Thái Cổ Thần Vương

Tam công chúa và Ma Tướng thứ nhất

Tần Vấn Thiên nhìn dáng vẻ tươi cười nghiền ngẫm của Cúc Vũ không khỏi lên tiếng:
- Tam công chúa tìm ta không biết là có chuyện gì?
- Ta đây sao biết được, có lẽ là phải lòng ngươi đi.
Cúc Vũ toát lên ý cười thú vị, khiến Tần Vấn Thiên trừng mắt liếc nàng.
- Trước kia ta chính là Ma Tướng đứng hàng cuối cùng, không có cơ hội tiếp xúc đến trung ương Ma Cung. Tam công chúa thân là nữ tử của Ma Vương, thân phận Ma Tướng đương nhiên không thể so sánh được với nàng. Chỉ có điều, trong Hắc Thạch Ma Tông, ngoài Ma Vương cùng với Ma Quân ra, thì ngoại sự đều do Ma Tướng phụ trách. Ma Tướng đứng hàng cuối cùng có lẽ người trong Ma Cung này cũng sẽ không để ý, nhưng hiển nhiên trung ương Ma Cung cũng sẽ lưu ý đến mấy Ma Tướng đứng hàng đầu tiên.
- Mà ngươi lại vừa đánh chết Tông Diễm, thay thế hắn chưa được bao lâu. Ta ngược lại không tin người của trung ương Ma Cung lại không hiếu kỳ.
Cúc Vũ chậm rãi nói:
- Ta chưa từng thấy qua Tam công chúa, không thể đánh giá nàng. Nhưng nếu nàng đã muốn gặp ngươi, đối với ngươi mà nói chính là một cơ hội, hiện tại cứ tới đó đi.
- Cơ hội gì?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Không phải ngươi muốn tìm người ấy sao? Tuy đã lợi dụng lực lượng của Ma Cung chúng ta và Lục Tuyết Giai, nhưng nếu như ngươi muốn có thể được cả Ma Tông dốc sức tương trợ, thì vẫn cần phải nhờ trung ương Ma Cung mới được.
Cúc Vũ nói.
- Cũng có lý. Ngươi đi cùng với ta nhé.
Tần Vấn Thiên nhìn ra phía ngoài nói.
- Tam công chúa nói muốn gặp ngươi, cũng không nói gặp ta. Ta đưa ngươi đến trước cửa vào trung ương Ma Cung, ngươi cứ tự đi vào thôi. Không có mệnh lệnh, ta đương nhiên là không vào được.
Cúc Vũ tự mình biết mình, hồi còn là Ma Tướng cũng không thể bước vào tòa Ma Cung này, nay thân phận chỉ là Ma Tướng hộ pháp, đương nhiên cũng không vào được.
- Được.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hai người ngự không bay tới Ma Cung, bay về phía trung ương Ma Cung.
- Tùy tùng thân cận của Ma Vương sao lại thay công chúa đến đây truyền lời?
Giữa đường, Tần Vấn Thiên hỏi.
- Mặc dù tùy tùng thân cận của Ma Vương có cơ hội nhìn thấy Ma Vương, nhưng dựa vào sự cường đại và thân phận của Ma Vương, hắn còn cần tùy tùng thân cận một mực bồi bên người sao? Tùy tùng thân cận bất quá cũng chỉ là một loại thân phận có thể ở trong trung ương Ma Cung, bọn hắn kết giao với vương tử và công chúa cũng là chuyện thường tình.
Cúc Vũ nói xong, hai người một đường đi về phía trước, tiến vào khu vực cửa vào uy nghiêm của trung ương Ma Cung.
- Ma Tướng thứ ba đại nhân Tần Vấn Thiên, theo lệnh của Tam công chúa, tiến đến gặp mặt, làm phiền ngươi dẫn đường.
Cúc Vũ đi ra phía trước, nói với thị vệ.
Một gã thị trong đó vệ liếc nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Ma Tướng đại nhân đi theo ta.
Tần Vấn Thiên tiến lên phía trước, Cúc Vũ gật đầu với hắn, sau đó Tần Vấn Thiên liền đi theo thị vệ tiến vào Ma Tông.
Trên đường, sau khi trải qua mấy lần thay đổi người dẫn đường, Tần Vấn Thiên rốt cục đi vào phủ đệ của Ma Vương Tam công chúa.
Phủ đệ của Tam công chúa và phủ đệ của Ma Tướng có phong cách hoàn toàn khác biệt, toát lên một vẻ đẹp tú lệ, ngược lại có chút tương tự với tiên cảnh phủ đệ ở Tiên Vực. Cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu các, tất cả đều bị toát ra linh khí.
Tần Vấn Thiên đi theo tùy tùng Vệ Tiền của phủ đệ công chúa, sau đó hắn nhìn thấy phía trước có vài người đang ngồi ở bên hồ uống trà nói chuyện phiếm.
Tất cả những người ngồi ở đó đều có khí độ bất phàm, Tần Vấn Thiên thậm chí nhìn thấy Ma Tướng thứ nhất và Ma Tướng thứ hai, ngoài ra, hình như còn có cả Ma Tướng thứ tư.
Hiển nhiên, lần này Tam công chúa không phải chỉ mời một mình hắn. Chỉ có điều các Ma Tướng Tam công chúa đều đã từng gặp qua, lần này chủ yếu là muốn nhìn xem Tần Vấn Thiên như thế nào.
Trừ ba vị Ma Tướng ra còn có vài thanh niên cường giả. Phong thái của bọn hắn cũng không thua kém gì so với Ma Tướng, vị tùy tùng thân cận của Ma Vương lúc trước hắn thấy cũng có mặt.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía nữ tử đang ngồi ở vị trí đầu não trên cùng. Tuy nàng là công chúa Ma Tông nhưng lại khoác lên một thân bạch y phiêu nhiên động lòng người, mặc dù đang ngồi nhưng vẫn ẩn ẩn có thể thấy được đôi chân hết sức thon dài cùng tư thái ôn nhu. Nếu như nàng đứng dậy, hẳn sẽ là một vị mỹ nhân dáng người tuyệt hảo.
Tướng mạo của nàng có vài phần xinh đẹp tú lệ, nhưng ngoài ra cũng có một cỗ khí thế uy nghiêm của cường giả Ma Tông, khiến cho người cảm nhận được một tia xa cách.
Tần Vấn Thiên đã đến, những người kia hiển nhiên đều đã biết rõ, bất quá ánh mắt của bọn hắn không di động, vẫn cứ chuyện trò vui vẻ như trước. Chỉ có tùy tùng thân cận của Ma Vương lần trước hắn gặp thì lại lạnh lùng liếc nhìn qua chỗ Tần Vấn Thiên, trong ánh nhìn hàm chứa ý tứ châm chọc nhàn nhạt. Lúc trước là hắn đích thân đến mời, vậy mà Tần Vấn Thiên lại tỏ vẻ với hắn, hôm nay hắn ngược lại muốn nhìn xem Tần Vấn Thiên sẽ làm như thế nào.
- Xin hỏi, ai là công chúa?
Tần Vấn Thiên biết rõ còn cố hỏi. Một vị Ma Tông công chúa chẳng đáng để hắn một mực chờ đợi.
- Làm càn.
Tùy tùng thân cận kia quát lớn một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:
- Không thấy công chúa đang cùng chư quân trò chuyện sao, ngươi cứ đứng đó chờ tiếp kiến là được.
- Tần mỗ trong người còn có chuyện, nếu như công chúa bận rộn, vậy Tần Vấn Thiên ngày khác lại tới bái phỏng.
Tần Vấn Thiên cũng không tức giận, thanh âm bình tĩnh, nói rồi liền quay người rời đi, khiến cho ánh mắt của tùy tùng thận cận Ma Vương ngưng lại.
- Lớn mật.
Một tiếng quát lạnh lẽo truyền đến. Bước chân của Tần Vấn Thiên dừng lại, Ma Tướng thứ tư Bàng Hoàng lạnh nhạt nói:
- Công chúa điện hạ mời ngươi đến đây, thật không ngờ lại dám vô lễ.
- Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi chỉ là Ma Tướng thứ tư mà thôi, tốt nhất là nên nói chuyện với Ma Tướng thứ ba khách khí một chút.
Tần Vấn Thiên đưa lưng về phía Bàng Hoàng mở miệng nói:
- Nếu không, ta cũng không ngại đến thăm Ma Cung của ngươi một lần.
Vẻ mặt của Bàng Hoàng cứng đờ, kì thực ngày thường hắn cũng khó gặp được Tam công chúa, hôm nay là cơ hội khó được, tự nhiên muốn biểu hiện một phen, bởi vậy mới mở miệng quát lớn. Không nghĩ tới ngôn từ của Tần Vấn Thiên lại sắc bén như thế, không chút khách khí.
Hắn thân là Ma Tướng thứ tư, hiển nhiên thực lực không bằng Tông Diễm, mà người trước mắt lại có thể tru sát Tông Diễm.
- Đủ hung hăng.
Ma Tướng thứ hai Huyết Thủ đồ tể cười nói.
Đôi mắt xinh đẹp của Tam công chúa nâng lên, lúc này mới nhìn về phía Tần Vấn Thiên, cười nhẹ nói:
- Tần Ma Tướng không cần tức giận, là ta mời ngươi đến, lại đây ngồi đi.
Lúc này Tần Vấn Thiên mới quay người, chỉ thấy trong đôi mắt đẹp dịu dàng của Tam công chúa lộ ra một tia dị sắc. Trong Hắc Thạch Ma Tông, Tần Vấn Thiên chỉ gặp qua vài vị nữ tử, trong đó mỹ mạo và khí chất của Lục Tuyết Giai là phi phàm nhất. Nhưng nếu đơn thuần luận về mỹ mạo mà nói, vị Tam công chúa này càng xuất chúng hơn Lục Tuyết Giai. Hơn nữa nàng không chỉ đơn thuần băng hàn mà còn có khí chất cao quý lãnh ngạo.
- Đa tạ công chúa.
Tần Vấn Thiên chào, tiến về phía trước. Chỉ thấy Tam công chúa chỉ vào một chỗ còn trống bên người, nói với Tần Vấn Thiên:
- Tần Ma Tướng ngồi ở đây đi.
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra một tia quang mang sắc bén. Ngồi ở bên cạnh công chúa?
Tần Vấn Thiên cảm nhận được ánh mắt của mọi người, lông mày hắn nhướn lên. Đãi ngộ như vậy thực không phải là chuyện gì tốt.
- Ta cùng với chư vị ở đây đều đã quen biết từ lâu, lần này chủ yếu là muốn gặp Tần Ma Tướng một lần, chư vị chắc hẳn sẽ không để tâm chứ?
Tam công chúa nhìn về phía mọi người mỉm cười, trong đôi mắt xinh đẹp còn mang theo một tia uy nghiêm.
Tam công chúa thân phận cao quý, mặc dù trong lòng người ở đây khó chịu cũng sẽ không có gì dị nghị. Huống chi công chúa đã nói như vậy, bọn hắn chỉ có thể hừ lạnh trong lòng, nhìn Tần Vấn Thiên ngồi xuống bên cạnh công chúa.
- Ta nghe nói Tần Vấn Thiên chính là võ tu ở Tiên Vực, là thực sao?
Tam công chúa cầm lấy ấm trà, tự mình châm trà cho Tần Vấn Thiên.
- Hồi công chúa, Tần mỗ xác thực đến từ Tiên Vực.
Tần Vấn Thiên vội tiếp lấy chén trà công chúa đưa qua, nhìn đôi mỹ mâu của Tam công chúa trước mắt, trong ánh mắt của hắn đột nhiên toát lên sắc thái sáng ngời, giống như muốn xem thấu tâm tư của vị Tam công chúa này.
Con mắt chân ngã có thể khám phá tất cả mọi thứ vô hình, song Tần Vấn Thiên không nhìn thấy ác ý trong đôi mắt đẹp dịu dàng kia. Xem ra vị công chúa này là thuần túy có chút hiếu kỳ với hắn, hơn nữa, còn cố ý cho hắn một vài nan đề.
- Tiên Vực và Vạn Ma đảo có gì khác nhau?
- Cơ bản là giống nhau.
Tần Vấn Thiên nói.
- Tu hành thì sao?
Công chúa lại hỏi.
- Ma công càng cường thế bá đạo, ta cũng đã xem qua công pháp ma tu ở Ma Tướng phủ, tu hành khó hơn võ tu ở Tiên Vực, nhưng nếu như tu tới cảnh giới cao, uy lực sẽ càng cuồng bạo hơn.
- Nếu Tần Vấn Thiên ngươi cải tu ma đạo, vậy có khó khăn hay không?
- Sẽ không, Tần mỗ tự đánh giá mình có nền tảng vững chắc, mặc dù ma công bá đạo nhưng sẽ không ảnh hưởng.
Tần Vấn Thiên tự tin nói.
- Ngươi nói ma công càng bá đạo hơn, nhưng Tông Diễm hắn là Ma Đài đỉnh phong, vậy mà ngươi chỉ dùng cảnh giới thất trọng sao có thể tru sát hắn?
Công chúa cười cười nhìn Tần Vấn Thiên. Đây mới là nguyên nhân khiến nàng hiếu kỳ với Tần Vấn Thiên. Một vị võ tu đến từ Tiên Vực, cường thế vượt hai đại cảnh giới tru sát Tông Diễm.
Như vậy, tại Tiên Vực, Tần Vấn Thiên tuyệt đối thuộc về lớp thiên kiêu chi tử. Hơn nữa lần trước khi tùy tùng thân cận đến truyền lời cùng biểu hiện vừa rồi của Tần Vấn Thiên đều chứng minh tự tin và khí thế của người này. Hắn ngồi ở bên cạnh nàng, mặc dù nhìn như khách khí, nhưng trong đôi mắt lại không có nửa điểm kính sợ và khẩn trương bối rối.
Ánh mắt ấy giống như là đang nhìn một vị nữ tử bình thường, thậm chí còn khiến cho nàng cảm thấy có chút kinh hãi. Trước đôi mắt của Tần Vấn Thiên, nàng dường như bị nhìn thấu. Nàng chưa từng sinh ra cảm giác như vậy trước mặt bất cứ người cùng thế hệ nào, như thể bị người lột sạch quan sát.
- Cảnh giới Ma Tướng cũng tương tự, có mạnh có yếu, tu hành chủ yếu vẫn là dựa vào chính mình, ai có thể nói tu ma thì sẽ mạnh hơn.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói ra.
- Ý ngươi là ngươi rất mạnh.
Lúc này, một giọng nói băng lãnh sắc bén vang lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ma Tướng thứ nhất đang ngồi ở một bên dưới công chúa giương mắt nhìn lên. Đôi mắt sắc bén đâm thủng tất cả nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ngay lập tức mọi người đều lộ ra vẻ mặt thú vị. Bọn hắn hiểu rõ, lần này Tần Vấn Thiên đã triệt để đắc tội với Ma Tướng thứ nhất rồi.
Bên ngoài có rất nhiều Ma Tướng đứng hàng sau không biết, nhưng những người ở đây có ai lại không có vài phần vọng tưởng với công chúa cơ chứ. Mà Ma Tướng thứ nhất lại đang một mực theo đuổi Tam công chúa.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy ánh mắt của Ma Tướng thứ nhất, lại liếc nhìn sang công chúa, lập tức minh bạch chuyện này.
Tuy nhiên, vậy thì như thế nào, hắn cần nhìn sắc mặt của Ma Tướng thứ nhất sao?
- Mạnh cùng yếu, chỉ có người khác bình phẩm, không phải dựa vào mình nói là được.
Tần Vấn Thiên trả lời.
- Nếu như ta muốn giết Tông Diễm, hắn sớm đã chết, chỉ là lưu lại lực lượng cho Ma Tông mà thôi.
Ma Tướng thứ nhất lạnh nhạt nói.
- Ta tin.
Tần Vấn Thiên cười cười, vậy thì tính cái gì? Cái đó có quan hệ với hắn à.
- Ta muốn giết bất luận Ma Tướng nào chắc hẳn cũng sẽ không khó khăn lắm.
Ma Tướng thứ nhất lại nói.
Tần Vấn Thiên cũng là một trong những Ma Tướng.
Tần Vấn Thiên nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Trước kia thì ta không biết, nhưng hiện tại e là không chắc.
Trong không khí tràn ngập một cỗ khí tức sắc bén, hình như có vẻ hơi áp lực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận