Thái Cổ Thần Vương

Tranh Đấu

Tần Vấn Thiên đặt chén rượu xuống làm phát ra một tiếng vang nhỏ. Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Thiên Lam Hải. Khoé miệng hắn mang theo nụ cười hờ hững, nhưng khoé môi thể hiện sự sắc bén, khiến nụ cười ấy như chứa theo vẻ sắc nhọn của đao kiếm.
- Ta nghe nói Thiên Lam Hải điện hạ phải tu hành mấy trăm năm mới tới cảnh giới Tiên Đài tầng ba, với thiên phú đó của điện hạ, liệu đánh thắng được Thanh Nhi công chúa và Lưu Ly công chúa không?
Tần Vấn Thiên khẽ nói. Giọng hắn rất nhỏ, như chứa sự châm chọc. Thiên Lam Hải, mấy trăm tuổi, cảnh giới Tiên Đài tầng ba. Tin rằng không lâu nữa cảnh giới của Thanh Nhi công chúa sẽ vượt qua hắn. Theo ý nào đó mà nói thì quả thực hắn hoàn toàn không xứng với Thanh Nhi công chúa và Lưu Ly công chúa.
Còn bảo Thanh Nhi công chúa và Lưu Ly công chúa khiêu vũ cho hắn xem, thì lại càng giống một câu chuyện tiếu lâm.
Người ở đây hiểu rất rõ điều này, nhưng bản thân phương thức mà Thiên Lam Tiên Quốc dùng để sỉ nhục Trường Thanh Tiên Quốc tất nhiên không tồn tại cái gọi là xứng hay không. Huống hồ nếu Trường Thanh Tiên Quốc thoả hiệp mà gả công chúa vào Thiên Lam, như vậy bị sỉ nhục là điều tất nhiên. Lời của Thiên Lam Hải không được coi là khoa trương.
Bởi vậy khi Thiên Lam Hải nói như vậy, dù cuồng vọng và càn rỡ, bất kính với hai vị công chúa ngay trước mặt mọi người, nhưng là làm cho mọi người cảm nhận được việc Thiên Lam Tiên Quốc ắt làm được chuyện này. Hôm nay hắn mời các thanh niên của các thế lực lớn tụ tập ở đây chính là có ý định tuyên cáo thiên hạ.
Không ai đứng ra chỉ trích Thiên Lam Hải. Nhưng lúc này, lại có một người mở miệng một cách khá không hợp thời. Câu nói ấy không khác gì quăng một cái bạt tai lên mặt Thiên Lam Hải, châm chọc hắn có thiên phú kém cỏi, hoàn toàn không xứng với hai vị công chúa.
- Ngươi là ai?
Thiên Lam Hải chưa hề tức giận, mà nhìn Tần Vấn Thiên rồi lạnh lùng hỏi.
- Ta là ai, hình như không quan trọng.
Tần Vấn Thiên đáp.
- Quả thực không quan trọng.
Thiên Lam Hải cười nói:
- Ở Tiên Vực này, mỗi ngày đều có vô số người chết rồi biến mất. Thậm chí chết như nào còn không biết. Với khắp cả Tiên Vực rộng lớn này, sự hiện hữu của bọn họ không hề có ý nghĩa. Thậm chí còn không ai biết việc bọn họ biến mất, cũng chẳng ai chú ý... Bọn họ... là ai.
- Lời này nghe cũng có lý đấy. Đừng nói là kẻ tầm thường, cho dù là hoàng tử của một Tiên Quốc, ngày nào đó mà chết thì cũng chẳng dấy lên được gợn sóng nào ở Tiên Vực. Hơn nữa lại là một vị hoàng tử bản thân vốn vô cùng bình thường, thì thậm chí còn không khiến Tiên Quốc sở tại coi trọng, bởi vì bản thân hắn là kẻ có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Tần Vấn Thiên cười uống rượu, như đang lẩm bẩm. Lời của hai người giấu diếm sự sắc bén, tranh đấu với nhau.
Những người còn lại chỉ im lặng nhìn. Người ở đây đều có thân phận phi phàm, kém nhất đều là thế hệ thanh niên của thế lực Tiên Vương, nên nhìn Tần Vấn Thiên với ánh mắt đầy thú vị. Kẻ này dám mắng Thiên Lam Hải trực tiếp, tuy chỉ là tranh võ mồm, nhưng cũng không phải kẻ tầm thường. Lại còn bảo vệ Trường Thanh Tiên Quốc, hẳn là có quan hệ. Thậm chí có thể là người của hoàng cung Trường Thanh Tiên Quốc.
Thiên Lam Hải cũng nghĩ tới điều đó. Hắn nhìn Tần Vấn Thiên, khẽ cười:
- Nếu Thanh Nhi công chúa và Lưu Ly công chúa gả vào Thiên Lam Tiên Quốc ta, trở thành thê thiếp của ta, như vậy khiến các nàng nhảy múa trước mặt ta thì có gì khó. Mặc dù ta là kẻ vô dụng, nhưng các nàng vẫn phải hầu hạ phu quân mình cho tốt chứ nhỉ?
- Ngươi đúng là đơn phương mong muốn.
Tần Vấn Thiên cười châm chọc:
- Không biết là mình có mấy cân mấy lạng.
- Ước định giữa Thiên Lam Tiên Quốc và Trường Thanh Tiên Quốc, không liên quan việc ta cân lạng như nào.
Ánh mắt Thiên Lam Hải càng lúc càng lạnh. Tần Vấn Thiên này toàn nói lời châm chọc, nghe rất là chói tai.
- Ước định?
Tần Vấn Thiên lại khinh thường mà châm chọc tiếp:
- Tặc nhân tiền triều ước định cùng Thiên Lam Tiên Quốc, lại muốn Trường Thanh Đại Đế phải thực hiện? Có phải ngày nào đó Thiên Lam Hải ngươi ước định với kẻ khác, rồi bắt cả Thiên Lam Tiên Quốc phải thực hiện lời hứa đó?
- Đây là ước hẹn của hai tiên quốc. Hơn nữa lúc đó Trường Thanh Tiên Quốc cũng từng thực hiện ước định này rồi. Nay đều có công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc làm vương phi ở Thiên Lam Tiên Quốc ta. Hiện giờ Trường Thanh Đại Đế chấp chưởng Trường Thanh Tiên Quốc, chẳng lẽ còn định bội ước sao.
Thiên Lam Hải lạnh lùng nói:
- Mà ngươi, miệng lưỡi bén nhọn. Thiên Lam Hải ta là người trong hoàng thất Thiên Lam Tiên Quốc, tới hoàng thành Trường Thanh Tiên Quốc này cũng được coi là khách của Thiên Lam Tiên Quốc. Ngươi nói lời bất kính với ta, sỉ nhục người của hoàng thất nước ta. Dù giết ngươi, Trường Thanh Tiên Quốc chắc sẽ không nói gì đâu.
- Ngươi ấy hả?
Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Lam Hải, cười:
- Nếu ngươi có thể giết ta, ta cũng chấp nhận.
Nhìn Tần Vấn Thiên cười khinh miệt không chút che giấu, sắc mặt Thiên Lam Hải càng lúc càng hung ác. Hắn phất tay, đám nữ tử nhảy múa gợi cảm trên võ đài lập tức rời đi. Hiển nhiên lúc này Thiên Lam Hải đã không còn tâm tình thưởng thức ca múa nữa.
- Ngươi to mồm đấy.
Thiên Lam Hải bình tĩnh nói. Hắn nhìn xung quanh, nói với mọi người:
- Thưa các vị tuấn kiệt ở đây, người mạnh hơn ngươi phải nói là có không biết bao nhiêu, chỉ có ngươi là cuồng vọng vô tri. Không biết có vị bằng hữu nào ở đây bằng lòng thay ta dạy dỗ kẻ này một phen?
- Ta không có hứng thú với con cháu vương hầu tầm thường.
Cường giả thanh niên của Chí Tôn Kiếm Phái vẫn nói với giọng sắc bén như trước, tỏ ra cao ngạo. Hiển nhiên, lúc này rất nhiều người ở đây đều cho rằng Tần Vấn Thiên là một con cháu vương hầu trong hoàng cung Trường Thanh Tiên Quốc, bởi vậy mới dám ở đây chống đối Thiên Lam Hải, bảo vệ Thanh Nhi công chúa và Lưu Ly công chúa.
Người của Thái Hoa Tiên Triều và Thiên Yêu Cung đều không nói gì, dường như chẳng có hứng thú. Bọn họ chỉ đến tham gia náo nhiệt. Nếu chỉ là giao đấu bình thường, có lẽ bọn họ còn có hứng thú, nhưng cuốn vào trong Thiên Lam Tiên Quốc và Trường Thanh Tiên Quốc thì bọn họ không hề muốn.
Tần Vấn Thiên lẳng lặng đứng đó. Lúc này một bóng người đứng dậy từ trong một toà đình đài. Kẻ này có tu vi bất phàm, khí thế mênh mông, chính là cường giả Tiên Đài tầng đỉnh, thực lực rất mạnh. Hắn chính là cường giả của Dương Không Sơn ở trong Thiên Lam Tiên Quốc. Mà Dương Không Sơn là một thế lực vô cùng mạnh.
- Ta khuyên ngươi đừng xen vào việc của người khác.
Tần Vấn Thiên bưng chén rượu lên môi rồi dừng đó, cũng không thèm nhìn kẻ vừa đứng dậy kia, lạnh lùng nói.
Người của Dương Không Sơn híp mắt lại, chần chờ một lát, rồi hắn cất bước đi tới chỗ Tần Vấn Thiên. Kẻ này có khí thế kinh người. Chỉ giây lát, một luồng khí nóng rực đáng sợ phóng tới chỗ Tần Vấn Thiên. Không gian đầy liệt hoả chi khí, dường như muốn đốt cháy.
- Tề Đại.
Tần Vấn Thiên mở miệng. Cùng lúc đó, một thanh niên Đấu Chiến Thánh Tộc bên cạnh hắn đặt chén rượu xuống rồi đứng dậy, nhấc chân đi tới phía trước. Chỉ thấy toàn thân hắn lóng lánh ánh sao, khí thế liễm vào trong, tiên uy rất mạnh nhưng không lan ra xung quanh, chứng tỏ lực khống chế rất là kinh người.
Hai người bước tới phía đối phương. Rốt cuộc tới khi đối mặt chính diện, chỉ giây lát mà một ánh sáng ngọn lửa nhanh như tia chớp bao phủ lấy thân thể hai người. Trong quầng sáng hình tròn, năng lượng huỷ diệt này điên cuồng quét tới Tề Đại. Lửa kia đánh lên người Tề Đại, nhưng bị hoa văn chói mắt kia chặn lại.
Đám người nhìn về phía trung tâm. Hơi thở của hai người này co lại bên trong quầng sáng. Nguồn sức mạnh khiến người ta khó mà hít thở này chỉ cần phóng thích ra bên ngoài một chút thôi là có thể phá huỷ toà Tụ Tiên Lâu này thành mảnh nhỏ.
Rầm!
Một tia chớp sáng loé lên. Thân thể hai người kèm cả quầng sáng kia đồng thời biến mất, rồi xuất hiện trên bầu trời cao. Nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy nơi đó ánh sáng chói loá. Quầng sáng huỷ diệt rốt cuộc thì bùng phát, khiến hư không như muốn nổ tung. Một ánh sáng tịch diệt vẩy xuống dưới.
Tần Vấn Thiên không nhìn trận chiến trên bầu trời, bởi thật sự không cần xem cũng biết kết quả như nào.
Quả nhiên, chỉ một lát sau, một tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Vị cường giả của Dương Không Sơn kia bị phá huỷ Tiên Đài, rơi xuống từ hư không. Các cường giả Dương Không Sơn đều đứng dậy, phóng khí thế ra. Tề Đại rơi xuống, hạ người ngay phía sau Tần Vấn Thiên, dường như chưa có chuyện gì xảy ra cả.
Lúc trận chiến kết thúc, Tần Vấn Thiên rót rượu vào trong miệng, thản nhiên nói:
- Ta đã bảo là đừng có xen vào việc của người khác rồi.
Mấy vị cường giả Dương Không Sơn lập tức đạp bước phóng tới. Chỉ thấy Tề Đại bỗng loé người chặn phía trước Tần Vấn Thiên. Uy áp khủng khiếp từ người hắn phóng ra, khiến hư không như vang lên tiếng nổ. Đài dưới chân hắn nổ tung. Đình đài xung quanh không ngừng sụp đổ, bị phá huỷ rơi xuống.
Víu!
Có một luồng hơi thở mạnh mẽ ùa tới. Đó là hơi thở của cường giả Tiên Vương. Chỉ giây lát, một vị Tiên Vương Dương Không Sơn giá lâm. Hắn vừa xuất hiện, uy áp bao phủ cả Tần Vấn Thiên và Tề Đại. Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói cuồn cuộn truyền tới:
- Ai làm càn trong hoàng thành Trường Thanh Tiên Quốc ta?
Nói xong, một hàng cường giả uy nghiêm xuất hiện trong hư không, trùng trùng điệp điệp. Bọn họ nhìn vị cường giả Dương Không Sơn kia, nói:
- Là các ngươi gây chuyện?
- Chẳng lẽ các vị không thấy hắn vừa phế bỏ Tiên Đài của đệ tử môn hạ bọn ta sao?
Người của Dương Không Sơn chỉ vào vị cường giả vừa bị phế kia. Một cường giả Tiên Đài tầng đỉnh, dù không phải đệ tử hạch tâm, nhưng không hề tầm thường, thế mà cứ bị phế đi như vậy.
- Quả thực không phát hiện.
Lời đáp của cường giả Trường Thanh Tiên Quốc quả thực khiến đối phương tức chết. Hiển nhiên bọn họ nói dối. Tất cả những gì xảy ra ở đây, sợ rằng bọn họ đều thấy rõ. Ai là kẻ địch, là bằng hữu, ai đứng trung lập với Trường Thanh Tiên Quốc, bọn họ đều biết rõ.
- Chẳng lẽ vì bọn chúng là người của Trường Thanh Tiên Quốc nên các vị cố tình che chở ư?
Cường giả Dương Không Sơn nói.
- Một số kẻ tự cho là đúng mới cho là như vậy thôi.
Tần Vấn Thiên cười nói, khiến những người ở đây phải nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên. Thực sự không phải người của Trường Thanh Tiên Quốc mà dám kiêu ngạo như vậy? Bởi vì Thanh Nhi công chúa và Lưu Ly công chúa mà đối lập với hoàng tử Thiên Lam Tiên Quốc luôn ư?
Trong số các cường hào ở phía đông Tiên Vực, những thế lực có thể chống lại Thiên Lam Tiên Quốc phải nói là không nhiều. Nếu Tần Vấn Thiên không phải người của Trường Thanh Tiên Quốc, như vậy cũng không phải là đệ tử của những thế lực có thể đối chọi với Thiên Lam Tiên Quốc.
Thế mà kẻ này lại to gan đến vậy!
Thiên Lam Hải mỉm cười, lạnh lẽo như băng đá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận