Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 610: Trút nước chặn đường (2)

Thanh kiếm này cũng là một trong rất nhiều lưu luyến trong phàm trần của Tề Trọng Bân, càng là một trong rất nhiều hư vinh.
Tề Trọng Bân có vô số lý do thuyết phục mình lưu lại thanh kiếm này, dùng kiếm mấy chục năm, nó cũng đủ thuận tay, nó đủ sắc bén, nó là một thanh kiếm tốt...
Nhưng điều này không thể che giấu một sự thật, số lần lão dùng thanh kiếm này càng ngày càng ít, hơn nữa cho tới nay vẫn không tính là thiện dụng.
Lúc này nhìn thấy võ giả tiếp cận Tiên Thiên, lại biết được đối phương là Mạch Lăng Phi, trong lòng Tề Trọng Bân đã động ý niệm tặng kiếm, cuối cùng đưa ra quyết định.
Mà đối với A Phi mà nói, giờ phút này cũng là kinh ngạc phi thường.
"Chuyện này, Tề tiền bối, thứ này quá quý trọng, không được!"
"Nhận lấy đi, cũng không phải là vấn đề quý hay không quý trọng, mà là ta không muốn để kiếm này mai một mãi. Ta biết thân là võ giả, ngươi cũng không muốn cự tuyệt, nó là của ngươi, cũng không nên chối từ."
Nói thật, ai có thể đối với một thanh kiếm như vậy không động tâm chứ?
"Sao, không nhận? Chẳng lẽ không dám cầm kiếm tru yêu?"
A Phi còn muốn từ chối, nhưng nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Tề Trọng Bân, vẫn cắn răng đưa tay nhận kiếm.
"Đa tạ Tề tiền bối tặng kiếm! Mạch Lăng Phi ta còn không đến mức sợ một con sâu bọ làm hại muôn dân trăm họ!"
Sáng sớm ngày thứ hai, trên đại địa Lĩnh Đông có rất nhiều người khổ não, trên hồ Trường Phong xa xa của Trường Phong phủ lại nổi lên một cơn lốc xoáy.
"Ô ô ô ô."
Hôm nay, trong Trường Phong phủ gió thổi cực lớn, thổi đến mức rất nhiều bách tính không dám phơi quần áo ở bên ngoài.
Có người nhìn thấy vòi rồng trên hồ Trường Phong vậy mà xoáy lên nước, hơn nữa nước đang không ngừng dâng cao, tựa hồ dung nhập vào trong một mảnh mây trên bầu trời.
Trong bách tính Trường Phong phủ, có người nói đây là rồng treo nước, là Long Vương hồ Trường Phong đang hút nước, có người lại nói là phủ Trường Phong có thể cũng sắp xảy ra lũ lụt, thế nên lòng người hoảng sợ.
Chỉ có điều sau đó không lâu thì tất cả dị tượng đều tiêu tán.
Ngay cả đám mây trên trời cũng dần dần tán đi, ánh mặt trời chiếu xuống mặt hồ, tất cả mọi thứ của Trường Phong phủ đều gió êm sóng lặng, nhưng trước đó người nói chuyện giật gân cũng chỉ là coi như không có chuyện gì xảy ra, sẽ không nhận mình trước đó ăn nói lung tung.
Đây đối với Trường Phong phủ mà nói có thể chỉ là một trong những đề tài tán ngẫu sau bữa cơm trà, nhưng đối với Lĩnh Đông xa xôi mà nói, đây là dấu hiệu báo trước một trận mưa lớn sắp tới.
Buổi chiều ngày đó, phía đông phía đông Triệu Châu cũng dấy lên một đám mây mưa, đồng thời đen nghịt như đang chậm rãi di chuyển về phía nam.
"Ầm ầm."
Tiếng sấm vang vọng phía chân trời, điện quang tán loạn trong mây.
Đây không phải là Bạch Long do Dịch Thư Nguyên biến thành đang hành vân bố vũ, mà là một con giao long màu xanh đen mang theo hơi nước bay lượn trên bầu trời.
Giao long mỗi lần kêu to một tiếng, thì có mảng lớn mây mù từ bên người nó khuếch tán, rất nhanh đã thành một mảng mây đen che khuất bầu trời, cũng làm cho rất nhiều dân chúng Lĩnh Đông nhìn thấy thiên tượng mừng rỡ như điên.
Giang Lang ở trên không trung quan sát mặt đất, cảm thụ được mây mù hơi nước bên người biến hóa, nói thật mưa này còn chưa có rơi xuống, hơi nước đã bắt đầu tiêu tán, tai kiếp này quả thật quỷ dị.
Mà Bạch Long có thể, thì ta cũng có thể!
"Ngang".
Rồng ngâm một tiếng, một lượng lớn tinh khí đầm nước từ trong miệng giao long phun ra, tầng mây nhanh chóng vững chắc, theo giao long từng chút từng chút áp sát về phía nam.
Mây trở nên nặng dị thường, thế cho nên Giang Lang cảm giác mình không phải đang ngự phong vân, mà là ra sức kéo mây đi qua.
"Ngang".
Lại một tiếng long ngâm truyền đến, Giang Lang quay đầu nhìn lại, đã thấy trong mây đen phía sau hiện ra một vòng lân quang trắng sáng.
Là hắn!
"Long Vương đại nhân, ta đến giúp ngươi..."
Bạch Long mở miệng nói tiếng người, vung vẩy thân rồng từ phía sau bay đến, những nơi thân rồng đi qua, mây đen đều theo sau.
"Ngang !" "Ngang ! ".
Hai con rồng cùng gầm lên, mây mù nhanh chóng bao trùm về phía đại địa Lĩnh Đông. Trước đó Bạch Long gây mưa ở góc đông nam, giờ phút này lại là góc đông, mà chỉ là ba ngày, trước đó từng đổ mưa ở Vân Châu và khu vực phía nam, lại một lần nữa trở về trạng thái khô hạn thiếu nước.
Lần này, mây mưa trực tiếp bị kéo lên trên không Đăng Châu, khi toàn bộ bầu trời bị mây đen bao trùm, hai con rồng trên tầng mây thậm chí có thể nghe được tiếng hoan hô của dân chúng trong thành Đăng Châu phía dưới.
Ai nấy đều cao hứng bừng bừng, vui mừng kêu trời sắp mưa.
"Rầm rầm rầm."
Mưa to không phụ sự chờ mong của mọi người, từ trên trời không ngừng rơi xuống.
Phía trên mây đen, giao long màu xanh đen thì nhíu chặt lông mày rồng.
"Không đúng, hơi nước tiêu hao quá nhanh, trận mưa này vốn nên hạ xuống nước hai thốn, ba tấc, mười hai vạn bảy ngàn giọt, nhưng hiện tại chỉ sợ là không chịu nổi một canh giờ! Ngươi một lần trước đó hạ xuống nửa ngày?"
Bạch Long lắc đầu lại gật gật đầu.
"Lần trước làm mưa xuống, cũng không có khó khăn như vậy, trên đại địa Lĩnh Đông nhất định có thứ gì đó đang tác quái, hiển nhiên lần trước ta đã chọc giận nó rồi!"
Giang lang vừa nghe, trên đầu rồng lộ ra vẻ tươi cười.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha. Thì ra thật sự tồn tại, bổn vương sớm đã nghe nói, ta có một vị hảo hữu tiên đạo đã sớm lưu lại hậu thủ, đệ tử của hắn đang muốn tìm cơ hội, chúng ta làm nhiều thêm mấy trận mưa, bức thứ kia hiện thân!"
"Nghe theo Long Vương đại nhân an bài!"
Ý nghĩ trong lòng Giang lang cùng Dịch Thư Nguyên không mưu mà hợp, bất luận là thứ gì, hiển nhiên là vì hạn mà sinh, vậy nếu như Lĩnh Đông không ngừng có mưa, mặc dù hơi nước tiêu hao nghiêm trọng, nhưng chúng ta liền cùng ngươi chơi trò hao tổn, ngươi có tức hay không?
Kẻ khắc thủy cũng khắc chi!
Chẳng những Long tộc trời mưa, Dịch Thư Nguyên còn định đi Thiên giới một chuyến, dựa vào ba tấc lưỡi không nát thuyết phục Tư Vũ Thiên Thần bên kia cũng đến hỗ trợ, cũng không tin ngươi không đổ được!
Chỉ cần cuối cùng động thủ là người hoặc là vật đại biểu ý chí của vạn dân Lĩnh Đông phá vỡ ác cục, như vậy cho dù có chút cắn trả cũng sẽ không quá lớn, càng thuận bản tâm, tốt xấu đều có, liền xem rồng và thần lấy hay bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận