Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 378: Không có dự tính trước (2)

Nghe Dịch Thư Nguyên kinh ngạc truyền âm, trên mặt Giang Lang hơi đắc ý, nhưng ngoài miệng vẫn là lời ngay nói thật.
"Bởi vì ta đã gặp qua bố cục của cấm chế này rồi, nhưng cấm chế của Linh Châu Các Viện này rõ ràng chỉ có hình, linh châu này trên đỉnh các này ánh sáng quá mức rực rỡ, tiết điểm cũng có quá nhiều, khiến cho cấm chế không đạt được cân bằng, ngược lại đã thành nét bút hỏng!"
Dịch Thư Nguyên nhập lại không biết loại cấm chế trong miệng Giang Lang nói, nhưng cảm thụ của hắn thật ra rõ ràng hơn so với Giang Lang, cũng càng cẩn thận hơn, giờ phút này nghe Giang Lang vừa nói, lập tức hiểu cái gọi là nét bút hỏng ở nơi nào.
"Nói cách khác, người nơi này thật ra cũng không hiểu nhiều về cấm chế đó!"
Giang Lang cười cười đối ẩm cùng một vị mời rượu khác, đồng thời cũng truyền âm trả lời.
"Đúng vậy, đều là giả vờ, nếu không ngươi là một Chân Tiên ngồi ở trong này, lại liên tiếp nịnh bợ long tộc ta đây làm cái gì?"
Vào lúc hai người đang thương nghị riêng, vài vũ cơ trong đại điện đang nhảy múa dưới nhạc khúc, hấp dẫn đông đảo tân khách chú ý.
Các chủ kính một vòng rượu, bỗng nhiên đứng dậy từ chủ tọa, đi tới trước mặt Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang.
"Đến, mời hai vị lại uống chén này!"
Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang cũng không làm xấu mặt người khác, nâng chén liền uống, Các chủ đích thân cầm lấy bầu rượu trên bàn rót rượu vì Giang Lang cùng Dịch Thư Nguyên, nhìn thoáng qua Giang Lang sau đó đặt tầm nhìn ở trên người Dịch Thư Nguyên.
"Đạo hữu thật sự chưa đi qua Thái Âm Cung kia? Vừa rồi không tiện nói tỉ mỉ, đạo hữu có thể kể kỹ càng hơn một chút về người cần tìm kia không, ta cũng tiện an bài nhân thủ tìm kiếm thật kỹ giúp ngươi."
Các chủ vừa nói, vừa nhìn chằm chằm ánh mắt Dịch Thư Nguyên, chỗ sâu trong ánh mắt kia phảng phất như có một loại biến hóa kỳ dị, tựa như bóng tối vô cùng thâm sâu, càng hiện ra một cỗ hung quang quét về phía thần hồn Dịch Thư Nguyên, muốn xem thấu hết thảy trên người hắn.
Pháp thuật gì đây? Thần thông bằng mắt?
Thời khắc ý niệm trong đầu chớp động, chỗ sâu trong tâm thần Dịch Thư Nguyên lại sáng lên ánh sáng, tầm nhìn bên ngoài cũng không mảy may biến hóa, thậm chí còn bình tĩnh trả lời vấn đề của Các chủ.
"À, là một tiểu cô nương, nhà ở Lưu Châu, cũng là người nhà của nàng giờ một vị giang hồ nghĩa sĩ tra tìm hành tung, Dịch mỗ trùng hợp gặp gỡ liền muốn tương trợ một phen."
Giờ phút này nhìn ánh mắt bình tĩnh của Dịch Thư Nguyên, Các chủ chỉ cảm giác giống như nhìn thấy mây đen tản đi lộ ra ánh mặt trời, chiếu tới ánh mắt của gã sinh ra đau đớn, thậm chí khó có thể dời tầm nhìn đi.
Giờ phút này tâm thần Dịch Thư Nguyên liên hệ với nhất niệm, đối phương thi pháp dùng mắt đụng vào linh đài của hắn, lại càng làm cho Dịch Thư Nguyên sinh ra thông linh như gõ cửa trước, Các chủ Linh Châu Các trong tầm mắt tựa như cởi bỏ đi vẻ ngoài hoa lệ, thậm chí bộ mặt cũng bắt đầu vặn vẹo.
Vẻn vẹn trong chốc lát, bộ mặt Các chủ Linh Châu Các trong mắt của Dịch Thư Nguyên đã biến thành một con sói già dữ tợn, hắn thậm chí còn có thể nghe thấy được một cỗ mùi hôi mang theo yêu khí.
"Ôi a."
Trong miệng Các chủ Linh Châu Các phát ra tiếng hô khàn khàn, không duy trì được cái trạng thái tự nhận là tiên nhân của mình nữa, khí tức trên người bắt đầu trở nên bạo ngược.
Nhưng mà lúc này Dịch Thư Nguyên lại dời tầm nhìn đi, Các chủ cảm thấy áp lực chợt nhẹ, giờ phút này lấy tay bưng kín đôi mắt, đồng thời cuối cùng cũng có thể dời tầm nhìn đi.
"Ách ôi, tửu lực không được rồi, tửu lực không được rồi."
Trong lòng Các chủ khẽ chấn động, lúc nói chuyện cũng không dám nhìn Dịch Thư Nguyên nữa.
"Tửu lượng của đạo hữu cũng thật tốt, ta sẽ để tâm tới việc này."
Khách khí một câu, Các chủ đi trở về vị trí chủ tọa của mình, chỉ là lúc quay người liền nhịn không được nhắm mắt lại, hai mắt nóng rát đau nhức, bước chân của gã rất chậm, cho đến khi trở lại chỗ bàn của mình mới miễn cưỡng hòa hoãn lại.
"Hừ!"
Giang Lang hừ lạnh một tiếng, mới đầu y cũng không biết rõ tình hình, nhưng nhìn phản ứng của Các chủ về sau rõ ràng như thế, y liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
"Dám dùng ánh mắt bức người hiển lộ khí tức ở trước mặt cao nhân tiên đạo chân tu, đúng là không biết tự lượng sức mình! Thật là buồn cười, nhưng mà vừa xong ngươi dùng thủ đoạn gì, gã làm sao…"
Giang Lang lời còn chưa dứt, Dịch Thư Nguyên bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn hướng lên bầu trời, người phía trước phản ứng hơi chậm một chút nhưng cảm giác được cái gì.
"Ầm ầm ! ".
Một tiếng động tĩnh như sấm vang lên, toàn bộ đại điện Linh Châu Các đều nhẹ nhàng lắc lư.
Lạch cạch lạch cạch lạch cạch lạch cạch lạch cạch lạch cạch.
Những chén rượu bầu rượu trên bàn bàn ăn chấn động không ngừng.
Ca múa bên trong đại điện lập tức liền dừng lại, vũ cơ từ trên bầu trời hạ xuống, tân khách càng là bất an nhìn khắp xung quanh, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Có người công kích trận pháp sao?
Nhưng đợi một hồi lại không có động tĩnh gì khác.
Giờ phút này ánh mắt của Các chủ Linh Châu Các vẫn khó chịu như cũ, nhưng ít nhất thì không nhìn ra biểu hiện, gã lập tức đứng dậy trấn an mọi người.
"Chư vị không cần kinh hoảng, chẳng qua là trận pháp mới lập nên còn không ổn định, chợt có linh khí rung chuyển cũng là bình thường, đợi ta đi xem một chút liền quay về! Chư vị cứ tiếp tục uống!"
Trong điện vang lên một trận các loại lời nói "Thì ra là thế", sau đó lại tiếp tục ca múa.
Các chủ Linh Châu Các thì lại đứng dậy rời khỏi đại điện, trực tiếp bay đến đỉnh Linh Châu Các, giờ phút này gã nhìn viên bảo châu kia ở khoảng cách gần, thấy nó khẽ chấn động, thủy chung không yên ổn được.
Các chủ thò tay nhẹ nhàng đặt ở phía trên bảo châu, sau đó khí tức tiết điểm toàn bộ các nơi cấm chế kéo lên, cấm chế hợp thành một chỗ, bảo châu cũng dần dần an tĩnh lại.
"Hôm nay có cao nhân ở đây, vẫn phải chờ thêm một chút, đã đợi hơn ba trăm năm rồi cũng không vội ở nhất thời!"
Những lời này của Các chủ giống như là nói với linh châu, cũng giống như là đang tự nói với chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận