Thái Cổ Thần Vương

Thánh viện nổi giận

- Buông nàng ra-
Cường giả Nam Hoàng thị vô cùng kinh ngạc bởi vì Bạch Mâu vứt bỏ đồng bọn của mình. Tên cường giả Bạch Hổ tộc kia bị đánh ngã xuống đất, thân thể hắn bị ngọn lửa Phượng Hoàng bao quanh, tùy thời có thể bị đốt chết hắn.
- Xuy…-
Âm thanh đồ vật bị xé rách truyền ra. Móng vuốt của Bạch Mâu đã đem chiếc áo choàng của thánh nữ kéo xuống, để lộ ra bên ngoài làn da trắng muốt tinh khiết như ngọc khiến cho sắc mặt của vị thánh nữ kia tái nhợt.
- Nghiệt súc.
Cường giả Nam Hoàng thị tức giận quát lớn. Cánh chim chém xuống một đầu hổ trên mặt đất khiến cho máu tươi không ngừng trào ra.
- Ngươi hành hạ hắn cũng vô dụng.
Bạch Mâu lạnh lùng nói. Không ngờ lại có rất nhiều cường giả Bạch Hổ tộc cùng lui về phía sau để ngăn cản sự công kích điên cuồng của Nam Hoàng thị. Bạch Mâu dùng móng vuốt sắc bén siết chặt vị thánh nữ kia. Cho dù nàng dùng toàn lực giãy dụa nhưng thân thể mềm mại sao có thể chịu được móng vuốt sắc bén nên rất nhanh toàn thân đã đỏ ửng.
- Ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt của người Nam Hoàng thị cực kỳ khó coi. Không ngờ lần này Bạch Hổ tộc lại điên cuồng như vậy, không tiếc mạng sống của đồng bọn chỉ để đối phó với các nàng. Cách làm của bọn chúng làm cho không ai có thể nói được gì. Tuy rằng Bạch Hổ tộc cuồng bạo ti tiện nhưng tộc nhân lại rất đoàn kết. Nếu không địa vị của Bạch Hổ tộc cũng không thể nào đứng mãi không đổ ở phía Tây Tiên Vực.
- Tất nhiên là mang nàng đi sinh con cho Bạch Hổ tộc chúng ta.
Bạch Mâu cười lạnh lùng nói. Vừa dứt lời hắn liền dùng tay khẽ vuốt ve da thịt của nàng, làm cho tất cả cường giả của Nam Hoàng thị tức giận, phóng ra uy thế điên cuồng, trong tích tắc hỏa diễm đã bùng lên che kín cả bầu trời.
- Thánh nữ của Nam Hoàng thị đều mang dòng máu Phượng Hoàng. Sinh ra đã là mỹ nhân, da thịt đều tinh khiết như ngọc. Khi Nam Hoàng thị các ngươi nướng tộc nhân của chúng ta. Lúc này, thánh nữ của các ngươi chúng ta sẽ mang đi, để cho tộc nhân chúng ta từ từ hưởng thụ.
Nói xong Bạch Mâu quay người rời đi, cường giả Bạch Hổ tộc cũng cùng nhau lui lại.
- Đuổi.
Sắc mặt người Nam Hoàng thị thay đổi không ngừng. Thân thể được hỏa diễm bao quanh, điên cuồng đuổi theo Bạch Hổ tộc.
Khuôn mặt thánh nữ Nam Hoàng thị bị Bạch Mâu bắt đi tái nhợt như tờ giấy trắng. Trong con ngươi xinh đẹp của nàng hiện lên một ý ngoan tuyệt. Ngọn lửa Phượng Hoàng bốc lên vô tận, bao phủ lấy thân thể của nàng, bắt đầu đốt cháy bản thể của mình. Sức nóng của lửa Phượng Hoàng làm cho tay Bạch Mâu phát ra âm thanh xuy xuy, dường như muốn thiêu đốt đôi tay của hắn. Sắc mặt hắn hơi thay đổi, lập tức ném nàng xuống đất.
- Thuần nhi!
Cường giả của Nam Hoàng thị kinh ngạc hét lên. Khi các nàng đuổi đến đã thấy sắc mặt của Bạch Hổ tộc cực kỳ khó coi làm cho bọn họ nhớ đến lời đồn về dòng máu của Nam Hoàng thị, Phượng Hoàng biết bàn trọng sinh. Trên không trung lúc này, một ngọn lửa Phượng Hoàng đỏ như máu, chẳng lẽ đó chính là Phượng Hoàng niết bàn trong truyền thuyết sao?Toàn thân Nam Hoàng Thuần được bao phủ bởi một ngọn lửa rực rỡ, mang theo chút bi thương không nói lên lời.
Tiên Thai của nàng đã bắt đầu bị lửa thiêu đốt.
- Ầm.
Thân thể Nam Hoàng Thuần bị thiêu đốt hóa thành ảo ảnh Phượng Hoàng trực tiếp lao thẳng về phía Bạch Mâu. Giây phút này Bạch Mâu thực sự cảm thấy sợ hãi. Thân thể hắn lùi lại rống giận một tiếng. Một vị cường giả của Bạch Hổ tộc hét lớn, dùng một chưởng kinh thiên động địa đánh cho Nam Hoàng Thuần phun ra máu tươi. Bạch Mâu nhìn vẻ đẹp của nàng có chút không cam lòng, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào kẻ đã bắt cường giả Bạch Hổ tộc kia. Thân hình hắn lóe lên, lao tới phía trước.
- Thuần nhi!
Sắc mặt của tên Bạch Hổ tộc kia khẽ biến đổi, sau đó dường như hắn đã hiểu rõ quyết tâm của Nam Hoàng Thuần. Bản thể to lớn của đầu Bạch Hổ kia bị nàng dùng một chưởng đánh văng ra ngoài. Nam Hoàng Thuần trên không trung từ từ hạ xuống, đem bản thể khổng lồ của Bạch Hổ bắt đầu thiêu đốt khiến hắn phát ra tiếng kêu thê thảm, thu hút không ít cường giả ở phía xa.
Sắp thấy một cường giả bạch hổ bị chính mình nướng chín, Nam Hoàng Thuần lại không để ý tới quy tắc của thánh viện, phát động công kích chí mạng. Nàng đã Niết Bàn sống lại, còn sợ cái chết sao?
Cường giả Bạch Hổ tộc muốn bước ra ngăn cản nhưng đều bị cường giả Nam Hoàng thị lộ ra ý tứ sát phạt, đứng chắn không cho một người tiến lên.
- Giết.
Tiếng gầm giận dữ phát ra kèm theo đó là lửa cháy càng lúc càng mạnh, khiến cho bản thể của bạch hổ này phi hôi yên diệt, tan thành mây khói.
Cũng đúng lúc này Nam Hoàng Thuần hóa thành một đạo huyết quang bay về phía một vị thánh nữ Nam Hoàng thị. Vị thánh nữ kia vừa vươn tay tới thì Nam Hoàng Thuần đã biến mất, hóa thành một giọt máu đỏ tươi, trong mơ hồ dường như còn có thể thấy được bóng dáng của Nam Hoàng Thuần. Nàng đem giọt máu thu hồi, trong con ngươi xinh đẹp hiện lên sát ý mãnh liệt.
Trên bầu trời xuất hiện vô số kiếp vân mang theo sự tức giận hạ xuống bao phủ cả một phía. Lúc này, dù là Nam Hoàng Thị hay Bạch Hổ tộc khi đối mặt với uy áp này cũng không dám nhúc nhích.
Nam Hoàng Thuần cho dù bị biến thành một giọt máu cũng không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt một cường giả Bạch Hổ tộc. Như vậy, ai là kẻ vi phạm quy tắc của thánh viện? Hay cả hai đều vi phạm?
Giờ phút này, tất cả mọi người trong thánh viện đều có thể cảm nhận được sự tức giận của quy tắc đang hình thành trên không trung kia. Bỗng nhiên, vòng xoáy kiếp vân tạo thành một mặt người.
- Nếu các ngươi đã không để ý đến quy tắc của thánh viện thì dưới sự giám sát của Thiên Đạo Thánh Viện các ngươi có thể tiến hành chiến đấu sinh tử. Phàm là người tham dự chiến đấu đều sẽ không bị giới hạn bởi quy tắc của Thiên Đạo Thánh Viện. Như vậy các ngươi đã hài lòng chưa?
Một giọng nói phẫn nộ hạ xuống, vang khắp Thiên Đạo Thánh Viện khiến cho vô số người thán phục. Rốt cuộc là kẻ nào làm cho thánh viện nổi giận, không ngờ hai bên lại tiến hành chiến đấu sinh tử, không bị hạn chế bởi quy tắc của thánh viện.
Quy tắc thánh viện dùng để hạn chế những mâu thuẫn không thể nào giải quyết. Nhưng bọn họ cũng hiểu rằng, kỳ thực thánh viện định ra những quy tắc đó cũng vì giảm thiểu số đệ tử bị thương bằng không để họ giết người không chút kiêng kỵ nào thì nhất định thánh viện sẽ trở thành địa ngục.
Hiện tại, thánh viện đã cho phép ai bên giết chóc, hiển nhiên sẽ có rất nhiều người phải bỏ mạng trong cuộc chiến này.
Về kết quả như vậy thì Nam Hoàng thị và cường giả Bạch Hổ tộc đều biết rõ. Nhưng điều này cũng đã vượt qua khỏi dự đoán của cường giả Bạch Hổ tộc. Bọn họ vốn cho rằng làm Nam Hoàng thị tức giận thì thánh viện sẽ cho một tòa đài để hai bên chiến đấu nhưng không ngờ dưới cơn giận dữ của thánh viện, không có đài chiến đấu, chỉ cần dưới sự giám sát của thánh viện, bọn họ có thể không chết không ngừng.
Bạch Hổ tộc cường đại như vậy mà giờ phút này lại sinh ra kiêng kị. Nếu như Nam Hoàng thị liên thủ cùng Tần Vấn Thiên điên cuồng đuổi giết bọn họ thì Bạch Hổ tộc sẽ cực kỳ thê thảm, trừ khi bọn họ cũng tìm được đồng minh.
Trong nhóm người phía xa, có một người thanh niên khoác áo choàng màu đen nở ra nụ cười lạnh. Không ngờ kết quả lại khác so với phán đoán ban đầu nhưng như vậy cũng tốt, hắn cũng sẽ chạy không thoát.
- Hộ vệ của ta bắt con yêu thú kia thú kia cũng đủ rồi, không cần để ý tới chiến đấu của hai bên.
Người thanh niên lạnh lùng nói sau đó chậm rãi tiến về phía bên kia. Bọn họ không cần vội, đợi Bạch hổ tộc và Nam Hoàng thị bắt đầu chiến đấu, cơ hội để bọn họ ra tay sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
- Thật là điên cuồng. Nếu như Thánh nữ Nam Hoàng thị cùng cường giả Bạch Hổ tộc chết không ít ở bên trong thánh viện thì sẽ trở thành ngòi nổ khơi mào cho cuộc chiến bên ngoài của Bạch Hổ tộc và Nam Hoàng thị?
Người bên cạnh tà mị nói. Hắn thực sự chờ mong đại chiến giữa Nam Hoàng thị và yêu tộc, chiến đấu càng kịch liệt càng tốt.
Lúc này, tất cả các cường giả Nam Hoàng thị và Bạch Hổ tộc đang điên cuồng chiến đấu. Nam Hoàng Vân Hi, Luyện Ngục cùng với tiểu hỗ đản đang chiến đấu cùng một chỗ. Thời khắc này, tiểu hỗn đản đang hóa thân thành Kim Sí Đại Bằng, thân thể giống như được tạo thành từ hoàng kim, móng vuốt sắc bén đâm ra mang theo vòng xoáy màu vàng xuất hiện.
- Ra tay.
Đám người áo choàng màu đen đi nhanh về phía trước, lao thẳng đến chiến trường hai bên đang chiến đấu, ma uy phát ra cuồn cuộn tạo thành uy áp đáng sợ. Bạch Mâu quát to:
- Giết tất cả các nàng.
Bạch Mâu hiểu rõ, muốn tránh khỏi phiền phức thì cách tốt nhất chính là giết sạch cường giả Nam Hoàng thị.
Chỉ có điều đám cường giả ma đạo kia làm như không nghe được lời của hắn, lao thẳng đến chỗ đứng của Nam Hoàng Vân Hi.
- Cẩn thân bên kia.
Cường giả Nam Hoàng thị sợ hãi, trên mặt xuất hiện vẻ tuyệt vọng. Chẳng lẽ ông trời muốn tiêu diệt Nam Hoàng thị sao? Đám cường giả ma đạo kia ở nơi nào lại gia nhập chiến đấu?
Nhân cơ hội cường giả Nam Hoàng thị bị Bạch Hổ tộc kìm chế. Vạn Ma đảo lập tức công kích, phá tan chướng ngại lao thẳng đến chỗ Nam Hoàng Vân Hi.
- Vân Hi cẩn thận.
Nam Hoàng Vân Hi nhận được nhắc nhở, thân thể lui về phía sau nhưng nàng kinh ngạc phát hiện ra những cường giả ma đạo này căn bản không nhìn nàng mà lao thẳng đến phía của tiểu hỗ đản.
- Tiểu hỗn đản.
Nam Hoàng Vân Hi hét lớn. Đôi mắt của tiểu gia hỏa lóe lên, thấy kẻ cầm đầu đám người áo choàng đen nhảy xuống, thân thể hắn liền trực tiếp phóng lên phía trên nhanh chóng chạy trốn.
- Ầm.
Cường giả Vạn Ma đảo bay lên, trên không trung xuất hiện một bàn tay lớn che lấp một khoảng trời, đánh ra một chưởng tạo thành tiếng động lớn. Kim thân tiểu hỗ đản lúc này lại giống như được làm từ diều mỏng, nhanh chóng xuất hiện một vết nứt, phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt Nam Hoàng Vân Hi tái nhợt. Tiểu hỗn đản đồng bọn của Tần Vấn Thiên nếu như hắn chết ở chỗ này thì nàng biết đối mặt với sự căn dặn của Tần Vấn Thiên như thế nào? Nhưng thời điểm này nàng lại không có năng lực chạy đến cứu tiểu hỗn đản.
- Cẩn thận một chút, ta muốn hắn sống.
Người thanh niên lạnh lùng nói.
- Ma Tà, là Ma Tà.
Nam Hoàng Vân Hi sau khi thấy rõ kẻ dẫn đầu kia liền hét lên. Ban đầu ở cổ đế thành, mọi người chỉ biết rằng thân phận của Ma Tà ở Vạn Ma đảo không tầm thường nhưng bởi vì Tần Vấn Thiên đối với người của Vạn Ma đảo không có nhiều tiếp xúc nên không biết Ma Tà là ai. Nhưng hắn nếu dám giết con trai của Tử Đế thì có thể tưởng tượng được hắn tàn nhẫn thế nào. Hiện tại xem ra địa vị của hắn tại Vạn Ma đảo rất cao.
Tiểu hỗn đản hét lớn, điên cuồng chạy thoát thân. Tuy cảnh giới của Ma Tà không cao lắm nhưng bên cạnh hắn lại có rất nhiều nhân vật lợi hại. Trên không trung lại xuất hiện một bàn tay lớn đánh xuống, đem cánh chim của tiểu hỗn đản đánh nát. Ma Tà từng bước đi tới gần, lực lượng thiên ma giống như dây xích quấn lấy thân thể tiểu hỗn đản.
Trong con ngươi của Ma Tà xuất hiện một tia âm u tà mị. Cuối cùng lại có thêm một truyền thừa rơi vào tay hắn. Tuy hắn không cần truyền thừa của Phạm Thiên Đại Đế nhưng cùng cảm thấy hứng thú vô cùng.
Đột nhiên có vô tận ma văn tỏa ra, thẩm thấu vào thân thể tiểu hỗn đản. Ma Tà hút một cái khiến cho ma uy bao phủ tiểu hỗn đản, sau đó đánh một chưởng lên thân thể của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận