Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 595: Trước bái lại thụ (1)

Tuy là ngày xuân năm mới, nhưng cũng là trời đông giá rét, mà năm nay sau khi các châu ở khắp Lĩnh Đông chịu một cơn hồng thủy, khí hậu bắt đầu trở nên dị thường, bắt đầu vào mùa đông rất muộn, mà sau khi đông đến thời tiết lại cực lạnh.
Đại Thông Hà từng là một con sông lớn, bây giờ mực nước sông rất thấp, càng hiếm thấy tình huống các lưu vực bị đóng băng.
Mà dưới loại tình huống này, khắp nơi ở Lĩnh Đông đều không rơi quá nhiều tuyết, coi như là có tuyết rơi cũng không dày, mặt đất không thể bị tuyết phủ trắng xóa, hiện ra một sắc điệu khô héo trong mùa đông.
Nhưng đối với bách tính ở Lĩnh Đông mà nói, họ cũng không coi những thứ này vào đâu, chuyện sau đó chính là phải đợi đến vụ mùa ngày xuân để cày bừa.
Cho đến ngày nay, Dịch Thư Nguyên ngày càng có dự cảm mạnh mẽ rằng đây chính là một loại trong kiếp nạn tiết khí, nhưng nếu Dịch Thư Nguyên cứ khăng khăng lưu lại Lĩnh Đông ngược lại tựa hồ sẽ thành một nhân tố gây bất lợi.
Đã như vậy, Dịch Thư Nguyên dứt khoác rời đi, năm đó Thạch Sinh và hắn cùng trải qua cơn thảm họa nước lũ, lần này nếu tính từ đầu thì coi như Tề Trọng Bân là tính tiết Xử Thử đi.
Ngày đầu tháng giêng, phía trên Thiên giai xuất hiện một vị tiên nhân bước trên mây.
Thiên giai càng giống như là một loại pháp bảo tiếp dẫn, khiến các phương dưới quyền kiểm soát của Thiên Đình dễ tìm đường lên Thiên Đình hơn, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Thiên giai sẽ vì ngươi mà hiển hiện, hoặc là bằng bản sự, hoặc là bằng thân phận, nếu như không có những điều kiện này, lên thiên giới cũng không phải là chuyện đơn giản.
Đương nhiên, đối với Dịch Thư Nguyên mà nói thì đây không tính là chuyện gì khó.
Trước cổng Thiên Đình, thần thủ vệ quét khắp mọi nơi, đột nhiên thấy trên bậc Thiên giai cuối cùng có một người đang đến, nhìn qua một cái lập tức giật mình.
Dịch Thư Nguyên đến, thần thủ vệ chắp tay hành lễ.
"Hóa ra là Dịch Đạo Tử tiên trưởng, xin hỏi tiên trưởng tới đây muốn làm gì? Bây giờ thần tướng Lôi bộ đang tuần tra ở bên ngoài, tạm thời không biết lúc nào trở về."
Thật ra thì chuyện tuần tra không quan trọng, quan trọng là thông thường mà nói thì trước thời gian Kinh Trập, Lôi Bộ tướng làm việc ở trạng thái bán thời gian không cần điểm danh, trừ phi có nhiệm vụ, nếu không thì không phải ai cũng phải ở trên Thiên Đình suốt.
Dịch Thư Nguyên cũng không nói nhiều gì cả, vào thẳng vấn đề.
"Dịch mỗ có chút việc muốn đến đây thỉnh giáo qua Thiên Đế, không biết có tiện hay không."
Thần tướng giật mình: “Dịch Đạo Tử tìm Thiên Đế, chẳng lẽ lại là đại sự gì?”
"Chẳng qua là thỉnh giáo một ít chuyện riêng, cũng không phải đại sự gì đó."
Dịch Thư Nguyên giải thích một câu, sắc mặt của thần tướng mới thoáng hòa hoãn.
"Mời tiên trưởng tự đi Thần Tiêu bảo điện."
Dịch thư Nguyên gật nhẹ đầu, đạp lên mây bước qua Thiên Môn, bay thẳng đến Thần Tiêu bảo điện.
Toàn bộ Thiên Cung bây giờ cũng không tính là quạnh quẽ, các nơi đều có thần quang hiển hiện, cũng có một vài tiên nữ thỉnh thoảng bay ngang, sau khi nhìn thấy Dịch Thư Nguyên có người chỉ dám đứng xa xa nhìn một cái, có thần nhân dứt khoát sẽ lên trước lên tiếng chào hỏi.
Hiển nhiên hiện giờ Dịch Đạo Tử ở trong Thiên Cung cũng không tính là một người xa lạ, chí ít hơn phân nửa các Thiên Binh phổ thông có thể nhận ra hắn, ừm, điều kiện tiên quyết là không biến hóa.
Trực tiếp đi tìm Thiên Đế là rất không hợp quy củ cũng rất không lễ phép, cho nên đầu tiên Dịch Thư Nguyên vẫn tìm đến thiên quan hầu cận.
Thần quan Bạch Y vẫn như cũ, có chuyện gì vẫn là thái độ không gấp gáp không lề mề, không trực tiếp dẫn Dịch Thư Nguyên đi đến Thần Tiêu bảo điện mà đi đến một nơi khác.
Đây là một ao nước trên trời, trong hồ nước trồng liên miên hoa sen, mặt đất dưới hạ giới rất nhiều nơi đều bị đóng băng, mà hoa sen nơi này lại nở đến tiên diễm, nở rộ càng đẹp hơn hạ giới gấp bội, thậm chí có ẩn ẩn hiện ra ánh sáng màu vàng óng.
"Dịch Đạo Tử mời, Đế Quân ở chỗ này, ta không đi qua nữa!"
Dịch Thư Nguyền nhìn thần quan Bạch Y rời đi, cũng không xuất hiện khẩn trướng, hắn không phải là lần đầu tiên đến thiên giới, mà cảnh tượng lần trước đó là gì chứ, hiện giờ chỉ là chuyện nhỏ, tâm bình tĩnh!
Bên cạnh ao sen có một cái không quá giống đình lầu các, gió tứ phía thổ vào, bên cạnh chỉ có bình phong, có chút giống như trong gian phòng của Thái Âm Cung lúc trước, chỉ có điều nhỏ hơn một chút.
Lúc Dịch Thư Nguyên đi đến, Thiên Đế đã đứng dậy, dù vẫn mặc trên thân là một áo bộ bào đen viền vàng nhưng chưa đội mão, trên người cũng không có thần quang loá mắt khí số biến hóa gì, chỉ là cười một cái bình thường chắp tay nói.
"Quả thật không nghĩ tới Dịch Đạo Tử hôm nay sẽ đến, mau mời ngồi!"
"Thần Quân, làm phiền!"
Lần gặp mặt này so với mấy lần trước vẫn là tự nhiên hơn cũng càng tùy ý hơn, đây cũng là bầu không khí Dịch Thư Nguyên tương đối thích, sau khi đáp lễ xong cũng không có câu nệ cái gì, lập tức ngồi xuống trước bàn.
Trên bàn có một ít loại đồ ăn, bánh ngọt tinh xảo, cũng có ấm trà đang có khói bốc lên nhàn nhạt, bên cạnh không có cái gì mà tiên nữ hay thần quan phụng dưỡng, trước khi Dịch Thư Nguyên đến thì Thiên Đế cũng chỉ có một người ngồi.
"Thần Quân ngược lại là tiêu dao tự tại hơn so Dịch mỗ nghĩ, có nhã hứng ở đây thưởng trà ngắm hoa."
"Ha ha ha ha."
Thiên Đế nở nụ cười.
"Dịch Đạo Tử nghĩ rằng bổn quân nên ngồi trong Thần Tiêu bảo điện, một mặt cao cao tại thượng hưởng thụ nhân gian hương hỏa, thống ngự chúng thần thiên giới?"
"Đó cũng không phải, dù sao Thần Quân cũng không tượng bùn ở trong miếu thờ."
Nụ cười trên mặt Thiên Đế không thay đổi, nhấc lên ấm trà rót thay cho Dịch Thư Nguyên một chén trà, lúc này y cũng không tỏa khí chất gì của Đế Quân chốn Thiên Giới.
Dịch Thư Nguyên lúc đầu nghĩ nên nói khách sáo một câu dạng như "Không dám nhận", nhưng suy nghĩ đó một khắc đã biến mất, thôi tùy tiện đi, không cần thiết phải mệt mỏi như vậy, nói không chừng Thiên Đế cũng cảm thấy mệt mỏi.
Cho nên lúc Thiên Đế rót xong trà thì Dịch Thư Nguyên nói một câu "đa tạ", trực tiếp bưng lên uống một ngụm, ngấm rõ vị trà xong mới cảm thấy trà Thiên Đế uống vốn là nên như vậy.
"Dịch Đạo Tử ở Lĩnh Đông của Đại Dong chờ đợi đã lâu, có thấy một tôn thần?"
Dịch Thư Nguyên chưa có ý nghĩ đề cập đến, ngược lại Thiên Đế đã mở lời trước.
"Thần Quân đang đề cập đến Minh Linh Diệt Ách Hiển Thánh Chân Quân?"
"Đúng vậy, thần tuần hành thiên giới chẳng thể tìm thấy bóng dáng vị Thần này, Dịch Đạo tử từng gặp qua chưa?"
Dịch Thư Nguyên cười cười.
"Gặp qua mấy lần, cũng trao đổi qua mấy lần, cũng coi như hiểu rõ đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận