Thái Cổ Thần Vương

Thánh địa của yêu

Lôi Phách vỗn dĩ còn muốn thuyết phục chính mình, đây chỉ là không gian hư giả, nhưng mà nét ôn nhu tươi cười trên khuôn mặt của Sở Thanh Y lại giống như là một thanh đao nhọn găm vào trong lòng Lôi Phách, mọi người đều biết hắn đang theo đuổi Sở Thanh Y, nhất là đoạn thời gian này một mực vì Sở Thanh Y mà đối phó Tần Vấn Thiên, vậy mà giờ khắc này, Sở Thanh Y lại rúc vào trên người Tần Vấn Thiên, tuyên cáo với mọi người, nàng là nữ nhân của Tần Vấn Thiên, chuyện gì xảy ra thế này?
Kể cả không nói đến Lôi Phách có bao nhiêu tình cảm với Sở Thanh Y, chỉ nói thể diện thì hắn đã mất hết, sắc mặt lúc xanh lúc tím, khó coi đến cực điểm.
Đám người của Đấu Chiến Thánh tộc càng là sững sờ, gương mặt ngạc nhiên nhìn Thánh chủ và nữ tử bên người, trong nội tâm bội phục sát đất, không hổ là Thánh chủ, quá lợi hại, như vậy mà cũng được?
Khóe miệng Tần Vấn Thiên hơi run rẩy, hắn vốn định dùng phương thức này để đả kích Sở Thanh Y và Lôi Phách, lại không nghĩ rằng Sở Thanh Y càng trực tiếp, chỉ thấy hắn nhìn đôi mắt ôn nhu của Sở Thanh Y, truyền âm nói:
- Ngươi có ý tứ gì?
- Đây không phải là cục diện mà ngươi muốn nhìn thấy sao, nếu ngươi đã muốn dùng phương thức như vậy trả thù ta, ta đây sẽ thanh toàn cho ngươi, ta nghe nói người mà ngươi thích cũng ở Thánh Viện, như vậy, tất cả mọi người đều đã biết rõ quan hệ giữa ta và ngươi, cũng biết ngươi là người như thế nào, có phải là rất thú vị hay không?
Sở Thanh Y trả lời, Tần Vấn Thiên vô cùng phiền muộn, hắn nhìn sang chung quanh, quả nhiên ánh mắt mọi người nhìn về phía bọn họ đều lộ ra vẻ giễu cợt, thầm nghĩ rằng tên Tần Vấn Thiên này thật đúng là đủ hèn hạ, vậy mà dùng phương thức như vậy tra tấn vũ nhục Thánh Nữ Sở Thanh Y của Phiêu Tuyết thánh điện.
Chỉ là không hề nghĩ đến, vị Thánh Nữ này của Phiêu Tuyết thánh điện cũng coi trọng danh tiết, đằng nào cũng đã bị hắn vũ nhục, như vậy liền thẳng thắn với hắn, thừa nhận là nữ nhân của hắn, thật đúng là một câu chuyện máu chó.
Tuy nhiên, Sở Thanh Y đẹp đến như vậy, ngược lại thực tiện nghi cho cái tên Tần Vấn Thiên này, những ngày này, cũng không biết hắn đã làm ra những sự tình gì đối với Thánh Nữ Thanh Y, điều này đủ để cho rất nhiều người nảy sinh ra suy nghĩ bậy bạ.
- Thanh Y.
Mấy vị cường giả của Phiêu Tuyết thánh điện vẫn sững sờ, nhìn Sở Thanh Y.
- Hiểu lầm trước kia là do ta không đúng, ngày đó là ta nhòm ngó pháp môn mà hắn tu hành, bị hắn đánh bại vũ nhục cũng là tự ta gieo gió gặt bão, ta không nên nhằm vào sư đệ của hắn mà báo thù, việc này liền dừng ở tại đây, các vị cũng rõ ràng, Tần Vấn Thiên chính là nhân vật thiên kiêu hiếm có khó tìm, ta ngược lại cũng coi như là đạo lữ của hắn trên con đường tu hành kiếm đạo, mọi người nên chúc phúc cho ta mới đúng.
Sở Thanh Y mỉm cười nói ra, như thể đã triệt để hối cải làm một con người mới.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên ẩn ẩn có hào quang lóng lánh, giống như muốn nhìn thấu suy nghĩ của Sở Thanh Y, nhưng hắn phát hiện, Sở Thanh Y tuy rằng vẫn như trước có cảm xúc oán hận đối với hắn, ấy vậy mà lại thật sự không có sát niệm, điều này lại khiến cho hắn không phản bác được.
- Cút.
Tần Vấn Thiên nghẹn thốt lên một câu, bàn tay lập tức huy động, ngay lập tức thân thể của Sở Thanh Y bị thối bay về phía các cường giả của Phiêu Tuyết thánh điện, hắn thật sự không muốn tiếp tục có bất cứ liên quan gì với nữ nhân này.
- Chính ngươi đều đã nhận ra lầm lỗi mà hối cải để làm con người mới, những ngày qua tra tấn ngươi cũng đã đủ rồi, ta đây liền thả ngươi đi, nếu như ngươi về sau lại chọc ta, ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Ngươi như thế nào không buông tha cho ta, ta đều đã nói là người của ngươi, tùy ngươi xử trí, ngươi lại muốn không nhận nợ như vậy sao?
Sở Thanh Y nhìn Tần Vấn Thiên nói, vì vậy mọi người lại tưởng tượng ra Tần Vấn Thiên đùa bỡn Thánh Nữ Thanh Y chán rồi hôm nay lại muốn vứt bỏ, qua sông đoạn cầu.
- Ngươi có bệnh.
Tần Vấn Thiên phun ra một câu, cạn lời và nói:
- Chúng ta đi.
Dứt lời hắn liền cùng người của Chiến Đấu Thánh tộc trực tiếp rời đi, ngay cả đến tâm tình chiến đấu cũng không có, đám người Lôi Phách cũng không có truy kích, hắn còn đang sững sờ nhìn Sở Thanh Y, bước chân đạp mạnh, hắn đi đến trước mặt Sở Thanh Y, nói:
- Thanh y, những lời ngươi vừa nói đều là sự thực sao?
- Ngươi nói xem?
Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thanh Y ngưng tụ nhìn về phương xa, ánh mắt có chút lạnh, mở miệng nói:
- Lôi Phách, đa tạ những chuyện ngươi đã làm vì ta, nhưng chuyện này ngươi không cần xen vào nữa, hắn nói đúng, chuyện của ta, có lẽ ta nên tự mình giải quyết.
Lôi Phách có chút không hiểu Sở Thanh Y muốn nói gì, nhưng hắn lạnh lùng nói:
- Được, về sau chuyện của ngươi, ta sẽ không xen vào nữa, nhưng mà giữa ta và hắn, lại là chuyện của chính ta, ta sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nói xong Lôi Phách phất tay, trực tiếp quay người rời đi, kiêu ngạo của hắn dường như đã phải chịu một đả kích rất lớn.
... ...
Bên trên tế đàn, Tần Vấn Thiên mở mắt ra, ý thức trở về bản thể, hắn đi xuống tế đàn, trên mặt như trước vẫn là thần sắc cạn lời, hành vi của Sở Thanh Y quả thực đã vượt khỏi dự kiến của hắn.
Hoạt động giãn gân cốt, Tần Vấn Thiên không có suy nghĩ nhiều như vậy, tôi luyện trong Thông Thiên Giới đã khiến cho hắn đạt được tiến bộ không nhỏ, lúc chiến đấu có thể dễ dàng thông hiểu đạo lí của các loại pháp thuật chiến đấu thần thông, đối với các loại pháp thuật thần thông mà hắn tu hành đều đang tiến bộ từng chút, kế tiếp có thể tinh tế cảm ngộ một phen, đám người Nam Hoàng Vân Hi đều không có ở đây, hiển nhiên đều bận rộn chuyện tu hành của chính mình, tới nay vẫn là không biết có thể tu hành tại Thánh Viện thêm bao nhiêu năm, nhưng mà chắc chắn phải nắm bắt thật tốt cơ hội như vậy, tại đây không chỉ có thiên kiêu cấp cao nhất đến từ khắp nơi trong Tiên Vực mà còn có các loại tài nguyên tu hành hiếm gặp có thể trợ giúp bọn họ tu hành và cảm ngộ.
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên rời khỏi nơi này, tiến đến khu vực cung điện bên kia, sau khi bản thân đã tiến hành rèn luyện chiến đấu trong một thời gian dài, tiếp tục quan ngộ đại chiến của cường giả Tiên Vương lần nữa, tất nhiên sẽ có một phen thể ngộ sâu sắc, vận dụng đối với lực lượng quy tắc sẽ càng thêm trôi chảy hơn.
Tần Vấn Thiên nắm bắt từng khắc thời gian để cường hóa chính mình, hắn bước vào Thánh Viện từ Tiên Thai nhị trọng đến Tiên Thai tứ trọng, tiến bộ như vậy có thể nói là thần tốc, hắn phải tận dụng mọi khả năng tại Thánh Viện dể tăng cường cảnh giới của bản thân, như vậy sau khi ra ngoài, hắn ít nhất sẽ không có vẻ quá yếu, đồng thời, cũng có thể rút ngắn thời gian truy cầu cảnh giới Tiên Vương của hắn.
Những người gia nhập vào trong Thánh Viện cũng không biết, ở Tiên Vực bên ngoài Thánh Viện kia, có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào Thánh Viện, Cửu Đỉnh thành, cánh cửa Thánh Viện vẫn mở ở đó, mặc dù đã bỏ lỡ lúc bắt đầu, chỉ cần danh ngạch của Thánh Viện còn chưa đầy, ngươi lại có đầy đủ tiềm lực, như vậy ngươi vẫn có thể bước vào tiên hải.
Tất cả các thế lực lớn tại Tiên Vực, ánh mắt của bọn họ đều nhìn vào Thánh Viện, đó không chỉ là một nơi bồi dưỡng thiên kiêu, trong tương lai, nhân vật như Đại Đế cũng có khả năng xuất hiện tại nơi này, lần này Thánh Viện không thông báo có bao nhiêu người từ cảnh giới Tiên Vương bước vào Đế cảnh, cũng không biết có bao nhiêu người sẽ từ Tiên Thai đỉnh phong đặt chân tới cảnh giới Tiên Vương.
Cửu Hoàng Tiên quốc, Truy Nhật Tiên quốc, Sâm La Tiên quốc, Lôi Thần Điện, Phiêu Tuyết thánh điện, Vấn Tâm tự tại trung tâm Tiên Vực, Trường Thanh Tiên quốc, Thiên Biến tiên môn, Thú Thần giáo, Chí Tôn kiếm phái, Thiên Yêu Cung, Thái Hoa hoàng triều tại phía đông Tiên Vực, tất cả các đại Yêu tộc tại phía tây Tiên Vực, ba cổ tộc lớn tại phía nam Tiên Vực, nhóm thế lực Bắc Minh tiên triều, Dao Thai Tiên cung tại phía bắc Tiên Vực, biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chăm chú về phía Thánh Viện.
Thánh Viện năm thứ mười tám, trong bốn tòa Thiên Đạo Thánh viện, có một tòa thánh địa đột ngột nhô lên từ mặt đất, xuất hiện trong thánh viện, mỗi một tòa Thiên Đạo Thánh Viện đều có một tòa thánh địa xuất hiện.
Thân thể Tần Vấn Thiên đứng tại khoảng không phía trên cổ điện, Tiểu Hỗn Đản nằm nhoài trên lưng hắn, Luyện Ngục yên tĩnh đứng ở phía sau, bọn họ ngắm nhìn không gian phương xa, trong hư không từng tia sáng như điềm lành rải khắp cả tòa Thánh Viện, vô cùng thánh khiết, phía trên vòm trời xuất hiện hư ảnh của một thánh thú.
Hư ảnh long phượng trôi nổi trên nền trời, Đại Bằng là lông, Kỳ lân và Tượng Thần trấn thủ ở cửa thánh địa, Chu Tước là mắt, Thần Quy là lưng, hư ảnh thánh thú làm lòng người run sợ, vô số ánh mắt liên tục nhìn về phía bên kia, ngắm tòa thánh địa vừa xuất hiện, hiển nhiên đây sẽ là một nơi phi phàm.
- Đi.
Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, hướng phía thánh địa xuất hiện chớp nhoáng mà đi, không chỉ có riêng hắn, cường giả ở khắp mọi nơi trong Thánh Viện đều đã nhìn thấy quang mang chói lọi của thánh thú lũ lượt tiến lên, đi tới trước thánh địa, đắm mình trong ánh sáng chói lọi.
Hôm nay số người đặt chân vào Thánh Viện càng nhiều hơn lúc ban đầu, Bạch Hổ tộc vẫn luôn coi đám người Tần Vấn Thiên như kẻ thù, mỗi lần gặp nhau, đôi mắt của bọn họ đều lộ ra sát khí mãnh liệt.
- Đi vào.
Chỉ thấy có cường giả lục tục bước vào bên trong thánh địa, bọn họ đắm chìm trong ánh sáng điềm lành, đặt chân tới trước thánh địa, đám người Tần Vấn Thiên tự nhiên cũng không muốn bị rớt lại phía sau, thân hình bước vào trong Thánh Địa hư vô mờ mịt.
Cung điện cổ xưa mà uy nghiêm giống như cung điện của Yêu Thần, còn điêu khắc rất nhiều pho tượng đại yêu, mỗi một pho tượng đều trông rất sống động, ẩn chứa phong vận hấp dẫn đáng sợ, ở đây có đến ngàn vạn đại yêu, rất nhiều các cường giả yêu thú khi bước vào trong thánh địa đã tìm được đồng loại của bản thân.
Nội tâm Tần Vấn Thiên có phần rung động, xem ra trong tứ đại Thánh viện, tòa Thánh Viện này thật sự là được chuẩn bị cho đại yêu, hắn đi tới trước một con Đại Bằng cánh vàng, cường giả của Thiên Bằng Tộc cũng ở đây, Tần Vấn Thiên ngưng mắt nhìn pho tượng của Đại Bằng, nhìn cặp mắt kia, sau đó hắn lại ẩn ẩn có cảm giác như thể vị Đại Bằng này đã sống lại, khí tức khủng bố áp bách trên thân thể, sau một khắc, ý thức của Tần Vấn Thiên dường như bị bong ra, sau đó hắn nhìn thấy thần ảnh của Đại Bằng cánh vàng đang lơ lửng ở đằng kia.
Hai con mắt của vị Đại Bằng này thật đáng sợ, hàm chứa một tia ý chí xuyên thấu nhân tâm, toàn thân nó được đúc từ hoàng kim, phía trên đôi cánh chói mắt kia hình như có phù văn lấp lánh.
- Oanh.
Một tia sét đánh xuống, Tần Vấn Thiên dường như khó có thể thấy rõ động tác của đối phương, khí thế trên người hắn lập tức bộc phát, hóa thành thân thể thần ma có thể đâm xuyên qua tất cả, miệng niệm chân ngôn, chân ngôn cổ ngữ đó uy lực vô cùng, nhưng vẫn bị đôi cánh của Kim Sí Đại Bằng chém rụng xuống, cứng rắn cắt đứt tất cả, lập tức đem chân ngôn diệt hết, chém về phía người hắn.
Bao phủ khắp toàn thân Tần Vấn Thiên là thần hoa đáng sợ, phù quang lưu động, nhưng tốc độ của Kim Sí Đại Bằng quá nhanh, đôi cánh chim lại càng nhanh hơn, trực tiếp chém tới thân thể thần ma của Tần Vấn Thiên, một tiếng phốc truyền ra, cỗ thân thể có thể đâm xuyên tất cả của Tần Vấn Thiên đều đã bị nghiền nát, bị chém ra máu tươi, thân thể của hắn cuống quít lui lại, lần đầu tiên cảm nhận được uy lực của thánh thú.
- Vù.
Kim Sí Đại Bằng quá nhanh, cánh chim chém tới như một lưỡi dao sắc bén màu vàng, cứng rắn chém xuống từng nhát một, không biết mạnh hơn những cường giả tầm thường của Thiên Bằng Tộc ngoài kia bao nhiêu lần, đây chính là ý chí chiến đấu của Kim Sí Đại Bằng.
- Oanh.
Thần Quy xuất hiện từ trong hư không, Thánh Tiên Thai tản ra một loại lực lượng đáng sợ, lập tức hư ảnh khổng lồ của Thần Quy bao phủ thân thể, đôi cánh của Đại Bằng không ngừng chém đánh tới, Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, đưa tay đánh ra thần chưởng, một tiếng ầm vang, thân thể của Kim Sí Đại Bằng chấn động mà tiến nhập hư không, trôi nổi tại chỗ nhưng chẳng hề bị tổn thương chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận