Thái Cổ Thần Vương

Hắc Giao Ma Vương

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đương nhiên, tuy Tần Vấn Thiên có cảm giác Hắc Thạch Ma Vương có âm mưu với hắn, hắn lại vẫn tin tưởng lời của Hắc Thạch Ma Vương.
Thế lực tại Tiên Vực cũng phân chia giống như vậy. Ngày xưa tất cả mười ba châu thành trì vô tận tại đông thánh đều do Đông Thánh Tiên môn quản, Ma Vực Sa Đọa tại Vạn Ma đảo cũng đồng dạng, kẻ thống trị tối cao rất nhiều ma đảo chính là Sa Đọa Ma Đế.
Ma Đế tương đương với Tiên Đế, cường giả Ma Đế, mới là cường giả đỉnh cấp của Vạn Ma đảo.
Lúc trước Vũ Đế đặt chiến trường ở Vạn Ma đảo, như vậy trận chiến này đã không chỉ đơn giản là song phương trực tiếp chém giết mà dường như càng liên lụy tới nhiều thế lực hơn.
- Ma Vương đi Ma Vực Sa Đọa làm chuyện gì?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ngàn Vạn Ma đảo đều do Ma Đế chưởng quản, mặc dù các đảo chủ chúng ta thống ngự các đảo nhưng trên thực tế là đang giúp Ma Đế thống ngự mà thôi. Đi Sa Đọa ma đảo đương nhiên là để bái phỏng Ma Đế đại nhân. Không chỉ có Hắc Thạch ma đảo mà tất cả các Ma Vương của ngàn Vạn Ma đảo cũng đều sẽ cùng nhau tới bái kiến Ma Đế đại nhân.
Ma Vương nhàn nhạt nói.
- Như là hành hương sao.
Tần Vấn Thiên thì thầm khẽ nói.
- Có thể nói là như vậy. Sa Đọa Ma Đế chính là vị vua chí cao vô thượng của Ma Vực Sa Đọa. Nếu như ngươi có được sự ưu ái của hắn, chuyện ngươi muốn tìm người hẳn là sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Hắc Thạch Ma Vương nói, khiến cho đôi mắt của Tần Vấn Thiên sáng lên, liếc nhìn sang ma nữ bên cạnh. Nếu là như vậy…
- Tê...
Lúc này Tần Vấn Thiên chợt cảm thấy bên hông đau xót, sau đó hắn liền thấy ma nữ cười mỉm nhìn qua hắn, ôn nhu nói:
- Nếu như Vấn Thiên được Ma Đế ưu ái, có phải sẽ không vứt bỏ ta hay không.
- Ân?
Ánh mắt Hắc Thạch Ma Vương rơi tới trên người Tần Vấn Thiên.
- Sao lại có thể!
Tần Vấn Thiên cười cười. Ma nữ này quá lợi hại đi, hắn vừa mới nghĩ gì đều đã bị nàng đoán trúng tâm tư.
- Vấn Thiên, ngươi thiên phú bất phàm, bổn vương ký thác kỳ vọng nơi ngươi, tu hành cho thật tốt vào. Tương lai tòa ma đảo này đều là của ngươi, mấy ngày nay ngươi cứ ở tạm tại phủ công chúa đi, có rảnh thì theo ta tâm sự, tạm thời đừng về Ma Tướng phủ bên kia.
Hắc Thạch Ma Vương nói.
- Ma Vương.
- Ân?
Lông mày Ma Vương lại nhướn lên. Tần Vấn Thiên lập tức đem lời muốn nói nuốt trở về, chỉ có thể nói:
- Được.
- Vấn Thiên, chúng ta đi thôi.
Ma nữ ôm cánh tay Tần Vấn Thiên vui sướng rời đi. Tần Vấn Thiên khóc không ra nước mắt, vừa thấy đau lại vừa thấy mừng.
Vì vậy, Tần Vấn Thiên bắt đầu trải nghiệm khoảng thời gian vài ngày thống khổ, bị giày vò đến không chịu nổi. Lời đồn thổi trong Ma Tông lại càng ngày càng thêm nghiêm trọng, thậm chí có tin tức nói là công chúa phát đã sinh gì gì đó với Tần Vấn Thiên, thậm chí còn đến bái kiến Ma Vương rồi cơ. Xem ra tên Tần Vấn Thiên này rất có thể sẽ là ứng cử viên tương lai cho ngôi vị Ma Vương.
- Ma Tướng thứ nhất quả nhiên lợi hại. Trong thời gian ngắn ngủi như thế, hắn không chỉ đánh bại Ma Tướng thứ nhất Huyền Đình danh xưng đại nhân vật bất khả chiến bại mà còn lấy được lòng công chúa xinh đẹp.
- Đây tính gì đâu, đến cả Ma Vương cũng đồng ý mới thật là lợi hại.
Người trong Ma Tông sùng bái Tần Vấn Thiên đến mức đầu rạp xuống đất luôn rồi.
Ngay cả đến Cúc Vũ cũng ở trong phủ đệ của Ma Tướng thứ nhất mà nguyền rủa Tần Vấn Thiên:
- Tên hỗn đản này thật vô sỉ xảo trá, tiến vào ở trong phủ công chúa luôn rồi mà vẫn còn phủ nhận. Thật vô sỉ, dám làm không dám chịu.
Sau khi Tề Đại nghe được về sự tích chói lọi của Tần Vấn Thiên liền cảm thán nói, Thánh chủ quả nhiên không phải người thường.
Tại phủ đệ của Lục Tuyết Giai, nàng đang đứng trên cầu thang nơi ngày trước nàng đã nhìn thấy Tần Vấn Thiên, hôm nay nhìn xuống làm gì còn thấy bóng người nào. Nghĩ đến đây, trong lòng nàng lại nổi lên phiền muộn.
Ngày trước Tần Vấn Thiên và Ma Tướng thứ nhất Huyền Đình đánh nhau, tao nhã vô cùng, là một kí ức khó có thể phai mờ.
Nhưng tên hộ pháp đã từng nhiều lần liếc mắt nhìn thân thể nàng bị nàng uy hiếp muốn móc xuống hai mắt nay đã càng chạy càng xa, dường như không còn ở cùng một cấp độ với nàng nữa.
Đây mới thật sự là nguyên nhân khiến cho Lục Tuyết Giai không thể nào quên được.
... ...
Hôm ấy, Tần Vấn Thiên đã phát hiện ra không hề đùa giỡn với ma nữ. Không khí trong Ma Tông cũng căng cứng lại, thậm chí ở trung ương Ma Tông còn phát ra rất nhiều khí tức cường hoành, khiến cho hắn cảm thấy dường như có đại sự gì chuẩn bị phát sinh.
Tuy nhiên hắn trốn ma nữ trốn đến không kịp, ma nữ không nói thì hắn cũng không hỏi. Thẳng đến một ngày nọ, một cỗ ma uy cường hoành rầm rộ tiến đến phía trên vòm trời, bao phủ lấy cả tòa Ma Tông mênh mông.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không, ánh mắt lóe lên. Chỉ thấy tại phía cung điện của Hắc Thạch Ma Vương ở nơi xa kia có một đám thân ảnh cường giả từ trên trời giáng xuống, bọn hắn cưỡi hắc ám giao long, uy nghiêm vô cùng, có vẻ là lai giả bất thiện.
Ma nữ cũng đi ra bên ngoài, ngẩng đầu nhìn hư không hừ lạnh một tiếng. Ánh mắt nàng dường như có chút không vui. Những kẻ này rốt cục đã đến.
- Ha ha ha, bạn già tới bái phỏng, Hắc Thạch ngươi không tới nghênh đón à.
Một giọng nói vang vọng trong không trung Ma Tông. Ngay lập tức trong Ma Tông nổi lên một vòi rồng ma đạo uy nghiêm đáng sợ, khiến cho rất nhiều người run sợ không thôi. Xem ra ma đầu lợi hại nào đó đã hàng lâm Hắc Thạch Ma Tông.
- Giao huynh đến đây thật là vẻ vang cho kẻ hèn này.
Chỉ thấy giọng nói của Hắc Thạch Ma Vương cuồn cuộn truyền ra, một cỗ lực lượng cường đại ngay lập tức nổi lên trong thiên địa, quy tắc vô tận khiến cho vòi rồng bình thường trở lại.
- Bá chủ của một tòa ma đảo khác, một tên súc sinh, một đám gia hỏa khiến cho người ta buồn nôn.
Ma nữ cau mày nhìn về những thân ảnh trong hư không, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét. Đây là lần đầu tiên Tần Vấn Thiên thấy ma nữ lộ ra nét mặt như vậy. Xem ra ma nữ này cũng có sự tình không đối phó được.
- Yêu?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Đúng vậy, một con ma giao, tự xưng là Hắc Giao Ma Vương, đến từ một tòa ma đảo bên cạnh. Từ khi bọn hắn thống trị, tòa ma đảo này quả thực vô cùng thê thảm. Ta đã từng tới đó một lần, buồn nôn muốn chết.
Ma nữ nói.
Chỉ thấy trên lưng Giao Long trong hư không, thân mình Hắc Giao Ma Vương khổng lồ, yêu khí nồng đậm. Bên cạnh hắn có một vị thanh niên đang đứng, trông cực kỳ yêu dị, cặp mắt tam giác bắn ra lãnh mang khiến cho người ta chỉ cần liếc nhìn đã cảm nhận được hắn hẳn là một kẻ tà ác.
Tuy nhiên Tần Vấn Thiên lại chú ý tới một người đứng phía sau thanh niên yêu dị đó. Người nọ cũng là một bộ dáng thanh niên yêu dị, ngay mi tâm có ấn ký vương giả như ẩn như hiện. Đó chính là kí hiệu của Bạch Hổ tộc.
Người này chính là Thiên Lam Đại Đế một phương, là một Bạch Hổ yêu tiên do Bạch Hổ tộc chọn lựa ra. Đôi tròng mắt của hắn phi thường đáng sợ, tu vi thuộc cảnh giới Tiên Thai đỉnh phong.
- Quả nhiên, những người đặt chân đến Vạn Ma đảo đều có suy nghĩ giống ta, trước tiên tiến nhập thế lực cường đại nhất ma đảo để tìm kiếm trợ lực cho bản thân lợi dụng.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ. Hôm nay hắn đã có địa vị nhất định tại Hắc Thạch Ma Tông, mà tên cường giả Bạch Hổ tộc này lại ở một tòa ma đảo khác, lăn đến bên người Hắc Giao Ma Vương.
Đúng vào lúc này, chỉ thấy phía trên hư không, ánh mắt của thanh niên yêu dị bên người Hắc Giao Ma Vương đang không ngừng quét qua Ma Tông phía dưới, cuối cùng ánh mắt của hắn trông về phía phủ công chúa nơi Tần Vấn Thiên đang ở. Tuy cách nhau một khoảng cách rất xa nhưng đôi mắt yêu dị của đối phương cứ một mực tập trung vào ma nữ.
- Ngọc Nhược, đã lâu không gặp, nàng vẫn là đẹp như vậy. Ta một lòng nhớ mong nàng, muốn nhanh chóng đón nàng về lại Hắc Giao ma đảo.
Yêu dị thanh niên tà mị cười nói, khiến cho ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe ra hào quang khác thường liếc nhìn ma nữ. Thì ra là có chuyện như vậy, vậy mà lại lấy mình ra làm lá chắn?
- Chúng ta thân lắm sao?
Ngọc Nhược chính là tên của ma nữ, nàng vốn tên là Nhan Ngọc Nhược.
- Ha ha, Ngọc Nhược, nàng vẫn vui tính như vậy.
Yêu dị thanh niên cao giọng nói ra, thanh âm cuồn cuộn. Bạch Hổ tộc thanh niên đứng phía sau hắn lại tập trung nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt hắn hiện lên một đạo hàn mang. Không nghĩ tới Tần Vấn Thiên, cừu nhân của Bạch Hổ tộc bọn hắn, lại đang ở trên tòa ma đảo này, thật là trùng hợp lắm thay.
- Hắc Thạch, ngươi không mời ta xuống dưới ngồi một chút sao?
Giọng nói của Hắc Giao Ma Vương cuồn cuộn tới, giống như Thiên Lôi giáng xuống.
- Chuẩn bị tiệc rượu.
Hắc Thạch Ma Vương cao giọng nói, cường giả trong hư không lúc này mới đáp xuống phía cung điện của Hắc Thạch Ma Vương.
Ma nữ Nhan Ngọc Nhược xoay người lại, ôn nhu cười cười với Tần Vấn Thiên, cười đến mức khiến cho Tần Vấn Thiên cảm giác thấy da đầu run lên. Nữ ma đầu này...
Cười mỉm mà đi đến bên người Tần Vấn Thiên, ma nữ ôm lấy cánh tay của hắn ôn nhu nói:
- Vấn Thiên, chúng ta đi dự tiệc thôi.
- Hôm nay ngươi liệu mà biểu hiện cho thật tốt vào, nếu như làm mất mặt phụ thân, hắn nhất định sẽ nổi giận.
Ma nữ một bên thân mật khăng khít, một bên lại truyền âm nói với Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên nghiến răng nghiến lợi, lần này thân thể của ma nữ lại càng dán sát vào hắn, hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được bộ vị mềm mại ấy, chỉ có thể không biết nói gì!
Lúc Ma nữ theo Tần Vấn Thiên đi vào trong Ma Cung của Hắc Thạch Ma Vương, tiệc rượu đã dọn xong, mọi người đều đã an vị. Trong chốc lát, Tần Vấn Thiên cảm giác được từng ánh mắt yêu dị rét lạnh rơi tới trên người hắn, thậm chí còn có một cỗ uy áp cường hoành áp bách mà đến.
- Cho ngươi một cơ hội, tự mình buông tay nàng ra.
Thanh niên yêu dị bên cạnh Hắc Thạch Ma Vương lạnh lùng nói với Tần Vấn Thiên.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, hắn nhìn cặp mắt yêu dị tự tin kia, lời nói rất là dứt khoát đó.
Trên thực tế, là ma nữ cứ ôm chặt lấy cánh tay hắn, hắn cũng không có động tác đáp lại rõ ràng. Tuy nhiên, khi liếc mắt nhìn thanh niên yêu dị cùng với cường giả Bạch Hổ tộc bên người đối phương, khóe miệng của hắn lại phác hoạ lên một vòng cung vui vẻ nhàn nhạt, vươn tay ra vờn quanh vòng eo nhỏ nhắn mê muội của ma nữ, để cho thân thể của nàng nương tựa vào mình, động tác mập mờ đến cực điểm.
Ma nữ phi thường phối hợp, ngọt ngào cười cười, liếc nhìn qua Tần Vấn Thiên. Thanh niên yêu dị kia nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, trầm mặc một lát, lập tức cười nói:
- Xem ra có kẻ không cần tay của mình nữa.
- Hắc Thạch, ngươi không biết con ta ưa thích Ngọc Nhược sao, ta còn dự định để Ngọc Nhược làm con dâu nữa. Ngươi là có ý gì đây?
Chỉ thấy Hắc Giao Ma Vương nhìn chằm chằm vào Hắc Thạch Ma Vương nói.
- Hắc Giao huynh, chuyện nam nữ chúng ta sao có thể ngăn cản, người trẻ tuổi hấp dẫn ưa thích lẫn nhau, các trưởng bối đương nhiên chỉ có thể thành toàn. Ma Tướng thứ nhất Tần Vấn Thiên dưới trướng của ta và Ngọc Nhược nha đầu này lưỡng tình tương duyệt, ta tự nhiên là thành toàn cho bọn hắn.
Hắc Thạch Ma Vương cao giọng nói.
Tần Vấn Thiên bị ma nữ tính toán, thân đã xác định sẽ phải làm là chắn rồi.
Tuy nhiên khi hắn thấy cường giả của Bạch Hổ tộc, trong lòng của hắn cũng đã minh bạch, lấy thân này làm lá chắn hắn cũng không oán giận gì.
- Chỉ là Ma Tướng dưới trướng của ngươi sao?
Hắc Giao Ma Vương lạnh nhạt nói:
- Đã như vậy thì nếu hắn chết, chắc hẳn Ngọc Nhược có thể gả cho con ta rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận