Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 478: Đấu Chuyển Càn Khôn Lô (2)

Kiếp lôi vừa mới truyền vào, lửa cháy hừng hực trên bầu trời trong lập tức áp đảo hết thảy màu sắc, biến không khung của Khoát Nam Sơn thành một mảnh lửa đỏ.
"Ầm ầm !"
"Ầm ầm ! ".
Lại có mấy đạo thiểm điện hạ xuống, bầu trời giống như được tắm trong lôi quang.
Tới thời điểm này, Sơn Hà Xã Tắc Đồ căn bản không thể nào bao trùm dị tượng nữa.
Trên không trung của Khoát Nam Sơn hiện ra đủ loại biến hóa vô cùng hùng tráng, coi như là rất nhiều bách tính trong huyện Nguyên Giang đều có thể thấy một chút chỗ đặc dị.
Mọi người có thể thấy bên Khoát Nam Sơn đông nghịt một mảnh mây đen, sấm sét không ngừng vang dội, sau đó đám mây lập tức bị nhuộm thành mảng lớn lửa đỏ, tuyệt đối là thiên tượng quái dị cả đời chưa từng nhìn thấy.
Mà trong mắt một chút hạng người tu hành có đạo hạnh, biến hóa bên trên Khoát Nam Sơn đâu chỉ là thần dị, quả thực là kinh khủng.
Thiên kiếp cũng không phải là liên miên không ngừng, sau khi đánh xuống mấy đạo kiếp lôi, về sau lập tức nhỏ yếu bớt đi.
Dường như Thiên Đạo cũng có cảm giác, không muốn xuất lực nữa, ngược lại hóa thành một trận mưa lớn.
Giờ phút này khí tức trong người Dịch Thư Nguyên bốc lên, dưới mọi người tề tâm hợp lực, hắn vẫn còn có thể tiếp nhận thêm mấy đạo kiếp lôi, nhưng vận số biến hóa cực nhanh, quá ham hố tất sẽ lỡ mất thứ khác!
Đáng tiếc!
Nhưng mà so với lúc trước thì đã tốt hơn rất nhiều, ngay vào một bước vận pháp cuối cùng, pháp lực toàn thân Dịch Thư Nguyên bỗng chấn động.
Sau một khắc, rất nhiều pháp bảo thu hồi, long châu cũng bay trở về trong miệng, Dịch Thư Nguyên càng là bay ngược ra phía sau.
"Lô thành."
Một tiếng nói nhỏ giống như lẩm bẩm truyền khắp Khoát Nam Sơn, sau cùng vậy mà nổ vang như tiếng sấm, âm thanh ù ù vang vọng rất lâu không ngừng.
Cũng vào lúc này, hồng thủy trong núi xông thằng lên bầu trời, trực tiếp đổ vào ngọn lửa hừng hực giữa không trung.
Thạch Sinh phía dưới cũng cảm thụ được biến hóa bên ngoài, ý cảnh bên trong người làm chơi ăn thật, thủy hỏa giao hòa, bộc phát ra tiếng nổ vang rung trời.
Càng có thuần âm của lò đan trong nội thể đổ ngược rèn luyện lôi hỏa bên ngoài, từ đó âm dương dung hòa, hiện lên đồ hình thái cực xoay chuyển.
"Cạch ! ".
Trên không trung Khoát Nam Sơn phát ra một loại tiếng vang trầm thấp.
Lúc đầu trong núi vốn đã mưa to, bây giờ càng như có nước lũ từ trên trời nhao nhao rót xuống, tựa như trên chín tầng trời có một cái chậu lớn đang hắt nước.
Hết thảy hỏa diễm nhao nhao dập tắt, mây lửa trên bầu trời thoáng cái trở thành màu trắng, lại trong một loại chấn động ngũ hành nào đó dần dần tán loạn.
Tầng mây biến mất, lộ ra trời xanh, dị tượng cũng quay về như trước đây.
Ánh sáng rực rỡ của Nhật Nguyệt Tinh đồng loạt co rút lại, cho đến khi toàn bộ hội tụ đến một chỗ.
Mấy hơi sau, trên không trung xuất hiện một lò đan đồng cực lớn trôi lơ lửng, trong lô lửa cháy không ngừng, thân lô càng có Nhật Nguyệt Tinh tản ra từng đợt ánh sáng mịt mờ, chiếu sáng tứ phía xung quanh.
Hoàng Hoành Xuyên và Tùng ông còn chưa bình phục khí tức, nhưng cả hai đều không cố điều tức, mà sững sờ nhìn đồng lô trên bầu trời.
Nguyên lai bảo vật Dịch tiên sinh luyện chế là một lò đan?
Chỉ dựa vào động tĩnh cùng đủ loại dị tượng lúc luyện bảo cùng với lôi kiếp phía sau, không khó tưởng tượng sự bất phàm của lò đan này.
Dùng bực lò đan như thế luyện chế đan dược, sợ rằng hẳn là tiên đan chân chính trên ý nghĩa đi?
Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, bây giờ Dịch Thư Nguyên mới thở dài một hơi.
Giờ khắc đan lô chân chính hoàn thành, trong lòng Dịch Thư Nguyên lại lộ ra bình tĩnh, cũng có lẽ phấn khích đã xuất hiện quá trong luyện chế.
Lại nhìn về dòng suối đã khôi phục bình thường phía dưới, Thạch Sinh vẫn ngồi xếp bằng trong nước như cũ, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã lộ ra nụ cười điềm tĩnh, không cần hỏi cũng biết là đã thành công đúc tiên lô.
Dịch Thư Nguyên từ trên bầu trời hạ xuống, lò đan nọ cũng theo hắn chậm rãi đáp xuống trong núi.
Hoàng Hoành Xuyên và Tùng ông cùng đi tới, tuy rằng nhìn thấy trong lò xuất hiện ngọn lửa hừng hực, nhưng lại không hề cảm thấy xung quanh có chút nóng bức nào.
"Lần này đa tạ nhị vị rồi!"
Dịch Thư Nguyên hành lễ gửi lời cảm ơn tới hai người.
"Chúng ta cũng nên tạ ơn tiên sinh ngươi, sau khi trải qua một lần thiên kiếp này, về sau nhất định sẽ có điều ngộ ra trong tu hành."
Điều Hoàng Hoành Xuyên nói cũng là suy nghĩ trong lòng của Tùng ông, cho dù chỉ quan sát luyện thành lò đan cũng đã là việc vô cùng khó được, có thể nói là cùng đoạt tạo hóa thiên địa, lại cùng nhau trải qua lôi kiếp, phải nói bọn họ đã đạt được lợi ích vô cùng lớn!
"Tùng Triều đa tạ tiên sinh đã dẫn dắt!"
Tùng ông còn định khom người thi lễ với Dịch Thư Nguyên, nhưng bị Dịch Thư Nguyên nhanh chóng duỗi tay giữ chặt.
"Vốn là Dịch mỗ nhờ cậy hai người, những gì đoạt được trong đó đều là nhân duyên pháp!"
Nói đến đây, Dịch Thư Nguyên vừa cười vừa bổ sung một câu.
"Nhưng mà sau khi trải qua chuyện này, khi Tùng ông nhìn thiên kiếp có lẽ sẽ tăng thêm vài phần bình tĩnh."
Tùng ông không có nhiều lời, lần nữa trịnh trọng chắp tay, cửa ải đại nạn sau cùng của lão chính là tâm chướng, nhưng sau khi đích thân thân đối mặt với thiên kiếp, tâm chướng cũng đã có chỗ để đột phá rồi.
Thật ra thời gian luyện chế pháp bảo không phải nhất định sẽ rất dài, khi đã có đủ các loại điều kiện, cũng có thể dùng cường lực thúc giục trong một lần là xong, nhưng có đôi khi luyện không được cũng chỉ có thể mài giũa kéo dài.
"Sư phụ, con đã thành công rồi!"
Lúc này cuối cùng Thạch Sinh cũng đã tỉnh lại, đứng dậy chạy qua.
Dịch Thư Nguyên đã sớm biết rõ chỉ gật gật đầu, hai người bên cạnh lại cười chúc mừng.
"Chúc mừng tiểu Thạch Sinh có thành tựu trên đường tiên đạo!"
"Oa Oa đã quy về chính đồ rồi, thật là đáng mừng!"
Hôi Miễn lại nhảy từ trên cây xuống.
"Rất giỏi, nhưng nếu như vậy mà ngươi còn không thể thành công, cũng không xứng làm đệ tử của tiên sinh!"
"Ha ha, hình như trong lời của Hôi tiền bối có chút chua chua!"
Thạch Sinh vui vẻ trêu đùa một câu, Hôi Miễn lập tức có loại cảm giác bị nhìn thấu.
"Tên nhóc con nhà ngươi, thấy cánh cứng cáp rồi hả?"
"Không dám không dám!"
Một người một chồn vừa đấu miệng vừa đi đến bên cạnh ba người Dịch Thư Nguyên, sau đó cùng tò mò nhìn tới đan lô cực lớn phía trước.
Tuy rằng đã luyện chế xong đan lô, nhưng lò lửa vẫn không ngừng cháy, linh khí trong núi cũng đang không ngừng hội tụ, thậm chí trên bầu trời còn mơ hồ có nhật hoa và tinh lực hội tụ tới.
"Bảo sao ta cứ có cảm giác trong ngoài tương giao, hóa ra sư phụ thật sự đang luyện lò đan!"
Vốn là việc rất bình thường, nhưng Hoàng Hoành Xuyên nghe xong lại sững sờ cau mày, trong ngoài tương giao.
Hoàng Hoành Xuyên không hiểu rõ quá nhiều đối với tiên đạo, nhưng ít nhiều cũng hiểu rõ một vài thứ, bây giờ giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì.
Hôi Miễn nhảy trở lại trên đầu vai Dịch Thư Nguyên, chú ý tới tình hình trong lò đan.
"Nhưng mà tại sao trong lò lại một mực có lửa cháy vậy, hay là nói tiên sinh đang luyện đan hả?"
Dịch Thư Nguyên nhìn lửa trong lò.
"Đúng phân nửa, quả thật muốn luyện một lô đan dược, nhưng đồng thời cũng còn thừa lại một chút vật liệu đúc lô, càng có lôi hỏa chưa tiêu, không thể tùy ý tản đi, không bằng lợi dụng một chút."
Nói xong, Dịch Thư Nguyên nhìn Thạch Sinh cười nói.
"Đệ tử đúc thành tiên cơ, người làm sư phụ cũng nên tặng cho ngươi một kiện lễ vật."
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Dịch Thư Nguyên gặp phải kiếp số lại cảm thấy mừng rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận