Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 359: Tiên sách vô tự (1)

Sở Hàng ở bên cạnh cũng là vô cùng chờ mong, nếu như có thể truy tìm tiên đạo, vậy thì còn khảo thi cái gì nữa?
Giống như là xem thấu tâm tính của Sở Hàng, Dịch Thư Nguyên quét mắt nhìn y một cái rồi cười nói.
"Sở huynh, chớ cảm thấy tu hành rất dễ dàng, phải biết mọi người đều có duyên pháp, mọi người đều có tư chất, mọi người cũng có tâm cảnh bất đồng, tu hành khó hơn so với thi khoa cử nhiều lắm!"
"Vâng, Sở Hàng thụ giáo!"
Hôi Miễn đứng trên bàn nhìn Sở Hàng.
"Haha, tiên sinh, y đây là nói một đằng nghĩ một nẻo."
"Ấy tên tiểu tử ngươi đừng ngậm máu phun người nha, ta nói một đằng nghĩ một nẻo lúc nào? Con gà quay ngươi ăn tối hôm qua là từ đâu mà tới? Hiện giờ trong thành thứ gì cũng khan hiếm, đó là nguyên cả một con gà đấy!"
"A..."
Bị người nắm điểm yếu, Hôi Miễn nghe nói như thế cũng lập tức ngậm miệng, lẩm bẩm một chút bỗng nghĩ đến cách nói của Dịch Thư Nguyên lại lập tức mạnh miệng lên.
"Đó là bởi vì tối hôm qua ngươi cho ta nguyên một con gà, ta niệm tình ngươi tốt mới nói như vậy, tiên sinh đã nói rất rõ ràng, tu hành không dễ, cái loại tâm tính qua loa trong lời nói của ngươi như vừa nãy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện! Không nên không biết tốt xấu, không tin ngươi hỏi tiên sinh!"
Trái tim Sở Hàng đập mạnh một cú, so với lời của Dịch tiên sinh, lời của con yêu quái này nặng hơn rất nhiều, y theo bản năng nhìn về phía Dịch Thư Nguyên.
Dịch Thư Nguyên đang tỉ mỉ xem văn tự trên bản nháp, nhưng cũng phân tâm lưu ý tới Hôi Miễn ồn ào cùng Sở Hàng, đến lúc này tầm nhìn cũng không rời khỏi mặt giấy nhưng vẫn gật đầu nói.
"Lời thô lý không thô, không có duy trì được tấm lòng ngay thẳng mà nói, tu hành chưa chắc là chuyện tốt, những người thuật sĩ kia chính là ví dụ."
"Thấy chưa! Ngươi đừng nhìn ta nhỏ, trên tu hành ta chính là tiền bối!"
Thật ra Sở Hàng vốn cũng không có ý tứ xem nhẹ Hôi Miễn, giờ phút này lập tức khuyên bảo nói.
"Vậy còn xin tiền bối chỉ điểm ta nhiều một chút, hôm nay ta lại chuẩn bị một chút đồ ăn ngon hiếu kính ngươi cùng Dịch tiên sinh!"
Hôi Miễn giơ hai cái móng vuốt nghiêng mắt nhìn Sở Hàng.
"Hừ, chút ít ơn huệ ai mà thèm chứ, ta muốn ăn cá!"
"Ài ài, cá liền dễ xử lý."
Dịch Thư Nguyên cũng không để ý tới người bên ngoài nữa, chuyên tâm nghiên cứu nội dung trong tay, trong lòng đang cân nhắc xem làm thế nào dưới tình huống tận lực giữ lại thần vận xóa đi dấu vết long tộc.
Dịch Thư Nguyên một lần suy nghĩ chính là vài ngày.
Lúc này Sở lão gia cũng mấy lần muốn mời Dịch Thư Nguyên đi tới lò xưởng, nhưng mỗi lần thấy Dịch Thư Nguyên đang hướng dẫn nhi tử mình học, liền đè xuống tâm tư này.
Sở Hàng dù sao cũng là nhi tử Sở lão gia, ngày bình thường dù nhìn không vừa mắt như thế nào cũng là do dưới nhiều năm thất vọng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng từ trên căn bản vẫn là hy vọng hài tử tốt hơn.
Hiếm khí thấy được thấy nhi tử mình lại dụng tâm học như thế, lại hiếm khi có nhân vật như Dịch Thư Nguyên nguyện ý chỉ đạo.
Như vậy so sánh ra, Sở lão gia cảm thấy trước tiên có thể để sở thích của mình qua một bên.
Nhưng lại không biết tình huống bên trong phòng sách, so với giáo thụ học vấn trong mắt Sở lão gia thật ra hơi có chút độ lệch.
Dịch Thư Nguyên đã tự viết lại một phần sách khác, thông tục dễ hiểu mà lại thích hợp với "Tiên đạo diệu pháp" Sở Hàng chờ mong, đồng thời cũng trau chuốt sửa chữa lại.
Tiên không nhất định nhiều tiên, nhưng diệu thì đúng là diệu, cũng đồng dạng chú trọng tu hành gần nước, về sau hồ Trường Phong khôi phục, cũng coi như là đúng lúc phù hợp.
"Long thân khắp nơi đều huyền bí, trong đó châu lân làm trọng mà tồn thần thước mộc, mà người ta thường nói người đứng đầu vạn vật, đồng dạng huyền diệu vô cùng, thậm chí rồng hóa hình cũng sẽ hóa thành thân người, đủ thấy bất phàm."
"Vậy ta không phải bớt đi không ít đường quanh co rồi sao?"
Sở Hàng hỏi như vậy, Dịch Thư Nguyên liền nhếch khóe miệng.
"Có thể nói như vậy."
Nói xong, Dịch Thư Nguyên dùng quạt xếp chỉ vào mi tâm, trái tim cùng dưới rốn của Sở Hàng.
"Ta dùng ba chỗ này để ám chỉ phương pháp giao long, mi tâm đan điền, thay thế cho thước mộc, đồn đại sừng của Chân Long lại tên thước mộc, sinh thời liền có năng lực ngự cửu thiên, lại lấy trái tim thay thế châu tàng, lần trước như ngươi hú lên quái dị dẫn phát lũ lụt, vị trí long khí dâng lên cũng ở nơi đây!"
Sở Hàng gãi gãi đầu, tuy rằng Dịch Thư Nguyên đã nói thật ra việc này sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh, phát sinh vào thời điểm Dịch Thư Nguyên có mặt ngược lại cũng là vạn hạnh trong bất hạnh, nhưng Sở Hàng nghe thế ít nhiều vẫn còn có chút lúng túng.
Dịch Thư Nguyên cũng mặc kệ Sở Hàng nghĩ như thế nào, tiếp tục nói.
"Dưới đan điền thay thế nghịch lân tu luyện, ẩn dụ nhân long cuộn mình! Phương pháp này bất đồng cùng với đạo tu hành tầm thường, cũng là thích hợp với ngươi nhất, không dễ dàng xảy ra chuyện, nhưng mà nếu muốn tinh tiến, lại cần tự ngộ!"
"Vâng, đa tạ Dịch tiên sinh chỉ điểm! Chỗ sách thuốc kinh mạch này đều phải xem sao?"
"Nếu như ngươi cũng ngại phiền phức, vậy dứt khoát cũng đừng nghĩ những cái khác nữa, chuẩn bị thi khoa cử thật tốt là được rồi."
Nghe Hôi Miễn bên cạnh mở miệng trước như thế, Sở Hàng vội vàng nịnh nọt.
"Ta chỉ hỏi một chút thôi mà, hỏi rõ ràng một chút thôi mà! Đúng rồi Dịch tiên sinh, vậy ta đây coi như là đồ đệ của ngài sao?"
Dịch Thư Nguyên trực tiếp lắc đầu.
"Không tính, ta chỉ là giúp ngươi sửa đổi lại 'Phương pháp gia truyền', nếu không sẽ dễ dàng xảy ra tai họa."
Hai chữ "Gia truyền" này được Dịch Thư Nguyên đặc biệt dùng trọng âm nói ra.
Hôi Miễn bên cạnh cũng là bị Sở Hàng chọc cười rồi, nhảy đến trên bả vai của y cười nói.
"Ngươi cho rằng làm đồ đệ của tiên sinh dễ như vậy sao? Ngươi coi như đã là vận khí thật tốt rồi, nếu phương pháp tu luyện này đổi thành người long tộc thấy được, nhất định sẽ lựa chọn trực tiếp tiêu diệt ngươi!"
Lời này của Hôi Miễn cũng nói đến điểm mấu chốt rồi, đừng nhìn long tộc lúc trước dễ nói chuyện như vậy, đó là bởi vì người đối mặt là Dịch Thư Nguyên.
Đổi thành Sở Hàng, vậy thì thứ bọn họ nhìn thấy không phải là công tử của Sở phủ, mà là một bộ phận của nghiệt long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận