Tam Thốn nhân Gian

Chương 881

Chương 881Chương 881
NGƯỜI NÀO NGƯỜI NẤY TRÕ THẦN THÔNG
Thời cơ lần này vô cùng khéo léo, ngay lúc Hữu trưởng lão khó có thể trấn áp Vương Bảo Nhạc lần nữa thì ngón tay Hành Tinh còn lại nổ tung. Một nguồn sức mạnh hủy diệt chui vào trong khe hở sắp sửa khép lại, sau đó điên cuồng xông về phía... Tả trưởng lão vừa mới phản ứng lại kịp và đang sợ hãi rút lui!
Tả trưởng lão mới là mục tiêu của Vương Bảo Nhạc, bởi vì Vương Bảo Nhạc hiểu rất rõ, cho dù phối hợp với đạo kinh hay có thêm ngón tay Hành Tinh tự bạo thì hắn cũng không chắc có thể làm bọt khí bảy sắc sụp đổ. Do đó ngay từ đầu, thứ hắn nhắm tới chính là... Mượn đòn tấn công của Hữu
trưởng lão để làm sức mạnh của ngón tay Hành Tinh tản ra, hòng giết chết... Tả trưởng lão!
Cho dù Tả trưởng lão chết hay thương nặng thì bọt khí bảy sắc cũng sẽ không còn được ông ta tăng cường, uy lực của nó cũng sẽ yếu đi. Đồng thời Vương Bảo Nhạc còn một mục đích khác, đó chính là quan sát hướng bỏ chạy của đối phương!
Mọi thứ đều xảy ra trong chớp mắt, ngay sau đó, cho dù Hữu trưởng lão dốc sức ngăn cản thì Tả trưởng lão vẫn phải kêu lên đau đớn dưới uy lực tự bạo của ngón tay Hành Tinh. Toàn thân ông hứng trọn uy lực của quá trình tự bạo, miệng phun máu tươi, cơ thể mới lại sụp đổ. Thậm chí lẫn này ngay cả thần hồn cũng bị ảnh hưởng, không ngờ tu vi của ông lại từ Linh Tiên rớt xuống Thông Thần. Hơn nữa cho dù có miễn cưỡng chạy thoát thì tâm trí của Tả trưởng lão cũng đã trở nên mơ hồ, sau khi bị sóng nhiệt trên hằng tinh này ảnh hưởng đến, ông không khỏi kêu lên
thảm thiết, sau đó bay nhanh về phía bên phải.
Mà bọt khí bảy sắc thì lại buông lỏng lần nữa, rõ ràng đã mỏng manh hơn nhiêu, đồng thời nó đã mở rộng ra không ít, áp lực trên người Vương Bảo Nhạc cũng nhẹ nhàng hơn.
’’Long Nam Tử!!”
Thấy bản thân đã đặt bẫy đến vậy rồi mà vẫn bị Vương Bảo Nhạc ép đến mức này, ánh mắt Hữu trưởng lão như muốn phun lửa. Hắn ta hét lớn một tiếng, tu vi bùng nổ Lân nữa hòng tiếp tục trấn áp Vương Bảo Nhạc bên trong bọt khí.
Nhưng đã không kịp nữa rồi...
"Gọi tên ba ba ngươi làm gì!”
Vương Bảo Nhạc nhanh chóng nhìn lướt qua hướng Tả trưởng lão bỏ chạy, ánh mắt tràn ngập sát cơ. Khi bọt khí bảy sắc bị suy yếu, tay phải của hắn chợt vung lên... xung quanh hắn xuất hiện một rừng pháp hạm
lít nha lít nhít, toàn bộ... Đều bay ra ngoài mà tự bạo!
"Ta không tin có mỗi cái bọt khí thôi cũng không làm nó nổ được!"
Ánh mắt Vương Bảo Nhạc trở nên hung ác, tuy rằng tự bạo trong bọt khí sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, khiến bản thân Vương Bảo Nhạc cũng không h'ê dễ chịu.
Tuy Vương Bảo Nhạc có thể điêu khiển 90% uy lực tự bạo nổ về phía ngoài, nhưng 10% còn lại vẫn sẽ ảnh hưởng đến hắn, có thể nói càng nhiêu pháp hạm tự bạo thì hắn sẽ càng bị ảnh hưởng.
Nhưng Vương Bảo Nhạc cũng không quan tâm nhiêu như vậy nữa, lúc này hắn lấy ra hơn 50 chiếc pháp hạm, gẫm nhẹ một tiếng. Lúc Hữu trưởng lão muốn trấn áp Lân nữa thì chúng lập tức nổ tung!
Cho dù mỗi chiếc pháp hạm tự bạo chỉ bằng 10% uy lực của pháp hạm thông thường, nhưng hơn 50 chiếc cùng nhau tự
bạo thì uy lực vẫn rất kinh người. Lúc này, bọt khí bảy sắc đã bát đầu lung lay, mà đây chỉ mới là đợt thứ nhất...
Chẳng mấy chốc là đến đợt thứ hai, đợt thứ ba, đợt thứ tư... Dường như pháp hạm tự bạo trong túi trữ vật Vương Bảo Nhạc là không bao giờ hết, hắn cứ liên tục lấy ra, sau đó lại liên tục tự bạo, cho dù là bản thân Vương Bảo Nhạc cũng sắp sụp đổ đến nơi, nhưng sự tàn nhẫn của hắn khiến cho Hữu trưởng lão cũng phải run sợ.
Cho dù Hữu trưởng lão có trấn áp thế nào đi nữa thì cũng rất khó khiến bọt khí bảy sắc này khôi phục như cũ. Nó không chỉ chịu đựng uy áp của đạo kinh, mà còn hứng trọn hai Lân tự bạo của ngón tay Hành Tinh, nay đã tới mức dầu hết đèn tắt, trời rét lại thêm sương, khiến nó xuất hiện một khe hở không thể khép lại!
Những khe hở này càng lúc càng nhiêu, khi Vương Bảo Nhạc lấy pháp hạm tự bạo lãn thứ tám ra thì bọt khí bảy sắc đã sắp chịu không nổi nữa. Lúc này ánh mắt của Hữu
trưởng lão cũng trở nên điên cuồng, hắn ta nhìn Vương Bảo Nhạc một cái thật sâu, sau đó đột nhiên lùi lại, giống như không muốn ngán cản nữa.
Mà Hữu trưởng lão làm vậy thì trông có vẻ sẽ giảm được một chút áp lực cho Vương Bảo Nhạc, nhưng điều này lại khiến sắc mặt của Vương Bảo Nhạc trầm xuống, thầm hô không ổn.
"Tên này phản ứng lại rồi..."
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, cảm thấy sốt ruột vô cùng, hắn lập tức lấy thêm số lượng pháp hạm để tăng tốc độ tự bạo, bởi vì trên thực tế... Lúc trước Vương Bảo Nhạc trông thì giống như đã bất chấp tất cả, nhìn thì có vẻ tàn nhẫn, nhưng ít nhất một nửa trong đó là do hắn diễn mà thôi, bởi vì hắn biết rõ bản thân không thể làm bọt khí bảy sắc này sụp đổ trong nháy mắt được. Dù sao cũng không thể lấy quá nhiêu pháp hạm ra trong bọt khí này được, nếu như lấy quá nhiều thì bản thân hắn cũng khó mà chịu nổi khi chúng tự bạo.
Cho nên thứ Vương Bảo Nhạc muốn không phải kéo dài thời gian... Mà là kéo chân Hữu trưởng lão, Vương Bảo Nhạc không thể để Hữu trưởng lão rời xa bọt khí, nếu không hắn ta sẽ có cơ hội bố trí nhiều phong ấn hơn!
Chỉ cần Vương Bảo Nhạc làm được điều này, như vậy ngay lúc bọt khí bảy sắc sụp đổ thì hắn sẽ có thể thuận lợi xông ra, vậy thì hắn sẽ có thể một đường bay ra ngoài hàng tinh với tốc độ nhanh nhất.
Bởi vì từ hướng mà Tả trưởng lão bỏ chạy đã để lộ một điêu... Rất có thể khu vực phía trên ở bên phải là một nơi có sức mạnh pháp tắc tương đối mỏng manh!
Đây cũng là mục đích khác mà Vương Bảo Nhạc ra tay với Tả trưởng lão trước.
Nhưng... Từ lúc Hữu trưởng lão phản ứng lại thì đã xuất hiện biến hóa.
'Đúng là gian xảo!
Lúc Hữu trưởng lão rút lui, ánh mắt hắn ta lộ ra sát cơ vô cùng mãnh liệt. Hắn ta đã hiểu được mình sai ở đâu, bởi vì hắn ta vốn có thể phản ứng nhanh hơn nữa, nhưng lại bị rối loạn bởi những hành động trước đó của Vương Bảo Nhạc. Nỗi hoảng sợ đến từ đạo kinh, Tả trưởng lão không rõ sống chết, pháp hạm và ngón tay Hành Tinh tự bạo, cộng thêm vẻ điên cuồng như muốn xông ra của Vương Bảo Nhạc đã khiến hắn ta lọt vào tiết tấu của Vương Bảo Nhạc theo bản năng. Từ đó củng cố phong ấn một cách ngu ngốc dựa theo những gì Vương Bảo Nhạc mong muốn.
Nhưng trước mặt hắn vẫn còn có thể... Thừa dịp Vương Bảo Nhạc đang cho pháp hạm tự bạo để bố trí thêm phong ấn ở xung quanh. Như vậy thì Vương Bảo Nhạc sẽ bị nhốt ở đây vĩnh viễn!
Chẳng qua... Phản ứng của Hữu trưởng lão vẫn chậm một bước, bây giờ hắn ta đã không đủ thời gian để bố trí phong ấn thứ hai nữa. Ánh mắt lóe lên một cái, hắn ta
lập tức lùi lại, tay phải bấm quyết chỉ ra xung quanh bảy Tân!
Mỗi lần chỉ thì nhiệt độ trên hằng tinh này sẽ nóng lên một chút, nếu ví hằng tinh này như một con hung thú nóng nảy thì lúc này Hữu trưởng lão giống như đang gây hấn với con hung thú này vậy. Hắn ta muốn chọc giận nó, nhưng lại không dám chọc nó tức điên, bởi vì hắn ta cần phải khiến nó vẫn nằm trong phạm vi mà mình có thể thừa nhận được.
Khi ngón tay của Hữu trưởng lão chỉ ra, xung quanh lập tức tràn ngập một khí tức cuồng bạo đến kinh người, tất cả quy tắc đều trở nên hỗn loạn, cơn bão mặt trời cũng càng lúc càng mạnh mẽ.
Cho đến khi chỉ xong chỉ thứ bảy, xung quanh lập tức truýên ra những tiếng vang ngập trời, vào lúc này, lửa và nhiệt độ cao bắt đầu hội tụ, sau đó “Ầm ầm” bộc phát, đồng thời cơn bão này còn gián tiếp ảnh hưởng đến khu vực trên cao, khiến cho nơi này trở nên hỗn loạn hơn. Lúc này, chỗ vốn
có lực pháp tắc tương đối mỏng manh cũng không còn nữa!
Hữu trưởng lão hiểu rõ bản thân không có đủ để thời gian bố trí một phong ấn hoàn chỉnh, do đó hắn ta dứt khoát khiến hằng tinh này trở nên hỗn loạn hơn. Như vậy thì quá trình dịch chuyển sẽ bị quấy nhiễu, Vương Bảo Nhạc sẽ không thể sử dụng thuấn di, đồng thời chỗ có lực pháp tắc mỏng manh cũng sẽ không còn nữa. Nhất là dưới cơn bão mặt trời, thăn thức cũng sẽ bị ảnh hưởng lớn, không thể lan tỏa được, như vậy thì... muốn xông ra khỏi hàng tinh sẽ khó khăn hơn gấp nhiêu lần.
Dù sao hằng tinh cũng không phải một ngôi sao bình thường, nếu là một ngôi sao bình thường thì chỉ càn không ngừng bay lên trên là sẽ có thể bay ra ngoài vũ trụ. Nhưng hằng tinh thì lại khác, trên hằng tinh có một tầng pháp tắc ngăn lại. Chỉ khi nào xuất hiện một số khu vực có lực pháp tắc tương đối mỏng manh thì mới có thể
bay ra một cách thuận lợi, còn những chỗ khác thì... Chạm vào sẽ chết chắc!
Đương nhiên còn một cách để rời khỏi hàng tinh, đó chính là dùng một loại truyền tống trận lấy những hằng tinh khác làm cơ sở. Như vậy mới có thể không cần đếm xỉa đến tầng pháp tắc trên đó để thuận lợi rời đi.
Cho nên Hữu trưởng lão làm như vậy chẳng khác nào cắt đứt đường lui của Vương Bảo Nhạc. Hơn nữa, tuy cơn bão trên hằng tinh rất cuồng bạo, nhưng hắn là tu sĩ Hành Tinh, cho nên vẫn còn nằm trong phạm vi có thể thừa nhận. Nhưng đối với Vương Bảo Nhạc thì khác, bởi vì dù sao hắn vẫn chưa đạt đến cảnh giới Hành Tinh, cho nên hắn sẽ chịu ảnh hưởng lớn hơn Hữu trưởng lão rất nhiều.
"Chỉ cần không chạy được thì bản tọa chắc chắn sẽ giết được tên oắt con đã sắp dùng hết tuyệt chiêu này!"
"filepos0018753461">

Bạn cần đăng nhập để bình luận