Thái Cổ Thần Vương

Sát ý của Dương An

Âm thanh cuồng vọng vang vọng giữa đất trời. Tiệc rượu đã hoàn toàn bị tan vỡ, sớm đã bị phá hủy. Hai người đứng đối mặt nhau giữa đám người với khí thế cực kỳ hung mãnh.
Một cú đánh này đã khiến cho bọn họ cảm nhận được sự cường đại của Tần Vấn Thiên.
Thiên Tượng cảnh va chạm cùng cường giả Tiên Đài, thật là có phong thái như thế nào?
Hơn nữa Tần Vấn Thiên không hề rơi vào thế yếu. Tuy hắn bị đẩy lui, nhưng đối phương cũng bị chấn lùi mấy bước, chỉ một cú đánh hắn đã có thể cuồng ngạo được rồi.
Cường giả Tiên Đài cảnh đó là tạo thành Tiên Đài, nắm quy tắc lực lượng trong tay, một cái phất tay công kích là tích chứa quy tắc tiên pháp chân chính cực kỳ uy lực. Từ Thiên Tượng nhảy lên Tiên Đài đó là chất biến, không thể vượt qua, dù có là nhân vật Thiên Tượng cảnh trác tuyệt đi nữa cũng không chiến thắng được nhân vật Tiên Đài, thậm chí dễ dàng bị giết chết trong chớp nhoáng vì không cùng một cấp bậc.
Đây là nhận thức chung của người tu hành, mà giờ khắc này dường như Tần Vấn Thiên đã phá vỡ nhận thức ấy, khiến cho tất cả mọi người đều phải kinh ngạc.
"Bàn tay của hắn thật là đáng sợ, còn có lực lượng thần thông công phạt, cũng có tích chứa quy tắc. Hơn nữa quy tắc lực lượng rất mạnh mẽ, dùng thần tượng phóng ra, cũng rất có uy lực."
Mọi người thầm nói, nhìn chòng chọc vào Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên, đây là lực lượng gì mà có thể va chạm cùng Tiên Đài?
- Thần thông của ngươi là gì?
Thanh niên Tiên Đài lên tiếng hỏi, nhìn chằm chằm vào tay của Tần Vấn Thiên. Vô luận là Cự tượng thần thông kia, hay là hai tay của Tần Vấn Thiên, cũng đều cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối là một loại lực lượng thần thông siêu cường.
Thanh niên Tiên Đài tên là Mục Phong, chính là một nhân vật hậu bối phong vương có thiên phú xuất chúng, tạo thành Tiên Đài đã được một thời gian. Sau khi củng cố Tiên Đài, thực lực mạnh mẽ, hắn cuồng ngạo biết bao nhiêu, muốn giáo huấn Tần Vấn Thiên, bức bách Tần Vấn Thiên nhận sai nói lời xin lỗi, ly khai Tiên quốc hoàng cung. Nhưng dưới một kích này, không ngờ hắn lại bị Tần Vấn Thiên đánh lui không còn mặt mũi nào nữa.
- Ngươi không biết điều đó.
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng:
- Ta vào Tiên Đài giết ngươi không cần mượn nhờ thần thông, lại còn mặt mũi mở miệng muốn quy tội vào thần thông.
- Đám người này đều không có mặt mũi, Thiên Tượng cảnh không thể đấu với Tiên Đài không phải là các ngươi ngày nào cũng nói hay sao? Nếu không được nữa thì đi hô gọi cha mẹ cầu xin gia gia tố cáo bà nội đi.
Tiểu Hỗn Đản ở sau lưng Tần Vấn Thiên đơn đớt lên tiếng, như lại tát vào mặt của mọi người. Mời mọc Tần Vấn Thiên đi tới dự tiệc, nhiều người như vậy hiển nhiên đều nhằm vào Tần Vấn Thiên. Nhưng không có Thiên Tượng cảnh nào làm gì được hắn, vì thế cho nên Tiên Đài phải xuất thủ, bản thân đuối lý vẫn là Tiên quốc hoàng cung.
- Tần huynh, súc sinh này miệng thúi quá, ngươi cần phải quản lý kỹ lưỡng một chút mới được.
Kỳ vương thế tử Dương An lạnh lùng lên tiếng, giờ này hắn đã đâm lao thì phải theo lao.
- Thật là uy phong a.
Giọng non nớt của Tiểu Hỗn Đản lại truyền ra lần nữa, nhìn chằm chằm Dương An nói:
- Thiên tài xếp hàng thứ năm trên Đăng Tiên bảng, trong mắt ngươi Tử Đạo Dương như thần linh, ngươi tự nhận không bằng mà còn tưởng rằng người khác cũng không bằng. Tần Vấn Thiên đánh bại Tử Đạo Dương sau khi ngươi rời đi tu hành mấy năm, ngươi còn dám đắc ý trước mặt chúng ta cho rằng ta khoác lác, nếu bản cục cưng ta ta mà là ngươi, thì xấu hổ đi đập đầu vào gối tự sát chết cho rồi.
- Tiểu tử kia cấp cho người ta chút mặt mũi coi. Dù sao người ta đều là con cháu vương hầu, thân phận cao quý, tuy rằng có vẻ phế vật một chút, nhưng thân phận có thể đè chết ngươi!
Tần Vấn Thiên vừa vỗ vỗ vào đầu Tiểu Hỗn Đản vừa nói, vô tư không thèm để ý các cường hào chung quanh.
- Ngươi thật sự nghĩ mình có thể chống đỡ cường giả Tiên Đài hay sao? Trước đó là Mục huynh tùy ý đùa giỡn với ngươi, nếu Tần huynh vẫn khăng khăng một mực như thế, vậy để Tần huynh lĩnh giáo uy lực Tiên Đài chân chính đi vậy.
Khí thế lan tràn trên người Dương An. Một cổ tiên uy đáng sợ có uy năng vô thượng từ trên người hắn phóng ra, đáng sợ chí cực.
- Có phải các người tính toán cùng lên hay không?
Tần Vấn Thiên châm chọc nhoẻn miệng cười.
- Ngươi rất tự cao, một người đủ rồi.
Mục Phong lạnh lùng lên tiếng, uy lực trên người càng thêm cuồng bạo. Trên thân hình của hắn lưu động ánh sáng lưu ly, mơ hồ có một tòa Tiên Đài phát ra tiếng nổ oành đùng, phát ra tia sáng lóng lánh trên bầu trời. Tần Vấn Thiên trông thấy một Tinh Thần Thiên Tượng là một cự quyền màu vàng vô cùng to lớn vắt ngang lưng trời.
Không đúng, cũng không phải là Tinh Thần Thiên Tượng, mà là Tinh Thần Thiên Tượng tiến hóa, uy lực càng cường đại hơn nhiều so với Tinh Thần Thiên Tượng. Đây là một loại chất biến, giống như Tiên chi tinh tượng, quyền mang lưu động giống như một mảnh mưa sao băng, có quang mang của phù văn vô tận. Lưu tinh quyền cứ buông xuống không đứt, ẩn chứa tiên chi quy tắc, tiên uy.
“Cường giả Tiên Đài tạo thành Tiên Đài trong cơ thể, tinh tượng lột xác, khống chế bằng Tiên Đài, có thể trực tiếp hấp thu quy tắc lực lượng từ trong Vũ Mệnh Tinh Thần, Tiên Đài lớn mạnh khiến cho Tiên chi dị tượng không ngừng lột xác, cuối cùng hóa thành quy tắc vô thượng.”
Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn Tiên chi dị tượng, cảm thụ lực lượng ở trong đó. Lần này giao thủ với Tiên Đài, đúng là một lần kinh nghiệm đối với hắn.
Chỉ thấy Mục Phong vươn tay, trong phút chốc cánh tay của hắn hóa thành cánh tay tiên, tựa như hóa thành một thể cùng Tiên chi tinh tượng trong hư không. Hết thảy lực lượng trong hư không như đều có thể cho hắn mượn để sử dụng. Hắn lại đánh ra một quyền nối liền trời đất, mặc dù đứng tại chỗ nhưng vẫn có một tiên quyền đánh vỡ hư không, lao thẳng tới Tần Vấn Thiên. Mặc dù đứng ở đó, nhưng khi cường giả Tiên Đài xuất thủ, có thể tru diệt được người hơn trăm dặm một cách dễ dàng.
Khí thế cuồng bạo trên người Tần Vấn Thiên lại phóng ra hung mãnh. Hắn bước chân ra, chấn động thiên địa, lại đánh một quyền, Thần Tượng trấn áp thiên địa, có yêu uy ngất trời. Lưu quang không ngừng va chạm nổ tung trong hư không, uy lực hủy diệt đáng sợ chí cực.
Thần sắc của Mục Phong thật khó coi. Chỉ thấy hai đấm của hắn đồng thời phóng ra, uy lực đáng sợ cùng đánh tới. Tất cả đều tích chứa tiên uy. Quang mang trên thân thể hắn càng rực rỡ loá mắt, trong cơ thể có một tòa ánh sáng Tiên Đài như ẩn như hiện, phóng ra tiên hoa vô tận bao phủ thân thể. Lực lượng lưu động trên hai đấm, Mục Phong đắm chìm trong tiên quang chân chính, mỗi một kích đều kinh thiên động địa, thế không thể đỡ.
Hai tay Tần Vấn Thiên đồng thời hóa thành Thần Chi Thủ. Đây là lần đầu tiên hắn dùng hai bàn tay cùng đánh ra Thần Chi Thủ để công phạt, tiêu hao lực lượng vô tận. Nếu hắn không có nhiều Nguyên phủ, lực lượng Tinh Thần mênh mông trong cơ thể, thì không thể nào chống đỡ được cách chiến đấu mãnh liệt như vậy. Uy lực của song chưởng Thần Chi Thủ đáng sợ đến bực nào, nên kiên cường chống đỡ được cường giả Tiên Đài, va chạm hư không, thiên địa biến sắc. Mọi người chung quanh vừa lui, vừa nhìn hai người điên cuồng đại chiến trong hư không, kinh hãi đến tột đỉnh.
Tần Vấn Thiên quá mạnh mẽ, có thể chất hoàn mỹ. Nhục thân giống như là thân thể bất hủ, lưu động ánh sáng vô thượng, có thể so sánh với thân thể tiên ma. Công kích của hắn kinh thiên động địa, chống lại tiên uy. Hiển nhiên trong lực lượng công phạt của Tần Vấn Thiên có tích chứa quy tắc lực lượng, thân cường giả như vậy không thể không lĩnh ngộ quy tắc của lực lượng.
Tuy nhiên, cường giả Thiên Tượng tuyệt đối không thể trực tiếp thu nạp tiên lực giống như cường giả Tiên Đài. Nhân vật Thiên Tượng lĩnh ngộ quy tắc lực lượng cũng có hạn, không bàng bạc như cường giả Tiên Đài. Nhân vật Tiên Đài cảnh tạo thành tòa Tiên Đài, tất cả tiên uy đều có uy lực cực kỳ. Nếu kéo dài cuộc chiến đấu, cho dù Tần Vấn Thiên có năng lực ngập trời, nhất định vẫn thất bại mà thôi.
Nhưng dù vậy, Tần Vấn Thiên đã đủ kiêu ngạo rồi, ít nhất hắn dùng thực lực chân chính để chấn nhiếp tới đám con cháu vương hầu này, khiến cho bọn họ cảm nhận được sự chênh lệch.
Giờ này bọn họ không còn hoài nghi cường giả hạng nhất Đăng Tiên bảng thành Cổ Đế đã đánh bại cường giả Tử Đạo Dương nữa.
- Tần Vấn Thiên, đây là toàn bộ lá bài tẩy của ngươi đó sao?
Mục Phong lạnh như băng, lên tiếng, vẫn công phạt như cũ.
- Cường giả Tiên Đài đối phó Thiên Tượng còn nói giọng đầy ngạo khí, ta thật sự cảm thấy đáng thương cho ngươi.
Tần Vấn Thiên cường thế đáp lại, hai người chiến đấu từ trận địa mặt đất cho đến hư không.
- Ai, thật là mất mặt a, còn tưởng rằng Tiên Đài rất giỏi rồi chứ.
Tiểu tử kia ngẩng cao đầu thở dài vô cùng đáng yêu, nhưng có từng đạo ánh mắt rét lạnh rơi xuống trên người nó, dường như không muốn tha cho nó.
- Các ngươi muốn làm gì?
Tiểu tử kia thấy ánh mắt mọi người bất thiện, thân thể trở nên biến lớn lên, nói:
- Có cùng cảnh giới nếu muốn quyết chiến công bình với ta, cục cưng ta cũng đáp ứng.
- Nghiệt súc, ngươi nói năng lỗ mãng, người nào có công phu quyết chiến với ngươi, ta cử hành tiệc rượu ngươi lại nuốt yêu thú của chư vị quý khách, nếu đã như vậy bắt ngươi lại bồi thường thôi.
Trong con ngươi của Kỳ vương thế tử Dương An hiện lên ánh sáng lạnh, đi từng bước một tới phía trước.
- Lại muốn lấy Tiên Đài khi dễ Thiên Tượng?
Tiểu Hỗn Đản hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng, bay lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm Dương An với ánh mắt sắc bén.
Ánh mắt Dương An thật đáng sợ, lộ ra sát niệm. Hắn vẫn có ý theo đuổi Thanh Nhi. Ngày hôm nay thỉnh Tần Vấn Thiên đi tới là muốn làm nhục một phen để cho hắn biết khó mà lui. Nhưng kết quả Tần Vấn Thiên lại đại náo tiệc rượu, không ai có thể trấn áp, đại chiến cùng cường giả Tiên Đài. Hắn - hạng năm Đăng Tiên bảng mà cũng không đáng để nhắc tới, có vẻ hèn mọn như thế, bước vào Tiên Đài cũng không có chỗ nào đáng kiêu ngạo, khiến Dương An không vui một chút nào.
Tần Vấn Thiên triển lộ thiên tư, lại được công chúa yêu mến, ngày hôm nay người hoàng cung tất nhiên đều chứng kiến cuộc phong ba này, hắn sợ là rất khó cạnh tranh cùng Tần Vấn Thiên rồi. Dương An là người thông minh, Tần Vấn Thiên một mực nói mình không có bối cảnh, nhưng tất nhiên vẫn phải có nhân vật Tiên vương xem trọng, nếu không hắn không để tới được thành Cổ Đế. Chỉ có điều Tiên vương ở trong hoàng cung cũng không mang ra được, nên Tần Vấn Thiên dứt khoát không nói cũng rất bình thường.
Tần Vấn Thiên thiên phú như vậy, sau khi bước vào Tiên Đài tương lai có khả năng tìm được chỗ dựa vững chắc, cường ngạnh hơn.
Điều này làm cho Dương An ghen tỵ. Thanh Nhi công chúa không có duyên cùng với hắn, nhưng ngày hôm nay dù vứt bỏ thể diện, dù như thế nào cũng phải làm cho đối phương trả giá một chút.
- Đi nha.
Thân thể của Tiểu Hỗn Đản đột nhiên hóa thành một đạo thiểm điện màu vàng đi tới hư không. Nó biết Dương An động sát cơ. Nhưng nếu chiến đấu cùng cường giả Tiên Đài, nó thật không sự không nắm chắc.
- Đi được sao?
Dương An vừa sải bước ra, cả người tràn ngập Tiên chi quang hoa. Tiên Đài trong cơ thể phóng ra tiên uy, cả người mang theo lực lượng quy tắc, đuổi theo bước chân của Tiểu Hỗn Đản giống như một cơn gió.
- Oành.
Một cổ tiên chi bão táp đáng sợ càn quét thiên địa, trong phút chốc bao phủ vùng hư không này. Thân thể Tiểu Hỗn Đản dừng lại, nhìn chằm chằm vào lực lượng Tiên chi quy tắc đáng sợ hóa thành gió lốc, có thể xé nát hết thảy ở chung quanh. Trong cơ thể Dương An giải phóng lực quy tắc đáng sợ, thiên phú của hắn xuất chúng hơn so với Mục Phong, nên tuy vừa bước vào Tiên Đà nhưng không ngờ chẳng kém Mục Phong chút nào.
- Giết!
Dương An quát lạnh một tiếng, quy tắc phù văn vô tận trong gió lốc hóa thành Phong chi lợi nhận thật mỏng, có thể chặt đứt hư không, trảm sát tới thân thể Tiểu Hỗn Đản, uy lực cực kỳ.
Tiểu hồn thân xoay tròn, ánh sáng vàng phóng ra bao phủ thân thể. Không ngờ lưỡi dao sắc bén trảm sát không thể nào đột phá phòng ngự. Lập tức chỉ thấy Tiểu Hỗn Đản xoay tròn phóng lên cao, gió lốc màu vàng đáng sợ cuốn diệt hết thảy, muốn xông ra khỏi cổ gió lốc của Dương An.
- Phòng ngự thật mạnh!
Sát cơ trong mắt Dương An càng tăng lên, không thể giết được Tần Vấn Thiên, vậy chắc chắn phải trảm sát con nghiệt súc ấy tại nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận