Thái Cổ Thần Vương

Lại leo bảng

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Trong hư không, một bóng người đứng ở đó, tóc dài bay lượn, dung nhan tuấn dật, khí chất vô song, thình lình biến mất trong thông thiên tiên bảng, nhân vật tuyệt thế từng đi tám mươi mốt bước trước Thạch Chung Bích, Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên chưa chết.
Không ngờ hắn không có chết.
Như vậy trước đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Những người truy sát Tần Vấn Thiên đã mất tích, bọn họ ở phương nào?
Bóng dáng Tần Vấn Thiên, vì sao lại biến mất trên thông thiên tiên bảng.
Hoàng Hữu Địch nhìn Tần Vấn Thiên, Bạch Mao nhìn Tần Vấn Thiên, người Tử Đế môn nhìn Tần Vấn Thiên, thần sắc bọn họ đều khó coi, trận đánh năm đó, các thế lực lớn liên thủ đối đầu với thế lực của Tần Vấn Thiên, bởi vì có cùng chung mục tiêu, chính là Tần Vấn Thiên, sau đó, tin tức Tần Vấn Thiên chết lan truyền nhanh chóng, bóng dáng của hắn biến mất trên thông thiên tiên bảng, tất cả mọi người nghĩ hắn đã chết.
Tần Vấn Thiên đã chết, tất cả điểm mâu thuẫn đều biến mất, tuy rằng thế lực khắp nơi vẫn vẫn có thù oán, nhưng đều vẫn chưa có trở nên gay gắt, cho đến hôm nay Bạch Mao và Hoàng Hữu Địch xuất hiện, hình như là muốn đốt lên mâu thuẫn, mặc dù Tần Vấn Thiên đã chết cũng không muốn buông tha cho những người khác.
Lý do rất đơn giản, ân oán sâu nhất, Tần Vấn Thiên nướng và ăn thịt Bạch Hổ, thù hận cực sâu, mà Hoàng Hữu Địch được xưng thiên hạ có địch mà thua Tần Vấn Thiên, hắn bị sỉ nhục, sau khi Tần Vấn Thiên chết lại không có cách nào trút giận, hôm nay đến đây chuẩn bị tha hồ trút giận một hồi.
Nhưng mà bọn họ lại không nghĩ rằng, Tần Vấn Thiên còn sống.
Quân Mộng Trần, Nam Hoàng Vân Hi, người của đấu Chiến Thánh tộc sau khi nhìn thấy được Tần Vấn Thiên đều nở nụ cười, người này cuối cùng lại xuất hiện sao, họ đều biết, Tần Vấn Thiên làm gì có thể dễ dàng vẫn lạc như vậy. mạng của hắn rất cứng rắn.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng quét Hoàng Hữu Địch môt cái, sau đó sải bước bước đia, đi tới trước người Thanh Nhi, lúc này Thanh Nhi đã mở mắt ra, khí chất mặc dù vẫn lạnh như băng, nhưng trong mắt lại ẩn chứa ôn hòa, nhìn chằm chằm vào bóng người quen thuộc đứng trước mặt.
- Thanh Nhi.
Tần Vấn Thiên dịu dàng lên tiếng, lập tức đưa tay ra vuốt sợi tóc trước mặt Thanh Nhi, động tác rất là dịu dàng, trong dung nhan lạnh như băng của Thanh Nhi xuất hiện nụ cười ấm áp hiếm thấy, sinh ra từ thiên nhiên, đẹp làm sao, xung quanh có rất nhiều mỹ nữ, trong tích tắc nàng nở nụ cười, bất kỳ vẻ đẹp nào cũng ảm đạm phai màu.
Tần Vấn Thiên cũng nở nụ cười, hắn kéo tay Thanh Nhi, sau đó nhìn người ân Cơ Đế môn bên cạnh, lại cười nói:
- Cảm ơn các vị sư tỷ đã chiếu cố Thanh Nhi.
Ấn tượng của người Cơ Đế môn đối với Tần Vấn Thiên không tệ, hơn nữa thêm vào sự thâm tình của Thanh Nhi đối với hắn, tự nhiên sẽ không có thành kiến gì, đều mỉm cười gật đầu.
- Tần Vấn Thiên, ngươi chưa chết càng tốt, tái chiến một hồi.
Hoàng Hữu Địch lạnh lùng nói, chỉ thấy từng khí tức đáng sợ bao phủ Tần Vấn Thiên, không chỉ có Hoàng Hữu Địch, cường giả Bạch Hổ tộc, người Tử Đế môn, còn có những đệ tứ của Chí Tôn kiếm phái đều đi lên phía trước.
Nếu như Tần Vấn Thiên vẫn còn sống, như vậy thì tất cả thù hận đều chưa kết thúc.
- Những người truy sát ngươi ngày đó đang ở đâu?
Có một vị cường giả của Cửu Hoàng Tiên Quốc bước ra, Hoàng Đãng Thiên cảnh giới Tiên Thai bát trọng, năm đó truy sát Tần Vấn Thiên đã không thấy tung tích, biến mất cùng Tần Vấn Thiên. Bây giờ Tần Vấn Thiên đã xuất hiện, Hoàng Đãng Thiên đến nay vẫn chưa xuất hiện.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn sang người nói chuyện một cái, không có trả lời.
- Ta đang hỏi ngươi đấy.
Một cường giả Chí Tôn kiếm phái bước tới kiếm khí gào thét, uy thế kinh người, Chí Tôn kiếm phái của hắn cũng có người mất tích khi truy sát Tần Vấn Thiên.
- Ầm.
Từng khí thế hung mãnh bộc phát, người của đấu Chiến Thánh tộc, người của Nam Hoàng Thị và người Cơ Đế môn đều phóng ra khí thế của mình, trong nhất thời khí thế trước Thông Thiên Tiên Thạch bộc phát đáng sợ, một lần nữa kìm nén áp lực, một số người không liên quan đến cuộc đấu tranh này đều lui lại để nhường ra vị trí, có phần hứng thú nhìn tất cả những việc đang diễn ra.
Thiên Đạo Thánh Viện có bốn tòa thánh viện, không phải tất cả mọi người đều biết rõ ân oán của họ, đối với Tần Vấn Thiên, rất nhiều người cũng chỉ nghe nói mà thôi.
- Tên này tới thật là đúng lúc.
Công chúa Xạ Nhật Tiên Quốc cũng đang đứng nhìn, đôi mắt xinh đẹp của nàng có tia sáng kỳ dị, nhìn vào Tần Vấn Thiên, không ngờ hắn chưa chết, vậy thì thú vị rồi.
- Quả thật rất đúng, những người này vẫn không dám động đến người của Tần Vấn Thiên, tất nhiên là vì cho rằng nguyên nhân Tần Vấn Thiên vẫn lạc, nhưng cũng vì người của Tần Vấn Thiên vẫn còn có thế lực mạnh mẽ, không có sự tham gia của Hoàng Sát Thiên, những người này lại không thể cán đáng được gì. Làm sao có thể dễ dàng động tới được, hôm nay Bạch Mao và Hoàng Hữu Địch chuẩn bị gây nên phân tranh, đúng lúc Tần Vấn Thiên vừa mới trở về, lại có trò hay xem rồi.
Tần Vấn Thiên nhìn từng gương mặt ngạo mạn trước mặt, hắn buông ra tay đang cầm tay Thanh Nhi, hắn đi về phía trước một bước, thân thể từ từ bay lên không, quan sát rất nhiều cường giả ở phía dưới.
- Ngươi tính là thứ gì mà dám hỏi chuyện ta?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói ra, hắn nhìn tên cường giả Chí Tôn kiếm phái kia và nói.
Cường giả Chí Tôn kiếm phái bộc phát kiếm khí, Chí Tôn kiếm khí sắc bén vô song, có thể chém giết tất cả, đâm nát vòm trời.
Hoàng Hữu Địch cũng lạnh lùng quát lên, bước ra, Tiên Thai phóng ra ngoài, Nhân Hoàng xuất hiện, Tần Vấn Thiên cũng không có trả lời hắn.
- Ý ngươi nói, ta cũng không có tư cách sao?
Tiên quang Nhân Hoàng lập lòe, Hoàng Hữu Địch bay lên trời, muốn tái chiến một hồi, rữa sạch sỉ nhục của trận chiến trước đây.
Tần Vấn Thiên nhìn vào Hoàng Hữu Địch, trong ánh mắt lộ ra ý châm chọc mãnh liệt, nói:
- Không ngờ trên thế gian lại có người không lượng sức mình như vậy, sau trận chiến thảm bại ấy mà ngươi vẫn còn có khí phách và tư cách hỏi ta sao. Hoàng Hữu Địch, ngươi biết hai chữ sỉ nhục viết như thế nào không?
- Ngươi làm càn.
Hoàng Hữu Địch hét lớn một tiếng, trước đây hắn là người kiêu ngạo thế nào. được xưng thiên hạ có địch, chỉ phục một mình huynh trưởng của hắn, trong mắt hắn, không có mấy người có thể so sánh với hắn, bởi vậy trước đây nói chuyện với Tần Vấn Thiên cuồng ngạo đến không có giới hạn, cũng vì vậy, trận chiến sỉ nhục đó đả kích hắn rất lớn, mà bây giờ, lời nói của Tần Vấn Thiên giống như đao cắt vào tim của hắn, làm cho hắn không cách nào nhịn được.
- Giết.
Tiên quang Nhân hoàng trên người Hoàng Hữu Địch bộc phát, uy lực vô biên, tuy chỉ cảnh giới Tiên Thai lục trọng nhưng uy thế đó thật sự đáng sợ đến cực điểm, nhân vật thiên kiêu Tiên Thai thất trọng cũng không có cách nào phát ra uy năng kinh khủng như thế.
Nhân Hoàng xông thẳng về phía Tần Vấn Thiên, đúng lúc này, toàn thân Tần Vấn Thiên tỏa ra ánh sáng lập lòe, hóa thân như thành thần ma vô song, toàn thân bị ánh sáng rực rỡ bao phủ, lộ ra tia sáng phù quang kỳ dị, tiên quang Nhân Hoàng lao tới nhưng không cách nào xuyên qua phòng ngự của Tần Vấn Thiên, hắn đứng ở đó, mặc kệ tiên quang hủy diệt quét qua, hắn không bị tổn thương chút nào.
- Sao có thể như vậy.
Mọi người cảm nhận được khí tức trên người Tần Vấn Thiên, sắc mặt biến đổi, Tiên Thai lục trọng, ngày ấy Tần Vấn Thiên bị truy sát, không chỉ không chết, hắn còn đột phá cảnh giới, đến cảnh giới Tiên Thai ngũ trọng, đột phá cảnh giới làm gì có thể dễ dàng như vậy, không phải công sớm chiều, Tần Vấn Thiên lúc trước còn bị truy sát, hắn làm sao có thể đột phá?
Cảnh giới có thể dễ dàng đột phá như vậy sao?
Nói như vậy, Tần Vấn Thiên biến mất trên thông thiên tiên trên bảng, không ngờ là vì đột phá cảnh giới?
- Ngươi lấy tên là Hoàng Hữu Địch, được xưng thiên hạ có địch, chẳng biết xấu hổ, với thực lực của ngươi như vậy, ngươi làm gì có tư cách kiêu gào với thiên kiêu trong thiên hạ?
Tần Vấn Thiên đứng ở đó lạnh nhạt nói, Hoàng Hữu Địch gầm thét giận dữ, giơ tay lên công phạt, từng Nhân Hoàng giáng lâm, chém ra lợi kiếm Nhân Hoàng đáng sợ, thiên địa biến sắc, uy thế kinh thiên.
- Đông.
Tần Vấn Thiên bước ra, thân thể như thần ma được kích phát đến mức tận cùng. Giơ tay lên công phạt như muốn chấn động thiên địa, phá hủy tất cả, miệng hắn nói Chân Ngôn, trấn áp Nhân Hoàng, hủy diệt lợi kiếm Nhân Hoàng, chỉ thấy vô tận Chân Ngôn bao phủ không gian, mang theo uy lực ngập trời lao thẳng về phía Hoàng Hữu Địch, bao phủ thân thể hắn trong hư không.
Hoàng Hữu Địch rống to, hắn cảm thấy lực lượng Chân Ngôn vô thượng trấn áp thân thể. Hắn đau khổ giãy dụa. Công kích không thể phá tan, Chân Ngôn giống như lồng giam nhốt hắn vào trong đó.
- Hoàng Hữu Địch, ngươi chỉ là con kiến mà thôi.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên theo Chân Ngôn đến, giống như ảo mộng, xuyên vào trong tai, hắn giống như thần linh trấn áp tất cả, giống như Nhân Hoàng chỉ là con kiến hôi, Chân ngôn đánh Hoàng Hữu Địch bay ra xa.
Hoàng Hữu Địch được xưng thiên hạ có địch, tái chiến Tần Vấn Thiên, trực tiếp bị đánh bại trong nháy mắt, chênh lệch cực lớn, thực tế không phải đối thủ của Tần Vấn Thiên.
Thực tế tàn khốc Như vậy làm cho nội tâm Hoàng Hữu Địch lạnh lẽo, Hoàng Hữu Địch hắn chỉ là con kiến hôi hay sao?
Từng vị cường giả bước ra, mấy vị tồn tại cường đại của Cửu Hoàng Tiên Quốc bảo vệ trước người Hoàng Hữu Địch, Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn bọn họ, nói:
- Các ngươi cho rằng, hắn còn có tư cách làm cho ta ra tay vì hắn hay sao? Nếu ta là hắn, kiêu ngạo đến như vậy, lại liên tiếp gặp sỉ nhục, còn có mặt mũi gặp người hay sao, không bằng chết cho rồi.
- Đủ rồi.
Một người quát lớn, lời nói của Tần Vấn Thiên câu nào cũng như đao đâm vào tim, mặc dù Hoàng Hữu Địch bị đánh bại nhưng cũng không phải chuyện xấu, chỉ có điều lời nói của Tần Vấn Thiên lại làm cho hắn không gượng dậy nổi.
- Vốn tự rước lấy nhục, còn không cho người ta nói. Người của Cửu Hoàng Tiên Quốc thật biết phóng túng cường đại của mình.
Quân Mộng Trần hừ lạnh một tiếng, lúc trước Hoàng Hữu Địch ngạo nghễ bao nhiêu, hiện tại hắn bị sỉ nhục mãnh liệt bấy nhiêu.
- Nhìn thông thiên tiên bảng.
Đúng lúc này, có người kinh ngạc kêu lên thành tiếng, chỉ thấy Thông Thiên Tiên Thạch của thông thiên tiên bảng. Một bóng người từ từ xuất hiện, đó là bóng dáng phong hoa tuyệt đại của Tần Vấn Thiên, ban đầu hắn biến mất trên thông thiên tiên bảng, hiện hắn lại xuất hiện, leo lên vị trí càng cao.
Lại có một nhân vật tuyệt thế thiên kiêu, bị thay thế, trước đây hắn và Hoàng Hữu Địch đánh một trận, thay thế một nhân vật tuyệt đại, hiện tại lại đánh với Hoàng Hữu Địch một trận, lại thay thế một người lần nữa.
- Hoàng Hữu Địch này thật là thảm, hắn biến thành đá kê chân trene Thông Thiên Tiên Thạch.
Có người cười nói.
- Thiên hạ có địch, là chính hắn cuồng ngạo vô biên, sỉ nhục hiện nay mới mạnh như vậy, nếu như hắn khiêm tốn chút, mặc dù chiến bại, hắn sẽ dùng thất bại làm mục tiêu phấn đấu, sẽ không bị sỉ nhục như thế.
Những giọng nói này truyền vào tai Hoàng Hữu Địch, làm cho hắn rên lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Tần Vấn Thiên quả thật xem thường Hoàng Hữu Địch, hắn đi tới trước mặt đám người còn lại, Bạch Mao của tộc Bạch Hổ.
- Cho dù ở thông thiên giới không giết được ngươi, hôm nay ta không nướng sống ngươi thì ta không gọi là Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói ra, làm cho mọi người run rẩy, hắn, muốn nướng sống Bạch Mao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận