Thái Cổ Thần Vương

Sát niệm mãnh liệt

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đông Thánh Tiên môn đều là thiên kiêu, cho dù là đệ tử ngoại môn cũng phải là nhân vật thiên tài mới có thể vào đó.
Nhưng trong các thiên kiêu có người mạnh có người yếu. Lần này, từ mười ba châu của Đông Thánh tuyển chọn ra hơn vạn nhân vật thiên kiêu, ai không phải là một nhân vật thiên tài, nhưng giữa bọn họ lại chênh lệch lớn đến mức nào, nghìn người được vào ngoại môn, hơn trăm người được trở thành nòng cốt, ba người mới có thể trở thành nhân vật Thánh Tử.
Đều là thiên kiêu đồng thời lại có chênh lệch cực lớn, những thiên kiêu được mười ba châu Đông Thánh tuyển chọn ra, nếu như đặt trong Đông Thánh Tiên môn lại không thể xưng làm thiên kiêu.
Rất nhiều thiên kiêu đã từng có khả năng hiển hách một phương, khi chiến đấu phát ra uy thế ngập trời, nhưng đứng ở trước mặt rất nhiều nhân vật cường giả này lại lập tức lộ ra vẻ tầm thường, hoàn toàn chỉ có tác dụng phụ trợ, rất dễ dàng bị tiêu diệt, giống như lúc này.
Trong tích tắc này, khi thấy vòng ánh sáng rực rỡ chói lóa trên người Tần Vấn Thiên, giống như hậu duệ của Thần Vương, thanh niên Chiến Vương này, cho dù là nhân vật đệ tử nòng cốt đó cũng cảm thấy áp lực đang đè ép tới trước mặt cực kỳ cường liệt, người nắm giữ Tinh Hồn màu tím vàng vốn đã hiếm, cho dù là hắn cũng không có, thường thì nhân vật Thánh Tử mới có thể nắm giữ Tinh Hồn màu tím vàng.
Hơn nữa, người này cao ngạo xông lên tận tầng mây, lại nói ra những lời ngông cuồng với đệ tử Đông Thánh Tiên môn, làm sao có thể khiến cho hắn kính sợ cho được.
Đừng nói là đệ tử Đông Thánh Tiên môn, đến Diễm Uyên Tiên Vương hắn cũng chưa từng kính sợ.
- Chém.
Một đường đao quang đáng sợ chém xuống, thân thể Tần Vấn Thiên hóa thành Phong Bằng, giơ tay đánh ra đại chưởng ấn màu đỏ như máu, trong đó có chứa lực trấn áp trực tiếp đánh vụn đao quang, một lần nữa Trích Tinh Đại Chưởng Ấn của hắn đánh ra một chưởng chất chứa nhiều loại lực lượng huyền diệu, đánh về phía người thứ hai, lực lượng huyết mạch của người đó bạo phát ra, Thiên Tượng ngôi sao cuồng bạo phóng ra, nhưng vẫn không có cách nào chống lại công kích của Tần Vấn Thiên.
Giờ phút này, Tần Vấn Thiên ngoài từ vận dụng tiên pháp kết hợp với lực lượng dung nạp chân ý cùng với Thiên Tượng ngôi sao ra, còn vận dụng lực lượng huyết mạch, Tiên Quyết chiến đấu được tăng cường, uy năng tất nhiên ngập trời, làm sao có thể không kinh người được. Trong cùng cảnh giới, cho dù là đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn cũng không đủ khả năng để chống đỡ được.
Những âm thanh chấn động đáng sợ ầm ầm truyền ra, vị cường giả thứ hai bị Trích Tinh Đại Chưởng Ấn vỗ giết, lập tức mất mạng, thần sắc hai người khác hoảng sợ, trong lòng vô cùng chấn động, bọn họ đột nhiên xoay người bỏ chạy, thân là đệ tử Đông Thánh Tiên môn, bọn họ vốn muốn đến săn giết những người đến đây thi luyện, bốn người vây đánh nhưng lại bị đánh cho phải chạy trốn, có thể nói là vô cùng nhục nhã.
Nhưng thực lực của người này thực sự quá kinh diễm, căn bản không có khả năng chống lại, một đòn cũng không thể chịu được còn chiến đấu như thế nào? Bọn họ chỉ có thể trốn chạy.
- Chạy được sao?
Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, đồng thời vươn đôi tay ra các phía khác nhau, cánh tay của hắn dường như được tăng mạnh, hóa thành cánh tay cực kỳ khổng lồ, đại chưởng ấn đánh ra phù quang chiến đấu màu đỏ như máu cũng mạnh lên kinh người, trực tiếp chộp về phía hai đại đệ tử của Đông Thánh Tiên môn, hai người bỏ chạy cảm thấy hư không xung quanh dường như đều có một lực lượng quy tắc bao phủ, trong mắt hiện lên một vẻ tuyệt vọng.
Làm sao có thể, chỉ là một đệ tử thí luyện làm sao có thể có lực chiến đấu mạng mẽ như vậy, hơn nữa, hắn vẫn chỉ là nhân vật xếp thứ hai mươi bảy của Vân Châu đại địa, tuy rằng ở Vân Châu đại địa xếp hạng như vậy có thể không tệ, nhưng nếu đặt ở trong toàn bộ mười ba châu Đông Thánh, xếp hạng này lập tức ở ngoài ba trăm người đứng đầu, căn bản đến tư cách trở thành đệ tử nòng cốt cũng không có, nhưng hắn lại lấy phong thái cường thế như vậy công phạt bọn họ.
Kèm sau đó là hai tiếng nổ rất lớn truyền ra, hai vị đệ tử một lần nữa bị trấn áp chém giết, tốc độ công phạt của chưởng ấn đó quá nhanh, dường như có thể xuyên qua hư không, giết chết trong tích tắc.
Trong nháy mắt, bốn nhân vật thiên tài của Đông Thánh Tiên môn bao vây Tần Vấn Thiên, tất cả đều ngã xuống, chỉ còn duy nhất một vị đệ tử nòng cốt trên người khoác trường bào màu vàng kim đứng ở đó, mắt hắn chằm chằm nhìn vào Tần Vấn Thiên, trong lòng cũng đang dâng lên sóng to gió lớn, lần sát phạt này, hắn tự thấy bản thân cũng làm không được.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên cũng nhìn tới trên người hắn, con ngươi yêu dị như máu kèm theo chiến uy ngập trời, chỉ một cái liếc mắt dường như có thể nhìn xuyên thấu đôi mắt của đối phương.
- Bây giờ, ngươi vẫn cho là bản thân xứng đáng khiến ta có lòng kính sợ sao?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng cao ngạo nói, đạp bước chân xuống phía dưới khoảng không, vòng ánh sáng chiến đâu bao phủ toàn thân, không ai bì nổi.
- Ầm!
Trong tích tắc này, uy thế trên người đệ tử nòng cốt đó phút chốc bạo phát, chỉ trong nháy mắt có thể vọt lên tới cực hạn đỉnh phong, trên người hắn dường như bị một yêu thú cực kỳ khổng lồ bao phủ, giống như một con yêu sư màu vàng kim vô cùng hung ác, lại sinh ra một đôi cánh cực kỳ khổng lồ giống như yêu vương, không ai bì nổi.
Trên người hắn mặc chiến giáp màu vàng kim chói lóa, hai con ngươi cũng hóa thành màu vàng kim, trực tiếp xông lên trời cao, toàn thân trên dưới phát ra sức mạnh vô địch, cho dù Tần Vấn Thiên dũng mạnh có thể vượt qua hắn, nhưng hắn thân là đệ tử lòng cốt Đông Thánh Tiên môn, sợ gì không đánh một trận.
Trận chiến này đương nhiên phải dốc hết toàn lực, sát phạt.
Thiên Tượng ngôi sao lập lòe, có một đôi cánh chim tinh tượng cực kỳ khổng lồ che khuất bầu trời, hóa thành thanh kiếm sắc bén màu vàng kim, bay thẳng lên hư không chém về phía Tần Vấn Thiên, sức mạnh vô địch, phá vỡ mọi nơi.
Ý chí chiến đấu trên người Tần Vấn Thiên quấy đảo thiên địa, có gì phải sợ hãi, toàn thân hắn đều là ánh sáng Lưu Ly, giống như khoác lên áo giáp chiến đấu, Tiên Ma luyện thể cũng gắn liền với thân thể của hắn phát ra phù quang chói mắt, trong giờ phút này, hắn nhờ các loại thủ đoạn gia tăng, chỉ là uy thế đủ để ép đổ nhân vật thiên kiêu trong cùng cảnh giới.
Tinh Hồn tím vàng đẹp mắt vô cùng, hai bàn tay hắn phá vỡ hư không, trực tiếp lao tới chém giết chợt nhìn thấy đôi cánh chim điên cuồng chém đến, chỉ thấy trong hư không có ánh sáng chói lóa bầu trời, âm thanh va chạm không ngừng, ánh sáng màu vàng kim chói lóa phóng ra tám phương, rừng cây xung quanh không ngừng bị phá hủy rơi gãy, hóa thành cát bụi, mặt đất nổ tung, nước sông chảy ngược, dường như thiên địa muốn vỡ nát.
- Thật ra ta rất muốn xem thử ngươi mạnh tới mức nào.
Đệ tử nòng cốt Đông Thánh Tiên môn vẫn bạo phát ra lực lượng huyết mạch, trên toàn thân thể hắn có hào quang rực rỡ, thủ đoạn công phạt đánh ra đều là thần thông tiên pháp kinh thiên động địa, muốn đánh cho quỷ khóc thần gào, khí thế của hắn không ngừng bay lên, giống như càng đánh càng hăng.
Tần Vấn Thiên sử dụng rất nhiều thủ đoạn như vậy, đối phương vẫn có thể chống đỡ được không hề rơi xuống hạ phong, có thể thấy đệ tử nòng cốt của Đông Thánh Tiên môn quả thật rất mạnh, hơn nữa rất nhiều thủ đoạn, bất luận là công kích hay phòng ngự đều vô cùng mạnh mẽ.
Giờ phút này, đôi cánh của đối phương chém ngang trời, chém ra một khe hở, lập tức có con thú tức giận lao nhanh, áp lực xông ra long trời nở đất, Tần Vấn Thiên điên cuồng chống lại, ngăn cản từng đòn công kích, đối phương lại có một đường kiếm sắc bén chói lóa xuyên qua các lực lượng công phạt trong không gian, trực tiếp đâm về phía trái tim của Tần Vấn Thiên, dường như chỉ cần một chớp mắt, đã đủ để cướp đi tính mạng của Tần Vấn Thiên, một đòn này nhìn như sắp đâm vào vị trí trái tim của Tần Vấn Thiên.
- Chết đi.
Người đó nổi giận gầm lên một tiếng, lại thấy trong khoảnh khắc này có tiếng chuông coong coong truyền ra, trước người Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện từng chiếc chuông cổ, cứng rắn ngăn cản công kích của hắn lại.
Chuông cổ xoay quanh phát ra ánh sáng chói lóa, bàn tay của Tần Vấn Thiên vung lên, tức giận vỗ ra, tiếng chuông coong coong không dứt vang lên, từng chiếc chuông cổ điên cuồng chấn động trên người đối phương, trực tiếp khiến đối phương phun ra máu tươi, tiếp đó, đệ tử nội môn Đông Thánh Tiên môn này chỉ nhìn thấy một chiếc chuông cổ khổng lồ chụp về phía hắn.
- Coong...
Một tiếng động rất lớn vang lên, dường như hồn phách cũng bị đạp nát, trên người có kiếp quang vô tận đập xuống trên thân, xé rách thân thể hắn, chỉ trong nháy mắt, thân thể cường giả này trực tiếp tan vỡ, tiêu tan thành mây khói, bị hủy diệt và rơi xuống.
Từ trước tới nay, Tần Vấn Thiên không phải người từ bi, hắn đối với người thân bằng hữu thậm chí người xa lạ đều có thể thân thiện, chỉ có duy nhất đối với người muốn lấy tính mạng của hắn, hắn sẽ không có bất kỳ hạ thủ lưu tình nào, còn về lòng kính sợ càng là chuyện tức cười.
Sau khi giết chết bốn người, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn qua một phía nào đó, ở đó đang có vài người xem chừng.
Nhưng ánh mắt Tần Vấn Thiên lập tức phong tỏa về một phía, ở đó có một bóng người bước tới, ánh mắt sát phạt sắc bén nhìn vào người của Tần Vấn Thiên, nói:
- Đặc sắc, thật sự đặc sắc.
Người đi ra này chính là Hắc Phong, lúc này khí thế của hắn cường đại cùng uy thế ngập trời.
Năm đó, Tần Vấn Thiên và Hắc Phong đã chạm mặt nhau khi Đông Thánh thu nạp đồ đệ, đối phương đã đạt cảnh giới Thiên Tượng bát trọng, sau khi bái Diễm Uyên làm sư phụ, từng trải qua mấy năm tu hành, Hắc Phong dù chưa phá cảnh vào cửu trọng nhưng khí tức của hắn đã là Thiên Tượng bát trọng đỉnh phong với khí thế ngập trời, trước đây bởi vì tu vi của tất cả mọi người ở trong Đông Thánh Nhai là tương đồng, nhưng ở đây, sự chênh lệch lập tức hiện ra rõ ràng, khí thế của Hắc Phong có thể lập tức ép ngã Tần Vấn Thiên.
Nhưng thần sắc Tần Vấn Thiên bình tĩnh vô cùng, hắn đương nhiên biết tu vi của Hắc Phong, nhưng ở Đông Thánh Nhai hắn vẫn bỏ qua cho đối phương, có thể thấy trong lòng Tần Vấn Thiên, hắn không quan tâm, hắn giữ lại Hắc Phong, giữ lại không giết đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương, lập tức phẩy tay áo, bước chân, trực tiếp rời khỏi đó, trận chiến này đã kinh động không ít người, có lẽ ở nơi này không có cách nào yên tâm tu hành, chỉ có thể rời đi một nơi khác.
- Giúp ta theo dõi hắn.
Hắc Phong mở miệng nói một tiếng, bên cạnh hắn có một vị đệ tử Đông Thánh Tiên môn bước ra. Người này đạt cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng. Tuy rằng Tần Vấn Thiên rời khỏi, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy đối phương di chuyển về hướng nào, chỉ thấy hắn khe khẽ gật đầu, nói:
- Ta sẽ chú ý.
- Giúp ta triệu tập tinh anh đệ tử, ta muốn tính mạng của người này.
Hắc Phong lạnh lùng mở miệng, khiến cho thần sắc đệ tử Đông Thánh Tiên môn đó chợt nghiêm lại, nhưng hắn vẫn gật đầu, hắn lấy ra một món bảo vật giống với người trước đó phóng ra một đường ánh sáng, chỉ có điều đường ánh sáng này càng chói lóa hơn.
Tuy rằng đệ tử tinh anh gia nhập nơi đây, nhưng nói chung sẽ không dễ dàng ra tay đối phó với những người đến thí luyện, chỉ có điều Hắc Phong là đệ tử Diễm Uyên Tiên Vương này, dường như có thù hận thâm độc với người này.
Sau một lát, có không ít cường giả đến nơi này, các cảnh giới đều có người, trong đó bao gồm cả mấy đệ tử tinh anh khoác trường bào lộng lẫy, chỉ thấy có một người nhìn Hắc Phong nói:
- Hắc Phong, sao ngươi lại ở nơi này, tín hiệu này không phải là do ngươi phát ra chứ?
- Vừa rồi, trong số các ngươi có năm vị sư đệ bị một người cường thế giết chết, trong đó bao gồm cả một đệ tử nòng cốt.
Hắc Phong nhìn đối phương mở miệng nói, người bên cạnh hắn khẽ gật đầu, thể hiện mình tận mắt nhìn thấy.
- Nói như vậy, người này có thiên phú không tồi, nhất định có thể xếp vào hàng ngũ đệ tử nòng cốt.
Đệ tử tinh anh đó nói.
- Nhưng ta muốn hắn chết.
Hắc Phong nói:
- Ngươi có thể giúp ta một việc không? Triệu tập người có cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng đi giết chết hắn, coi như ta nợ ngươi một ân huệ.
Hắc Phong hắn một khắc cũng đợi không được, muốn lấy mạng của Tần Vấn Thiên, bất kể người này chết như thế nào cũng được, hắn tình nguyện nợ ân huệ, cũng muốn Tần Vấn Thiên phải chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận