Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 418: Tiên tu không thể nói, hòa thượng không biết (2)

Dịch Thư Nguyên trước giờ chưa thấy qua những cái long cung khác, nhưng hắn thấy qua Thiên Cung, mà giờ khắc này cung điện hiện ra trong nước, lại cho hắn một loại cảm giác so sánh cùng với Thiên Cung cũng là mỗi nơi mỗi vẻ.
Về phần thủy phủ kênh đào Khai Dương? Căn bản không cách nào so sánh với cung điện trước mắt, không khoa trương nói là một trời một vực!
Quả thực là nghệ thuật!
Trong lúc Dịch Thư Nguyên sững sờ nhìn cung điện trước mắt, Giang Lang đã lặng lẽ âm thầm đến gần.
Mà lão Quy đã chắp tay hành lễ chậm rãi thối lui về phía sau.
Nhìn biểu cảm trên mặt Dịch Thư Nguyên, trong lòng Giang Lang âm thầm thoải mái, ha ha ha, ta đợi đúng là giờ khắc này!
Đừng nói là Dịch Thư Nguyên, lúc long cung này vừa mới xây xong, ngay cả Sở Khánh Lâm và những thủy tộc tham dự kiến thiết kia cũng vừa mừng vừa sợ, một số kiến trúc mỹ lệ mà người không thể nào hiện ra ở trong đầu Sở Khánh Lâm, đều được thể hiện ra hết ở trong nơi này rồi.
"Ai nha lão Dịch, sao ngươi đến có một mình vậy, tiểu Thạch Sinh đâu? Tề Trọng Bân đâu?"
Giang Lang cố ý làm ra loại thái độ bình thường nhất, hơi có vẻ khoa trương tới hỏi thăm hai đồ đệ của Dịch Thư Nguyên.
Dịch Thư Nguyên hoàn hồn nhìn Giang Lang, không khỏi khẽ lắc đầu.
"Đúng là chia tay ba ngày phải triệt để thay đổi cách nhìn, ta thu hồi lời nói hôm ấy, Long Cung này kiến tạo quả thật rất cao minh, không thua kém gì Thiên Cung trên trời!"
"Lão Dịch quá khen, coi như có thể nhìn được đi! Ha ha ha ha ha ha ha."
Giang Lang cười to một trận, đưa tay về phía Long Cung.
"Xin mời, để ta dẫn ngươi đi dạo!"
"Tốt! Nhưng mà ngươi chuyên môn dựng lên cho ta một bức tượng thần, không phải là tới tìm ta khoe khoang Long Cung một chút thôi đấy chứ?"
"Sao có thể như thế được, ta là con rồng rảnh rỗi không có việc gì như thế sao?"
Dịch Thư Nguyên cười lắc đầu, tám phần là cái này rồi, nhưng mà hắn cũng lơ đễnh, đi theo Giang Lang cùng nhau vào bên trong Long Cung.
Ban đầu ở Thiên Đình có chút ngại không kịp tỉ mỉ tán thưởng, nhưng bằng hữu của mình xây xong nhà mới, Dịch Thư Nguyên đi dạo thăm quan không cần có bất luận câu nệ gì cả.
Long Cung này tuyệt đối không phải chỉ có thể khiến người ta nhìn bên ngoài một cái như vậy, mấu chốt là cũng rất cam lòng hạ vốn.
Đợi Dịch Thư Nguyên theo Giang Lang đi đến một cái đình có tị thủy quyết ngồi xuống, Giang Lang nhịn không được lại hỏi một câu.
"Thế nào, cũng không tệ đúng không?"
"Ngươi đã hỏi câu này không dưới mười lần rồi!"
"Có sao?"
Giang Lang kinh ngạc hỏi một câu, tự mình rót một chén trà cho Dịch Thư Nguyên.
"Ài, có thể là lớn tuổi rồi đi!"
Giờ phút này Dịch Thư Nguyên mở quạt xếp ra quét qua trước người mình một cái, một đám sương mù như có như không đã bị quét vào trong quạt.
"Hương khói?"
Dịch Thư Nguyên liếc mắt nhìn Giang Lang, gật đầu nói.
"Đúng vậy, tượng thần đã dựng lên, coi như cũng nghiên cứu đạo hương khói này một chút vậy."
Lúc trước trên Âm Trúc Giản cũng có một chút nội dung về đạo hương khói này, tâm tư Dịch Thư Nguyên nảy mầm, Địa Sát Biến có thể hóa ngàn vạn, làm sao có thể thiếu "Thần biến"?
Thể ngộ Thần đạo tự nhiên cũng không thể nào lấy "Dịch Tiên Tôn" bên trong miếu Long Vương làm cơ sở, vậy không bằng Dịch Thư Nguyên tự mình tu thần đạo luôn rồi, nhất định là cần có biến hóa khác.
Giang Lang làm ra chuyện này tuy rằng để cho Dịch Thư Nguyên có chút dở khóc dở cười, nhưng cũng là chó ngáp phải ruồi, giúp đỡ Dịch Thư Nguyên giảm bớt phiền phức.
Lời của Dịch Thư Nguyên rơi vào trong tai Giang Lang thì lại có một loại ý tứ khác.
"Hả? Sao cơ, ngươi có ý định tu luyện theo phương pháp sắc phong? Hay là nói về sau sáng lập Tiên Phủ để nhận được, cũng đúng, dù gì bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ của ngươi quả thực đã tự thành động thiên."
Tưởng tượng như vậy, tâm ý tự phụ của Giang Lang đã phai nhạt đi không ít.
"Ài, so đi so lại vẫn không sánh bằng ngươi, nhưng mà ngươi nói xem, ta mới hoàn thành Long Cung, có cần tổ chức bữa tiệc gì đó hay không, tên Tư Không Triết kia làm xong cái Linh Châu Các Viện còn mở tiệc chiêu đãi tân khách nữa đấy, ta đây dầu gì cũng là Long Cung chính thức bát mạch đấy nha!"
"Tùy ngươi đi, nhưng mà đừng kéo theo ta, ta xem Long Cung xong rồi, vẫn còn có chuyện của mình."
"Ngươi còn có chuyện gì?"
Dịch Thư Nguyên xòe quạt xếp ra nhẹ nhàng phẩy phẩy.
"Nghỉ ngơi quá lâu rồi, một bên đi một bên kể chuyện, đây mới là sinh hoạt ta hướng tới, cũng là tu hành của ta! Hơn nữa, ta nhận ủy thác của người ta, bây giờ còn phải đi tìm người nữa đấy."
Giang Lang lập tức hứng thú.
"Tìm ai?"
Trong đầu Dịch Thư Nguyên hồi tưởng lại một chút quá khứ đã qua, trước mặt Giang Lang hắn cũng không có gì cần giấu giếm cả.
"Tìm một tiên tu, tìm một tên hòa thượng."
"Vị tiên tu nào, tên hòa thượng nào?"
Dịch Thư Nguyên nở nụ cười, nhìn qua Giang Lang đã bị gợi lên hứng thú, đong đưa quạt xếp mang theo bảy phần ranh mãnh ba phần bất đắc dĩ nói.
"Tiên tu không thể nói, hòa thượng ấy à, không biết!"
Đây chẳng phải là không khác gì chưa nói sao?
"Vậy ta tìm giúp ngươi?"
Giang Lang bên ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói, nhưng Dịch Thư Nguyên lại lắc đầu.
"Không nhọc Long Vương đại nhân ngài phí tâm, ta dẫn Thạch Sinh tới đây chơi hai ngày sau đó sẽ tự mình đi tìm!"
Nói xong, thần sắc của Dịch Thư Nguyên nghiêm túc một chút.
"Ngươi ổn định thủy hệ Hồ Trường Phong cho thật tốt đi, đúng rồi, tướng quân cua bên kênh đào Khai Dương đại khái sẽ tiếp nhận sắc phong của Thiên Đình, ngươi giúp ta thông báo long tộc bên đó một tiếng, để tránh xuất hiện hiểu lầm."
"Cái này là việc nhỏ! Nhưng mà lão Dịch, hình dáng bây giờ của ngươi, là chân thân sao?"
Ngữ khí của Giang Lang không hề có loại cà lơ phất phơ như lúc vừa nãy.
Thần sắc Dịch Thư Nguyên hơi chớp động, trong lòng nhớ lại quá khứ trẻ con đã qua ở kiếp này, có lúc điên nói lung tung, cũng có bi hoan ly biệt, ký ức này chân thật như thế, sẽ không sai.
"Tự nhiên là chân thân!"
Dịch Thư Nguyên nói xong, nhìn bộ dạng Giang Lang, trong thần sắc của y rõ ràng có hồ nghi.
Gia hỏa này còn không tin?
Đột nhiên, trong lòng Dịch Thư Nguyên nổi lên một trận ác hàn, trên người càng là nổi lên một trận da gà đã lâu không có, gia hỏa Giang Lang này sẽ không cho rằng Mịch Ly mới là chân thân của hắn đó chứ?
Tuy rằng về sau để cho Giang Lang biết rõ nhiều trọng biến hóa, nhất định có thể chấn vỡ tam quan của y, nhưng hiện tại Dịch Thư Nguyên có chút không ngồi nổi nữa rồi.
"Được rồi, ta đi đón Thạch Sinh đây, cáo từ!"
Nói xong câu đó, Dịch Thư Nguyên lập tức đứng dậy, ra đình liền hóa nhập vào nước chảy rời đi.
Giang Lang lại khẽ nhíu mày, lão Dịch vẫn là còn có chút không tín nhiệm mình đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận