Thái Cổ Thần Vương

Trời và người, ai cao hơn

Tần Vấn Thiên đứng trên tiên vị thủ tọa, hắn là người đầu tiên bước lên tiên vị, hơn nữa, lại là đạp lên tiên vị mười hai năm trước chưa từng có người ngồi vững.
- Không biết tự lượng sức mình.
Cường giả của Thiên Bằng Tộc bên cạnh Già Nam Thiên châm chọc một tiếng, tiên vị này mười hai năm trước không ai có thể ngồi, Vương Già Nam Thiên của bọn họ cũng không cách nào ngồi lên, chẳng lẽ, người này có thể so bì được với Già Nam Thiên hay Ma Sư của mười hai năm trước hay sao?
- Đừng nói là người, kể cả là các Yêu tộc ở đây, ta cũng chưa bao giờ thấy qua loại cuồng vọng như vậy.
Cường giả của Bạch Hổ tộc lạnh như băng nói:
- Trước thì nói lời cuồng ngạo, lúc sau bị đánh khỏi tiên vị thì đó là sỉ nhục lớn lao.
- Cho dù có bị đánh xuống, thì cũng vẫn là đã giết chết thiên kiêu của Bạch Hổ tộc các ngươi, vượt qua hai cảnh chiến đấu bất bại với Vương tộc của Bạch Hổ tộc, mà các ngươi, bị người khác nhục mạ mà ngay cả đến cãi lại cũng không dám, thậm chí không có dũng khí đi tranh giành tiên vị thủ tọa này, thật không biết có dũng khí gì mà đi nhục nhã hắn, Bạch Hổ tộc phòng ngự cường đại, nhưng nơi dày nhất lại là da mặt.
Một vị Thánh nữ của Nam Hoàng thị lạnh như băng nói ra, hai phe thế lực vẫn dùng lời lẽ tranh phong, đều tập kích người khác.
Tuy nhiên, ánh mắt của mọi người kì thực đều rơi trên tiên vị thủ tọa, ánh sáng của tiên vị bao phủ Tần Vấn Thiên, trong hư không xuất hiện một bức hoạ cuộn tròn, trong bức hoạ cuộn tròn kia, Tần Vấn Thiên đứng giữa vùng đất bao la mờ mịt, đối kháng với uy áp của Thiên Đạo, hắn nhỏ bé như con sâu cái kiến, bọn họ không khỏi nghĩ tới cảnh tượng Già Nam Thiên chống lại cỗ lực lượng quy tắc của Thiên Đạo mười hai năm về trước, Đại Bằng vỗ vỗ đôi cánh như muốn chém vỡ quy tắc Thiên đạo, đáng tiếc rằng trải qua một hồi chém giết đáng sợ, cuối cùng vẫn thất bại.
Hôm nay, nhìn Tần Vấn Thiên có vẻ nhỏ bé, thật sự muốn hoàn thành việc mà Già Nam Thiên năm đó cũng không làm được hay sao?
Giờ phút này, tâm thần của Tần Vấn Thiên không ở trên bản tôn, dường như có một tia ý chí xuất hiện trong không gian của bức họa kia, lực lượng quy tắc của Thiên Đạo đè xuống, trong thiên hạ có ai có thể chống lại?
Tuy nhiên, giờ phút này, bản thân Tần Vấn Thiên vô cùng cường đại, lực lượng dường như phóng đại lên vô số lần, chỉ cần bản thân hắn nguyện ý, dường như cũng có thể hóa thân quy tắc.
- Oanh.
Thân hình của Tần Vấn Thiên phóng lên trời, khắp toàn thân là thần quang lưu động chiếu rọi thế gian, hắn hóa thân quy tắc, giơ tay nhấc chân là có thể hủy thiên diệt địa, giống như bàn tay của thần linh có thể rung chuyển Thiên Đạo, nhưng ở phía dưới quy tắc kia, chúng sinh phủ phục, dù cho là lực lượng gì cũng đều không thể phá vỡ.
Hào quang sáng chói lóng lánh trong thiên địa, Tần Vấn Thiên lại hóa thành một con Kim Sí Đại Bằng vô cùng khổng lồ, hai cánh chém về phía Thiên Đạo, đôi cánh chim kia như có thể thật sự trảm thiên, lúc móng vuốt sắc nhọn đánh ra, Kim Sí Đại Bằng như muốn xé nát bầu trời, va chạm với lực lượng quy tắc của Thiên Đạo, khắp cả thiên địa, chỉ có mình Đại Bằng kiệt ngạo bướng bỉnh.
Ánh mắt cường giả của Thiên Bằng Tộc lóe lên, trong đôi mắt ẩn chứa phong mang, chỉ thấy Tần Vấn Thiên tuy có tư thế xé trời, nhưng vẫn như cũ không có cách nào chém được Thiên Đạo, không ngừng bị đè xuống, bảo thuật công phạt hắn dùng có thể đuổi giết đại yêu, có uy năng kinh thiên động địa, bất kì loại bảo thuật nào cũng đều có uy áp kinh khủng, có thể rung chuyển Thiên Đạo, nhưng vẫn không cách nào phá vỡ được.
Chính thức cảm thụ mới biết được hắn mạnh đến mức độ nào.
Tần Vấn Thiên đứng trên mặt đất, hắn hóa thân thành người khổng lồ cao trăm vạn trượng, đỉnh thiên lập địa, hắn đứng ở đó chính là quy tắc, lực lượng vô biên trong thiên địa đều mặc hắn sử dụng, trong cơ thể hắn, một cỗ khí thế thế yêu mang lóng lánh bộc phát và bao phủ lấy thân hình của hắn, dưới quy tắc Thiên Đạo, bất luận quy tắc nào cũng dường như không có cách nào đào thoát khỏi vận mệnh bị đánh, muốn đánh bại Thiên Đạo, cần phải có gan dạ đột phá, phải mạnh hơn quy tắc Thiên Đạo.
Toàn thân Tần Vấn Thiên bộc phát kim quang óng ánh, hóa thân thành một vị thần hủy diệt, yêu quang bao phủ khắp thân thể, cỗ lực lượng hủy diệt kia thăng hoa đến tận cùng, thiên địa như tối sầm giống như bị hủy diệt, từng bóng dang đại yêu xuất hiện trên khắp thế giới, trên thân bọn họ đều là hào quang vô tận có thể hủy diệt tất cả.
Bên trong bức hoạ cuộn tròn, lực lượng hủy diệt thiên địa phóng thẳng lên trời, nó ngăn cản thiên uy đang đè xuống, trong nháy mắt, cảnh tượng tận thế xuất hiện, long trời lở đất, hắc ám xuất hiện, thiên uy kia như thể bị kích phá, sau đó điên cuồng nổ tung, phía trên thiên uy xuất hiện tinh không vô cùng sáng chói, thân thể của Tần Vấn Thiên đắm chìm trong ánh sao.
Bức hoạ cuộn tròn biến mất, ánh sao sáng tại vị trí thủ tọa bình tĩnh trở lại, thân thể của Tần Vấn Thiên yên tĩnh ngồi trên đó, ngồi trước ba nghìn tiên vị, tất cả cường giả đều im lặng, không biết im lặng vì trận chiến trong bức hoạ cuộn tròn kia hay bởi vì Tần Vấn Thiên ngồi vững vàng tại vị trí thủ tọa.
Mười hai năm trước, ba nghìn tiên vị, thủ tọa không người, đại yêu không có cách nào ngồi lên trên đó.
Mười hai năm sau, nhân loại võ tu Tần Vấn Thiên, dùng cảnh giới Tiên Thai tứ trọng ngồi ngay ngắn tại vị trí thủ tọa, lắng nghe Thánh Viện giảng đạo.
- Bởi vì ngươi kiêu ngạo, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết một tiếng, một khi ta đã muốn vị trí này, sẽ không có quan hệ gì tới các ngươi.
Trong đầu nhiều người nhớ lại lời nói lạnh lùng lúc trước của Tần Vấn Thiên, nhìn tấm lưng kia mà âm thầm suy nghĩ, thật sự là một người kiêu ngạo, đương nhiên, hắn cũng có tư cách để kiêu ngạo.
Sắc mặt của các cường giả Bạch Hổ tộc tái nhợt, thanh niên ăn thịt Bạch Hổ dùng hành động thực tế nhục nhã bọn họ lần nữa, nhân loại ti tiện trong miệng của bọn họ lại một lần nữa đập vỡ thể diện của Bạch Hổ tộc.
Sắc mặt của cường giả bên cạnh Già Nam Thiên biến thành màu đen, có chút không thể tin nổi khi nhìn cảnh tượng vừa rồi, vậy mà đã bị hắn ngồi lên rồi.
Về phần cường giả lúc trước muốn châm ngòi thị phi của Thiên Lam Tiên quốc, trong lòng có chút căm tức, vốn định xem Tần Vấn Thiên xấu mặt, cũng muốn làm cho càng nhiều người nhằm vào hắn, lại không nghĩ rằng đòn đánh trả của Tần Vấn Thiên lại ác đến vậy, quả thực làm cho kế vặt của bọn họ trông có vẻ xấu xa.
Hơn hai ngàn cường giả, thần thái khác nhau, Già Nam Thiên tiến lên, hắn trong mười hai năm qua đã tiến bộ không ít, hắn vốn định trùng kích tiên vị thủ tọa một lần nữa, tuy nhiên lại không hề nghĩ tới lại gặp phải cục diện hoang đường như vậy, tộc nhân của hắn chọc giận Tần Vấn Thiên, làm cho đối phương tranh giành vị trí thủ tọa, mà Tần Vấn Thiên lại thực sự làm được, như vậy giờ phút này, thủ tọa đã có người, chỉ có thể cũng giống như lần trước tranh giành hàng ghế thứ hai.
Thân hình hắn lóe lên, đạp vào hàng ghế thứ hai bên trái, Ma Sư cũng xuất hiện, hắn bước hàng ghế thứ hai bên phải, vị trí của hai người giống hệt như mười hai năm trước, chỉ có điều hôm nay, phía trước bọn họ nhiều ra một người.
Các cường giả lục tục chậm rãi bước ra, tranh đoạt tiên vị vẫn kịch liệt y như trước, cho đến khi ba nghìn tiên vị đã có hơn hai ngàn tiên vị có cường giả ngồi xuống, dần dần, mọi người an tĩnh lại, đều ngồi ngay ngắn trên tiên vị, cùng đợi Thánh Viện giảng đạo.
Đôi mắt nhắm lại, tinh quang lóng lánh, ý thức của bọn họ xuất hiện trong tinh không, đạo thân ảnh mờ mịt kia lại một lần nữa xuất hiện phía trước mọi người.
Mọi người ngồi ở đó khẽ khom người, bày ra dáng vẻ tôn trọng.
- Hôm nay thủ tọa đã có người, ta rất vui mừng.
Giọng nói lúc ẩn lúc hiện mỉm cười mà nói:
- Là trời cao hơn người, hay là người cao hơn trời?
Giọng nói này quá mức thâm ảo, bất thình lình một câu làm cho cho mọi người lâm vào trầm mặc, không ai mở miệng.
Tiên vị thủ tọa, cùng trời đấu pháp, hẳn là muốn hỏi, trời cao hơn người, hay là người cao hơn trời, người ở đây đương nhiên cũng bao gồm cả các đại yêu, bọn họ đều dùng hình người mà ngồi ở chỗ này.
- Không ai có thể đáp sao?
Thân ảnh kia hỏi lần nữa.
- Trời là cái gì?
Già Nam Thiên bỗng nhiên mở miệng, hỏi.
- Trời chính là trời.
Giọng nói lúc ẩn lúc hiện cười nhạt một tiếng, cũng không giải thích.
- Ta từng tu hành ở thế giới cơ bản, ta cũng biết, chung quanh Tiên Vực trôi nổi lơ lửng vô số thế giới, sinh linh tồn tại trong mỗi một thế giới đều rất nhỏ yếu, đều cho rằng trời là chí cao vô thượng, không thể leo tới, nhưng mà, người nhập Tiên cảnh lại có thể phá tan trói buộc của thế giới cơ bản, do đó đặt chân tới Tiên Vực, bởi vậy ta cho rằng, trời bất quá là vật trong tưởng tượng hư ảo của chúng ta, nó căn bản không tồn tại, hoặc chỉ là quy tắc chí cao vô thượng của một thế giới nào đó.
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng, nói:
- Nếu là như thế, tu vi của ngươi yếu hơn trời, đương nhiên là trời sẽ cao hơn người, tu vi của ngươi mạnh hơn trời, người sẽ cao hơn trời.
- Tiếp tục.
Giọng nói lúc ẩn lúc hiện cười nhìn Tần Vấn Thiên.
- Tiền bối mười hai năm trước đã nói qua, tu sĩ tu hành võ mệnh, cảm ngộ quy tắc, vận dụng quy tắc, hóa thân quy tắc, sáng tạo quy tắc, nếu như bản thân trời thuộc về một loại quy tắc trật tự, khi nhân loại còn bé nhỏ, có lẽ chính là học tập từ trong đó, mà sau khi đã chính thức cường đại tới một trình độ nhất định, thì học tập sẽ biến chuyển thành phá vỡ hoặc sáng tạo.
- Ngươi nói không sai.
Thân ảnh lúc ẩn lúc hiện cười nói:
- Trên thực tế, ngươi đã so sánh trời với quy tắc, như vậy liền có hai loại khái niệm rộng và hẹp, nếu như theo nghĩa rộng, thế giới trong tinh không đều có quy luật vận hành cố hữu của mình, loại quy luật này chẳng lẽ là do người sáng tạo, như vậy là người sáng tạo thế giới hay là thế giới sinh ra người?
- Vãn bối không biết.
Tần Vấn Thiên lắc đầu cười khổ, vấn đề này quá mức thâm ảo, e rằng chỉ có người đứng trên đỉnh Vô Tận Thế Giới, mới có tư cách tìm tòi.
- Ta cũng không biết.
Thân ảnh lúc ẩn lúc hiện cười nói:
- Tuy nhiên, ngươi có thể lý giải khá nhiều như vậy, ngược lại cũng không tệ, ta đưa các ngươi đi đến một nơi để cảm thụ, có lẽ cảm ngộ của các ngươi sẽ càng sâu sắc thêm chút ít, chính mình lĩnh ngộ kiến giải nhiều một chút cũng sẽ có ích đối với tương lai tu hành của các ngươi.
Từng đạo tinh quang mãnh liệt bao phủ lấy mọi người, chùm sáng này giống như đến từ nơi sâu thẳm trong tinh không, bọn họ chỉ cảm thấy ý chí rung động lắc lư, đầu óc ẩn ẩn như thể muốn nổ tung, thân thể của bọn họ hình như đang rung rẩy điên cuồng.
Hào quang lóng lánh, trong tinh không mịt mờ, từng đạo thân ảnh phiêu bồng ở nơi kia, giờ phút này, nội tâm mọi người rung động kịch liệt, bọn họ rung động nhìn quái vật khổng lồ trước mặt, đó là một đại yêu bao phủ trong hào quang vô tận, đó một Đại Bằng đáng sợ, vắt ngang giữa thiên địa, hào quang sáng chói, không ai có thể biết rõ nó lớn tới mức nào, bọn họ đứng ở trên không mới có thể thấy rõ toàn bộ hình dạng của nó, bọn họ cũng hiểu, mặc dù Đại Bằng này gần trong gang tấc, nhưng kì thực lại cách bọn họ cực kỳ xa xôi.
Trên người Đại Bằng đó có hào quang vô cùng, mỗi một vầng sáng, đều là một Đại Bằng, không ngừng lưu động, khí tức truyền ra từ đó đã làm cho mọi người cảm thấy kinh hãi lạnh mình, dường như chỉ cần một tia lực lượng trong đó hàng lâm trên người bọn họ cũng có thể hủy diệt bọn họ.
- Đây là tinh thần sao?
Có người thì thầm khẽ nói, hào quang lóng lánh, bọn họ lại thấy xuất hiện thống khổ trước kia, sau một khắc, ý thức trở lại phía trên tiên vị ban đầu, nhưng nội tâm vẫn như cũ dấy lên gợn sóng cực lớn, ngẩng đầu nhìn tinh không bao la bát ngát kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận