Thái Cổ Thần Vương

Phong ba khi bước ra khỏi thánh viện

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Một bài học rất dài, từ tử vong đến tâm cảnh rồi lại trở lại tu hành.
Thông Thiên giới dẫn theo bọn họ không ngừng qua lại trong ngân hà, dù cho nhắm mắt tu hành cảm ngộ thì bọn họ vẫn có thể cảm giác được sự bao la hùng vĩ không gì sánh kịp của không gian bên ngoài cùng quy tắc mạnh mẽ đến cực điểm.
Bọn họ dường như đang ngao du trong tinh không, giống như ảo mộng, không biết đã qua bao nhiêu năm tháng.
Thiên Đạo Thánh Viện tròn năm mươi năm năm, khi từng người mở mắt ra, bọn họ không nhìn thấy tinh không nữa, chỉ thấy được tiên hải.
Bọn họ ngồi trên con thuyền độc mộc do tiên lực ngưng tụ, bồng bềnh trôi trong tiên hải, ngọn gió vô hình lay động, dẫn bọn họ đến bờ bên kia tiên hải.
Nơi đó chính là con đường ban đầu mà bọn họ tới.
Trong u minh, Tần Vấn Thiên dường như có cảm ứng, hắn mở mắt nhìn bốn phương, trên mặt là nụ cười yếu ớt. Thanh Nhi và Khuynh Thành đều ở bên cạnh.
- Một giấc mơ này cũng thật dài, như thể rất nhiều năm đã trôi qua vậy.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói, cảnh giới của Khuynh Thành đã đến Tiên Thai tam trọng, hắn và Thanh Nhi đã đến Tiên Thai thất trọng. Hơn nữa, tiên lực Tiên Thai của hắn tràn đầy, tòa Tiên Thai trong suốt lấp lánh, lóe ra ánh sáng hoàn mỹ rực rỡ, tiên lực lưu chuyển cường đại hơn nhiều so với trước đây.
Lần này cũng không chỉ đơn giản là nâng cao cảnh giới như vậy.
Ánh mắt phóng ra xa, từng đợt sóng trên tiên hải vỗ tới bên bờ, phát ra những tiếng vang rì rào, từng bóng người đứng dậy nhìn về phía trước, trong lòng đều dậy lên sóng lớn.
Thiên Đạo Thánh Viện năm thứ năm mươi giống như một giấc mơ.
Năm mươi năm này, bọn họ đã có những tiến bộ rất lớn, nhất là những người tiến nhập thánh viện với cảnh giới thấp, họ có tiến bộ rõ ràng nhất. Ngược lại, với những người cảnh giới cao, họ khó có thể vượt qua ranh giới đó, vĩ dụ như cường giả Tiên Thai cửu trọng, con đường của bọn họ chỉ có đi lên cảm ngộ Tiên Vương uy năng, nhưng rất nhiều người đều không làm được.
Một bước này thật quá khó khăn.
Chỉ có điều, tại lần cuối cùng thánh viện giảng đạo này, có không ít cường giả Tiên Thai cửu trọng đã bước ra được một bước kia. Dường như trận chiến sinh tử cùng với hành trình trên tinh không tại Thông Thiên giới được chuẩn bị là vì thế, để giúp cho một vài người có thể tiếp cận Tiên Vương.
Lúc này, người của Cửu Hoàng Tiên Quốc người cùng các cường giả của Bạch Hổ tộc đều yên tĩnh đến vi diệu, không còn tranh phong với nhau mà thản nhiên đi về phía trước, tiến về phía bờ tiên hải, nơi có lối ra.
Bên ngoài, cửu đỉnh thành, xung quanh lối vào thánh viện, từ lâu đã không còn thịnh cảnh năm đó, dù sao khi đó thánh viện nhận người, tất cả mọi người trên khắp Tiên Vực đều chạy đến đây. Tuy nhiên, theo năm tháng trôi qua, bất luận người tới xem náo nhiệt hay là cường giả khắp nơi đổ về cũng đều lần lượt rời đi, chỉ có điều cũng vẫn an bài cường giả bảo vệ tại đó, bất cứ lúc nào cũng sẵn sang nghênh đón những người bước ra từ thánh viện.
Đối với cấp bậc Tiên Vương cũng như những cường giả có cảnh giới mạnh hơn, trăm năm cũng chỉ là một quãng thời gian ngắn ngủi, bọn họ coi như ở trong phạm vi cửu đỉnh thành mà rèn luyện dưới hồng trần.
Dù vậy thì vẫn thường có cường giả đến xem chừng lối ra của thánh viện, nhìn xem nơi này có chút động tĩnh mới gì hay không.
Đúng lúc này, một trận ánh sáng dao động tại lối vào thánh viện, sau đó có thân ảnh từ bên trong bước ra.
Bóng dáng ấy cương quyết vô song, con ngươi mang màu vàng, chính là Già Nam Thiên khí chất không gì sánh kịp. Trong chớp mắt khi hắn xuất hiện, từng ánh mắt đều nhìn về phía này, trong lòng khẽ run.
Đã có người đi ra khỏi thánh viện.
Từng trận rung động truyền ra, chỉ thấy từng bóng người lục tục đi ra từ trong Thánh viện. Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về phía bên này, các cường giả ở phía xa cũng đã cảm nhận được biến hóa, tất cả đều dồn dập chạy tới đây.
- Oong.
Trong hư không đột nhiên có một trận cuồng phong kịch liệt dao động, sau đó một bóng Đại Bằng khủng khiếp lơ lửng xuất hiện trên không. Ánh mắt hắn nhìn đám người Già Nam Thiên, cười nói:
- Nam Thiên, cuối cùng các ngươi cũng đã đi ra rồi.
Hư không xung quanh dao động kịch liệt, hội tụ thành một cơn lốc đáng sợ, chỉ thấy từng bóng người trực tiếp xuất hiện tại đây. Các trưởng bối của những thanh niên thiên kiêu ấy nhìn bọn họ đi ra khỏi thánh viện, sinh động quanh phạm vi cửu đỉnh thành. Tiên niệm bất cứ lúc nào cũng lượn lờ điều tra nơi đây, vừa có phát hiện gì sẽ liền lập tức chạy tới đón tiếp.
- Ha ha, bọn trẻ cuối cùng cũng đã đi ra rồi.
Một âm thanh nổ vang trên hư không, một vị cường giả có khí tức khủng khiếp, ngay mi tâm in dấu ấn ký vương giả xuất hiện. Đó chính là một vị Hổ Vương đáng sợ.
Phía bên kia, có một bóng dáng như Nhân Hoàng đáp xuống hư không, vô cùng uy nghiêm. Đầu hắn mang vương miện, trên người là uy nghiêm khống chế thiên hạ, chính là nhân vật tài ba của Cửu Hoàng Tiên Quốc.
- Sát Thiên, Vô Địch.
Cường giả này nhìn về phía Hoàng Sát Thiên cùng Hoàng Vô Địch, lộ ra vẻ mặt tươi cười, tiếp tục nhìn những bóng hình này.
Nam Hoàng Cô Hồng đứng lặng lẽ tại một phía khác, mỉm cười nhìn những người đang đi ra.
Cường giả khắp nơi đều đã đến đủ.
Lúc đám người Tần Vấn Thiên đi ra, hướng ánh mắt nhìn ra xung quanh liền thấy Thiên Biến Đế Quân đã xuất hiện ở đó, mỉm cười nhìn mấy người bọn họ.
Thiên biến tiên môn chính là thế lực mới quật khởi, trên thực tế những thiên kiêu tiến nhập thánh viện người chỉ vài người thuộc Thiên biến tiên môn, phần lớn đều do thiên phù giới an bài tu hành tại Thiên biến tiên môn.
Hiện tại, Bạch Vô Nhai cùng rất nhiều các Tiên Vương cường giả cũng đều tiến nhập thánh viện, hơn nữa còn đi tới những không gian khác nhau nên còn chưa đi ra, bởi vậy người của Thiên biến tiên môn tới đây chính là bản tôn của Thiên Biến Đế Quân.
- Thật nhiều nhân vật tài ba đáng sợ.
Tất cả những cường giả từ cửu đỉnh thành chạy tới khi thấy được sự rầm rộ trong hư không đều một trận sợ hãi. Hai vạn thiên kiêu sắp đi ra đến từ khắp các nơi trong Tiên Vực, phía sau bọn họ có rất nhiều thế lực o bế.
Những thế lực lớn đều đã có người đến đây.
- Đế quân.
Thân hình đám người Tần Vấn Thiên lóe lên, đi tới phía trước Thiên Biến Đế Quân.
- Không tồi.
Thiên Biến Đế Quân mỉm cười gật đầu, không ngờ rằng Tần Vấn Thiên lại đã bước vào cảnh giới Tiên Thai thất trọng. Trong năm mươi năm ngắn ngủi, hắn lại tiến bộ đến nhường, thực sự có chút đáng sợ.
- Hữu Địch và Đãng Thiên đâu?
Đúng lúc này, các cường giả tài ba của Cửu Hoàng Tiên Quốc nhìn mãi mà vẫn không thấy Hoàng Hữu Địch. Hắn thường vẫn thích theo sát Hoàng Sát Thiên, vậy mà trong số rất nhiều cường giả vừa đi ra vẫn không nhìn thấy hắn.
- Gào.
Một tiếng thú rống trầm thấp truyền ra, trong thiên địa trong phút chốc tràn ngập uy áp kinh người. Bên phía Bạch Hổ tộc, đám người Bạch Mâu đã nói cho các cường giả tài ba này biết, những Bạch Hổ đại yêu không thấy đi ra là bởi bọn hắn đã bị võ tu nhân loại tiêu diệt.
Đồng dạng, bên phía Nam Hoàng thị, Thánh nữ Nam Hoàng thị đã lấy ra vài vị thánh nữ giờ đã biến thành Niết Bàn Huyết giao cho Nam Hoàng Cô Hồng. Con ngươi Nam Hoàng Cô Hồng trở nên đặc biệt lạnh giá, nhiệt độ hừng hực khiến cho người ta hít thở không thông tràn ngập ra, bao phủ khắp cả khoảng không gian mênh mông vô tận.
Sau đó, rất nhiều cường giả của các thế lực đều phóng ra khí tức kinh người, ngay lập tức, tất cả mọi người đều cảm giác được một điều gì đó không bình thường. Nếu như tất cả các cường giả của những thế lực đến từ khắp nơi không kiềm chế được mà bạo phát chiến đấu tại đây, cả tòa cửu đỉnh thành này sẽ bị hủy diệt, sinh linh đồ thán.
Sát khí ngập trời tràn ngập đánh về phía cường giả của Nam Hoàng thị. Nam Hoàng Cô Hồng nhấc chân bước về phía trước một bước, tất cả thánh nữ của Nam Hoàng thị đều được nàng bao bọc bên trong. Đôi đồng tử lạnh lùng của nàng quét về phía đối phương, chính là Bạch Hổ tộc bên kia, lạnh nhạt nói:
- Một đám nghiệt súc.
- Ngươi làm càn.
Bạch Hổ đại yêu trầm thấp quát, tiếng nổ ầm ầm vang trong thiên địa, chấn động tới mức màng nhĩ của người ta đều đang phát run.
Vị Nhân hoàng kia của Cửu Hoàng Tiên Quốc đánh ánh mắt nhìn về phía Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên, lạnh lùng mở miệng:
- Nữ nhi của Trường Thanh, là ngươi giết Hữu Địch?
- Hắn đáng chết.
Thanh Nhi lạnh như băng nói.
Trong đáy mắt của Nhân Hoàng hiện lên uy thế đáng sợ. Hắn đáng chết?
- Ngươi hẳn là biết ngươi đang nói chuyện với ai.
Khi thế trên người Nhân Hoàng tràn ngập ra, bao phủ về phía Thanh Nhi.
- Thánh viện vốn dĩ chính là nơi thí luyện của hậu bối, các ngươi lại muốn nhũng tay vào trận chiến của tiểu bối, như vậy không sợ bị đàm hậu bối chế nhạo hay sao?
Trong hư vô có một giọng nói truyền đến. Trong phút chốc, rất nhiều cường giả của Cửu Hoàng Tiên Quốc đều cảm nhận được một cỗ uy áp đáng sợ từ trên trời hạ xuống, bao phủ tất cả mọi người, bao gồm cả vị Nhân Hoàng kia.
Chỉ thấy vị Nhân Hoàng này ngẩng đầu, lại không nhận biết được vị trí cụ thể của đối phương.
- Hắn đương nhiên đáng chết.
Lại có âm thanh truyền ra, chỉ thấy một vị nữ tử cường đại xuất hiện, môn nhân của Cơ Đế đều chạy về phía bên này, cung kính hô một tiếng:
- Nhị sư tỷ.
Nữ tử vừa xuất hiện chính là một trong những đệ tử mạnh nhất trong đám môn hạ của Cơ Đế, là một đệ tử khác cấp tiên đế, từ lâu đã là nhân vật hiển hách ở phía đông Tiên Vực.
Tại lối ra của thánh viện, khắp hư không một mảnh hỗn loạn. Phía sau ai chẳng có bối cảnh, nếu như thật sự trực tiếp phát sinh đại chiến, e rằng hậu bối hai bên đều phải chết hết.
Cường giả cấp Đế cảnh nếu muốn giết một nhân vật Tiên Thai thì chỉ cần đơn giản động một ngón tay mà thôi, chẳng ai chịu nổi việc cường giả phía đối phương giết một hậu bối bên phía mình.
Trong hư không là một trận áp lực, tất cả mọi người đều trầm mặc một lát. Chẳng ai lại không e ngại đại chiến giữa các thế lực đỉnh cấp tại Tiên Vực, kể cả nhân vật cường đại cấp tiên đế.
- Nếu chỉ là trấn chiến sinh tử thì cũng không sao, nhưng mà có kẻ lại dám ăn thịt cường giả của Bạch Hổ tộc ta sau khi hắn chết. Người như vậy có thể nào không giết đây. Hắn chính là Tần Vấn Thiên. Bọn ta nhất định phải tiêu diệt hắn.
Bạch Mâu chỉ về phía Tần Vấn Thiên mà nói. Người mà Bạch Hổ tộc bọn hắn thống hận nhất không hề nghi ngờ chính là Tần Vấn Thiên.
Hôm nay có nhiều cường giả đến như vậy, hiển nhiên không có khả năng đối phó với tất cả. Vậy thì bọn hắn sẽ chỉ lựa chọn một người, Tần Vấn Thiên.
- Không sai, kẻ này thực đê tiện vô sỉ. Chính hắn là kẻ đầu tiên hạ sát thủ, nếu không phải do hắn thì rất nhiều thiên kiêu sẽ không ngã xuống. Nhất định phải giết chết hắn.
Có cường giả của Thiên Lam Tiên Quốc chỉ về phía Tần Vấn Thiên.
- Cổ Tiêu của Chí Tôn kiếm phái ta chính là bị hắn và một đám người nữa bao vây tấn công đến chết.
Người của Chí Tôn kiếm phái bịa đặt.
Đôi mắt Tần Vấn Thiên trở nên lạnh như bang. Hận ý của những người này đối với hắn thật đúng là rất sâu sắc.
Bọn họ đều muốn giết hắn, đoạt đi tính mạng của hắn.
- Cùng đám người như các người tiến nhập Thiên Đạo Thánh Viện là sỉ nhục lớn nhất của Tần Vấn Thiên ta đây. Các ngươi làm nhục hai chữ thiên kiêu.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói.
- Không giết được sư huynh của ta nên bị giết ngược lại, hiện tại lại đi nói xấu sư huynh của ta là đê tiện, chẳng lẽ đó không phải là đường đường chính chính chiến đấu sát phạt sao?
Quân Mộng Trần hét lớn một tiếng:
- Năm đó Hoàng Sát Thiên cảnh giới Tiên Thai cửu trọng đánh một trận với sư huynh của ta cũng là bất phân thắng bại, lại còn cần bao vây tiêu diệt cái đám phế vật đã chết kia sao?"
- Bạch Hổ tộc cứ muốn sỉ nhục tỷ muội Nam Hoàng thị chúng ta, ngôn ngữ của bọn chúng quả thực... Nếu như tỷ muội chúng ta rơi vào trong tay bọn chúng, đám súc sinh này không biết sẽ làm ra chuyện gì. Vậy nên tất cả mấy vị tỷ muội mới có thể không tiếc tất cả hóa Niết Bàn Huyết cũng không muốn rơi vào trong tay bọn hắn. Đám nghiệt súc này chết chưa hết tội.
Thánh nữ của Nam Hoàng thị nói với Nam Hoàng Cô Hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận