Thái Cổ Thần Vương

Uy thế của thân phận

Phương gia, Phương Mục.
Lão tổ của Phương gia, cường giả Tiên Vương.
Phương gia là gia tộc mạnh nhất trong khu vực này, là thế lực đứng đầu trong các Tiên Vương gia tộc.
Tiên Vương cao cao tại thượng, bình thường chỉ có thể ngưỡng vọng.
Lúc này lại tự mình bước đến Trần gia.
Đây vốn nên là vinh quang vô thượng của Trần gia, nhưng Trần gia thật sự thấy vinh quang sao?
Trần phụ lúc này chỉ thấy khẩn trương.
Lão tổ của Phương gia tự mình đến, chỉ có điều lại cũng không phải đến vì hôn lễ lần này, đến là bởi vì một người.
Người này lại chính là sư đệ của con rể hắn Lâm Soái. Vị sư đệ này vừa bị một con rể khác của hắn là Hoắc Nham sỉ nhục đủ điều, bị rất nhiều người xem thường.
Vị sư đệ này, hắn vốn nên là thượng khách, vậy mà lại bị con rể và nữ nhi của hắn an bài vào trong góc phòng, ngồi chung một chỗ với các thị nữ, bị người nhạo báng.
Vị nữ tử bên cạnh vị sư đệ này vừa mới bị khinh bạc, bọn họ vẫn đang thương lượng muốn đưa đối phương tới Vạn gia hỏi tội.
Trần phụ có thể không khẩn trương sao?
Hắn đương nhiên khẩn trương, không chỉ có khẩn trương, hơn nữa còn hối hận, hận không thể vỗ một chưởng lên đầu mình. Giờ phút này, nếu như hắn vẫn chưa rõ Tần Vấn Thiên rất có khả năng là đệ tử xuất thân từ siêu cấp thế gia thì hẳn là đầu óc hắn có vấn đề rồi. Hắn đương nhiên sẽ không nghi ngờ lão tổ Phương Mục của Phương gia tính sai. Một nhân vật cấp bậc Tiên Vương mắc sai lầm sao? Điều này ngu xuẩn giống như là nghi ngờ tiên nhân có thể bị người phàm giết chết vậy.
Ngay khi nhìn thấy vị trung niên lam y đi tới trước mặt Tần Vấn Thiên mời rượu, hắn đã bắt đầu đặc biệt đánh giá cao thân phận của Tần Vấn Thiên. Tuy nhiên, hiển nhiên là hắn còn đánh giá thấp, hơn nữa còn là quá đánh giá thấp. Người thanh niên kia khiến cho một vị cường giả Tiên Vương tự mình giá lâm, hắn quả thực không dám tưởng tượng thân phận của người thanh niên mang danh Tần thiếu này là gì.
Bình thường hắn chỉ có thể ngưỡng vọng nhìn lên người có thân phận như vậy, cao cao tại thượng chẳng thể với tới. Ấy thế mà khi người ấy tới nhà bọn họ tham dự tiệc rượu, bọn họ lại đối xử với đối phương như vậy. Tâm tình của Trần phụ trong giờ khắc này có thể tưởng tượng được...
- Hoắc Nham, Trần Tuyết, Trần Ngạo! Mấy đứa đỗn mạt này.
Trần phụ thầm mắng trong lòng.
- Sư đệ ta đến từ Thiên Biến tiên môn.
Đúng lúc này, giọng nói của Lâm Soái truyền vào trong tai Trần phụ, đáp lại lời Trần phụ nói. Giờ phút này, lòng dạ Trần phụ lại hung hăng co rút, hít vào một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy đầu đều có chút váng vất.
Thì ra là thế, khó trách... Thế lực Tiên Vương? Thiên Biến tiên môn có địa vị ngang bằng với Đông Thánh tiên môn, trải khắp sáu châu nơi, có nhân vật cường đại cấp bậc tiên đế, đứng đầu Vân Châu thành.
Phụ thân của Vạn kiếm sinh và phụ thân của Hoắc Nham đều đã sợ đến sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy rất khẽ. Bọn họ vừa đắc tội với đối phương, nhân vật mà Tiên Vương cường giả tự mình đến đây bái kiến. Bọn họ đương nhiên hiểu rõ này có ý nghĩa như thế nào. Tức là chỉ cần một câu nói của đối phương liền có thể khiến cho cả gia tộc bọn họ tan thành mây khói, trực tiếp biến mất khỏi Vân Châu thành.
Tuy những người này xưng là danh môn vọng tộc, nhưng ở Vân Châu thành, chỉ cần hơi chút đắc tội với một nhân vật cấp bậc Tiên Vương thôi là cũng có thể bị tiêu diệt trong nháy mắt. Bởi vậy bình thường bọn họ hành sự vẫn rất cẩn thận. Chỉ có điều hiện tại, dù sao thì bọn họ cũng không nghĩ tới, đệ tử của một thế lực tàn tạ lại khiến cho Tiên Vương trực tiếp tới bái phỏng.
Về phần Hoắc Nham và Trần Tuyết, hai người bọn hắn lúc này đã há hốc mồm, thậm chí hoài nghi bản thân mình nhìn nhầm. Tiên Vương cường giả thật sự đã tới sao?
Đừng nói là bọn họ, đến cả Trần Di thê tử của Lâm Soái lúc này cũng ngưng đôi mắt xinh đẹp mà nhìn về phía đó.
Tất cả mọi người đều chấn động đứng dậy, sau đó lẳng lặng đứng ở đó nhìn về phía trước. Tiên Vương cường giả đứng ở trước mặt Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên vậy mà vẫn ngồi, hắn hình như cũng không có dự định đứng lên.
- Phương tiền bối khách khí rồi, mời ngồi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười. Dựa vào thân phận địa vị bây giờ của hắn, ngược lại cũng không cần quan tâm đến một vị Tiên Vương tầm thường. Tuy nhiên, dù sao thì vị Tiên vương cường giả này cũng tự mình trước tới bái phỏng, mặc dù khả năng là có ý đồ khác, nhưng hắn vẫn nên có sự khách sáo cơ bản. Dù vậy, hắn cũng không quá khách khí, thí dụ như việc đứng dậy nghênh đón.
Hắn biết mình không cần đứng lên, đối phương dùng phòng thái Tiên Vương tới bái phỏng trước thì hẳn là đã biết thân phận của hắn, như vậy hắn chính là đại biểu cho Thiên Biến tiên môn, một nhân vật được bên ngoài cho rằng là đệ tử của Thiên Biến Đế Quân cần phải đứng dậy bái kiến Tiên Vương thông thường tại Vân Châu thành này sao?
Thấy Tần Vấn Thiên vẫn đạm nhiên ngồi đó, Phương Mục cũng không lộ ra nửa điểm kinh ngạc khác thường, thật sự ngồi ở vị trí đối diện Tần Vấn Thiên, khiến cho mọi người càng thêm kinh hãi run sợ.
Gặp Tiên Vương không đứng dậy chào. Người này rốt cuộc là ai!
Trần phụ lúc này không có cách nào bình tĩnh nổi. Nhân vật Tiên Vương ngồi ở vị trí cuối cùng của yến tiệc? Thể mà nghe được à?
- Tiền bối.
Trần phụ đi lên phía trước, rất cung kính đứng đó, mở miệng nói:
- Vẫn mong tiền bối di chuyển ngồi lên vị trí phía trên kia.
- Hôm nay Tần thiếu ở đây, ta chỉ là tới bái phỏng bồi khách thôi. Tần thiếu ngồi đâu thì ta ngồi đó.
Phương Mục thản nhiên cười nói. Hắn thân là cường giả Tiên Vương, cũng chẳng cần tận lực nịnh hót Tần Vấn Thiên làm gì. Tuy vậy hắn vẫn nói ra những lời cực kỳ hoa mỹ, nguyên nhân cũng chẳng có gì khác, là bởi vì Tần Vấn Thiên được bên ngoài đồn đại chính là đệ tử mà Thiên Biến Đế Quân rất coi trọng, thậm chí vì hắn mà khai chiến với Đông Thánh tiên môn. Đông Thánh tiên môn dù có muốn bắt giết hắn thì cũng không có cách nào làm được.
Người như vậy, bất luận tương lai của hắn có huy hoàng đến đâu, Phương gia hắn đây nếu ở vân châu thành này kết thân được với đệ tử của đế quân, có thể nói là trăm lợi không một hại đối với Phương gia. Nếu có thể xây dựng một chút quan hệ, tương lai nếu như Phương gia có biến cố, có tầng quan hệ với đệ tử của đế quân, ở Vân Châu thành này lại có ai dám động đến Phương gia?
Nếu không phải vì thế, nhân vật Tiên Vương như hắn đây sao có thể tự mình đến bái phỏng.
Trần phụ càng thêm run sợ, ánh mắt phức tạp nhìn Tần Vấn Thiên, đáy mắt toát lên vẻ hối hận sâu sắc, hạ thấp thân mình mà nói:
- Trần mỗ không biết thân phận của Tần thiếu. Lúc trước người của Trần gia có gì đắc tội, mong rằng Tần thiếu đừng trách, cũng xin dời bước lên ghế trên ngồi.
- Lúc trước ai đó nói chúng ta thân phận ti tiện, liền xếp cho ngồi ở chỗ này. Ta cũng không biết hắn là người nào, sinh tại thế lực đế vương đến đâu, chỉ có điều nếu đã an bài cho ta ngồi ở đây, vậy thì ta sẽ yên tĩnh ngồi đợi ở chỗ này. Dù sao hôm nay ta tới chỉ là muốn chúc phúc cho sư huynh của ta, cũng không có ý quấy rối. Trần gia chủ cứ thu xếp đại hôn của sư huynh ta đi thôi, không cần chú ý đến ta đâu.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, hoàn toàn không có chút ý tứ hung hăng nào cả, giống như lời hắn nói vậy, hôm nay hắn là tới tham gia hôn lễ, không phải tới gây chuyện.
Tuy nhiên lúc này, tất cả mọi người đang đứng đó nhìn hắn cũng đều không dám ngồi xuống. Trần phụ càng thêm lo lắng không yên, hắn quay đầu lại nhìn về phía Hoắc Nham, quát mắng nói:
- Hoắc Nham, còn chưa lăn qua đây.
- Mau qua đó.
Phụ thân của Hoắc Nham lúc này cũng không tính toán gì với thái độ của Trần phụ, hắn nào dám cơ chứ. Một người có thể khiến cho Tiên Vương cường giả tự mình tới đón tiếp, Hoắc gia hắn sao mà đắc tội nổi đây. Không chỉ có là hắn, phụ thân của Vạn Kiếm Sinh cũng nơm nớp lo sợ lôi kéo con trai của mình là Vạn Kiếm Sinh đi về phía Tần Vấn Thiên.
- Khuyển tử vô lễ, Hoắc mỗ có mắt như mù, đặc biệt hướng Tần thiếu thỉnh tội.
Phụ thân của Hoắc Nham khom người nói. Không thể không nói nang lực gió chiều nào xoay chiều đó của bọn họ, thái độ biến hóa này quả thực khiến cho người ta thán phục. Hoắc Nham hiển nhiên không có ngộ tính như phụ thân của hắn, vẫn còn đang giùng giằng.
- Còn không mau bồi tội với Tần thiếu.
Phụ thân của Hoắc Nham quát mắng nói.
Hoắc Nham vẫn không chịu nói, hình như cực kỳ thống khổ, trong lòng đang giãy dụa không thôi.
- Không dám.
Tần Vấn Thiên thấy thần sắc của Hoắc Nham, trong lòng thầm cười lạnh, nhàn nhạt mở miệng:
- Lúc trước tỷ tỷ của ta cũng đã từng nói qua, Tiên Vương cũng không cuồng ngạo được bằng hắn. Lời xin lỗi của hắn sao mà ta đảm đương cho được. Ta cũng từng nói qua, hắn dựa vào thân phận là người của Hoắc gia mà bất kính như thế, quấy rối tại hôn lễ của sư huynh ta. Như vậy hôm nào rảnh rỗi ta sẽ tới Hoắc gia thăm hỏi, nhìn coi Hoắc gia tại Vân Châu thành đến tột cùng là thần thánh phương nào.
Sắc mặt hai người phụ tử Hoắc Nham trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy, nhất là phụ thân của Hoắc Nham. Lời nói ấy rơi vào trong tai hắn không thể nghi ngờ chính là sấm sét giữa trời quang. Dựa vào thân phận của Tần Vấn Thiên, hắn tới thăm hỏi Hoắc gia, cục diện như vậy sẽ như thế nào đây?
- Hoắc gia thực là vinh quang quá, có thể khiến cho Tần thiếu tới thăm hỏi. Các ngươi còn không biết thân phận của Tần thiếu sao. Tần thiếu năm đó đã đoạt được hạng nhất tại tiên yến trăm năm tổ chức một lần ở Đông Thánh tiên môn, Đông Thánh tiên đế còn muốn thu hắn làm đệ tử. Thế mà lại bị cự tuyệt đấy. Thiên Biến Đế Quân nhận Tần thiếu làm đệ tử, sau đó mới mở ra Thiên Biến tiên môn, bên ngoài đều đồn rằng Tần thiếu chính là đệ tử cưng của Thiên Biến Đế Quân đó.
Tiên Vương Phương Mục cười nói.
- Phụp
Phụ thân của Hoắc Nham trực tiếp quỳ trên mặt đất, hai chân đều đang run rẩy. Đệ tử cưng của Thiên Biến Đế Quân... Lời ấy không nghi ngờ gì chính là ngũ lôi đánh xuống đầu hắn. Con hắn vậy mà lại làm nhục đệ tử của Thiên Biến Đế Quân, quả thực... Trời ạ, đây quả thực không có cách nào tưởng tượng được.
- Quỳ xuống.
Phụ thân của Hoắc Nham quay sang hắn quát lớn. Phụp một tiếng, Hoắc Nham cũng quỳ xuống, vẻ kiêu ngạo bị trực tiếp đánh cho nát bấy. Lúc này đây trong đầu hắn rất loạn, hắn không ngờ lại ỷ thế trước mặt một vị đệ tử của đế quân. Hắn chẳng qua là con cháu của một vọng tộc, nhưng thứ gọi là Tiên Thai vọng tộc, ở trước mặt Thiên Biến tiên khống chế thế lực sáu châu, quả thực chỉ là một con kiến hôi.
Phụ thân của Vạn Kiếm Sinh cùng Vạn Kiếm Sinh đều đã khiếp sợ đến mức tự mình quỳ xuống, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Trần phụ lúc này cũng ngây người, Thiên Biến tiên môn... Lâm Soái nói Tần Vấn Thiên đến từ Thiên Biến tiên môn, cũng không có nói hắn là đệ tử của Thiên Biến Đế Quân.
Sư đệ của con rể hắn là đệ tử của Thiên Biến Đế Quân, tới nhà hắn tham dự hôn lễ của nữ nhi hắn, vậy mà lại bị vũ nhục, phải ngồi ở vị trí cuối cùng. Này, này... Trần phụ đều đã muốn ngất đi rồi.
Còn có những nha hoàn vừa nãy còn châm chọc đám người Tần Vấn Thiên cũng đều khiếp sợ đến mức toàn thân run rẩy, không dám ngẩng đầu lên nhìn Tần Vấn Thiên.
- Tần thiếu thứ tội.
Trần phụ cúi đầu thấp đến không thể thấp hơn, ngay cả Trần Di cũng đều khiếp sợ tới mức ngây người. Nàng nhìn Lâm Soái, căn bản không dám tưởng tượng Lâm Soái lại có một vị sư đệ như vậy.
- Tiểu Di, không phải là ta có ý định giấu diếm nàng. Tần sư đệ hồi trước vẫn luôn ở thế giới căn bản, sau này sư đệ có thể đi tới ngày hôm nay cũng đều là do dựa vào thiên phú của chính hắn. Sư môn đã được hắn che chở chiếu cố, ta cũng không muốn rêu rao danh tính sư đệ ra ngoài.
Lâm Soái quay sang Trần Di, truyền âm nói. Trần Di chậm rãi gật đầu, hồi thần lại. Nàng đi về phía trước, quay sang Tần Vấn Thiên nói:
- Tần thiếu, phụ thân ta nếu như có chỗ nào chưa được chu đáo, mong rằng đừng trách.
- Tẩu tử sao lại nói như vậy.
Tần Vấn Thiên vội vàng đứng dậy, những người này hắn có thể không để ý đến, nhưng Trần Di đi tới, hắn đương nhiên phải đứng lên.
- Lâm Soái sư huynh năm đó đối với sư đệ ta đây đặc biệt sủng ái, như là huynh trưởng trong nhà. Thê tử của sư huynh cũng chính là người thân của ta, tẩu tử cứ trực tiếp kêu ta Vấn Thiên là tốt rồi.
Giọng điệu Tần Vấn Thiên ôn hòa, khiến cho ánh mắt mọi người nhìn Trần Di đều khác đi. Tẩu tử của đệ tử cưng của Thiên Biến Đế Quân, đây không phải là một địa vị tầm thường đâu.
Trần phụ tim đập nhan tới lợi hại, sau này Trần gia phải dựa vào Tiểu Di và Lâm Soái rồi. Sau này hắn nhất định sẽ dùng hết tất cả để bù đắp cho sai lầm mắc phải hôm nay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận