Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 563: Thiên Thần cứu ta (1)

Đại Dong, Trường Phong Phủ, dưới hồ có một đám long tộc chạy từ Đông Hải đã tới đây.
Cho dù dưới tình huống gấp gáp như thế, nhưng khi một đám long tộc đi qua khỏi cấm chế của Thủy Phủ, nhìn thấy được Long Cung khí thế bừng bừng vẫn giữ được nét khiêm tốn bên trong, cũng phải chấn động một chút.
Dạ xoa tuần hồ nhanh chóng chạy đi thông báo, mà một vài long tộc cùng bắt đầu nghị luận.
"Đây là Long Cung của Hồ Trường Phong?"
"Thật không ngờ lại hoành tráng như thế?"
Không phải nói khoa trương nhưng dù so sánh với Đông Hải Long Cung cũng vẫn là mỗi người một vẻ, nếu không phải quy mô nhỏ hơn một chút, thì thật sự là không kém chút nào.
Giờ mà nói Giang Long Vương khiêm tốn, thì Long Cung của y thật sự không giống bình thường, còn nếu nói y khoa trương cao ngạo thì lại không đúng lắm, nếu là một con giao long khác, chắc chắn không thể thiếu việc trắng trợn tổ chức một bữa "tiệc hoành tráng" rồi.
Lão quy Hồ Trường Phong đi chung ở một bên sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất thoải mái, bây giờ lão đã coi Hồ Trường Phong thành nhà mình, vô cùng thỏa mãn đối với sự ngạc nhiên của đám giao long, Long Vương đại nhân làm xong Long Cung không tổ chức tiệc quả là đúng đắn.
Rất nhanh, một đạo nước chảy trực tiếp vọt từ hậu điện tới, nghe nói có giao long từ Đông Hải cầm ý chỉ của Long Quân đến, tất nhiên Giang Lang không thể chậm trễ đi qua từng cung điện mới đến được.
Vừa đến trước chánh điện, Giang Lang lập tức bước đến một người quen lên tiếng hỏi.
"Ký Tử, Ký Minh? Có chuyện gì mà gấp gáp như thế?"
Ký Tử mặc áo bào màu lam đưa cho Giang Lang lệnh bài là một con san hô đỏ.
"Long Quân có chỉ, lệnh Giang Long Vương dẫn bọn ta đi đến Đại Thông Hà càng nhanh càng tốt, con tạp nham giao long nọ đã gây ra đại họa, mời Giang Long Vương dẫn theo một vài người có tài đi cùng chúng ta, lập tức xuất phát, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."
Vừa nghe đến Đại Thông Hà, Giang Lang lập tức liên tưởng đến vụ đại hồng thủy bộc phát ở Lĩnh Đông, hiện giờ việc này đang là chủ đề bàn luận của đám ngư dân đánh cá ở Hồ Trường Phong.
Tuy rằng Lĩnh Đông rất xa, dường như không liên quan đến trăm họ Trường Phong Phủ, nhưng dù gì củi, gạo, dầu, muối và các dược liệu khác đều là thứ cùng sinh hoạt chung, thông qua những hành động của quan phủ địa phương, bọn họ tự nhiên cũng sẽ hiểu được một ít tình huống.
Giang Lang không nói nhảm, y thật sự cũng không có nhiều binh tướng giỏi, căn dặn lão quy canh giữ Long Cung, chính mình dẫn theo 300 thủy tộc và đội ngũ Đông Hải cùng nhau xuất phát.
Người bên Đông Hải tới nơi đây đương nhiên không chỉ là 10 con giao long mà còn có hơn 1.000 binh tướng thủy tộc.
Giang Lang cầm đầu đội ngũ long tộc chạy tới Lĩnh Đông, trên đường đi Giang Lang cũng dần dần hiểu được mọi chuyện trước đó, mặc dù từ sớm đã có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn không khỏi kinh hãi mất đi bình tĩnh.
Thứ nghiệp chướng Hồng Úy, vậy mà có thể dẫn phát ra tai họa lớn đến như thế?
Nói theo một lý nào đó thì gã ta cũng thật là một con giao long có tài, ép được Long Quân phải ra tay trước một bước.
Cái gì mà áp tải tới Đông Hải chờ đợi xử lý chứ, chắc chắn là chuyện không thể, tội của Hồng Úy đã đủ tạo thành tội chết rồi, giờ gã có thêm mười gia gia nữa thì cũng chết chắc.
Quan trọng là không thể bị Thiên Đình bắt lên Thiên Giới, nếu không thể diện của long tộc để vào chỗ nào?
Đối với long tộc mà nói, lướt ở trong nước sẽ không chậm hơn bay trên trời bao nhiêu, thậm chí có thể sẽ nhanh hơn, nhưng mà dù sao đường nước cũng không thể chảy thẳng một mạch, cho nên bay trên trời vẫn thuận tiện hơn đôi chút.
Nhưng lần này bay không tiện lắm, như vậy quá dễ khiến người khác chú ý.
Từ khi nào mà long tộc cần phải che giấu dấu vết hành động rồi hả? Đây cũng là chuyện nghẹn khuất trong lòng rất nhiều giao long, căn nguyên ngoại trừ Thiên Đình ra, đương nhiên phần lớn nằm trên người con giao long tạp nham nọ.
"Chư vị, chúng ta sắp vào thủy mạch của Lĩnh Đông, nghe ta truyền lệnh, chỉ cần phát hiện thấy tạp nham giao long, không cần tiếc bất cứ giá nào đánh giết, bất kể sống hay chết đều phải bắt về Đông Hải!"
Giọng của Giang Lang truyền tới toàn bộ dòng nước được khống chế, tất cả giao long ở trong dòng nước cùng nhau lên tiếng đồng ý.
"Tuân Lệnh! ".
Suy nghĩ của Giang Lang rất đơn giản, dù có khả năng bắt sống đưa về thì Giang Lang cũng không làm vậy, nếu như để cho gã có thể hấp hối quay về Đông Hải, từ này về sau Giang Lang ta sẽ viết tên ngược lại!
Chỉ là, sẽ thuận lợi sao?
Lưu vực Đại Thông Hà, trong một chỗ cấm chế đơn giản dưới dòng nước, một con giao long với lân phiến tạp nham đang nằm nghỉ ngơi.
Khó trách trong tộc có không ít người muốn đảm đương một thủy mạch, khó trách bọn họ nói rằng không phải chỉ là khống chế thủy mạch, làm một Thủy Thần cũng rất có lợi đối với tu hành.
Không nói tới cảm giác được phàm nhân cúng bái cũng coi như không tệ, mà từng sợi nguyên lực hương hỏa càng làm Hồng Úy mê muội, còn có thể giúp chính mình tăng khả năng khống chế nước.
Lúc này Hồng Úy còn đang đắm chìm trong vui sướng khi làm Thủy thần vượt qua tai kiếp.
Đúng vậy, theo thủy tai dần dần ổn định, công cuộc chống thiên tai của triều đình cũng dần dần tăng mạnh, Hồng Úy trong lúc đào đường sông và nhánh sông lén lút xuất ra mấy lần lực lượng, gã tự cảm giác nguy hiểm đã không sai biệt lắm sắp trôi qua rồi.
Đợi sau này các châu vực của Lĩnh Đông được xây dựng lại, tất nhiên cũng có thể thành lập miếu Hà Bá, sau khi trôi qua thời điểm đầu ngọn gió gã có thể thả lỏng một ít, Hồng Úy quyết định đến lúc đó sẽ mời gia gia phái người xây cho mình phủ đệ Thủy Thần.
Chỉ là không biết tại sao, sâu trong tâm thức của Hồng Úy vẫn có một loại cảm giác bất an, nếu là lúc mới bắt đầu thì đúng là phúc hay họa đều không thể đoán trước, thật sự làm cho người khác bất an, nhưng hiện giờ tất thảy mọi chuyện đều đã vào quỹ đạo, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì quá mức.
"Không biết phụ thân thế nào rồi."
Hồng Úy hiếm có một lần nghĩ đến phụ thân của mình, nhưng không đợi gã nghĩ thêm chuyện gì, bỗng nhiên phát giác được thủy mạch Đại Thông Hà khẽ có chấn động nhẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận