Thái Cổ Thần Vương

Vô phúc hưởng thụ mỹ nhân ân

Ma nữ dựa trên người Tần Vấn Thiên, truyền âm hỏi:
- Ngươi có quen biết Bạch Hổ kia hay không, sao ta lại có cảm giác các ngươi có cừu oán. Chẳng lẽ hắn cũng là một trong những người ngươi muốn tìm kiếm?
- Đúng vậy.
Tần Vấn Thiên cũng không phủ nhận. Trong con ngươi của ma nữ hiện lên một tia dị sắc, cười cười truyền âm nói:
- Ngươi tại Tiên Vực là người như nào vậy?
- Ngươi đoán xem?
Tần Vấn Thiên đưa ánh mắt nhìn mặt ma nữ.
- Ta lười đoán. Vô luận ở Tiên Vực ngươi có thân phận gì đi chăng nữa, đến Vạn Ma đảo rồi thì cũng như nhau cả thôi. Một khi đã rơi vào trong tay bổn công chúa, ngươi cũng đừng hòng đào thoát được.
Khóe miệng Ma nữ phác hoạ lên một đường cong, khiến cho Tần Vấn Thiên trở mình trợn mắt, ma nữ lại cười đến đắc ý.
Tiếng hô trên chiến trường ngày càng kịch liệt, dường như nương trong tiếng gầm gào lại có tiếng kêu rên thảm thiết. Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không, chỉ thấy Tề Đại giờ phút này đã chiếm được ưu thế tuyệt đối, lực lượng công phạt đáng sợ điên cuồng đánh tới trên người Bạch Hổ đại yêu khổng lồ.
- Cứu ta.
Bạch Hổ gầm lên một tiếng rống giận dữ, nhưng mà chẳng có ai ra tay. Đúng vào lúc này, trong đôi mắt của Bạch Hổ hiện lên một tia hàn quang cực kỳ kịch liệt, chỉ thấy hắn đột nhiên mở to miệng, phun ra một đạo khí tức khiến lòng người run sợ. Hơi thở do sát khí thuần túy nhất ngưng tụ mà sinh, hóa thành một chùm sáng, sát khí có thể tru diệt tất cả.
- Oanh.
Trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên bộc phát ra một đạo khí tức cực kỳ đáng sợ. Sau đó liền thấy một đạo kiếm quang hóa thân thành chim bằng xông thẳng vào vòm trời, như thể là một tia sét kinh thiên.
- Làm càn.
Hắc Giao Ma Vương lạnh lùng quát lớn một tiếng, đưa tay can thiệp.
- Hừ.
Hắc Thạch Ma Vương đồng dạng hừ lạnh, một cỗ lực lượng áp bách như núi từ trên trời giáng xuống, ngăn trở lực lượng của Hắc Giao Ma Vương.
Kiếm quang đã hạ, trực tiếp xuyên thủng đầu Bạch Hổ, mang theo một tia máu tươi. Thân thể Tề Đại nhanh chóng lùi lại, chùm sáng sát khí đáng sợ kia mất đi khống chế lập tức nổ tung, khí lưu hủy diệt khủng bố tàn sát bừa bãi, phá vỡ phòng ngự của Tề Đại, kéo ra một vệt máu trên người hắn.
Hắc Thạch Ma Vương vung tay lên, chỉ thấy một ma chưởng cực lớn xuất hiện, vắt ngang không trung, ngăn trở sát khí hủy diệt kia tàn sát bừa bãi, chấn vỡ nó.
Lập tức, bàn tay chộp về phía hư, đưa thân hình khổng lồ của Bạch Hổ chụp xuống.
- Hắc Thạch, ngươi là có ý gì?
Hắc Giao Ma Vương vẫn ngồi ở đó nhưng trên thân đã có một cỗ ma uy cực kỳ bá đạo hung mãnh bộc phát.
- Rút ra pháp bảo tới giết người cũng gọi là luận bàn chiến đấu sao? Thủ đoạn hèn hạ như thế mà cũng dám sử dụng tại Ma Tông của ta, cho rằng ta là không khí à.
Hắc Thạch Ma Vương lạnh lùng nói ra:
- Nếu như Hắc Giao Ma Vương không đỡ nổi thì xin cứ tùy tiện đi. Là ngươi đề nghị so tài, không phải ta.
- Ta không đỡ nổi?
Thần sắc của Hắc Giao Ma Vương cực kỳ băng hàn.
- Trận tiếp theo là hắn xuất chiến phải không?
Hắc Giao Ma Vương chỉ ngón tay về hướng Tần Vấn Thiên nói.
- Vậy còn phải xem bên ngươi là ai xuất chiến.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói.
- Con trai ta.
- Đánh nhau khó tránh khỏi thương vong, Ma Vương cần phải thận trọng đó, các ngươi đã thua hai trận rồi.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi thật là cuồng vọng.
Giọng nói của Hắc Giao Ma Vương lạnh như băng:
- Lăn ra đây.
- Không vội.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói một tiếng, quay sang nói với Hắc Thạch Ma Vương:
- Bạch Hổ này mà đem nướng ăn thì hương vị chỉ có thể là cực kỳ ngon, hơn nữa còn là thứ đại bổ. Ma Vương không ngại nướng thịt Bạch Hổ để trợ hứng chứ.
- Được.
Hắc Thạch Ma Vương nhàn nhạt nói, chỉ thấy bàn tay hắn run lên, ngay lập tức một cỗ lửa ma đáng sợ rơi tới trên thân thể Bạch Hổ khổng lồ đang nằm bên cạnh, lập tức thiêu đốt. Khi ngọn lửa đã được khống chế, thịt Bạch Hổ dần dần bị nướng chín.
- Hắc Giao huynh có muốn tới nếm thử hay không? Đây chính là thịt của thánh thú đó.
Hắc Thạch Ma Vương hạ lệnh chia thịt ra ăn, còn Hắc Giao Ma Vương bên này lại mang sắc mặt tái nhợt. Bạch Hổ này chính là người hắn mang đến, sau khi chiến bại lại bị nướng tươi sống trước mặt hắn. Đây quả thực là không có lí lẽ.
Tuy hắn không thèm để ý đến sống chết của Bạch Hổ kia nhưng đây chính là một sự sỉ nhục đối với hắn.
- Không cần, các ngươi cứ hưởng thụ.
Hắc Giao Ma Vương hừ lạnh nói:
- Hắc Thạch huynh, ngươi bây giờ đúng là càng ngày càng không coi ai ra gì, cẩn thận về sau hối hận.
- Ha ha, này không phải đều là do học tập Hắc Giao huynh hay sao.
Hắc Thạch Ma Vương cười lớn nói. Hắc Giao Ma Vương thường xuyên đến ma đạo của bọn hắn quấy rối một hồi, càng ngày càng làm càn, thậm chí còn nói nữ nhi của hắn nằm trong tầm ngắm của nhi tử đối phương, làm gì có chuyện như vậy được.
Lần này, ba trận hắn đã thắng được hai, cũng coi như là hung hăng thổ ra được một ngụm ác khí.
Thịt Bạch Hổ được bày lên tiệc rượu, mọi người thụ dụng liền lập tức cảm thấy toàn thân thoải mái vô cùng. Nhan Ngọc Nhược lấy một khối thịt Bạch Hổ, không phải để mình ăn mà lại đưa đến bên miệng Tần Vấn Thiên, dựa sát vào người hắn mà ôn nhu nói:
- Vấn Thiên, ngươi ăn.
Tần Vấn Thiên mở to miệng, ma nữ thực sự đút cho hắn ăn, cũng chẳng hề để ý đến thân phận của mình. Nhìn thấy bộ dáng hưởng thụ của Tần Vấn Thiên, hai con ngươi của nhi tử Hắc Giao Ma Vương ngồi đối diện càng là phát hỏa, phóng ra sát ý cuồng bạo vô cùng.
- Ma nữ này thật là lợi hại.
Tần Vấn Thiên giờ phút này lại chẳng để ý đến nhi tử của Hắc Giao Ma Vương. Hắn đang nghĩ đến ma nữ bên người mình, uy nghiêm cao quý ngạo nghễ như thể không với tới được, cũng lại còn có thể vũ mị như vậy hầu hạ người khác. Mặc dù đây chỉ là diễn kịch nhưng cũng không phải chuyện tầm thường mà một vị công chúa được nuông chiều từ bé có thể làm được. Chỉ có thể nói rằng Nhan Ngọc Nhược này chính là trời sinh yêu tinh, vưu vật.
Ma nữ đến mức ấy Tần Vấn Thiên hắn thật là không dám mơ tưởng, nếu không nói là hắn sợ Thanh Nhi và Khuynh Thành sẽ bị nữ ma đầu này tính toán.
Người bên này hưởng thụ tư vị thịt Bạch Hổ, người bên Hắc Giao Ma Vương phía đối diện mặt mũi lại xám xanh.
Lần này cư xem như bọn hắn gặp phải khó khăn đi. Tuy nhiên, chỉ cần một trận cuối cùng giết chết thanh niên kia, hai thua trận phía trước đều không tính là gì.
- Đủ rồi chứ?
Thanh niên yêu dị nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói.
- Nếu ngươi đã vội vàng như thế, vậy ta đây đành thành toàn ngươi.
Thân thể Tần Vấn Thiên bay lên trời, trong chốc lát đã đứng trên không trung.
Thanh niên yêu dị ngẩng đầu, trong con ngươi hiện lên một tia sáng hắc ám, sát niệm đáng sợ.
- Bản thể của hắn là Hắc Giao, không chỉ có công thủ lợi hại mà còn am hiểu ma lực ăn mòn, nhất định phải cẩn thận.
Ma nữ giờ phút này đã có vài phần thận trọng, truyền tin cho Tần Vấn Thiên trong hư không.
Thân hình thanh niên yêu dị lóe lên, phóng lên trời.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, trên người Tần Vấn Thiên lại bộc phát ra ánh sáng chói mắt. Ngay lập tức, thanh niên yêu dị nhìn thấy đầy trời chữ cổ cùng với kiếm uy thi nhau phi xuống, muốn ngăn cản hắn bay lên không trung.
Giơ cánh tay gầm lên giận dữ, cánh tay của thanh niên yêu dị hóa thành tay giao long tráng kiện vô cùng, xé nát tất cả, bay thẳng về phía Tần Vấn Thiên.
- Yếu như vậy sao?
Thanh niên yêu dị châm chọc quát lạnh một tiếng. Đúng vào lúc này, chỉ thấy trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một thanh Phương Thiên Họa Kích hắc ám. Toàn thân hắn là khí tức hắc ám lượn lờ, quy tắc bao quanh người, khóe miệng lại nhếch lên, toát ra tiếu ý lạnh như băng.
- Cẩn thận.
Hắc Giao Ma Vương nhíu mày, truyền âm cho nhi tử. Thanh niên yêu dị cũng đã nhận ra. Nhưng ngay sau tích tắc ấy, thân thể Tần Vấn Thiên lại biến mất không thấy tăm tích, rồi lại giống như một thân ảnh thiên bằng lập tức hàng lâm ngay trước mặt hắn. Phương Thiên Họa Kích hủy diệt đánh từ trên xuống.
- Rống.
Một vòng xoáy hủy diệt khủng khiếp xuất hiện, cả hư không náo động, Phương Thiên Họa Kích hóa thành một kích tử thần đánh về phía hạ không.
Trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên đã đưa công kích sát phạt đáng sợ của hắn dung nhập vào trong một kích này, hóa thành tử vong. Vừa rồi, thanh niên yêu dị vẫn còn đang chê hắn công kích rất yếu đó.
Thanh niên yêu dị căn bản là không kịp phản ứng. Hắn chỉ có thể điên cuồng phóng thích khí thế của chính mình, trực tiếp hóa thành một con Giao Long khổng lồ, vô cùng hắc ám dữ tợn khủng bố, phun ra lực lượng ăn mòn hắc ám đáng sợ.
Nhưng vòng xoáy hủy diệt này lại đáng sợ đến mức nào cơ chứ. Nó hóa thành phong bạo, lập tức cuốn lấy Giao Long khổng lồ vào bên trong, một kích hủy diệt kia dữ tợn xông ra từ trong vòng xoáy, đánh thẳng về phía đầu giao long.
- Oanh, oanh, oanh...
Vảy rồng trên thân hình khổng lồ của Hắc ám Giao Long đều coi như đang rung động, phóng ra ma quang hắc ám đáng sợ. Một tiếng xuy xuy chói tai truyền ra, thân hình khổng lồ của Giao Long điên cuồng rung lên. Thiên địa chấn động, Giao Long khổng lồ vô cùng đập mạnh xuống mặt đất. Thân hình của Hắc Giao Ma Vương lóe lên, hóa thành Hắc Giao càng khổng lồ hơn nữa, cuốn lấy nhi tử hắn vào trong thân thể.
Chỉ thấy thân thể của tiểu Hắc Giao đang không ngừng run rẩy kịch liệt, phát ra thanh âm thê thảm cực kỳ thảm thiết, chẳng giống thanh niên yêu dị kiêu ngạo vô cùng lúc trước một chút nào.
- Ngươi dám giở trò?
Ma uy trên người Hắc Giao Ma Vương điên cuồng cuốn lấy không gian, nhưng Hắc Thạch Ma Vương đang đứng trước người Tần Vấn Thiên lại lạnh nhạt nói:
- Hắc Giao Ma Vương, không đỡ nổi thì nhanh biến đi thôi, không cần mất mặt thêm nữa. Tần Vấn Thiên đường đường chính chính đánh bại nhi tử của ngươi, làm gì giở trò gì đâu.
Mọi người đều minh bạch, việc Tần Vấn Thiên có thể lập tức đánh bại thanh niên yêu dị là một chuyện ngoài ý muốn, chỉ sau một lần công kích dò xét liền hạ sát chiêu đáng sợ. Đáng thương cho tên Hắc Giao kia có chút tự đại, ngay khi chủ quan liền bị sát chiêu trực tiếp đánh tới, lúc đó liền bị bại dưới một kích. Hơn nữa một kích này cũng có thể khiến hắn chịu trọng, không chết thì cũng bị lột da.
- Tránh ra.
Hắc Giao Ma Vương lạnh nhạt nói.
- Ma giới tu sĩ so chiêu, mục tiêu luôn là thắng lợi. Đây là quy tắc dưới sự chứng khiến của cả ta và ngươi. Hắc Giao Ma Vương, ngươi đây là muốn trở mặt hay sao.
Hắc Thạch Ma Vương lãnh ngạo nói ra, khí tức hai bên cuồng bạo phóng thích, nhất thời áp lực lên tới cực điểm.
Hắc Giao Ma Vương gắt gao nhìn chằm chằm vào đối phương, lập tức lạnh như băng nói:
- Hắc Thạch, ngươi được lắm. Hẹn gặp lại tại Sa Đọa ma đảo.
Dứt lời, thân hình Giao Long khổng lồ vô cùng cuốn động phong vân, ma uy mênh mông cuồn cuộn.
- Đi.
Rống to một tiếng, Giao Long cưỡi mây mà đi. Thuộc hạ của hắn cũng đều đồng loạt bay lên trời, hướng phía không trung mà đi.
Hắc Thạch Ma Vương ngẩng đầu nhìn lại, nội tâm không ngừng chấn động.
- Ma Vương, xem ra lần này đã đắc tội rất sâu với đối phương rồi.
Tần Vấn Thiên lắc đầu cười nói.
- Không sao. Hắc Giao Ma Vương càn rỡ thành thói, chỉ cần chúng ta đánh bại đối phương, dù có là đắc tội với bọn hắn thì trận đại thắng này cũng đáng để ăn mừng.
Hắc Thạch Ma Vương có chút thâm ý nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Ân, tiếp tục hưởng dụng Bạch Hổ yến thôi.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt gật đầu, lập tức trở về chỗ ngồi của hắn. Chỉ thấy thân hình kiều mỵ không xương của ma nữ lại dính tới bên người, thực giống một bộ dáng vợ chồng ân ái.
- Người đã đi rồi, nhiệm vụ của ta hẳn là đã hoàn thành?
Tần Vấn Thiên truyền âm nói với ma nữ. Hắn thật sự không chịu đựng nổi.
- Khanh khách, thế nhưng giờ người ta thực sự thích ngươi mất rồi. Làm sao bây giờ?
Thân thể mềm mại của ma nữ dựa vào ngực Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên xấu hổ vô cùng, nữ ma đầu này càng ngày càng làm càn... Cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng bị nàng đẩy ngã.
- Ha ha, nha đầu ngươi sao lại ngả ngớn trước mặt lão ba như vậy. Lần này sau khi từ Sa Đọa ma đảo trở về, ta sẽ gả ngươi cho Vấn Thiên. Con gái lớn đúng là không dùng được.
Ma Vương cười lớn nói. Tần Vấn Thiên cảm thấy lạnh hết cả người. Ma nữ lại nhìn Tần Vấn Thiên mà cười mỉm, mị nhãn như tơ.
- Đợi tới khi đến được Sa Đọa ma đảo, nhất định phải nghĩ biện pháp chuồn đi.
Tần Vấn Thiên trong lòng thầm nhủ một tiếng. Nhất định!
Bạn cần đăng nhập để bình luận