Tam Thốn nhân Gian

Chương 847

Chương 847Chương 847
HẤP DẪN!
Nhìn bằng mắt thường thì đây là một thế giới giống hệt bên ngoài. Bầu trời trong xanh, mặt đất trải dài, cỏ cây xanh non mơn mởn, phía xa còn có từng dãy núi trùng điệp miên man. Đồng thời linh khí ở nơi này cũng vô cùng nồng đậm.
Tất cả mọi thứ ở đây không hề giống một láng mộ chút nào. Trong từng cơn gió lướt qua còn mang theo hương hoa thơm ngát, tiếng chim hót véo von. Thậm chí trên bầu trời thi thoảng còn có một vài con tiên hạc bay qua, lắm lúc lại có một vài tiên nữ thướt tha ngồi trên tiên hạc tò mò cúi đầu nhìn về phía Vương Bảo Nhạc.
Nếu đổi lại là tu sĩ khác nhìn thấy cảnh này, dù tu vi cao hơn Vương Bảo Nhạc, thậm chí là tới cảnh giới Hành Tinh cũng
khó mà nhìn ra mánh khóe. Nhưng bản thân Vương Bảo Nhạc lại khác, hắn nheo mắt lại, sâu trong đáy mắt lóe lên từng tia sáng âm u.
Trong tia sáng âm u đó có kèm theo một tia Minh Hỏa. Sau khi Minh Hỏa lan ra khắp hai mắt thì thế giới trong mắt hắn lập tức thay đổi hằn, giống như đã vén lên lớp màng che đậy nơi này, để lộ ra bộ dạng chính thức của nó!
Bàu trời không phải màu xanh mà là đỏ rực!
Mặt đất cũng chẳng có cỏ cây xanh mướt mà là khô cằn xám xịt. Thứ gọi là dãy núi kia... thực tế chính là vô số hài cốt chất chồng mà thành. Còn đám tiên hạc trên trời lại là lũ lệ quỷ dữ tợn. Riêng những tiên nữ khác thì đều là những con giòi bọ xấu xí biến thành!
Về phần linh khí... đó vốn dĩ không phải linh khí, mà là tử khí nồng đậm tột cùng. Ngoài ra mặt đất cũng không hề trống trải
mà có một đại quân gần trám vạn âm hồn. Cả đám đều mặt mày lạnh tanh, xếp hàng ngay ngắn. Nhìn từ xa, cảnh tượng này đúng là có thể dùng từ vô biên vô hạn để hình dung.
Ngoài ra, bầu trời phía trên những dãy núi thi hài kia lại có một tòa cung điện màu tím khổng lồ. Có thể thấy rõ bên trong cung điện có mười ba chiếc long ỷ đế vương vô cùng xa hoa!
Trong đó mười hai chiếc long ỷ được xếp thành hai hàng, còn chiếc cuối cùng thì nằm ở nơi sâu nhất trong cung điện, được xếp trên mọi thứ. Dù là kích cỡ hay mức độ xa hoa thì nó đều ăn đứt những chiếc còn lại.
Đồng thời, trên những chiếc long ỷ ở hai hàng đều có thân ảnh đang ngồi, tất cả đều là lão giả. Mặc dù tướng mạo khác nhau, nhưng điểm tương đồng chính là cả đám đều mặt mày lạnh tanh, mắt đầy uy áp. Bọn họ thân mặc hoàng bào, đầu đội mũ
vua, lạnh lùng nhìn về phía Vương Bảo Nhạc.
Long ỷ thứ mười ba tôn quý nhất nằm sâu bên trong... lại có một thân ảnh cao lớn hơn đang ngồi. Một thân dao động và uy áp tỏa ra từ thân ảnh đó giống như có thể khiến trời xanh biến sác. Gương mặt của thân ảnh đó cũng mơ hồ chứ không rõ ràng như những người khác!
Ngay khi mọi thứ đập vào mắt Vương Bảo Nhạc thì vẻ mặt của hắn lại càng kỳ lạ hơn. Chưa đợi hắn kịp hành động thì vị đại đế không mặt ngồi trên long ỷ thứ mười ba đột nhiên ngẩng đầu lên.
Mặc dù không có gương mặt, nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn có ảo giác giống như có ánh mắt sắc lẻm xuất phát từ trên mặt đại đế bắn thẳng về phía mình.
Ánh mắt này giống như thực chất, ngay khi bị nó nhìn thì toàn thân Vương Bảo Nhạc lại run mạnh một cái. Yểm Mục Quyết trong cơ thể ầm ầm vận chuyển, sau lưng
hắn cũng tự động xuất hiện một con mắt khổng lồ màu đen.
Con mắt này lớn chừng trám trượng, ngay khi xuất hiện đã tạo thành một cỗ khí thế ngập trời. Nó như dung hợp với ánh mắt của đại đế không mặt trong hoàng cung, cũng có tiếng cười kích động đầy hưng phấn vang lên từ trong Yểm Mục và cả thân thể của Vương Bảo Nhạc.
“Vương Bảo Nhạc, trẫm phải cảm tạ ngươi vì đã đưa trẫm từ trạng thái gằn như tử vong về đây, khiến trẫm có thể sống thêm một đời!” tiếng cười đầy kiêu ngạo vang vọng khắp nơi, một thân ảnh lão giả hiện ra từ trong con mắt khổng lồ kia. ông ta cười lớn, nghênh ngang bước ra, đứng giữa đất trời.
Mặc dù thân thể hư ảo, nhưng khí tức phát ra từ trên người ông ta giống như có thể dung hợp cùng toàn bộ thế giới này, khiến đất trời biến đổi, mây gió nổi lên. Từng đợt uy áp khủng bố ầm ầm lan ra xung quanh.
“Nói đủ rồi chứ, hoàng đế đời đầu của văn minh Thần Mục, ta phát hiện lão gia hỏa nhà ngươi luyên thuyên lắm thật đấy.” Vương Bảo Nhạc cũng lười ra vẻ hoảng sợ nữa, lúc này hắn vẫn cứ bình tĩnh như thường, nghiêng đầu nhìn về phía thân ảnh của lão giả kia.
“Tiếp theo là muốn đoạt xác chứ gì, nhưng trạng thái của ông lúc này hình như hơi tệ một chút. Vậy thì... rốt cuộc lá bài tẩy của ông là cái gì mà có thể khiến ngươi chắc chắn như vậy?” Nói xong, trong lòng Vương Bảo Nhạc đã hoàn toàn hiểu rõ cái gọi là tạo hóa mà Tạ Hải Dương đã nói.
“Tạo hóa này... mười phần chắc chín là ở chỗ bản thân lão hoàng đế này rồi. Nếu Tạ Hải Dương đã ăn ba đầu thì đương nhiên biết rõ tên hoàng đế này muốn đoạt xác của ta để sống lại, cho nên tạo hóa đó chính là bản thân ông ta rồi!”
“Mặc dù tên Tạ Hải Dương kia chơi ta một vố, nhưng có lẽ hắn sẽ khống muốn để ta mất mạng. Nếu vậy thì sao hắn có thể dám
chắc là lần đoạt xác này sẽ thất bại, có thể biến lão hoàng đế này thành chất dinh dưỡng cho ta, để ta mượn đó đột phá? Có lẽ Tạ Hải Dương dám chắc là sau khi vào đây ta sẽ bỏ tiền ra nhờ hắn giúp đỡ. Nói vậy thì Tạ Hải Dương cho rằng chỉ dựa vào bản thân ta thì không thể nào thành công... Nguồn gốc suy đoán này của Tạ Hải Dương, hoặc là không biết thân phận Minh Tử của ta. Hoặc là... lão quỷ đời đâu này có âm mưu gì đó!”
Từng suy nghĩ lướt nhanh qua trong đầu Vương Bảo Nhạc, lúc này hoàng đế đời đầu của Thần Mục cũng nheo mắt cười lạnh.
“Để báo đáp ngươi, trẫm sẽ chiếm thân thể của ngươi, sống thay cho ngươi!” Nói đoạn, ông ta giơ tay phải lên.
Khí tức trên người ông ta lại bùng nổ, trám vạn đại quân âm hồn vốn đang lạnh lùng đứng ở bình nguyên trước mặt Vương Bảo Nhạc đột nhiên run lên, vẻ âm lãnh trong mắt bị điên cuồng thay thế, cả đám nháy mắt quỳ xuống!
Từ xa nhìn lại, cảnh tượng trăm vạn đại quân quỳ xuống này giống như từng cơn sóng cồn nhấp nhô, vô cùng rung động. Điêu khiến người ta giật mình khiếp sợ nhất chính là sau khi quỳ xuống thì đội quân âm hồn này lại đồng loạt lên tiếng, nói bằng ngôn ngữ linh hồn mà thăn niệm có thể tra ra được!
“Cung nghênh đại đế hồi cung!”
Sau khi bọn họ mở miệng, trên đỉnh đầu từng âm hồn đều tự động có từng tia khí tức tỏa ra, bay thẳng tới... chỗ lão hoàng đế đời đầu của văn minh Thần Mục vừa đi ra từ trong yểm Mục!
Cảnh tượng này khiến cho ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lóe lên, đồng thời trong lòng cũng lấy làm khó hiểu.
“Chằng lẽ lão quỷ này thật sự không biết ta là người của Minh Tông ư?”
Thân là người của Minh Tông, lại còn là Minh Tử, nếu như lúc này Vương Bảo Nhạc muốn thì hắn có thề giữ chỗ hồn lực đó lại
hoặc để nó dung nhập vào trong thân thể mình. Nhưng cảnh tượng này không khỏi khiến Vương Bảo Nhạc chần chừ, ánh mắt của hắn lóe lên, đột nhiên ra vẻ đắc ý mà cười lớn.
“Mặc dù không biết tại sao Minh Tông chỉ sửa Thần Mục quyết mà không xóa bỏ ngươi, nhưng rõ ràng ngươi vẫn không biết gì nhiêu về lai lịch của ta rồi...”
“Minh Pháp, Hồn Lai!” Vương Bảo Nhạc vừa lên tiếng và giơ tay phải lên thì lại có Minh Hỏa bừng lên từ trong mắt của hắn. Một cỗ khí tức cổ xưa đến từ Minh Tông trỗi dậy từ trên người hắn, khiến cho cả thế giới hoàng lăng 'âm 'âm rung chuyển. Ngay khi vị hoàng đế đời dẫu kia biến sắc, chỗ hồn khí 'âm 'âm lao v'ê phía ông ta từ chỗ trám vạn âm hồn bỗng chốc đánh vòng lại... bay ào ào về phía Vương Bảo Nhạc!
“Không thể nào!!! Đế tự quy lai!” lão hoàng đế đời đ'âu biến sắc, trong mắt đầy vẻ kinh hoàng hệt như đang lo sợ quá độ. ông ta
giơ tay phải lên, chỉ về phía hoàng cung trên bầu trời hét một tiếng.
Ngoại trừ đại đế không có gương mặt, cơ thể của mười hai vị đế vương các đời của ván minh Thần Mục đang ngồi trên ghế trong cung điện chợt giật mạnh, tất cả đồng loạt đứng dậy quỳ lạy Vương Bảo Nhạc và lão quỷ đời đàu.
“Cung nghênh lão tổ hồi cung!”
Lời nói vừa ra, trên người mười hai hoàng đế này đều có hồn khí nồng đậm tột cùng ầm ầm phát ra, hóa thành mười hai con hồn long lao ra khỏi hoàng cung, bay về phía lão quỷ đời đầu ở nơi này như muốn ngăn cản trăm vạn hồn khí mà Vương Bảo Nhạc đang điều khiển!
Trong hoàng lăng lúc này, trăm vạn hồn khí va chạm cùng hồn lực của mười hai hoàng đế này. Với thân phận Minh Tử của Vương Bảo Nhạc, hắn có thể lập tức cảm nhận được, một khi mình dung nhập chúng vào cơ thể và tiêu hóa thì tu vi nhất
định sẽ tăng vọt, đột phá Thông Thẫn để lên tới Linh Tiên trong thời gian ngắn. Thậm chí không chỉ là Linh Tiên sơ kỳ mà còn có thể lên tới Linh Tiên trung kỳ!
“Sức hấp dẫn lớn tới vậy à...” sâu trong đáy mắt của Vương Bảo Nhạc lại ánh lên vẻ chần chừ và xoắn xuýt.
"filepos0018078008">

Bạn cần đăng nhập để bình luận