Thái Cổ Thần Vương

Cuộc chiến cuồng bạo

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tần Vấn Thiên đứng ngạo nghễ, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, giống như thần linh, không ai sánh bằng.
Phòng ngự của cường giả Bạch Hổ tộc mạnh mẽ cỡ nào, thân xác đáng sợ, sức mạnh siêu phàm, nhưng giờ khắc này, cường giả vương tộc Bạch Hổ tộc cảnh giới cao như vậy, lại bị Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên đâm thủng, từ bụng xuyên qua lưng, bạch hổ khổng lồ phát ra tiếng hống bi thương.
- Buông ra.
Một tiếng rống to truyền tới, sát khí kinh khủng đánh về phía Tần Vấn Thiên, cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc vội vàng chạy tới, ngăn cản cường giả Bạch Hổ tộc. Nhưng ánh mắt Tần Vấn Thiên chỉ nhìn một cái, Phương Thiên Họa Kích trong tay sáng lên ánh sáng hủy diệt, bởi vì nó vốn là do sức mạnh hủy diệt ngưng tụ thành.
Buông ra? Hai bên đều đã lên sinh tử đài mà đại chiến cuồng bạo, nào có đạo lý buông tha.
- Ầm!!!
Một cỗ sức mạnh hủy diệt tàn phá bên trong thân thể to lớn của bạch hổ, Tần Vấn Thiên đánh thêm một kích nữa, khiến cho con bạch hổ đó càng phát ra tiếng hống lớn hơn, không ngừng giãy giụa.
Trong phút chốc, tiếng gào kinh thiên, toàn bộ cường giả còn lại của Bạch Hổ tộc hóa thành bản thể, một vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong chiến đài tu di này, hung uy thật là đáng sợ.
Xa xa, Tần Vấn Thiên thấy một cường giả vương tộc của Bạch Hổ tộc trợn hai mắt, lên, chữ vương nơi mi tâm thả ra sát khí ngút trời. Một chớp mắt này, Tần Vấn Thiên cảm thấy như có một hổ vương đi tới trước mặt, cùng với một tiếng rống to, sát khí vô cùng đáng sợ ngưng tụ ra, bạch hổ giết về phía Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên nâng tay trái lên công kích, lại bị cỗ sát khí kia đánh tan phòng ngự, sát khí của bạch hổ đánh lên người hắn, khiến hắn bay ra ngoài, đồng thời cũng mang bạch hổ to lớn bị thương kia bay ra ngoài.
- Ngươi không cứu được hắn.
Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng. Phương Thiên Họa Kích đen nhánh tản ra ánh sáng hủy diệt vô tận, tước đoạt tính mạng của bạch hổ khổng lồ kia, đồng thời, một vị cường giả mạnh mẽ của Đấu Chiến Thánh Tộc dậm chân đi tới đối diện vương tộc Bạch Hổ tộc kia. Thần viên, Tiên Đài bao phủ trời đất, lấy thân thể hắn làm trung tâm, một màn sáng đấu chiến màu vàng lập tức xuất hiện, che khuất bầu trời, chặn lại không gian thế giới bên phía này, làm cho cường giả Bạch Hổ tộc không cách nào phân thần cách không công kích Tần Vấn Thiên.
Những cường giả Bạch Hổ tộc này đối với người khác thì vô cùng tàn nhẫn, chà đạp tính mạng nhân loại, coi võ tu nhân loại như nô bộc. Nhưng khi thấy tộc nhân bị truy kích tru diệt, thì lại đồng loạt nổ tung, cơn lốc sát khí kia tựa như muốn đè sập cái chiến trường tu di này.
Mọi người ở bên ngoài đều thất thần một hồi. Sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên quả thật mạnh mẽ tới đáng sợ, hơn nữa thật là không chút kiêng kỵ, dám tru diệt một con bạch hổ. Chuyện này đối với sự kiêu ngạo của Bạch Hổ tộc mà nói, tuyệt đối là một sỉ nhục, có lẽ phải giết Tần Vấn Thiên sau đó bắt hắn làm nô bộc cho các thế hệ Bạch Hổ tộc. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Tần Vấn Thiên có thể còn sống đi ra khỏi cuộc chiến sinh tử này.
Mọi người bên ngoài cũng đã nhìn ra, chiến đài sinh tử này là một chiến trường tu di, không gian bên trong dường như vô cùng to lớn, nhiều cường giả đại chiến như vậy, lại không ảnh hưởng chút nào tới không gian, trong khi chiến đấu ở cấp bậc này, phạm vi ảnh hưởng đều vô cùng rộng lớn.
- Thánh chủ, người đi ra ngoài trước đi.
Một cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc truyền âm cho Tần Vấn Thiên. Giờ phút này, những con bạch hổ kia đều muốn đột phá phòng ngự tới tru diệt Tần Vấn Thiên. Một khi có một con bạch hổ cảnh giới cao đột phá vòng vây, hậu quả sẽ rất đáng sợ. Những con bạch hổ này giống như sát thần, lực công kích hủy diệt siêu cường, một kích cũng đủ khiến người ta bỏ ra cái giá đau thương.
- Ta sẽ tận lực bảo vệ mình.
Tần Vấn Thiên đáp lại. Cho dù đối thủ rất nhiều cũng vô cùng cường đại, nhưng hắn sẽ không lâm trận chạy trốn. Ánh mắt nhìn quanh, hắn quan sát mảnh chiến trường này, sau đó thân hình chợt lóe, đi về một phía.
Nơi đó, một thánh nữ Nam Hoàng thị đang đối kháng với một bạch hổ Tiên Đài tầng sáu mạnh mẽ. Bạch hổ kia không ngừng đánh ra bảo thuật sát phạt của bạch hổ, đôi cánh phượng hoàng của cường giả Nam Hoàng thị lóe lên, ngọn lửa đáng sợ bao phủ chiến trường nhỏ kia, không ngừng bay lượn, dùng thân thể khéo léo ứng phó với sự bá đạo của đối phương.
- Trấn.
Người còn chưa tới, Tần Vấn Thiên đã phun chân ngôn. Một chữ Trấn cổ do vô số phù văn hóa thành lập tức xuất hiện, trên chữ cổ này ẩn chứa uy áp ngút trời, khiến cho sức mạnh quy tắc trong mảnh không gian này hội tụ lại trên chữ cổ, nở rộ ánh sáng chói mắt, lập tức đánh về phía đối phương. Móng nhọn của bạch hổ kia đánh ra, một phù văn sát phạt to lớn đánh lên chữ cổ, chấn vỡ nó.
Thánh nữ Nam Hoàng thị trở nên dễ dàng hơn. Cường cường tỷ thí, đột nhiên có một người có thể ngăn cản công kích của đối phương, tác dụng tuyệt đối là cực lớn. Loại chiến đấu cấp bậc này, chỉ cần thời gian chốc lát là có thể khống chế chiến cục.
Uy áp Tiên Đài nở rộ, thánh nữ Nam Hoàng thị vươn bàn tay đánh ra, một con cổ phượng bổ nhào tới, trong phút chốc hạ xuống người đối phương. Một hư ảnh phượng hoàng bùng lửa bao phủ thân thể đối phương, tựa như muốn vây giết đối phương trong ngọn lửa kia. Bạch hổ khổng lồ phát ra tiếng rống to, sát khí vô tận màu vàng xé tan, không ngừng đánh vỡ hỏa lực cổ phượng bao phủ.
Tần Vấn Thiên cũng không nhàn rỗi, chiến lực của hắn lợi hại cỡ nào, cho dù là chiến đấu một mình cũng không sợ con bạch hổ này, huống chi là liên thủ chiến đấu.
Tiên Đài trên người Tần Vấn Thiên thả ra uy áp đáng sợ, Tiên Đài hoàn mỹ không tỳ vết diễn hóa ra một hư ảnh Kim Sí Đại Bàng. Bóng đại bàng này thậm chí còn được trao cho kiếm khí sắc bén cùng với sức mạnh hủy diệt tới mức tận cùng. Một cỗ kiếm uy vô thượng từ trong thiên địa tụ tập tới, quy tắc của kiếm không chỗ nào không có, ngón tay của Tần Vấn Thiên chỉ về phía trước một cái. Tien Đài lập tức thiêu đốt, tiên lực đáng sợ hung mãnh vô cùng tràn vào trong một chỉ này.
Một Kim Sí Đại Bàng bay ra, bóng dáng con đại bàng này như hóa thành lợi kiếm hủy diệt vô địch. Thiên Bằng kiếm, giống như một luồng sáng, giết về phía con bạch hổ kia, tiêu diệt hết thảy.
Diệt Tiên kiếm chính là tiên pháp, năm đó Tần Vấn Thiên ở cảnh giới Thiên Tượng sử dụng nó nhưng đương nhiên không thể phát huy toàn bộ uy lực, hơn nữa, còn phải thiêu đốt sức mạnh toàn thân mới tạo ra một tia tiên uy. Nhưng hiện giờ, hắn đã là Tiên Đài tầng bốn, hoàn toàn có thể phát huy ra uy năng của Diệt Tiên kiếm, hơn nữa, hiện giờ hắn còn biết, bản thân Diệt Tiên kiếm này chính là dùng đại bàng hóa thân thành kiếm, tốc độ vô địch, nhanh như tia chớp, còn kèm thêm sức mạnh hủy diệt, vô cùng phù hợp với sức mạnh tu hành của hắn.
Lúc tu hành, Tần Vấn Thiên đã từng nghĩ tới, yêu kiếm hình như có đại bàng chi linh, đại bàng trong mây hận trời quá thấp. Năm đó lúc Yêu Kiếm truyền thụ lại Diệt Tiên kiếm cho hắn, không biết có phải là vì yêu thần của hắn đúng dịp là đại bàng hay không.
Diệt Tiên kiếm đánh ra, giống như một con đại bàng hóa thành kiếm hủy diệt, trong nháy mắt đâm vào thân thể to lớn của bạch hổ. Bạch hổ phát ra tiếng gào rống thống khổ, kiếm uy hủy diệt, xuyên thấu thân hình khổng lồ của nó, xé tan phòng ngự.
Lại thêm một tiếng gào thê thảm truyền ra, thánh nữ Nam Hoàng thị sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy, trong Tiên Đài của nàng xuất hiện một thanh lợi kiếm phượng hoàng, lập tức đâm vào thân thể bạch hổ. Một ngọn lửa nóng bỏng thiêu đốt bên trong cơ thể bạch hổ, khiến cho tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
- Nướng chín, thịt bạch hổ.
Ngoài chiến đài tu di, đôi mắt tiểu hỗn đản sáng lên. Ngọn lửa của cường giả Nam Hoàng thị vô cùng lợi hại, có thể thiêu đốt cả thân hình của bạch hổ.
Tần Vấn Thiên và cường giả thánh nữ kia tiếp tục công kích, lập tức tru diệt bạch hổ khổng lồ đang không ngừng gào thét.
- Ầm!
Nhưng ở một chiến trường khác, cũng có một thánh nữ của Nam Hoàng thị bị đánh bay ra ngoài, thuật công phạt đáng sợ của Bạch Mâu đánh vào trong cơ thể đối phương, một kích thuận lợi khiến thánh nữ kia miệng phun máu tươi, khí tức yếu ớt, Tiên Đài bị trọng thương.
- Graooo!!
Bạch Mâu phát ra tiếng gào trầm thấp, hắn nhìn chằm chằm về phía Tần Vấn Thiên, bỏ qua thánh nữ kia mà lao về phía Tần Vấn Thiên.
Hắn đã có hai tộc nhân chết thảm tại chỗ, mà còn đều là Tần Vấn Thiên tru diệt. Giờ phút này người hắn muốn giết nhất, không ai khác ngoài Tần Vấn Thiên.
Một bước đạp tới, Bạch Mâu hóa thân về bản thể bạch hổ khổng lồ, sát khí đáng sợ thả ra, một cỗ uy áp vô thượng áp xuống Tần Vấn Thiên và thánh nữ Nam Hoàng thị bên cạnh.
- Cẩn thận.
Thánh nữ bên cạnh nhắc nhở Tần Vấn Thiên một tiếng. Bạch Mâu này là người vương tộc, mặc dù cũng là Tiên Đài tầng sáu giống như người bị bọn họ đánh chết lúc trước, nhưng thực sự thì không thuộc cùng một đẳng cấp.
- Graooo!!!!
Một tiếng bạch hổ rống to vang lên, sát khí ngập trời, Tần Vấn Thiên và thánh nữ bên cạnh chỉ cảm thấy như có một cỗ sát khí kinh người từ phía bạch hổ lao tới muốn cắn nuốt bọn họ. Cho dù thân thể Tần Vấn Thiên hiện tại đã hóa trăm trượng, cũng có thể một ngụm nuốt trôi.
Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên, một kích giết ra, một con đại bàng cuốn lên gió bão, chém nát sát khí bạch hổ, công kích vô cùng uy lực.
Nhưng cũng vào lúc này, Bạch Mâu đã đáp xuống, toàn thân hắn thuần một màu trắng, nhưng lại lấp lóe ánh sáng, có phù văn màu vàng sậm lưu động trên thân thể thuần trắng của hắn, trong hư không vẫn còn một hư ảnh bạch hổ vô cùng khổng lồ, giống như yêu vương bạch hổ.
Móng nhọn của hắn đè xuống, một con bạch hổ gầm thét với trời cao, bao phủ hư không đất đai, muốn xé nát hai người Tần Vấn Thiên đánh tới, giống như cảnh tượng ngày tận thế.
Thân thể chân ngã của Tần Vấn Thiên nở rộ thần quang vô tận, Tiên Đài của hắn diễn hóa ra một hư ảnh đại bàng, kiếm khí xung thiên. Sau đó, chỉ thấy hắn giơ một tay lên đánh ra một kích, Diệt Tiên kiếm thức thứ hai, uy lực càng thêm đáng sợ. Sức mạnh trong Tiên Đài hắn tiêu hao cực nhanh, một hư ảnh đại bàng đánh tan thiên địa từ tám phương lao về, xé nát toàn bộ hư ảnh bạch hổ kia. Lực công kích của Tần Vấn Thiên mạnh mẽ khiến cho người xem run sợ.
Thánh nữ Nam Hoàng thị đứng bên cạnh cũng khiếp sợ. Công kích nàng chuẩn bị còn chưa đánh ra, Tần Vấn Thiên đã phá tan thuật công phạt của Bạch Mâu. Hiện tại chỉ có một bạch hổ vô cùng to lớn trôi lơ lửng trên đỉnh đầu bọn họ, sát khí cuồn cuộn ập xuống, đôi yêu mâu kinh người.
- Ta muốn thánh nữ của Nam Hoàng thị trở thành đồ chơi cho Bạch Hổ tộc ta, bị tùy ý chà đạp đùa bỡn.
Bạch Mâu lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên:
- Còn về ngươi, trước phế Tiên Đài, rồi đoạn tứ chi ngươi.
- Bạch Mâu vương tộc của Bạch Hổ tộc, vừa đáng buồn vừa đáng tiếc, Tiên Đài tầng sáu, lại chỉ có thể thị uy trước mặt ta. Ta chỉ có thể than bản thân tu hành hơi chậm, nếu không vương tộc Bạch Hổ tộc như ngươi, ở trước mặt ta cũng chỉ như sủng vật, một con kiến hôi mà thôi. Lại còn cuồng vọng tự đại, dám gọi nhân loại là hèn mọn, thật sự không biết vốn liếng ngươi tới đâu.
Tần Vấn Thiên cuồng ngạo nói:
- Bạch Hổ tộc, ta còn chưa từng thấy tộc yêu thú nào hèn mọn như vậy.
- Graooo!!!!
Bạch Mâu rống to một tiếng, nhào xuống phía dưới, một cái miệng to đáng sợ như muốn nuốt hết mọi thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận