Thái Cổ Thần Vương

Phong bạo

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- Phách Kiêu, chết rồi.
Bên ngoài chiến trường, rất nhiều cường giả bao gồm tồn tại Ma cảnh cũng chú ý đến trận chiến này, thấy Phách Kiêu tử vong, trong con ngươi bọn họ hiện lên từng đạo ánh sáng sắc bén.
Phách Kiêu là nhân vật phong vân trên ma bảng, ngày thường hắn vốn bá đạo hoành hành, thực lực cường đại, bối cảnh thâm hậu, chưa có người nào dám trêu chọc đến hắn.
Thân là nhân vật trong tam giáp ma bảng, Phách Kiêu vinh dự được Ma Đế chú ý bổ nhiệm, cho dù hắn xui xẻo không địch lại, chạy trốn cũng được rồi, nhưng mọi người hiển nhiên không ngờ rằng, hắn lại bỏ mạng trong chiến trường, bị mạnh mẽ tru diệt.
Rất nhiều người cùng nhìn về một phương hướng, một phương hướng vị trí vô cùng tôn quý, ở đó là chỗ ngồi của cường giả Ma Hoàng Tông, khi bọn họ nhìn thấy Phách Kiêu bị giết sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, tái xanh nhợt nhạt.
- Phách Kiêu cũng là xui xẻo, gặp phải nhân vật tàn nhẫn, bị liên thủ giết chết.
Bên cạnh có người thấp giọng nói.
- Hai người liên thủ, hèn hạ, Hắc Thạch Ma Vương, đây là ma tướng dưới trướng ngươi?
Sắc mặt đám người của Ma Hoàng Tông rất khó coi, bọn họ vốn cũng không quen biết Hắc Thạch Ma Vương, nhưng bọn họ cũng nghe được đoạn đối thoại của những người này lúc trước.
- Hình như bản thân Phách Kiêu cũng biết mình không địch lại, mới lấy ra ma binh ra tay với ma tướng thủ hạ của ta, nếu không Tần Vấn Thiên căn bản không có ý định nhúng tay vào cuộc chiến đấu kia, kì thực, một mình Phách Kiêu đấu không lại.
Hắc Thạch Ma Vương thản nhiên nói.
- Chư vị.
Ngay vào lúc này, Ma Đế đột nhiên mở miệng, thanh âm của hắn cũng không phải quá lớn, nhưng tất cả mọi người trong không gian rộng lớn này đều có thể nghe được rõ ràng.
- Trận ma chiến hôm nay chính là một phần thọ yến của ta, mọi người bước vào trong đó đều là tự nguyện, lúc trước cũng đã nói rõ, người ở bên trong đều là thiên kiêu đời sau của Đọa Lạc Ma vực chúng ta, nhưng khó thoát sẽ có cái chết. Ta biết người chết có thể sẽ là thành viên của gia tộc hoặc tông môn của chư vị, thậm chí là người thân, nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở, bọn họ đều là tự nguyện vào chiến trường, nếu chết trận, không được giận chó đánh mèo, dẫn theo cường giả trả thù, nếu phát sinh hành động này, đừng trách ta không khách khí.
Ma Đế nhìn về phía mọi người chầm chậm nói, kì thực chủ yếu là nhắc nhở những cường giả Ma Vương kia.
Đối với chuyện này, Ma Đế thực hiện quả thật vô cùng nghiêm nghị, lần trước cũng như thế, nếu ra ngoài gặp phải trả thù, còn ai dám thoải mái tham dự trận tranh phong này.
Trước kia từng xuất hiện tình huống một thế lực bá đạo trên Đọa Lạc ma đảo trả thù, sau khi bị thuộc hạ của Ma Đế biết được, trực tiếp nhổ tận gốc thế lực kia, mạnh mẽ san bằng.
Ma Đế, chính là vị vua chí cao vô thượng trên Đọa Lạc Ma vực, bất luận ngươi là Ma Vương hay là cường giả Ma Thai, bất luận là đại tộc hay là tiểu gia, đối với Ma Đế mà nói, nếu hắn tức giận đều không có gì khác nhau.
Sự uy nghiêm của Ma Đế là vô cùng chân thật, tuyệt đối không cho phép khinh nhờn.
Thần sắc của đám người Ma Hoàng Tông bất chợt trầm xuống, bọn họ biết Ma Đế đang nhắc nhở những người nào, Phách Kiêu là nhân vật đầu tiên bỏ mạng tương đối quan trọng, vì vậy lúc này Ma Đế mới mở miệng, phân lượng mười phần.
Phách Kiêu chết, chỉ có thể vì hắn tự nhận xui xẻo.
- Người này mặc dù khiêm tốn, nhưng cũng đau đầu.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tần Vấn Thiên trong chiến trường, nhân vật như Phách Kiêu cũng chết trong tay hắn, bất luận là giết như thế nào, trình độ nguy hiểm của hắn chắc chắn là bay thẳng lên trong lòng mọi người.
Hinh Vũ nhìn Tần Vấn Thiên bên trong chiến trường, đôi mắt đẹp lóe lên, trong lòng thầm nói:
- Tần công tử giết Phách Kiêu, là vì Hinh Vũ sao?
Phách Kiêu là cường giả của Ma Hoàng Tông, hơn nữa từng uy hiếp nàng, giết chết Phách Kiêu, tự nhiên uy hiếp của nàng cũng được tiêu trừ, nhưng giết Phách Kiêu, Tần Vấn Thiên chắc chắn đã đắc tội với Ma Hoàng Tông.
Nhưng Tần Vấn Thiên cũng không nghĩ quá nhiều, mục tiêu của hắn chỉ có một, nhận được ưu ái của Ma Đế, nếu không có cách nào đạt được mục tiêu, ý nghĩa thất bại, nếu như vậy, hắn sẽ trực tiếp rời khỏi Đọa Lạc ma đảo.
Sau khi giết chết Phách Kiêu, Tần Vấn Thiên gật đầu nói với Tề Đại:
- Chúng ta tiếp tục đi thôi.
- Được, chiến đấu cứ giao cho ta, ta cần chiến đấu cấp bậc như vậy.
Tề Đại mở miệng nói, đến cảnh giới này của hắn, muốn tìm được đối thủ thích hợp cũng không dễ dàng, nhưng chiến trường này sẽ cung cấp điều kiện cho hắn, nơi này rất nhiều người, cũng vô cùng thích hợp kích thích lực lượng tiềm ẩn trong người hắn.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hai người một đường đi về phía trước, tất cả đều để Tề Đại xuất thủ, nếu như đối phương lấy ra ma binh cường đại, Tần Vấn Thiên mới có thể hạ thủ tru diệt đối phương, dọc theo đường đi, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, căn bản không người nào có thể ngăn cản hai người bọn họ.
Theo thời gian trôi qua, số lượng người trong chiến trường đã giảm bớt kịch liệt, có người bỏ mạng, có người bị đào thải ra khỏi chiến đấu, không cam lòng trở lại chỗ ngồi của mình, trở thành một khán giả xem cuộc chiến.
Đồng dạng, càng ngày càng có nhiều người thu hút sự chú của các cường giả Ma Vương cảnh thế lực lớn, trong chiến trường xuất hiện một vài nhân vật đặc biệt lợi hại, bất kỳ một người nào trong số bọn họ đều có thể là nhân vật cấp độ như Phách Kiêu, vô cùng lợi hại.
Một số Ma Vương trên ma đảo đến đây trước lộ ra vẻ kiêu ngạo, những người đó, có ma tướng dưới trướng bọn họ, đi theo tới Đọa Lạc ma đảo.
- Sao bọn họ lại đi cùng nhau, hình như bọn họ có quen biết?
Ngay vào lúc này, có người nhìn thấy bên cạnh Tần Vấn Thiên và Tề Đại có thêm một người, một vị cường giả vô cùng lợi hại, hơn nữa còn là một cô gái xinh đẹp, thực lực phi phàm.
- Tại sao lại như vậy?
Một vị Ma Vương hiện lên phong mang, cô gái này chính là ma tướng dưới trướng hắn, ma đảo của hắn cách Hắc Thạch ma đảo vô cùng xa xôi, ma tướng dưới trướng hắn và ma tướng dưới trướng Hắc Thạch Ma Vương không nên có giao kết mới đúng.
Chẳng lẽ là vừa gặp đã yêu? Vậy thì càng thêm hoang đường, ở trường hợp như vậy, thân là vũ tu cường đại, nếu chuyện như vậy phát sinh, như vậy chính là đầu óc có vấn đề.
Ba người đi chung với nhau, mọi người kinh ngạc phát hiện, người chủ chiến vẫn là Tề Đại, còn nữ nhân xinh đẹp kia chỉ là phụ chiến, Tần Vấn Thiên vẫn là người nhẹ nhàng nhất, điều này làm cho người ta cảm giác, Tần Vấn Thiên như là hạch tâm của ba người, hai người kia giống như đang tiết kiệm lực lượng cho hắn, Tề Đại và nàng kia cũng không kém gì Phách Kiêu, hai nhân vật lợi hại như thế lại xem hắn như trung tâm, Tần Vấn Thiên này thật sự là ma tướng dưới trướng Hắc Thạch Ma Vương sao?
- Hắc Thạch Ma Vương, ma tướng dưới trướng ngươi rút cuộc là ai?
Có cường giả Ma Vương hỏi:
- - Hắn trưởng thành dưới trướng của ngươi sao?
Hiển nhiên, mọi người bắt đầu hoài nghi, Hắc Thạch Ma Vương thật sự có thể nuôi dưỡng được nhân vật như vậy?
- Hắn ở Hắc Thạch ma đảo của ta, trở thành ma tướng dưới trướng của ta, dĩ nhiên là thuộc hạ của ta, còn trước kia hắn là ai, ta cần gì phải quan tâm.
Hắc Thạch Ma Vương bình thản đáp lại, thật ra trong nội tâm hắn cũng càng ngày càng cảm giác được Tần Vấn Thiên bất phàm, hắn tựa hồ vẫn luôn giấu diếm chính mình, lúc trước hắn cho rằng Tần Vấn Thiên có thể chiến thắng Huyền Đình đã rất lợi hại rồi, nhưng xem bộ dạng này, khi đó Tần Vấn Thiên đã giữ lại sức lực.
Hơn nữa, Tần Vấn Thiên lại đến từ Tiên Vực, vừa nghĩ như thế, Hắc Thạch Ma Vương mơ hồ cảm giác được, thân phận của Tần Vấn Thiên ở Tiên Vực sợ rằng rất bất phàm.
Hắn tới Vạn Ma đảo, rút cuộc là vì cái gì?
Lúc này, còn có một người khác làm người khác chú ý, chính là cường giả lúc trước ngồi bên cạnh Tần Vấn Thiên, người đó đã từng ngồi ở vị trí trọng yếu nhất, thiên phú trác tuyệt, lúc ban đầu hắn cũng không thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng theo chiến đấu tiến hành, mọi người phát hiện hắn càng đánh càng mạnh, đối thủ mạnh, thì hắn mạnh, có mấy cường giả trên ma bảng gặp phải hắn đều bị hắn giết chết hoặc đào thải loại bỏ, lúc này mới dần dần khiến mọi người chú ý.
Thời gian không ngừng chuyển dời, chiến đấu không ngừng giảm bớt, vạn ma quần vũ, vô số người ở cùng không gian chiến đấu, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, nhưng tốc độ đào thải cũng cực nhanh, vì giảm bớt bao nhiêu lần, mọi người vậy yên tĩnh thưởng thức mỗi cuộc chiến đấu, tần số chiến đấu phía sau không ngừng giảm xuống, nhưng thực lực chiến đấu của hai bên hiển nhiên cũng càng ngày càng mạnh, rất nhiều đại chiến đều vô cùng thu hút.
Những người bị loại cũng biết, mặc dù bọn họ không gặp phải nhân vật lợi hại trước, đồng dạng cũng không thể nào nhận được bổ nhiệm của Ma Đế, ở trong đó, có quá nhiều nhân vật mạnh mẽ.
- Có thể dẫn bọn họ đến khe Táng Sinh rồi.
Ma Đế chậm rãi nói, khiến ánh mắt mọi người ngưng tụ, sau đó, bọn họ kinh ngạc phát hiện, không gian bên trong chiến trường mênh mông bắt đầu bóp méo, bất luận là người ở phương nào đều đi về trước, phương hướng cuối cùng của bọn họ đều chỉ cùng một chỗ.
Nơi đó, là một mảnh khe sâu núi non khổng lồ, đem trở thành điểm giao hội.
- Trận đang thay đổi, Ma Đế hạ lệnh khống chế trận pháp, để cho mọi người tụ tập ở khe Táng Sinh.
Mọi người thầm nghĩ, mặc dù đã có tuyệt đại đa số cường giả gặp phải loại bỏ, nhưng trong chiến trường vẫn có hơn ngàn cường giả, nếu tề tụ cùng nhau, sẽ là một cục diện vô cùng đáng sợ.
Nhưng Ma Đế chính là muốn nhìn thấy cục diện như thế.
Trong chiến trường có cường giả thay đổi phương hướng, nhưng không gian trận pháp trong chiến trường vặn vẹo khiến cho bọn họ bất luận thay đổi phương vị như thế nào, cũng vô dụng, vẫn chỉ đi về một hướng, trừ phi bọn họ đứng tại chỗ bất động, còn chỉ cần đi lại, sẽ đến gần khe Táng Sinh.
Tần Vấn Thiên, Tề Đại, cùng với Nam Hoàng Nhược Tuyên cùng đi về phía trước, Nam Hoàng Nhược Tuyên dĩ nhiên là Thánh nữ được Nam Hoàng thị chọn lựa, tu vi Tiên Thai đỉnh cảnh, nàng thậm chí không bước vào trong Thánh Viện, trước kia vẫn bế quan trùng kích vào cảnh giới Tiên Vương, nàng đã đắm chìm trong Tiên Thai đỉnh mấy trăm năm, hiện giờ tu vi thâm sâu không lường.
Ở dọc đường, bọn họ gặp Hạ Viên.
Hạ Viên nhìn ba người, chân mày khẽ nhíu, Tần Vấn Thiên lúc trước ngồi trước mặt hắn, trình độ cao thâm, hai người khác tựa hồ cũng không tầm thường, một mình hắn sợ là không thể đối đầu.
- Ngươi biết Hoàng Sát Thiên?
Hạ Viên nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Biết.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói.
- Có cừu oán?
Hạ Viên lại nói.
- Đúng.
- Như vậy, lần này các ngươi nhất định sẽ thua.
Hạ Viên nói xong, tiếp tục đi về phía trước, chân mày Tần Vấn Thiên khẽ nhíu, chỉ thấy Tề Đại nói:
- Có muốn giữ lại hắn hay không?
Tần Vấn Thiên khẽ lắc đầu, hắn đang suy tư lời nói của Hạ Viên có ý gì?
Lẽ nào Hạ Viên có đủ tự tin về thực lực của Hoàng Sát Thiên, cho rằng hắn không có cách nào chiến thắng Hoàng Sát Thiên, hay là còn duyên cớ khác?
- Chúng ta tiếp tục đi thôi.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, ba người tiếp tục đi về phía trước, dần dần, bọn họ thấy được không ít ma tu cùng đi về phương hướng này, phía trước tựa hồ có một khe sâu, ở các phương vị xung quanh khe sâu đều có ma tu kiêu ngạo đứng ở đó.
Trong hẻm núi có bão cát, tựa hồ báo trước có gió nổi lên, phong bạo khổng lồ sắp sửa phủ xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận