Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 602: Bạch long cấp nước (2)

Cùng thời khắc, núi nhỏ bên cạnh biên cảnh Vân Châu, Sở Hàng dẫn theo nhân viên quan phủ và bộ phận lớn thanh niên trai tráng, đầu đội mũ rơm che ánh nắng mặt trời, cùng chung một chỗ với dân chúng mở đường mương nước.
"Mọi người nghỉ ngơi một chút, hiện tại tiết trời quá nóng, sẽ say nắng!"
"Đại nhân nói rồi, mọi người nghỉ ngơi một chút !"
Quan sai dùng nội lực kêu to một tiếng, khiến cho nhiều hắn tử dần dần ngưng lại động tác, nhao nhao tấp vào chỗ thoáng mát ở dốc núi.
Rất nhiều người tới chỗ thoáng mát, lấy quần áo làm đệm ngả đầu liền ngủ, nhưng Sở Hàng vẫn không thể nghỉ ngơi, y lấy ra bản đồ cẩn thận so sánh xung quanh, lại bắt đầu nhìn đến nơi chuẩn bị đi.
"Đại nhân, ngài ngủ một hồi đi?"
Thị vệ bên cạnh chính là Giản Luật, Thiên Tử Kiếm lưu lại nên Giản Luật cũng theo kiếm lưu lại.
"Đạo cống rãnh này trong đêm nay hẳn là có thể thông, dẫn đến một đường sông thuận nước nho nhỏ, hẳn có thể chảy vào hai đường thôn sau đó chậm rãi dẫn lưu rồi chảy càng nhiều, nhưng ở phía xa lại không đủ."
"Ài, ông trời sao cứ mãi không chịu mưa?" “Bách tính Lĩnh Đông lại không có làm gì sai!"
Sở Hàng nhìn thị vệ, lắc đầu.
"Có lẽ có vài người nói là định số của trời, nhưng ta tin tưởng trời dù đã định cũng không thể không chống được!"
"Hừ, đều là mấy thứ giả thần giả quỷ mà thôi! Năm đó đại nhân đi chống lũ, ta chờ ở Lĩnh Đông đã đào giếng dẫn mương, năm nay mặc dù khô hạn cũng không thể làm bách tính đến mức không thu hoạch được hạt gạo nào."
Chọn nước giếng tưới ruộng đồng, thật là đã bất đắc dĩ lại mười phần vất vả, mà mặc dù đã cực kì cố gắng, nhưng các thôn khắp cả Lĩnh Đông, nơi thật sự có thể ổn định múc ra một lượng nước cũng rất có hạn, rất nhiều ruộng đồng đều đã xuất hiện rạn nứt.
Càng khiến người ta cảm thấy bực mình chính là, có nhiều chỗ bắt đầu xuất hiện châu chấu với số lượng nhiều đến dị thường.
Nếu như nói vấn đề thiếu nước và vấn đề châu chấu có thể hợp nhân lực chống lại, thì vấn đề lòng tin của bách tính dao động càng là vấn đề lớn hơn.
Sau khi có vài phương pháp của thuật sĩ bị truyền ra, tai kiếp là do trên trời giáng xuống, bách tính Lĩnh Đông nghĩ rằng bất kính với trời mới dẫn đến bị trừng phạt, cần để bọn họ làm phép đại thần thông mới có thể làm lắng lại lửa giận của trời, bất quá trả giá rất lớn và cần thỏa mãn cho đối phương vài điều kiện.
Loại sự tình này lại có cả mệnh quan triều đình tin tưởng, huyện lệnh của Tiểu Văn huyện còn vì vị pháp sư này mà mở rộng cửa.
Nhưng còn chưa có phái người truy nã tên pháp sư nọ, ngày thứ hai đầu pháp sư này đã bị treo ở bên ngoài huyện nha Tiểu Văn huyện, còn để lại huyết thư, điểm danh lừa đời lấy tiếng, thấy lợi quên nghĩa, lường gạt bách tín...
Dọa đến huyện lệnh Tiểu Văn huyện lập tức thông báo thượng quan, lại thông báo cho Sở Hàng ở Tư Mã phủ, lúc này Sở Hàng mới biết được các nơi đều có "yêu nhân" mượn cơ hội "phát tài"!
Cái này khiến Sở Hàng tức giận bốc khói, các ngươi động miệng làm loạn một trận có thể trấn an ông trời? Các ngươi còn có thể lợi hại hơn so Dịch tiên sinh hả?
Đối với cái này cùng một chỗ án mạng, hung thủ hành hung tự nhiên là xúc phạm vương pháp, nhưng chữ bên trên dán ra bố cáo, cũng xác minh nói rõ yêu nhân thuật sĩ lừa gạt bách tính, mà cơ bản cùng lưu hung thủ lưu lại không sai biệt lắm.
Điều này cũng làm cho làn gió dùng thiên tai để vơ vét của cải khắp nơi trên Lĩnh Đông ngưng lại một chút.
Đầu nhánh Đại Thông Hà, bên trên lòng sông chỉ có một rãnh nước nhỏ hai bên là đường bùn đều bị phơi cứng, một vài thuyền nhỏ mới đóng cũng bị mắc cạn ở bên bờ.
Trong bụi cỏ lau hai bên bờ, Tề Trọng Bân xếp bằng ở nơi đây nghỉ ngơi.
Hôi Miễn dạo bên ngoài một vòng, cầm theo một con châu chấu đi trở về, mà lúc này Tề Trọng Bân cũng mở mắt.
"Ê, có ăn hay không?"
"Ách, Hôi Miễn tiền bối tự hưởng dụng đi!"
"Ha ha, biết rõ ngươi không dám ăn, thứ này ăn sống hơi nhàn nhạt, nhưng nướng chín rất thơm! Quan phủ đều cổ vũ các nơi bách tính bắt châu chấu nướng lên ăn kìa."
Tề Trọng Bân nhẹ gật đầu, lời của Hôi Miễn tiền bối cũng đúng tình hình thực tế, nhưng dạng này cũng là việc không còn cách nào.
"Tề tiểu tử, bắt không được thứ đồ chơi dẫn đến hạn hán kia thì cũng không cần vội vàng xao động, tiên sinh nói người làm được nhất định sẽ làm được, trước tiên chúng ta đi giải quyết trùng yêu đã!"
"Vâng!"
Tình hình hạn hán xác thực dễ dàng sinh sôi đại lượng châu chấu, nhưng mà lần này châu chấu cũng không phải là bộc phát trên toàn Lĩnh Đông mà là tập trung ở khu vực phía nam Vân Châu, đồng thời lúc Hôi Miễn bắt châu chấu cũng ngửi được một tia yêu khí.
Đúng lúc này, Tề Trọng Bân và Hôi Miễn gần như là cùng một lúc ngẩng đầu nhìn về bầu trời xa.
"Ầm ầm !"
Nơi xa tiếng sấm vang dội, một đám mây đen tựa như đang đến gần tình cảnh này khiến Tề Trọng Bân không khỏi vui mừng đứng lên, trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
"Trời sắp mưa?"
"Hình như là vậy!"
Hôi Miễn cũng là mừng rỡ, dù là nó thì ở trong hoàn cảnh hạn hán thế này quá lâu cũng sinh ra bực bội.
Chân trời nơi xa, một đám mây mưa chậm rãi đến Vân Châu, cái này rõ ràng không phải nơi đó tích mây mà là trôi từ nơi xa đến.
Trong đám mây, một con Bạch Long lượn lờ, bao lấy trùng điệp điệt điệt vân khí, theo nó đi xa.
"Ầm ầm !"
Tiếng sấm không làm Tề Trọng Bân và Hôi Miễn thất kinh, nhưng khiến Sở Hàng kinh ngạc, càng làm rất nhiều bách tính hoảng hồn, rất nhiều người ở các thôn gần cạnh cũng nhao nhao nhìn về bầu trời, có người kêu to có người xông ra khỏi cửa nhà.
Người đang cầu nguyện bên trong miếu Chân Quân cũng nhao nhao chạy ra ngoài đường nhìn lên bầu trời.
Nếu muốn kéo mây gọi bão tới Lĩnh Đông, dù cho Dịch Thư Nguyên có hóa thành Bạch Long thì thật sự cũng phải dẫn thủy khí đến, cần đi một nơi khác lấy nước, bởi vì bản thân Lĩnh Đông không có nhiều thủy khí.
Nhưng mà Dịch Thư Nguyên không cần đi nơi khác mấy nước, bên trong Sơn Hà Xã Tắc đồ có sẵn nước, đồng thời những thứ nước trong này có một bộ phận là thuộc về Lĩnh Đông, đương nhiên khí tức tai kiếp ảnh hưởng cũng sẽ không nhỏ, chỉ là cũng không thể nào vô cùng thuận lợi được.
Mây đen dần dần che lấp rất nhiều nơi, chặn đi ánh mặt trời bỏng rát, rất nhiều người mong mỏi, có người thậm chí còn mặc niệm lên thần hào Hiển Thánh Chân Quân.
Kỳ thật khoảng thời gian này không phải là không có mây, nhưng nhiều khi chỉ có mây không có mưa, một hai ngày về sau mây đều bốc hơi.
"Rầm rầm xoẹt xoẹt."
Dày đặc hạt mưa bỗng nhiên rơi xuống, rất nhiều bách tính trên mặt đều lộ ra kinh hỉ.
"Trời mưa, thật trời mưa!" "Trời mưa rồi..!"
"Trời mưa rồi!"
Đám tiểu hài tử trong mưa vừa nhảy vừa reo.
"A, trời mưa, trời mưa!"
Chỗ đội ngũ mở mương rãnh dẫn nước ở phương xa, Sở Hàng nhìn lên bầu trời và lau những giọt nước trên mặt, trên mặt cũng lộ ra mười phần nhẹ nhõm.
Chẳng qua những đám mây ở chân trời, Bạch Long lại nhíu mày, đầu rồng quay trái xoay phải quan sát, mắt rồng liếc nhìn tứ phương, tốc độ tiêu hao thủy khí nhanh quá mức, so với tưởng tượng còn nhanh hơn.
Đây chính là nước của Lĩnh Đông mà!
Bạch long vốn muốn dẫn nước qua Vân Châu, ít nhất cũng phải bao trùm đến Đăng Châu, nhưng đến nơi đây lại không thể không khiến trời đổ mưa xuống trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận