Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 542: Tiên Nhân Chỉ Lộ? (2)

"Không có gì, một hồi hoàn hồn là ổn."
Chủ yếu là đang luyện hóa tiên đan khí cuối cùng, cần dưỡng tâm, tự nhiên sẽ rơi vào trạng thái như bây giờ, tình huống đặc thù thôi chứ cũng không gì.
"Ờ ờ, mời tiên trưởng uống trà, còn có những thức ăn này không biết có hợp khẩu vị ngài không."
"Dịch mỗ không dễ bị người khác mạo phạm làm giận như vậy, lão trượng không cần khẩn trương đến thế."
Trong lúc hai người uống trà trò chuyện, hán tử cũng dần dần hoàn hồn, y quay người nhìn bàn ghế dây leo sau đó bước đến gần, đứng trước Dịch Thư Nguyên khom người thi lễ.
"Đa tạ tiên trưởng chỉ bảo, về sau nếu có việc gì, chỉ cần tiên trưởng nói một câu, dù là lên núi đao xuống biển lửa, Tiêu Dũng cũng không chối từ!"
"Vậy Dịch mỗ xem lời này là thật được chứ? Thôi, ngồi xuống đi, chúng ta tâm sự một chút về mấy con giao long kia."
“Đúng đúng, đến đây, Quân hầu nhanh ngồi xuống!"
Từ lúc ban đầu chờ đợi cùng lo lắng không yên, đến mới gặp gỡ căng thẳng và bất an, đến bây giờ ba người đã vô cùng hòa hợp.
Trong lúc Dịch Thư Nguyên bàn về chuyện giao long, ở phía xa trong thủy phủ Đông Hải, lão giả cùng hai con giao long đuổi đến Thiên Đấu Sơn trước đây đang ở nơi này.
Bên trong Thủy Phủ rất nhanh đã có một nam một nữ ra đón tiếp, dẫn lão giả vào trong ngồi xuống.
Cũng không lâu lắm, một tên thanh niên long tộc cũng bước ra từ động phủ, nguyên bản vẻ mặt hậm hực nhưng vừa thấy được lão giả, lập tức lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng chạy tới.
"Gia gia, ngài đã tới? Đã tìm được đám mất dạy tập kích ta rồi hả?"
Lão giả nghe vậy lắc đầu.
"Xóa sạch dấu vết rồi, không thể tra ra, sợ rằng đối phương không phải kẻ tầm thường đã sớm có chuẩn bị!"
"Cái gì? Ngay cả ngài cũng không tìm được sao? Đây là muốn vứt bỏ thể diện của long tộc Đông Hải chúng ta sao?"
Thanh niên vừa nói xong, nam tử kế bên lập tức nổi giận.
"Hỗn đản, dám nói chuyện với gia gia của ngươi như thế à? Phụ thân, ta thấy nó bị đánh cũng tốt, bị đánh cho khôn lên một tí. Nhưng đám người nọ một chút manh mối cũng không có sao?"
"Phụ thân, Úy nhi nói đúng, đây chính là trên địa bàn Đông Hải chúng ta, chẳng nhẽ Long Quân cũng.."
Lão giả biến sắc, nói.
"Việc nhỏ như thế này cũng muốn kinh động đến Long Quân? Chẳng nhẽ lão phu không thể tự mình xử lý à! Úy Nhi trong đoạn thời gian này ngươi có đắc tội với ai không?"
Thanh niên ủy khuất.
"Ta có thể đắc tội với ai chứ, a... khó chịu muốn chết!"
"Dấu vết trên cổ ngươi là sao mà có ?"
Thanh niên lập tức hận phẫn nộ.
"Đây đều do Ma Dạ! Rõ ràng là hộ vệ của ta nhưng vào lúc ta cần thì không có, lúc bảo vật xuất hiện trên biển gã không có ở đó, lúc ta bị tập kích ở ven biển gã cũng không có, loại phế vật này, gia gia người còn dùng gã làm cái gì?"
"Rồi, rồi."
Lão giả vuốt trán, Ma Dạ khẳng định không như tôn nhi nói, nhưng vẫn sẽ bị cắt chức.
Bởi vì, người bị đánh là do chính long nữ sinh ra, thuyết mạch thuần khiết, tự nhiên sẽ được thiên vị.
"Gia gia, ta cũng muốn có một mảnh lãnh hải riêng của mình, ta cũng muốn kết thủy tu hành không muốn tiếp tục chờ đợi ở đây nữa!"
"Hồ đồ! Chỉ dựa vào ngươi mà cũng dám mơ?"
Nam tử kế bên, nhịn không được mắng một câu.
"Thì sao, tại sao ta thì không được? Ta cũng có tham vọng hóa Chân Long!"
Biển khơi vô biên nhưng hỗn loạn, có thể hòa toàn khống chế đại dương chỉ có thể là Chân Long. Những giao long khác tu hành phía trong đại dương an nhàn hơn ngược lại dễ mất đi ý tiến thủ.
Mà, ngoài lãnh hải có khác biệt, có thể tự kết hợp với biển khơi để phù hợp, có thể mượn sức mạnh thiên địa tu hành, nhưng khó khăn trong đó trùng trùng điệp điệp, vị trí thích hợp cũng có hạn, cho nên không phải ai cũng có thể tu thành.
"Ý chí hóa rồng! Ta sợ là ngươi đi lãnh hải lập tức gây ra chuyện lớn!"
Hiểu nhi tử không ai hơn phụ thân, nam tử vẫn là hiểu rõ nhi tử của mình, ngay cả lần này vì sao bị thương gã cũng đoán được vài phần sự thật trong đó, mặc dù nhi tử nói mình vô tội.
Lúc này còn cứ mãi không biết trời cao đất dày mà đòi đi chiếm cứ một phương, rõ là họa chứ chẳng phải phúc.
Mà hiển nhiên, thanh niên nọ cũng vô cùng không phục.
"Vì sao? Dựa vào cái gì? Ta chính là được hai con giao long sinh ra, huyết mạch thuần khiết, kém hơn bọn họ chỗ nào? Vị trí Long Vương Hồ Trường Phong có thể để cho tên họ Giang kia …."
"Hỗn đản ! ".
Lão giao bỗng nhiên gầm lên một tiếng, toàn bộ Thủy Phủ cũng ù ù chấn động không ngừng, thanh niên cũng bị dọa, sững sờ nhìn gia gia của mình.
"Úy nhi, ngươi muốn độc lĩnh một phương cũng không phải ý tệ, nhưng không nên coi thường thường người khác. Giang Lang kia tu hành nhiều năm tự thân hóa giao long, sau đó lại lẳng lặng thủ vệ phong cấm mấy trăm năm, gánh thêm một thủy kiếp từ Hồ Trường Phong, gánh thêm mấy trăm năm trách nhiệm, tự thân cố gắng đổi lấy chức vị hiện tại, Long Quân coi trọng y là đúng."
Lão Giao dừng lại, nhìn qua thanh niên đang cau mày.
"Đổi thành ngươi, đừng nói đến chuyện khác, chỉ riêng chuyện cô độc mấy trăm năm ngươi chịu nổi không? Thủy kiếp bộc phát ngươi lãnh nổi không? Rõ ràng chuyện đó không phải lỗi của ngươi nhưng lại bị tộc lão khiển trách, ngươi nhịn nổi không.”
Nói đến đây, lão Giao cũng bắt đầu phẫn nộ.
"Tiểu tử kia tuy cuồng vọng, nhưng không thể không thừa nhận đối phương. Lão phu thấy y cũng phải bán ba phần mặt mũi, về sau không có chuyện gì đừng tùy tiện chửi bới, cũng phải tôn trọng kêu một tiếng Hồ Trường Phong Long Vương, biết chưa?"
"Tôn nhi đã biết!"
Thanh niên đè xuống bực tức, tiếp tục chờ mong nhìn lão giao.
"Nhưng mà tôn nhi thật sự cũng rất muốn phấn đấu, cũng muốn để cho phụ mẫu và gia gia các ngươi lau mắt mà nhìn, luận về tư chất ta không thua bất luận kẻ nào, ta thiếu chính là cơ hội mà thôi!"
"Phụ thân nói, nếu như ta rời đi sẽ mất đi sự che chở, nhưng chẳng phải chính sự che chở làm ta khó mạnh mẽ hơn sao?"
Những lời này nói ra, ngay cả nam tử ngồi cạnh cũng phải ngây người, cho dù là lão giao cũng không khỏi nhìn lại tôn nhi, không thể không nói gã nói rất có lý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận