Thái Cổ Thần Vương

Ma Sơn, có người đến

Đám người Tề Đại nói Hinh Vũ về Đọa Lạc Ma đảo, như vậy, chắc hẳn biết trở lại Ma Tiên Cư.
- Xin mời Tần công tử đi theo ta.
Một nữ tử ôn nhu nói, lập tức đi ở phía trước dẫn đường, Tần Vấn Thiên đi theo nàng vào trong Ma Tiên Cư, các nữ tử nhìn lấy bối cảnh của hắn trong lòng sinh ra một chút cảm khái, ngày xưa Hinh Vũ lần thứ nhất nhìn thấy Tần Vấn Thiên liền lau mắt mà nhìn với hắn, ngay cả Bá Kiêu cũng không có đãi ngộ như vậy, lúc ấy một vài nữ tử còn cảm thấy có chút khó tin.
Nhưng mà thời gian cuối cùng chứng minh ánh mắt của Hinh Vũ lợi hại bao nhiêu, ngày xưa Bá Kiêu ở trên Ma bảng, hắn căn bản không có tư cách đánh đồng với thanh niên trước mắt này.
Trong Ma Tiên Cư, một tiểu viện hoàn cảnh ưu nhã, Ma Tiên Cư cư chủ ngồi cạnh hồ, thời điểm Tần Vấn Thiên đi tới, nàng đứng dậy cười yếu ớt nói:
- Sớm biết Tần công tử sẽ đến nơi đây, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy.
Tần Vấn Thiên không có nhìn cư chủ, mà nhìn về phía nữ tử châm trà ở bên cạnh nàng, nữ tử này tú lệ đoan trang, thiếu đi mấy phần mị hoặc ngày xưa, lại nhiều hơn mấy phần ưu nhã.
Nàng, chính là Hinh Vũ.
- Mời Tần công tử dùng trà.
Hinh Vũ đưa tới trước người Tần Vấn Thiên một chén nước trà, Tần Vấn Thiên nhìn nét cười của trong đôi mắt đẹp của nàng, hoàn toàn không có một tia gợn sóng.
- Mời Tần công tử trước ngồi xuống uống chén trà đi.
Cư chủ thấy Tần Vấn Thiên sững sờ, không khỏi mở miệng nói.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, lập tức ngồi xuống, Hinh Vũ đưa nước trà tới trước mặt Tần Vấn Thiên, sau đó lui trở về sau lưng Ma Tiên Cư cư chủ.
- Xá Nữ Ma Công của nàng tan hết.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Hinh Vũ nói.
Hinh Vũ cười nhàn nhạt, không nói gì thêm, trên người nàng không còn loại lực lượng mị hoặc nhân tâm như lúc trước, nhưng vẫn mỹ lệ như cũ.
- Hinh Vũ, nàng nguyện đi theo ta không ?
Tần Vấn Thiên hỏi.
Hinh Vũ vẫn chỉ cười nhàn nhạt, nàng lại cúi người, rót cho cư chủ chén trà, cười nói:
- Về sau Hinh Vũ dự định một mực phụng dưỡng ở bên cạnh cư chủ.
- Cư chủ.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía cư chủ, đây là một nữ nhân rất có mị lực, nếu nàng phát động Xá Nữ Ma Công, sợ là Tần Vấn Thiên cũng không thể thừa nhận.
- Nếu Hinh Vũ theo Tần công tử rời đi, đi làm cái gì đây?
Cư chủ mỉm cười hỏi, ánh mắt của Tần Vấn Thiên trì trệ.
- Ta chắc chắn sẽ đối đãi nàng thật tốt.
Tần Vấn Thiên nói.
Cư chủ lắc đầu:
- Tần công tử chẳng qua là trong lòng cảm thấy hổ thẹn, cho rằng thua thiệt nàng, nếu Hinh Vũ đi theo Tần công tử, tăng thêm không vui mà thôi, không bằng để cho nàng ở bên cạnh ta, ta sẽ chiếu cố nàng.
Tần Vấn Thiên không nói gì, hắn biết đối phương nói hoàn toàn là lời nói thật, nếu như hắn mang Hinh Vũ rời đi, mặc dù sẽ không bạc đãi nàng, nhưng mà, giữa hai người, lại coi là gì chứ?
- Tần công tử, cư chủ rất tốt với ta, ngươi yên tâm đi, huống hồ Tần công tử không cần cảm thấy áy náy, này vốn là số mệnh của Hinh Vũ, không phải Tần công tử cũng sẽ là những người khác.
Hinh Vũ hơi mở miệng cười nói, Tần Vấn Thiên nghe nàng nói, cũng không biết nên nói cái gì.
Hiển nhiên, nàng là cố ý nói như thế.
- Hinh Vũ, ngươi thật không nguyện theo ta rời đi sao?
Tần Vấn Thiên nói.
- Hinh Vũ đã quen sinh hoạt ở Ma Tiên Cư, nếu lẻ loi một mình theo Tần công tử tiến về Tiên Vực, ngược lại càng không quen, chẳng lẽ Tần công tử có thể mỗi thời mỗi khắc mang Hinh Vũ ở bên người ?
Hinh Vũ lắc đầu cười nói, Tần Vấn Thiên yên lặng nâng chung trà lên uống một hớp, sau đó buông xuống.
Hắn đứng dậy, đi đến trước người Hinh Vũ, nắm tay của nàng, Hinh Vũ ngẩng đầu, mỉm cười nhìn hắn.
- Xem ra, trong lòng nàng sớm đã có quyết định, ta dao động không được ý nghĩ của nàng, nhưng mà, nếu có một ngày cải biến ý nghĩ, có thể để cư chủ mang nàng tới Thiên Biến tiên môn của Tiên Vực.
Tần Vấn Thiên nói khẽ, sau đó nhẹ nhàng ôm Hinh Vũ vào trong ngực, một lát sau, mới thả Hinh Vũ ra, nhìn về phía cư chủ nói:
- Nếu Hinh Vũ muốn về, xin cư chủ đáp ứng, nếu như Tần mỗ ở Tiên Vực nhìn thấy cư chủ cùng Hinh Vũ, chắc chắn sẽ dâng lên đại lễ.
- Ta ghi nhớ lời của Tần công tử nói.
Cư chủ mỉm cười gật đầu.
- Tần mỗ cáo từ.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, nhẹ vuốt gò má của Hinh Vũ, sau đó quay người rời khỏi nơi này, đi ra ngoài Ma Tiên Cư.
Sau khi Tần Vấn Thiên rời đi, đám người còn lại cũng đều lần lượt ra ngoài, chỉ để lại cư chủ cùng Hinh Vũ ở đó.
Chỉ thấy khí tức trên người Hinh Vũ trong nháy mắt uể oải, cả người giống như cực kỳ suy yếu, thân thể mềm nhũn ngã xuống, cư chủ tiếp được thân thể nàng, đặt ở bên cạnh mình, nói khẽ:
- Ngươi đây là tội gì, vì hắn, bỏ ra giá cả còn lớn hơn trong dự đoán.
- Cư chủ, cái này không phải số mệnh của tỷ muội chúng ta sao?
Khóe mắt Hinh Vũ chảy ra nước mắt, nhưng vẫn cười nói.
- Là số mệnh không sai, nhưng tỷ muội của ngươi đều hy vọng ở trong số mệnh tìm kiếm tương lai, mà ngươi, tương lai đang ở trước mắt, nhưng lại từ bỏ, đây chẳng phải là cơ hội nữ tử của Ma Tiên Cư tha thiết ước mơ sao?
Cư chủ lắc đầu thở dài.
- Tỷ muội Ma Tiên Cư chúng ta, hết thảy đều tự nguyện, cư chủ cũng không cưỡng bách, không phải là vì muốn tìm một tình yêu đích thực sao, mà ta nghĩ, về sau sẽ khó tìm được một nam nhân như Tần công tử.
Hinh Vũ nói khẽ:
- Về phần tương lai, Tần công tử chẳng qua là cảm thấy áy náy mà thôi, chẳng lẽ cư chủ cho rằng trạng thái, cùng thân phận của ta bây giờ, có thể một mực ở bên cạnh hắn sao? Một thê tử thanh mai trúc mã, vị hôn thê là nữ nhi của Tiên quốc Đại Đế, đệ tử Tiên Đế, yêu nhau gần nhau nhiều năm, ta, tính là gì ? Nếu đi theo Tần công tử, không chỉ dơ bẩn thanh danh của hắn, đồng dạng, ta cũng sẽ bị ngàn người chỉ trích.
- Lấy thân phận địa vị của hắn, nếu mang ngươi về Tiên Vực, tất nhiên có thể khôi phục thân thể của ngươi, chẳng lẽ, ngươi chỉ cân nhắc vì hắn, mà không cân nhắc cho mình ?
Cư chủ có chút không rõ, vì sao Ma Tiên Cư lại ra dạng người như Hinh Vũ chứ.
Hinh Vũ cười cười, ánh mắt nhìn về phía phương xa, thì thào nói nhỏ:
- Cư chủ, ta tận mắt nhìn thấy phong hoa của hắn trên chiến trường, khi đó hắn chỉ là Thiên Tượng thất trọng, chiến Hoàng Sát Thiên, loá mắt vô song, ta còn tận mắt thấy hắn ở dưới tình huống thụ thương, tru sát ba Đại Ma Vương, bây giờ, ta lại tận mắt chứng kiến, hắn mang theo Hạo Thiên Ma Đế cùng một chi Ma môn quân đoàn đánh tới, tru sát Hạ lão Ma Vương, đến Ma Tiên Cư tiếp ta, cái này, đã đủ rồi, một ngày kia, hắn tất nhiên sẽ ngồi ở ngai vàng trên tinh không, khi đó, người trong thiên hạ đều ngưỡng vọng nữ nhân bên cạnh hắn, mà ta, không xứng làm nữ nhân kia.
Cư chủ thấy Hinh Vũ nhìn về phương xa tươi cười, nghe thanh âm yếu đuối của nàng, nội tâm không khỏi rung động, nàng rất ít khi bị cử chỉ lời nói của hậu bối mà chấn động, nhưng giờ khắc này, tâm của nàng lại nhẹ nhàng run rẩy.
Cho dù là nàng, cũng không nghĩ tới xa xôi như thế.
Tương lai, hắn sẽ ngồi ở vương tọa trên tinh không, người trong thiên hạ, đều ngưỡng vọng nữ tử bên người hắn, nhưng mà, Hinh Vũ lại bởi vì mình không xứng, mà từ bỏ cơ hội được ngưỡng vọng sao!
- Nếu thật có ngày đó, hắn ngồi ở trên Vương Tọa, còn sẽ nhớ kỹ một nữ tử hèn mọn ở Ma Tiên Cư, trong lịch trình hắn trưởng thành, vì hắn trả giá hi sinh sao?
Cư chủ nhẹ nói.
- Cái này không quá quan trọng.
Hinh Vũ nhẹ giọng cười nói, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, một dòng lệ chảy xuống.
Không trọn vẹn, làm sao không phải là một loại mỹ lệ.
. . .
Tần Vấn Thiên tôn trọng Hinh Vũ lựa chọn, chính hắn cũng rõ ràng, nếu Hinh Vũ theo hắn, cũng không nhất định có thể vui vẻ.
Trên Đọa Lạc Ma đảo, bây giờ xuất hiện hai đại bá chủ, Ma Vương dưới trướng của Đọa Lạc Ma Đế cùng Hạo Thiên Ma Đế thỉnh thoảng bộc phát ra một chút xung đột chiến đấu, tuy không tử vong, nhưng sự tình thụ thương thường xuyên xuất hiện, hai Đại Ma Vương tựa hồ coi cái này là giao đấu, làm như không thấy, bọn hắn đều chiếm một phương, không can thiệp chuyện của nhau, cũng không ra tay qua.
Tần Vấn Thiên một mực lưu ở trên Đọa Lạc Ma đảo chờ tin tức, sau mấy tháng, người Ma Hoàng tông gặp Hoàng Sát Thiên, trực tiếp hạ sát thủ, nhưng cuối cùng không thể giết chết Hoàng Sát Thiên, chỉ giết hai người bên cạnh đối phương, mà Ma Hoàng tông cũng tổn thất một tên Ma Vương, sự thật chứng minh, trên người Hoàng Sát Thiên mang theo truyền thừa pháp bảo kia, khủng bố đến kinh người, hơn nữa cùng công pháp Hoàng Sát Thiên tu hành hoàn mỹ phù hợp.
Món truyền thừa pháp bảo kia, vốn thuộc về một bộ phận truyền thừa, sáp nhập vào trong cơ thể Hoàng Sát Thiên, một khi bộc phát, kinh thiên động địa.
Trừ cái đó ra, trên người Hoàng Sát Thiên còn có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh cùng chạy trốn, mới có thể ở trong tay nhiều Ma Vương đào thoát.
Từ trong miệng Hoàng Sát Thiên, người Ma Hoàng tông biết được, hắn tìm được một người bên Tần Vấn Thiên, cũng đã tru sát.
Tần Vấn Thiên ở Đọa Lạc Ma đảo trong lòng thở dài, nhưng trận Phán Quyết chi chiến này, muốn toàn thắng, nhất định là chuyện không thể nào, chỉ có thể hết khả năng chiến thắng đối thủ, giảm bớt thương vong của mình.
Lại qua mấy tháng, Tần Vấn Thiên nghênh đón hai vị bằng hữu cùng một chỗ đi vào Vạn Ma đảo tham gia Phán Quyết chi chiến, chính là thuộc hạ của Hạo Thiên Ma Đế ở bên ngoài tìm được, đối với chuyện này, bên Đọa Lạc Ma Đế không có bất kỳ thanh âm gì, mở một con mắt nhắm một con mắt, mặc cho người của Hạo Thiên Ma Đế ở trong Đọa Lạc Ma Vực nhấc lên mưa gió.
Trong nháy mắt, từ khi Tần Vấn Thiên đi vào Vạn Ma đảo, đã có một năm.
Tần Vấn Thiên ở trên Đọa Lạc Ma đảo tu hành, có Hạo Thiên Ma Đế cho hắn chỗ dựa, hắn có thể yên tâm tiếp tục tăng cao tu vi, về phần lưu lại Đọa Lạc Ma đảo, đương nhiên là vì tìm người.
Một ngày này, trên Đọa Lạc Ma đảo, có một đám cường giả xuất hiện.
Đám cường giả này cưỡi Long liễn Hắc Ám Yêu Long, đằng vân mà đi, Long liễn xẹt qua hư không, trùng trùng điệp điệp, thường có tiếng long ngâm rung trời, khiến cho vô số yêu thú ở phía dưới phủ phục, vài cường giả ngẩng đầu nhìn về phía hư không, chỉ cảm thấy nội tâm run sợ.
- Long, Hắc Ám Ma Long.
Phía dưới, vô số người nội tâm nhấc lên kinh đào hải lãng, chỉ cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi.
Có người ngồi Hắc Ám Ma Long, ở Vạn Ma đảo, Hắc Ám Ma Long được xem như hậu duệ Yêu Thần, có địa vị vô thượng, người cưỡi rồng mà đi, chí ít đều là Đế cấp.
- Đó là người nào ?
Chỉ thấy trên Long liễn, một bóng người ngồi ngay ngắn, trên người hắn khoác trường bào xa hoa, bộ dáng tuấn dật, trên ngực thêu lên con dấu, đều hiện lộ rõ ràng thân phận của hắn không gì sánh kịp.
Yêu Long dần dần hạ xuống tầng trời thấp, trên không trung có từng cường giả rơi trên mặt đất, nhìn long liễn khom người hạ bái, lộ ra thần sắc cực kỳ sùng kính.
Sau đó càng có một ít người quỳ trên mặt đất, vô cùng cung kính, phủ phục ở đó, đầu cúi sát mặt đất, chờ long liễng đi xa, bọn hắn mới dám ngẩng đầu, cung kính nhìn về phía những bóng lưng đó.
Ma Sơn trong truyền thuyết, có người đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận