Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 129: Chết cũng chưa hết (1)

Dịch Thư Nguyên nhìn xem Âm sai bên kia, từng người chết đi đều đã bị câu hồn, quỷ hồn gần nhất chỉ cách Dịch Thư Nguyên có mấy bước.
Mà những quỷ hồn kia từng người hoặc tỉnh tỉnh mê mê hoặc là hoảng hốt lo sợ, thậm chí còn có người trên mặt rõ ràng mang theo vui mừng.
Nhưng mà bất kể như thế nào, lúc những quỷ hồn này nhìn thấy thi thể của mình, lúc đầu dù sao vẫn là sẽ ngẩn người một hồi lâu.
Toàn bộ quỷ hồn đều đã bị bắt lại, việc của Âm ti huyện Nguyên Giang cũng đã kết thúc, Tôn Hằng cùng Âm sai còn lại kiểm kê quỷ hồn xong, sau đó liền chắp tay hành lễ với Dịch Thư Nguyên cách đó không xa.
"Dịch tiên sinh, bây giờ chúng ta liền đi về phục mệnh với Thành Hoàng đại nhân, cáo từ!"
Dịch Thư Nguyên vẫn là nhẹ gật đầu không nói gì.
Thế nhưng chút ít quỷ hồn, nhất là Cổ Vân Thông sau khi nghe thấy câu này, tất cả đều kinh hãi mà nhìn về phía Dịch Thư Nguyên.
Chỉ tiếc những quỷ hồn mới chết này bây giờ căn bản không thể thao túng hành động của mình, bị câu hồn tác kéo một phát, thậm chí không kịp nói thêm cái gì, liền lập tức đi theo Âm sai bay xa.
Trên đài hành hình, một chút nha dịch bắt đầu mắng chửi xử lý thi thể.
"Mẹ nó chứ, những việc khổ cực mệt nhọc này lại tới tay chúng ta làm!"
"Không vậy thì thế nào, bỏ đấy mặc kệ hả?"
"Ài ôi! Tên Cổ Vân Thông này toàn thân đầy mỡ, bị cắt ngang lưng thật sự là buồn nôn chết mất..."
"Chậc chậc chậc..."
Có thể thấy trên đài hành hình thì vị trí Cổ Vân Thông là dơ bẩn nhất, mấy nha dịch đều không muốn tới gần.
Chỉ là cho dù mấy nha dịch không muốn, nhưng bọn họ vẫn phải thu dọn lại toàn bộ thi thể, sau đó dùng xe kéo ném đến bãi tha ma, bởi vì những phạm nhân này đều không có thân nhân bằng hữu tới nhặt xác.
Lúc này đám người vây xem cũng đã dần dần tản đi, Dịch Thư Nguyên quan sát về phía mẫu tử, hiển nhiên bọn họ cũng không có ý định nhặt thi thể Cổ Vân Thông, hơn nữa có lẽ cũng sẽ không quay về lại huyện nha.
Dịch Thư Nguyên lại nhìn về chỗ A Phi xa xa, lúc trước cũng đã nói xong rồi, sai khi xem hết hành hình liền đi, cho nên A Phi cũng không đi tìm hắn tạm biệt, thấy Dịch Thư Nguyên nhìn lại, A Phi liền hành lễ về bên này, sau đó liền xoay người rời đi.
"Tản tản."
"Dịch tiên sinh, chúng ta cũng đi thôi."
"Đúng rồi Dịch tiên sinh, ta lại nghĩ ra một chiêu, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận, chỉ điểm cho ta chút?"
Dương bộ đầu vừa nói đến chiêu thức võ công liền có chút hưng phấn, Dịch tiên sinh này thật sự là lợi hại, chính bản thân không biết võ công, nhưng ánh mắt lại dị thường độc đáo.
Hiện giờ tiếp xúc lâu rồi, Dương bộ đầu nghiên cứu thảo luận chiêu thức cùng Dịch Thư Nguyên, nhiều khi có thể từ một số động tác rất nhỏ từ trên chiêu thức của bản thân, nhận được một chút thu hoạch không ngờ tới.
Dùng lời nói của Dịch Thư Nguyên, cái này gọi là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
"Lại có quái chiêu gì? Ta cũng tham khảo một chút?"
Lão giáo đầu ở một bên cũng gia nhập chủ đề, Dịch Thư Nguyên đang muốn nói chuyện, Ngô Minh Cao lại bước nhanh đi đến bên cạnh hắn, thấp giọng nói.
"Dịch tiên sinh, không sai biệt lắm nên coi đây là ngày viết xong huyện chí chứ nhỉ? Lâm đại nhân khẳng định sẽ rất nhanh liền hỏi tới."
Dịch Thư Nguyên nheo mắt, nhìn thoáng qua Lâm huyện lệnh đang rời đi bên đó, y nở nụ cười hình như đang muốn đưa Thông phán Nguyệt Châu cùng với Tuần sát triều đình cùng đi Đồng Tâm Lâu.
"Đa tạ Ngô đại nhân nhắc nhở, Dịch mỗ trở về sẽ hoàn thành phần còn lại! Dương bộ đầu, thứ cho Dịch mỗ xin lỗi không tiếp được rồi!"
"Ơ kìa Dịch tiên sinh..."
Lời của Dương bộ đầu còn chưa nói hết, Dịch Thư Nguyên đã cất bước chạy về phía huyện nha, một cọc bản án này kết thúc, Lâm Tu nhất định sẽ ngay lập tức muốn xem tiến triển huyện chí rồi.
Việc này không thể chậm trễ được nữa, hơn nữa Dịch Thư Nguyên cũng dự định viết xong và chỉnh biên lại cho tốt rồi chủ động đưa cho Lâm Tu xem.
Ngược lại cũng không phải la Dịch Thư Nguyên muốn biểu hiện thật tốt trước mặt lãnh đạo, mà là đại hội võ lâm lập tức liền muốn bắt đầu rồi, hắn khẳng định phải đi tham gia náo nhiệt, không hy vọng một đoạn thời gian về sau Lâm Tu lại chợt nhớ tới muốn xem huyện chí.
Trước mắt bản án Cổ Vân Thông mới chỉ ghi tạm đủ nội dung, lấy hình thức đủ sườn có đầu có đuôi viết vào huyện chí.
Sau khi Dịch Thư Nguyên trở về lập tức múa bút trước văn án, bổ sung hết thảy toàn bộ nội dung chưa hoàn chỉnh, một mực viết đến lúc gần hoàng hôn mới thu bút.
Sau đó chính là kiểm tra cao thấp biên lại nhiều lần, đến một bước này Dịch Thư Nguyên cũng coi như có thể tạm thời buông lỏng một chút.
"Phù... Đã chuẩn bị tốt rồi!"
Trong lúc tự nói, Dịch Thư Nguyên liền nhìn về phía ngoài cửa kho sách, tựa như xuyên thấu qua rất nhiều tường vây phòng ốc, nhìn thấy được miếu Thành Hoàng, thấy bên trong Âm phủ.
Cũng không biết bây giờ tình huống bên trong Âm ti là như thế nào, có lẽ Hà Hân cũng đã đi rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận