Thái Cổ Thần Vương

Hạ lão Ma Vương ý kiến

- Chuyện gì xảy ra vậy?
Những người ở bên ngoài lại nhất thời giật mình, một số cường giả Ma Vương cảnh cũng nhìn ra một số đầu mối, tồn tại như Hoàng Sát Thiên làm sao lại không nhìn ra.
Hơn nữa, Tần Vấn Thiên là năng lực gì chứ?
- Thú vị.
Ma Đế cười nói:
- Chúng ta ở bên ngoài thấy rõ ràng, hai vị kia là đánh cận chiến, không gian tinh thần hắc ám là lãnh thổ quy tắc của Tần Vấn Thiên, chúng ta cảm thụ không tới, nhưng Hoàng Sát Thiên lại vùi lấp bên trong.
- Nói như vậy, mảnh không gian hắc ám kia cũng không phải là lực lượng ma hóa?
Có Ma Vương cau mày nói.
- Lực lượng ma hóa chẳng qua là thủ đoạn lừa gạt Hoàng Sát Thiên, nếu ta không đoán sai, có lẽ có quy tắc mộng ảo tích chứa trong đó, hắn tự tạo ra ảo giác cho Hoàng Sát Thiên, còn Hoàng Sát Thiên rất có thể không biết hoặc không để ý đến loại năng lực này của hắn, nếu không với ý chí tinh thần cường đại của hắn, tận lực đối kháng vẫn có năng lực tránh thoát.
Đọa Lạc Ma Đế cười nói.
Hạ lão Ma Vương ngồi bên cạnh nhíu mày, lão bằng hữu này của hắn tựa hồ có chút thưởng thức với Tần Vấn Thiên.
- Rút cuộc là tả đạo sao.
Hạ lão Ma Vương bình tĩnh nói.
- Công kích này của hắn cũng không yếu.
Ma Đế nhìn bên trong chiến trường, ánh sáng hắc ám đáng sợ giống như ở Thánh Viện lần đó, nuốt trọn Hoàng Sát Thiên vào bên trong, người ở ngoại giới không nghe được, nhưng Tần Vấn Thiên lại nghe thấy bên trong có tiếng oanh minh kịch liệt vang lên, chỉ thấy ở chín đại phương vị từng pho tượng Nhân Hoàng hóa thành chín đường quang hoa xông vào trong vòng xoáy, từng đạo cổ niệm Nhân Hoàng màu vàng vô cùng sáng chói thẩm thấu mà ra.
Thần sắc Tần Vấn Thiên trầm xuống, ngay sau đó bước về phía trước, tiến vào bên trong vòng xoáy công kích, một giây sau, bên trong phát ra tiếng vang kinh thiên động địa, một luồng gió lốc hắc ám nổi lên, tiếng hô chấn động thiên địa, một pho tượng ma long hắc ám đáng sợ xuất hiện trên vòm trời, ngay sau đó bị xé rách phá hủy.
Lúc này, một đạo ánh sáng khai thiên nhấp nháy hiện ra, chỉ thấy vòng xoáy hắc ám giống như diệt thế xuất hiện từng khe hở, kèm theo đạo ánh sáng hừng hực càng ngày càng lấp lánh, khai thiên tích địa, hắc ám diệt thế hoàn toàn bị xé rách, một tiếng ầm nổ vang, tất cả đều vỡ tan tành.
Một đạo thân ảnh bị đẩy lui ra, chính là Tần Vấn Thiên đã ma hóa, cả người hắn vẫn bao phủ lực lượng hủy diệt đáng sợ, từng giọt máu đỏ tươi từ trên người rơi xuống, trong bao phủ hắc ám, huyết dịch lộ ra vẻ tiên diễm đặc biệt.
Hoàng Sát Thiên đứng ở đó, khí tức di động, ánh sáng Nhân Hoàng cũng có vẻ mờ đi, không còn mãnh liệt chói mắt như lúc trước, chỉ có cặp mắt của hắn vẫn sắc bén như trước, thậm chí còn sắc bén hơn lợi kiếm, chăm chú nhìn vào thân ảnh Tần Vấn Thiên.
Không khí phảng phất như đông cứng lại, hai người cũng không ra tay nữa, Tần Vấn Thiên ma hóa phảng phất phun ra khí tức cũng hùng hậu dày đặc, đôi tròng mắt như yêu ma, hoàn toàn bất đồng với Tần Vấn Thiên né tránh chiến đấu lúc trước, tựa như vì thắng lợi này, hắn có thể bất chấp tất cả.
Tần Vấn Thiên tự tin, hắn cho rằng thực lực bản thân tăng lên cùng với bước vào cánh cửa Tiên Vương, gặp lại Hoàng Sát Thiên, nếu cộng hết tất cả là có thể đánh bại đối phương, nhưng hắn hiển nhiên đã đánh giá thấp sự lột xác của Hoàng Sát Thiên, so với ban đầu ở Thánh Viện, Hoàng Sát Thiên đâu chỉ cường đại hơn một bậc.
Hoàng Sát Thiên đồng dạng cũng tự tin ngạo nghễ, hắn đã nói nếu không tiêu diệt lòng tin của Tần Vấn Thiên, hắn sẽ không xuất thủ, hiển nhiên hắn vốn là tuyệt đỉnh thiên kiêu Tiên Vực, trải qua truyền thừa lột xác, có tín niệm tuyệt đối, nhưng hắn vẫn đánh giá thấp đối thủ.
- Khụ khụ...
Một tiếng ho khan phá vỡ không gian yên tĩnh, khóe miệng Hoàng Sát Thiên có máu tươi rỉ ra, hắn đột nhiên nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, mặc dù bị thương, nhưng thân thể của hắn vẫn đứng nghiêm.
- Đúng là vẫn chưa thể giết ngươi, xem ra, chiến đấu giữa chúng ta còn phải kéo dài, không biết Vạn Ma đảo này sẽ là nơi chôn cất của ngươi, hay là nơi chôn cất của ta.
Lời nói của Hoàng Sát Thiên lạnh lùng như đao phong, hắn tôn kính đối thủ như vậy, nhưng sát niệm của hắn cũng không thay đổi, hắn muốn bước về phương hướng xa hơn, như vậy nhất định phải vượt qua tên đối thủ khó chơi này.
Khí tức của Tần Vấn Thiên di động, ma uy trên người dần dần nhạt đi, trên khuôn mặt anh tuấn mà yêu dị hiện lên vẻ tái nhợt, hắn cũng không nói thêm gì nữa, lúc này hắn đang cực kỳ suy yếu.
Sau trận đánh ở Thánh Viện, trong chiến trường Vạn Ma đảo, hắn vẫn không có cách nào đánh bại Hoàng Sát Thiên, nhân vật Tiên Thai cảnh cấp cao nhất của Tiên Vực, sau khi chiếm được truyền thừa khai quốc của Cửu Hoàng Tiên quốc há lại là người tầm thường.
- Kết thúc rồi sao?
Mọi người bên ngoài xem cuộc chiến đấu này, thầm nghĩ trong lòng, cuối cùng cũng không có người nào có thể chiến thắng đối thủ.
Hai người đã đủ cường đại, đủ kiêu ngạo.
Lúc này ma nữ Nhan Ngọc Nhược và Hinh Vũ mới tạm thời yên tâm, khi nhìn thấy sự đáng sợ của Hoàng Sát Thiên, các nàng quả thật lo lắng Tần Vấn Thiên sẽ bị tru diệt trong trận chiến này, cũng may Tần Vấn Thiên đã cường đại đến cực hạn, các nàng chưa từng thấy nhân vật cảnh giới Ma Thai nào cường đại như thế, trong ấn tượng của các nàng, đây phải là thực lực của cường giả Ma Vương cảnh.
Các ma tu cũng bởi vì chiến đấu của hai người mà chấn động sâu sắc, chỉ cảm thấy tâm linh như chịu tẩy lễ mãnh liệt, thì ra thực lực thiên phú mà bọn họ vẫn kiêu ngạo, là không ai địch nổi, trước mặt hai người trong chiến trường kia lại lộ ra vẻ nhỏ bé như vậy, nếu hai người này là địch nhân của bọn họ, như vậy, bọn họ chỉ có đường chết.
Khe Táng Sinh hiện giờ chỉ còn khoảng trăm người, số người vẫn đang chiến đấu lại càng ít hơn, Ma Đế nhìn thoáng qua chiến trường, uống cạn chén rượu, cười nói:
- Nếu không chiến nữa, vậy thì kết thúc đi.
- Được.
Ma Vương dưới trướng Ma Đế mở miệng nói:
- Mở chiến trường ra đi.
Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy trên chiến trường buông thả ra một trận ánh sáng vô cùng đáng sợ, mọi người ở bên trong vội vàng ngẩng đầu lên, bọn họ biết, chiến trường này đã kết thúc.
Trong lòng Ma Đế có thể đã có lựa chọn.
Cuộc chiến quần ma này cũng không nhất định phải phân ra thắng bại, chiến trường này kì thực đều chỉ vì biểu diễn trong sinh nhật của Ma Đế, cơ hội như vậy đối với bọn họ chắc chắn là rất khó có được, nhưng đối với Ma Đế kì thực lại không là gì cả.
Màn sáng mở ra, không gian trận giải trừ, lúc này bọn họ phát hiện mình đang đứng trên chiến trường treo trên không trung, khí tức trên người tất cả bọn họ đều thu liễm lại, ngay sau đó ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phương hướng của Ma Đế, rất nhiều cường giả cũng vội vàng khom người hành lễ với Ma Đế.
- Rất tốt.
Đọa Lạc Ma Đế mỉm cười gật đầu:
- Trong thọ yến hôm nay có thể nhìn thấy phong thái của đám hậu bối các ngươi, đúng là chuyện cảnh đẹp ý vui.
- Hơn nữa, có lẽ không ít tông môn thế lực cường đại của Đọa Lạc ma đảo chúng ta lại có hậu bối thiên phú kiệt xuất gia nhập rồi.
- Ma Đế đại nhân coi trọng những tiểu tử này rồi.
Các Ma Vương cười nói.
- Đúng là không tệ, huống hồ dưới hoàn cảnh chiến đấu khó khăn, có thể khống chế bản thân không dùng thần binh, dựa vào lực lượng chiến đấu của bản thân, càng thêm đáng quý.
Ma Đế cười nói, ánh mắt của rất nhiều người đồng loạt nhìn về phía Hoàng Sát Thiên và Tần Vấn Thiên, trên người bọn họ đều có thần binh lợi khí cường đại, nhưng trong trận đối quyết kinh tâm động phách kia, bọn họ đều rất tự giác khống chế chính mình, không mượn lực lượng thần binh phát ra tập kích, đây là một loại tinh thần võ đạo chân chính.
Đồng dạng, đây cũng là tôn trọng đối thủ.
- Các vị cho rằng, danh sách mười người sẽ thuộc về những người nào?
Ma Đế cười cười, nhìn mọi người hỏi, khiến cho sắc mặt mọi người đều ngưng trọng vài phần, nhìn những cường giả còn đứng trên chiến đài treo trên bầu trời.
- Hai vị vừa chiến đấu, Hoàng Sát Thiên và Tần Vấn Thiên, dĩ nhiên chiếm cứ hai vị trí.
Có Ma Vương cười nói.
- Còn Lão Sài và đối thủ của hắn, không biết tên gọi là gì, cũng chiếm cứ hai vị trí.
Lại có Ma Vương mở miệng nói, trên chiến đài Đoạn Thiên Sơn mở miệng nói:
- Vãn bối Đoạn Thiên Sơn.
- Tốt, như vậy xác định bốn người này trước.
Ma Đế gật đầu, bốn người đã được xác định.
- Hạ Viên có một chỗ.
Có Ma Vương mở miệng nói, Hạ lão Ma Vương lộ ra vẻ rất bình tĩnh, hắn không đề cử Hạ Viên, cường giả Hạ Viên đứng cao nhất trên ma bảng, trong trận chiến đấu này phong mang cũng không được bộc lộ rõ.
- Hạ Viên, có một vị trí.
Ma Đế gật đầu.
- Ba người khác bên cạnh Tần Vấn Thiên cũng có thể.
Hắc Thạch Ma Vương lên tiếng nói, khiến cho thần sắc mọi người đều nghiêm túc, ba người đó đủ vào sao?
Như vậy, Tần Vấn Thiên, Đoạn Thiên Sơn, cộng thêm Tề Đại, Nam Hoàng Nhược Tuyên, Mạc Tử Yên, cũng đã năm người rồi.
- Đối thủ lúc trước của bọn họ, con Bạch Hổ kia, còn có một vị cường giả kiếm thuật, mỗi người có thể chiếm một chỗ.
Có người nói, hai người kia, là cường giả Bạch Hổ tộc và cường giả Chí Tôn kiếm phái, những người này đều là nhân vật Tiên Thai cao nhất do Tiên Vực chọn lựa ra, tới tham gia cuộc chiến Tài Quyết, bọn họ trên chiến trường này cũng lộ ra vẻ xuất chúng đặc biệt.
Rất nhiều người lộ ra thần sắc thú vị, bên trong mười người này có không ít người là tu tiên.
- Tốt, vậy thì quyết định mười người này đi.
Ma Đế gật đầu, khiến cho những cường giả khác lộ ra vẻ thất vọng.
- Tất cả chư vị còn lại đều là hậu bối kiệt xuất, tin tưởng đều sẽ có riêng cơ duyên của mình, không cần quá để ý.
Ma Đế cười nói, bọn họ khom người hạ bái, ngay sau đó lui xuống chiến trường.
Trên chiến đài treo trên bầu trời, chỉ còn lại mười người, thu hút sự chú ý của mọi người.
Ma nữ Nhan Ngọc Nhược nhìn thân ảnh đứng ngạo nghễ của Tần Vấn Thiên, vô cùng hưng phấn, trên mặt thoáng hiện ra nụ cười mập mờ, tên này, lần này phong quang rồi.
Tỷ tỷ của nàng Nhan Ngọc Hân vẻ mặt lại chán nản, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.
Hắc Thạch Ma Vương và Hinh Vũ, tất cả đều cảm thấy cao hứng cho Tần Vấn Thiên.
Không chỉ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, Tần Vấn Thiên còn có thể trở thành một trong ba người được Ma Đế bổ nhiệm, hắn thậm chí có thể nói lên một thỉnh cầu với Ma Đế, trong thọ yến của Ma Đế, chỉ cần không phải thỉnh cầu quá đáng, Ma Đế bình thường đều sẽ đáp ứng.
- Kế tiếp, chư vị cho rằng bảy người nào được phong thưởng?
Ma Đế cười hỏi mọi người chung quanh.
- Mấy người bên cạnh Tần Vấn Thiên, Bạch Hổ và kiếm tu kia nên được phong thưởng.
Có Ma Vương cười nói.
- Ma Cơ có cho rằng như vậy không?
Ma Đế cười nói với Ma Cơ bên cạnh.
- Ngài cho rằng người nào nên được phong thưởng, dĩ nhiên là người đó.
Ma Cơ mỉm cười nói, không phát biểu ý kiến của mình.
- Lão Hạ, ngươi thấy thế nào?
Ma Đế cười nhìn Hạ lão Ma Vương.
- Người bên cạnh Tần Vấn Thiên đều cho thấy lực chiến đấu cường đại, nên được phong thưởng, còn Tần Vấn Thiên, hắn và Hoàng Sát Thiên đánh một trận vừa rồi, mặc dù trong trận chiến có mượn dùng một số năng lực bí pháp, nhưng chiến lực siêu phàm, chính là người nên nhận được phong thưởng nhất.
Hạ lão Ma Vương lên tiếng, lại làm cho ánh mắt rất nhiều cường giả khẽ đọng lại.
Tần Vấn Thiên nên là người nhận được phong thưởng nhất?
Nói thế nhìn như đang thổi phồng Tần Vấn Thiên, nhưng ý tứ sau lưng người nào lại không rõ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận