Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 68: Thấy không phải quỷ! (2)

Đêm nay Dịch Thư Nguyên cũng không cố gắng thức đêm, mà sớm trở về gian nhà ngủ của mình nằm thẳng xuống, nhưng mà tự nhiên không phải là đơn thuần ngủ, mà lần nữa lấy thể ngộ bản thân tu hành.
Loại sự tình tu hành này nhất định là không thể xằng bậy, nhưng trong lòng Dịch Thư Nguyên có đạo, chỗ tốt chính là nếu như cảm thấy không đúng cũng có thể từ từ điều tra, hơn nữa hiện giờ cũng chỉ tính là đơn thuần thổ nạp thiên địa nguyên khí mà thôi.
Đã có nhật tuần du nhắc nhở lúc trước, buổi tối hôm nay Dịch Thư Nguyên tu hành cũng nhẹ nhàng linh hoạt hơn rất nhiều, nhưng cũng càng thêm cẩn thận, hắn nằm ở trên giường thản nhiên mà ngủ, theo hô hấp chậm rãi thổ nạp lấy linh khí như có như không kia.
Trong cảm giác của Dịch Thư Nguyên, thân thể của hắn giống như đang nằm ở bên ngoài, bên người thủy chung có một cỗ gió mát nhàn nhạt quét qua, khiến cho từng lỗ chân lông của hắn đều cảm thấy vô cùng khoan khoái dễ chịu, càng giống như có ánh trăng trực tiếp xuyên thấu qua nóc nhà, trực tiếp rơi xuống trên người của hắn, khiến cho hắn ở trong giấc mộng cũng cảm thấy quanh thân sáng ngời.
Đợi đến lúc sắc trời dần sáng, Dịch Thư Nguyên lại tự nhiên mà tỉnh lại, đi ra khỏi phòng, nhìn về phía đông bên ngoài tường viện.
Mặt trời mới mọc lên, ánh sáng đỏ chiếu vào trên mặt Dịch Thư Nguyên, cái loại dương hỏa mơ mơ hồ hồ theo ánh nắng chiếu đến trong thiên địa này, chẳng trách ban ngày âm hồn khó có thể hiện thân.
Thấy thời gian không sai biệt lắm, Dịch Thư Nguyên thoáng rửa mặt sau đó liền rời khỏi huyện nha, đi đến miếu Thành Hoàng, cũng không lâu lắm đã đến con đường ngoài miếu kia.
Giờ phút này mặt trời mới lên, người trên đường không tính là nhiều, nhưng đã có rất nhiều người bán hàng rong đã bắt đầu chuẩn bị sớm, từng cửa hàng cũng đều đã mở cửa, chỉ là tạm thời còn không có ai hô to gọi khách, cho nên trên đường đi có hơi chút quạnh quẽ.
Dịch Thư Nguyên tự mình đi tới trên đường, cũng lưu ý một chút cửa hàng lấy ra bánh bao nhào bột mì các loại, nhưng vẫn gặp Thành Hoàng quan trọng hơn, cho nên cước bộ dưới chân liên tục không ngừng.
Bởi vì không phải là thời gian đặc thù gì, cũng không cần tranh giành dâng hương đầu tiên gì, sáng sớm gần miếu Thành Hoàng tự nhiên không có nhiều khách hành hương, ngược lại là người bán hương rong đã sớm vào chỗ.
Nhìn thấy Dịch Thư Nguyên đi tới, lập tức có người bán hàng rong chịu khó chào hỏi.
"Vị công tử này, ngài là tới bái Thành Hoàng gia sao? Ta thấy ngài vẫn không chuẩn bị hương nến thì phải, có muốn mua bên chỗ của ta hay không? Ba đốt hương chỉ cần hai văn tiền!"
"Đa tạ rồi, không cần!"
Dịch Thư Nguyên tươi cười từ chối, trực tiếp đi về phía cửa miếu.
Đối diện Miếu Thành Hoàng, trong một gian phòng trang nhã của Túy Tân Lâu, Sở Hàng dùng khăn bông nóng tiểu nhị đưa tới lau mặt, trên bàn cùng trên giường nằm sấp lấy tầm hai ba người, mấy người này gần như là nâng cốc ngôn hoan, nghe nhạc làm thơ náo loạn cả đêm.
Mặc dù Đồng Tâm Lâu rất tốt, nhưng cách huyện nha quá gần, dễ dàng bị cữu cữu của mình bắt được, nếu như muốn vui đùa suốt đêm, lầu hai ở Túy Tân Lâu chính là lựa chọn tốt sau cùng.
Đang lúc tinh thần tỉnh táo lại một chút, trong lúc Sở Hàng bỏ khăn bông xuống vô tình nhìn qua cửa sổ, sau đó liền hơi sững sờ, gã nhìn thấy Dịch Thư Nguyên sáng sớm rõ ràng đi tới miếu Thành Hoàng.
Có thể là bởi vì chuyện ngày hôm qua khiến cho trong lòng Sở Hàng có một chút gì đó, gã do dự một xíu, sau khi nhìn qua đám bằng hữu đang ngủ, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại trực tiếp đi xuống lầu.
Bên ngoài tầm mắt của người thường có thể nhìn thấy, hai gã Âm sai đã đứng ở trái phải trước cửa miếu chờ, nhìn thấy Dịch Thư Nguyên tới đây, Tôn Hằng cùng một gã nhật tuần du khác lập tức tiến lên vài bước hành lễ.
"Dịch tiên sinh, Thành Hoàng đại nhân kính cẩn chờ đợi đã lâu, kính xin đi theo chúng ta!"
Dịch Thư Nguyên chắp tay không nói gì, theo hai vị nhật tuần du tiến vào miếu thờ, xuyên qua ngoại viện ngoài điện, lướt qua trung đình, lại đi tới nội viện, giờ phút này cửa miếu vừa mở, nhưng mà bên trong trước mặt vắng ngắt, cho đến chánh điện cũng không có khách hành hương nào.
"Dịch tiên sinh mời!"
Tôn Hằng đi trước một bước, bước vào chánh điện, Dịch Thư Nguyên cũng theo sát phía sau, nào biết được vừa sải bước vào, ánh sáng xung quanh trong chốc lát liền tối đi một chút...
Vẫn là chỗ bán hàng rong kia, Sở Hàng mua ba đốt hương, tầm nhìn lại vẫn nhìn về phía Dịch Thư Nguyên.
Sau khi Dịch Thư Nguyên đi vào chánh điện miếu Thành Hoàng, Sở Hàng cũng cẩn thận đi vào miếu viện, nhưng tựa như một cái công phu bừng tỉnh, gã lại nhìn về một phía Thành Hoàng Điện, bên trong không có một ai, việc này liền khiến cho gã có chút không bình tĩnh.
"Ta tới để bái thần, tới để bái thần!"
Trong miệng lẩm bẩm những lời này, Sở Hàng nắm chặt ba đốt hương, sau khi do dự liền ra vẻ tự nhiên mà đi vào Thành Hoàng Điện, giả vờ giả vịt bái bái, nhưng khóe mắt lại không phát hiện Dịch Thư Nguyên, hắn dứt khoát vòng một vòng ở bên trong, nhưng vẫn không tìm được Dịch Thư Nguyên.
"Quái lạ, ta rõ ràng nhìn thấy hắn đi vào..."
Về tới trước cửa chánh điện, Sở Hàng cau mày thì thào tự nói, tiếp đó theo bản năng nhìn thoáng qua tượng Thành Hoàng, trái tim đột nhiên nhảy dựng.
Đổi thành những người khác vào miếu liền không thấy nữa, Sở Hàng nghĩ tới chính là khả năng mình nhìn sai, nhưng Dịch Thư Nguyên dù sao cũng là kỳ nhân của huyện nha, hơn nữa vừa nãy mình rõ ràng tương đối chú ý tới phía kia, loại tình huống này, không thể không để cho Sở Hàng liên tưởng quá độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận