, sau khi trải qua ba ngày lọc bớt những thông tin vô dụng, hắn cuối cùng cũng thu thập được một số thông tin liên quan tới nhiệm vụ của lão tổ Liệt Diễm, nghiệm chứng được một vài thứ từ những lời bàn tán kia.
Sau khi tổng kết lại, lúc sắp hết ngày thứ ba, Vương Bảo Nhạc bèn thu hồi tẩt cả phân thần lại, cầm thẻ ngọc lên truyền âm cho Tạ Hải Dương.
“Hải Dương đạo hữu, nhiệm vụ đó ta sẽ nhận!”
Tạ Hải Dương nghe được câu trả lời này của Vương Bảo Nhạc lập tức nở nụ cười, hắn tin tưởng vào trực giác của mình, cho dù đối phương không phải Vương Bảo Nhạc, nhưng hắn vẫn có một loại cảm giác ràng... Đây có lẽ sẽ là một khách hàng lớn trong tương lai.
Thế là sau khi nghe được câu trả lời, Tạ Hải Dương lập tức nhiệt tình hẳn lên, hắn bắt đầu sắp xếp mọi thứ, tranh thủ giành lấy một suất cho Vương Bảo Nhạc trước khi nhiệm vụ kết thúc tuyển người.
“Bảo Nhạc, ngươi khá là may đấy, vừa kịp lúc, một lát nữa nhiệm vụ sẽ bắt đầu!”
“Ta phải chờ ở đâu?”
Vương Bảo Nhạc hỏi.
“Không cần đi đâu cả, lát nữa ngươi sẽ biết thôi, ta chỉ có thể nói trước một câu... Có thể nói vị lão tổ Liệt Diễm kia... Không gì không làm được!”
Tạ Hải Dương không hề nói thẳng, sau khi nói xong hán bèn kết thúc truyền âm.
Vương Bảo Nhạc nhướng mày lên, ánh mắt đăm chiêu, hắn cũng không suy nghĩ quá lâu, một lát sau, Vương Bảo Nhạc chấn động tâm thần, bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, không biết từ khi nào... Lại có từng sợi nhỏ màu lam xuất hiện trước mặt, chúng
hội tụ lại biến thành một... Mặt nạ heo dữ tợn!
“Mang mặt nạ này lên, nhiệm vụ của ngươi sẽ bắt đầu!”
Từ trong mặt nạ vang lên một giọng nói già nua lạnh lẽo, nó không chỉ vang vọng trong tâm thần của Vương Bảo Nhạc, mà nó còn... Vang vọng trong đầu bản thể đang nằm trong quan tài dưới lòng đất ở chủ tinh của văn minh Thần Mục!
"filepos0017259979">

Bạn cần đăng nhập để bình luận