Thái Cổ Thần Vương

Tần Vấn Thiên lớn lối

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY.
Quân Mộng Trần chiến Diệp Thiên Trần, Tử Tinh Hiên chiến Thái Tháp, hai người trao đổi đối thủ với nhau.
Vũ Vương còn đang cùng Mạc Vấn đại chiến, Vũ Vương là vương giả trong những người trẻ tuổi của Ma tộc, Mạc Vấn có thân thể Hàn vương giống như nữ thần hàn băng.
Cô Tô Thiên Kỳ đi về phái Lệ, đệt tử của Bất Bại ma vương.
Cô Thiên Kỳ một vòng xếp hạng thứ nhất, một vòng xếp hạng thứ hai, một trận đánh cuối cùng này nếu như hắn xếp thứ nhất vậy thì tổng tất cả là hắn xếp hạng thứ nhất trong lần thịnh yến này; còn nếu như bị Hoa Thái Hư cướp mất vị trí thứ nhất thì hắn cũng không có duyên với vị trí thứ nhất này.
Đánh trận cuối cùng này, hắn phải giành lấy vị trí thứ nhất.
Đánh với Lệ là chận triến đầu tiên của hắn.
Trên người Cô Tô Thiên Kỳ có ánh sang nóng bỏng như mặt trời tràn ra, trên hư không xuất hiện một vòng tròn mặt trời quay liên tục, chin mặt trời chói chang như lò luyện có thể đốt hết tất cả vạn vật, có được lực lượng hủy diệt vo thượng.
Trên người Lệ có ma uy cuồn cuộn như có Cổ ma xuất hiện cầm trong tay Hác Ma thương màu đen, lộ ra một cỗ oai nghiêm bễ nghễ thiên hạ.
Cô Tô Thiên Kỳ nhìn ma đầu kia, vẻ mặt không có gì khác lạ, nếu Tần Vấn Thiên có thể dánh bại Lệ thì hắn làm sao có thể không làm được chứ, người hắn muốn đánh bại nhất là Tần Vấn Thiên, chẳng qua ở hắn xem ra ba người Tần Vấn Thiên, Hoa Thái Hư, Vũ Vương là có uy hiếp đối vơi hắn lớn hơn.
Trên lò luyện, vô số áng sáng bắn ra, cuối cùng hóa thành một thanh trường thương hỏa diễm, rọi lên trên thân người, có thể giết chết và đâm thủng người khác.
Trên người Lệ có ma uy quay cuồng, bàn tay vung lên có một lá chắn màu đen hiện lên, tùy ý để ánh sang nóng bỏng bắn đến, thân thể của hắn bất dộng.
Bàn tay Cô Tô Thiên Kỳ vung lên về phía hư không, chin mặt trời chói chang điên cuồng bắn vào bên trong lò luyện, lò luyện trong hư không quay cuồng phát ra nhhuwxng tiếng rầm rầm đáng sợ, ngay sau đó bên trong lò luyện chậm rãi xuất hiện một trường thương bằng lửa, bay đến trong tay Cô Tô Thiên Kỳ, thanh trường thương này lộ ra rất nhiều áng sang nóng bỏng, chung quanh đều đốt lên hỏa diễm.
Từng bước bước ra, thần thể Cô Tô Thiên Kỳ và trường thương đều nổ bắn ra, trường thương từ mặt trời xỏ xuyên qua thiên địa như muốn giết hết tất cả trở ngại phía trước.
Cổ ma trong hư không giống giận, một thanh trường thương đen nhánh đánh ra, ngay khi trường thương của Cô Tô Thiên Kỳ quét qua, tất cả mọi thứ đều hủy diệt, lá chắn màu đen cũng nổ tan tành, cho đến khi trường thương của Lệ và trường thương của Cô Tô Thiên Kỳ chạm vào nhau mới có thể ngăn được một kích này.
Nhưng mà Cô Tô Thiên Kỳ vẫn đứng nguyên tại chỗ, chiến quyết trên người hắn hiện lên, hai tay vung lên về phía hư không, ngay sau đó trong lò luyện kia xuất hiện một thanh trường thương mặt trời, làm cho người ta có cảm giác kính sợ thật sâu.
- Đối mặt với Cô Tô Thiên Kỳ, hiển nhiên là Lệ lại bại một lần nữa.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng khi mà thấy cuộc chiến đấu này.
Cô Tô Thiên Kỳ quá mạnh mẽ, thiên kiêu thứ nhất Đông Châu, chín đời dòng độc đinh, tất cả các đời đều là tiên vương, thành tựu của hắn chắc chắn là tiên vương, trời sinh đã là vương giả.
Mặc dù tiềm lực của Lệ cũng rất lớn, chiến lực mạnh mẽ nhưng mà trận chiến đầu tiên thua bởi Tần Vấn Thiên, trận này lại thua bởi Cô Tô Thiên Kỳ là cũng không sai.
Cứ như vậy thì xếp hạng của Lệ là không có duyên với tam giáp rồi.
- Vũ Vương và Mạc Vấn chiến đấu rất kịch liệt.
Có tiên vương nhìn về cuộc tỷ thí khác, trên Cổ chiến đài ở bôn vị trí kháclà bốn trận tỷ thí đồng thời xảy ra, làm người ta không kịp nhìn, tất cả đều vô cùng dặc sắc.
Lúc này, Vũ Vương như mượn lực lượng tinh không hóa thân thành Ma vương tinh không, lông cánh của hắn vô cùng chói mắt, hiện ra phù văn đáng sợ, thân thể Mạc Vấn trôi nổi ở hư không, giống như một băng tuyết nữ thần, sự lạnh lẽo của nàng triệt để phóng thích ra, hư không xuất hiện hàn băng, nàng nhưu đưa thân vào thế giới băng tuyết, cũng chiến đấu với Vũ Vương.
Quân Mộng Trần chiến đấu từ trước đến giờ đều trực tiếp nhất, kiếm pháp Diệp Thiên Trần tinh xảo, Quân Mộng Trần thì lấy lực phá kiếm, hắn hóa thân thành vương giả độc nhất vô nhị, gầm lên giận dữ để cho thiên địa đều run rẩy, như có yêu thú quét qua thiên địa bóp nát hư không, kiếm pháp Diệp Thiên Trần phát huy tối đa nhwung ở dưới công kích tuyệt đối mạnh mẽ vẫn tràn ngập nguy cơ, bị vây trong sự yếu thế tuyệt đối, gắt gao áp chế.
Tử Tinh Hiên và Thái Tháp chiến đấu vẫn đặc sắc như trước, nàng hóa thân thành Thần ưng, Thái Tháp thì giống như thiên thần.
Tại phương diện công kích thì Tử Tinh Hiên không bằng Quân Mộng Trần, nàng không có cách nào chiến đấu giống với Quân Mộng Trần, cùng Thái Tháp chiến đấu thì nàng chỉ có thể lượi dụng ưu thế tốc dộ không ngừng tập kích Thái Tháp giống như thiên thần.
Tốc độ Thần ưng màu vàng kim quá nhanh, nhất là khi Tử Tinh Hiên vận dụng lực lượng huyết mạch, thần uy tràn ra như có hư anh Thần ưng bao phủ toàn thân, trong một hơi thở nàng vỗ cánh hang trăm lần, giống như lưu quang, không ngừng trào ra ánh sáng công kích của Thần ưng, mà Thái Tháp hóa thân thành Thiên thần đối với mỗi lần nàng công kích đều xẹt qua bên người nàng.
Loại chiến đấu uất ức này làm cho Thái Tháp nổi giận, tinh tượng Thiên thần trong hư không trấn áp thiên địa, muốn hủy diệt mai táng toàn bộ phiến hư không thiên địa này.
Cánh chim của Tử Tinh Hiên chấn động, trong hư không xuất hiện rất nhều thần ưng, trong nhất thời đều đánh về phía Thái Tháp.
Thái Tháp phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa, hai tay cuồng bạo đánh ra, bàn tay bao trùm hư không giống như là một thiên thần thật sự, tiếng ầm ầm vang lên không dứt lan tràn về phía Thần ưng, giống như là tự sát, có một pho tượng Thần ưng màu vàng kim đụng vào chưởng ấn của Thái Tháp, lại thấy chưởng ấn của Thái Tháp trực tiếp bị xuyên qua, mộ tđạo lưu quang bay thẳng về phía đầu Thái Tháp.
Vẻ mặt Thái Tháp thay đổi nhanh chóng, hai tay bảo vệ mặt nhwung mà một trao kia lại đánh về phía ngực hắn, kéo ra một mảnh huyết nhục, giây lát sau chợt lóe lên rồi biến mất.
Lúc mở mất ra, Thái Tháp cúi đầ nhìn thoáng qua thương thế của mình, sau đó ngẩng đầu nhìn Tử Tinh Hiên trong hư không nói:
- Ưu thế tốc dộ của ngươi quá lớn, công kích của ta tuyết đối không kém hơn ngươi.
- Nhưng ngươi thua.
Tử Tinh Hiên lạnh nhạt nói, nàng chỉ coi trọng kết quả.
- Đúng vậy, ta thua.
Vẻ mặt Thái Tháp xanh mét, hai lần tỷ thí hán đều thua, đây là sỉ nhục cũng là nói lên hắn không có duyên với tam giáp.
Lúc này, Diệp THiên Trần phát ra một tiếng rống giận dữ không cam long, thân thể hắn bị đánh bay ra ngoài, đồng dạng thua ở tỏng tay Quân Mộng Trần.
Thái Tháp và Diệp Thiên Trần có thể nói vô cùng thảm, hai người bị Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên chọn trúng đầu tiên, trở thành đá kê chân.
Hoặc là nói, bị Tần Vấn Thiên chọn trúng.
Dĩ nhiên, đây là cũng không có cách nào khác, ba người Tần Vấn Thiên ở hai đợt xếp hạng trước bị Đông Thánh Đình nhằm vào nên xếp hạng rất kém, một trận đnáh cuối cùng này, bọn họ phải lấy dáng vẻ cường thế nhất xuất hiện. Mặc dù cuối cùng bởi vì âm mưu của Đông Thánh Đình mà không vào được tam giáp, nhưng ít ra bọn họ cũng không thẹn với lương tâm, bọn họ dùng hết khả năng của mình để làm được tốt nhất.
Quyết chiến của mười người mạnh nhất này, ở hai đượt trước bọn họ đều không thể nào tự quyết, trận chiến cuối cùng này là trận duy nhất mà bọn họ có thể khống chế, dĩ nhiên là muốn kết quả tốt nhất, người nào cũng khổng thể ngăn cản được bọn họ.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần thấy Tử Tinh Hiên cũng kết thúc chiến đấu cho nên mới kêu một tiếng với Tần Vấn Thiên.
Lúc này, Tần Vấn Thiên thấy chiến đấu của Vũ Vương và Mạc Vấn cũng đã kết thúc, hai người chiến đấu có thể nói kinh thiên động địa, vô cùng thảm thiết.
Cuối cùng, đệ tử Thiên Phù giới Mạc Vấn bại bởi thiên kiêu dứng đầu Tây Mạc châu, vương giả trong trẻ tuổi Vũ Ma tộc Vũ Vương.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sắc bén, hai cuộc chiến của Quân Mộng Trần và Tử TInh Hiên đã đủ để cho mọi người lưu lại ấn tượng sâu đậm, kế tiếp, đối với Quân Mộng Trần là một chiến thắng quan trọng.
- Mộng Trần, ngươi chiến Vũ Vương.
Vũ Vương đã đánh bại Mạc Vấn, kế tiếp rất có thể hắn sẽ đi khiêu chiến Lệ, chỉ cần Quân Mộng Trần có thể kết thúc trận chiến quan trọng này, đánh bại Vũ Vương, như vậy đối thủ của hắn cũng chỉ còn lại Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư, những người còn lại có thể không cần chiến, cũng không cần cùng Mạc Vấn va chạm.
- Được.
Hai tròng mắt Quân Mộng Trần hiện lên ánh sang hung phấn, chiến với Vũ Vương, đương nhiên hắn cũng nhìn ra được, ở trong mười người này thì Vũ Vương cũng là tồn tại phái trước, trần khiêu chiến này làm cho hắn phấn chấn.
- Thật kiêu ngạo.
Trên bữa tiệc, mọi người cũng là sợ hãi than, trận chiến này, Tần Vấn Thiên để cho Quân Mộng Trần khiêu chến với Vũ Vương, thật khí phách.
Vũ Vương thấy Quân Mộng Trần từng bước đi về phía hắn, trên mặt lộ ra vẻ sắc bén, cánh chim màu vàng ở trên người chớp động, trên cánh chim có từng đường vân chói mắt, cánh chim của hắn chính là thần binh không có gì không phá nổi, vừa rồ cùng Mạc Vấn chiến đấu cũng là uy hiếp thật lớn.
- Tinh Hiên, ngươi chiến với Lệ.
Sau đó Tần Vấn Thiên nói với Tử Tinh Hiên.
- Được.
Tử Tinh Hiên gật đầu, đi về phía Lệ.
Trên người Lệ cũng là có hai trận chiến bại rồi.
- Người này, chiến đấu cuối cùng của mười người mạnh nhất, dường như do một mình hắn tới quết định, cơ hồ quyết định phần lớn trận chiến.
Mọi người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hắn đứng ở đó nhìn Quân Mộng Trần phát động công kích với Vũ Vương, mà Tử TInh Hiên cũng bắt đầu khiêu chiến với Lệ.
Một lát sau, hai cuộc chiến đấu cực kỳ cuồng bạo nổi lên.
Nhất là chiến đấu của Vũ Vương và Quân Mộng Trần, hai người đều vương, cánh chim màu vàng của Vũ Vương liên tục lập lòe công kích, thế như lôi đình, Quân Mộng Trần rống giận, hư không bạo động, lực lượng có thể lay trời, đáng sợ tới cực điểm.
Tần Vấn Thiên thấy bốn người đại chiến, vẻ mặt bình tĩnh, lá bài tẩy của Quân Mộng Trần thì hắn cũng không rõ lắm, nhưng tuyệt đối là rất mạnh, dương như có một cỗ lực lượng vô thượng, tăng phúc cho bản thân Quân Mộng Trần, mặc dù thực lực Vũ Vương rất mạnh nhưng Tần Vấn THiên tin tưởng Quân Mộng Trần vẫn có thể chiến thắng.
Chiến lực của Lệ thì hắn đã thử qua, mặc dù mạnh mẽ nhwung Tử Tinh Hiên vẫn có thể chiến thắng, hai cuộc chiến đấu này, kết quả đã được xác định.
Về phần hắn, cũng không thể kém hơn được, chỉ thấy bước chân của hắn đi tới, nhìn về phía Thái Tháp và Diệp Thiên Trần, hai người đồng thời ngưng mắt lạnh như băng nhìn hắn, trong con ngươi hiện ra lửa giận mạnh mẽ.
- Tức giận sao?
Tần Vấn Thiên nhìn hai người một cái, mở miệng nói:
- Tức giận thì cùng lên đi, tuy nói quy tắc không cho phép vây đánh, nhưng ta tự nguyện cùng hai người các ngươi chiến đấu, một người mà nói thì không phỉa là đối thủ của ta.
- Oanh…
Thanh âm của Tần Vấn Thiên rơi xuống, bước chân Thái Tháp mạnh mẽ đap lên đại địa một phát, hư không chấn động, giống như Thiên thần phủ xuống, trên người Diệp Thiên Trần cũng là nổi lên kiếm khí ngập trời.
Đều là mười đại thiên kiêu mạnh nhất, Tần Vấn Thiên dám cuồng ngôn nói để cho hai người bọn họ liên thủ, một người còn không phải là đối thủ của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận