Thái Cổ Thần Vương

Hoàng Sát Thiên chiến bại

Tần Vấn Thiên đã tới.
Cường giả liên minh phe Trường Thanh đại đế thấy Tần Vấn Thiên thì thở phào, Hoàng Sát Thiên đã tạo cho bọn họ áp lực quá lớn, có thể miểu sát thiên kiêu, trong trận doanh của bọn họ, trừ Tần Vấn Thiên ra thì tựa hồ không có một ai có thể đối kháng chính diện với Hoàng Sát Thiên.
Lúc trước, Hoàng Sát Thiên chỉ với một đòn đã tru sát một vị cường giả.
Có điều may mà Tần Vấn Thiên tới đúng lúc, vào nháy mắt hắn xuất hiện đã ổn định được lòng người.
- Hoàng Sát Thiên, đối thủ của ngươi là ta.
Hoàng Sát Thiên đứng ngạo nghễ trên không trung, lạnh lùng nói, sau khi nghe thấy lời nói của Bất Giới thì hắn không đi khẩn cầu người của Ma sơn thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nếu đã muốn khai chiến vậy thì cứ chiến đi.
Trận chiến này bản thân nó đã là khó tránh khỏi, hơn nữa hiện giờ Tần Vấn Thiên tự tin nếu tái quyết đấu với Hoàng Sát Thiên thì hắn chỉ có thắng chứ không thể thua.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên của Hoàng Sát Thiên không hề mang theo vẻ tự tin tuyệt đối như là trước kia, mà là đầy ngưng trọng, hắn đã chính diện va chạm với Tần Vấn Thiên hai lần, mỗi một lần Tần Vấn Thiên đều mang tới "kinh hỉ" cho hắn, lần này Tần Vấn Thiên đã bước vào cảnh giới Tiên Thai cửu trọng, chỉ tổ càng thêm cường đại khó đối phó.
- Ong!
Quầng sáng trên trời sáng rực lên, quy tắc không gian bao phủ tám phương, nuốt vào nhả ra thần binh lợi khí, mỗi một kiện thần binh đều phun ra nuốt vào thần hoa tuyệt thế, có sự sắc bén không gì bì nổi, cực kỳ đáng sợ.
- Ngươi chắc biết rằng công kích kiểu như này thì không có tác dụng gì với ta mà.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Hoàng Sát Thiên, ngạo nghễ nói, chỉ thấy Hoàng Sát Thiên vươn tay ra chỉ một cái, chữ sát phun ra, trong phút chốc thần binh lợi khí vô tận sát phạt tới, mỗi một đạo ánh sáng sát phạt đều hóa thành một kiện thần binh lợi khí, chứa đựng lực lượng công kích cực kỳ đáng sợ, nhưng quầng sáng phòng ngự trên người Tần Vấn Thiên lại càng đáng sợ đến cực hạn, cứ bị phá rồi thì lại được khôi phục.
- Vậy cho ngươi cảm thụ một chút nhé.
Hoàng Sát Thiên vươn hai tay ra, trong nháy mắt một cỗ ma uy cổ cuồng bạo sắc bén đến cực điểm thổi quét thiên địa, thiên địa bạo động, vào lúc này, những người đang chiến đấu ở nơi khác giống như bị cuốn vào bên trong cơn gió lốc này, chỉ thấy từng kiện thần binh lợi khí giống như bị ma hóa, không ngờ bị hút về phía thân thể của Hoàng Sát Thiên, dung nhập vào bên trong quầng sáng sát phạt hư vô trong thiên địa.
Cả người Hoàng Sát Thiên giống như thần binh vô kiên bất tồi, trong nháy mắt này chỉ có sự sắc bén bá đạo tới cực điểm.
- Để ta xem phòng ngự của ngươi mạnh tới thế nào.
Hoàng Sát Thiên thốt ra một đạo thanh âm lạnh lẽo, công kích ma đạo vô tận giống như mưa rền gió dữ hàng lâm, mỗi một đạo công kích đều là công kích của thần binh bá đạo sắc bén nhất, tiếng nổ không ngừng vang lên, chấn vỡ chữ cổ, phá vỡ quầng sáng, giết tới thân thể của Tần Vấn Thiên.
Trên tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một thanh phương thiên họa kích, uy lực hủy diệt dày đặc ùa ra, tám yêu long to lớn vờn quanh, bàn tay hắn kích sát về phía trước, dùng lực lượng của tuyệt học bàn tay của thần để kích phát, vào lúc này hóa thành một vòng xoáy sát phạt đáng sợ, cắn nuốt tất cả lực lượng đang công phạt tới.
- Tới đây đi.
Hoàng Sát Thiên hét lớn một tiếng, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy phương thiên họa kích trên tay hắn rung rung như sắp mất đi khống chế, bị ma hóa từng chút một, trong mắt hắn bộc phát ra một đạo ma quang kinh người, ý chí ma đạo khủng bố tỏa ra, xua đuổi lực lượng ý chí của đối phương. Hoàng Sát Thiên vẻ mặt nghiêm lại, chỉ thấy hai tay hắn kết ấn, lập tức tất cả ma uy chung quanh ùa về phía hắn, hòa thành một thể với thần binh trong quầng sáng hư vô phía sau hắn rồi trở nên mạnh mẽ hơn.
- Đi.
Ngón tay Hoàng Sát Thiên chỉ ra, thiên địa điêu tàn, ma uy mênh mông cuồn cuộn, cả mảng thiên địa này hóa thành cảnh tượng tận thế, Tiên Ma thần binh vô cùng vô tận giết tới Tần Vấn Thiên, mạnh mẽ đến cực điểm.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư không, đột nhiên từ trên người một cỗ ma uy cổ kinh khủng đến cực điểm tỏa ra, cuồn cuồn không ngừng, trong mắt hắn giống như bắn ra ý chí ma bá đạo cực hạn, giống như ý chí của Ma Đảo chi vương.
- Hây.
Trong miệng Tần Vấn Thiên thốt ra một tiếng gầm dữ dội, kinh thiên động địa, ma uy chấn động gào thét, cuồn cuồn không ngừng, lập tức chỉ thấy Tần Vấn Thiên giơ tay lên đánh về phía hư không. Trong nháy mắt này thiên địa sinh ra cảnh tượng hủy diệt, ma uy đang cuồn cuộn sát phạt tới này giống như trở nên hỗn loạn, bị một chưởng ấn che trời phủ đất bao trùm toàn bộ, lập tức bị đánh tan, hư không nứt vỡ, loạn lưu cuồng bạo ùa ra.
- Hai người này thật đáng sợ.
Càng lúc càng nhiều cường giả chú ý tới trận chiến này, thậm chí bao gồm cả vô số người đang hành hương dưới chân Ma sơn, lúc trước đã có rất nhiều người tò mò khi thấy các cường giả từ trên Ma sơn đi xuống không ngờ đã xảy ra một cuộc nội chiến, về sau bọn họ phát hiện những người này phần lớn không ngờ đều là võ tu của Tiên Vực.
Cho tới lúc này, hai người chủ chiến không ngờ cường đại tới mức này, quả thực là kinh thiên động địa, đạt tới cực hạn của cảnh giới này rồi.
Khi cỗ lực lượng đó bị hủy diệt vỡ tan, Hoàng Sát Thiên và Tần Vấn Thiên đều đừng tay, hằm hằm nhìn đối phương.
Trong mắt Hoàng Sát Thiên là vẻ ngưng trọng, còn trong mắt Tần Vấn Thiên thìlà vẻ lạnh lùng.
Trước kia, hắn cần vận dụng lực lượng huyết mạch cùng với ma hóa mới có thể chống lại Hoàng Sát Thiên ở trạng thái mạnh nhất. Nhưng hiện giờ, cho dù là chỉ dựa vào lực lượng cảnh giới của bản thân thôi đã đủ để đối phó với Hoàng Sát Thiên mà không hề rơi vào thế hạ phong, nếu như vận dụng huyết mạch chi lực, như vậy hắn sẽ lập tức chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Hắn nghĩ tới điểm này, Hoàng Sát Thiên tất nhiên cũng nghĩ tới, cho nên mới ngưng trọng.
Ba lần chiến đấu với Tần Vấn Thiên, đối phương lần sau đều lợi hại hơn lần trước, lần này Hoàng Sát Thiên đi ra từ nơi truyền thừa của Thánh Ma điện vốn nên đáng sợ hơn, nhưng hắn lại lần đầu tiên không có tín niệm chiến thắng được Tần Vấn Thiên.
Hoàng Sát Thiên hai tay kết ấn, lúc này, chín Nhân Hoàng cổ lấp lánh hiện ra, một hư ảnh có thân thể của Nhân Hoàng hàng lâm lên người hắn, dung hợp với thân thể hắn, trong nháy mắt này Hoàng Sát Thiên giống như hóa thân thành Nhân Hoàng, quầng sáng hư vô phía sau chiếu ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, thần binh lợi khí vô tận toàn bộ quy nhất, tụ ngược trở lại, dung nhập vào bên trong thân thể Hoàng Sát Thiên, vào lúc này, thân thể hắn chính là thần binh lợi khí.
- Ong.
Từ trên thân thể của Hoàng Sát Thiên tách ra một Nhân Hoàng cổ kiếm mang theo ma uy, thiên địa nứt ra, hư không đứt đoạn, một kiếm này chém xuống sẽ tiêu diệt tất cả, trảm diệt cả hư vô.
- Ầm!
Một cỗ uy áp chí cường từ trên người Tần Vấn Thiên bạo phát ra, cả người hắn tất cả đều là ma uy, ma hóa ngập trời.
Hắn ngẩng đầu nhìn, thiên địa kinh động, ma uy chí cường quay cuồng, tốc độ của thanh kiếm mở trời đang chém xuống giống như muốn chậm lại, tay thần giết ra, bát yêu hò hét, vòng xoáy bao phủ thiên địa, thôn tính tiêu diệt cổ kiếm Nhân Hoàng, đồng loạt chôn diệt.
Nhưng mà Hoàng Sát Thiên giống như bừng tỉnh, lực lượng vô cùng hội tụ lên người, ma uy cuồn cuộn không ngừng, trong thiên địa lộ ra khí sắc bén tới cực hạn, lực lượng chảy ngược vào thân thể dần dần khiến thân thể hắn cũng hóa thành một thanh Ma Thần binh. Đúng lúc này, thân ảnh của Hoàng Sát Thiên trực tiếp biến mất, thiên địa gào thét, chỉ có một cỗ ma uy chí cường cùng với khí tức sát phạt sắc bén, một đạo ánh sáng khai thiên hủy diệt qua lại trong hư vô.
- Vù!
Một đạo ma uy khai thiên hàng lâm trước mặt Tần Vấn Thiên, trực tiếp tru diệt tất cả tồn tại, một cỗ nguy cơ cực lớn đột ngột hàng lâm, một kích này đánh xuống đủ để tru sát và tiêu diệt của Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên sau khi ma hóa thì cả người đều được bao phủ trong ma uy ngập trời, hai mắt hắn thâm thúy mà đen nhánh, vào khoảnh khắc cỗ nguy cơ này hàng lâm, một cỗ ý chí chí cường xuất hiện, trong thiên địa tất cả ý chí ma giống như tụ thành một thể, lờ mờ có một hư ảnh ma vương tuyệt thế xuất hiện, hắn nhìn sát phạt chi kiếm sắc bén tới cực hạn, một kiếm mà tựa hồ khó có thể ngăn cản đó, thốt ra một chữ:
- Dừng.
Kiếm này có thể một kích khai thiên tích địa chặt đứt hư không, không ngờ thật sự đình trệ một thoáng, lực lượng được cất chứa trong một kích này không ngờ cũng đang bị bóc tách ra ùa về phía Tần Vấn Thiên đang ma hóa.
- Giết!
Thân ảnh của Hoàng Sát Thiên giống như từ trong hư vô hiện ra, đạo công kích đó chính là bản thân Hoàng Sát Thiên, hắn đã hóa thân vào trong thanh Ma Thần binh tuyệt thế này.
- Dừng lại.
Tần Vấn Thiên lại quát lớn một tiếng, giống như ma vương chi nộ không gì bì nổi, hắn giơ tay lên chỉ về phía trước, một chỉ này vừa ra, ma uy vô cùng giống như hóa thân thành một kích tương tự, giết tới một kích có thể diệt sát tất cả đó, thời gian cũng giống như chậm lại, Tần Vấn Thiên lúc này giống như tuyệt đại Ma Vương.
Lực lượng của tay thần kích phát điên cuồng, hắn giơ tay lên, bát yêu gầm rú, hóa thành vòng xoáy kinh thiên, cắn nuốt thiên địa, giết về phía trước, mang theo ma uy chí cường, đánh tan tất cả.
- Ầm ầm...
Hai đạo công kích va chạm với nhau, hư không giống như đang không ngừng nứt ra, chỉ thấy công kích đang giết tới Tần Vấn Thiên bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống đất, không ngờ hóa thành một đạo thân ảnh, chính là thân ảnh của Hoàng Sát Thiên.
- Hự!
Một dòng máu tươi cuối cùng cũng được phun ra, sắc mặt Hoàng Sát Thiên tái nhợt như tờ giấy, khí tức trên người ba động kịch liệt, nhưng mà ba động trong nội tâm hắn thì càng mãnh liệt hơn.
Bại rồi, Hoàng Sát Thiên hắn từ sau trận chiến thứ nhất ở Thiên Đạo Thánh viện, trở lại Cửu Hoàng Tiên quốc kế thừa tuyệt học vô thượng của Tiên quốc, ở Sa Đọa Ma đảo đánh trận thứ hai với Tần Vấn Thiên, lại đánh hòa, trận chiến thứ ba lần này, Hoàng Sát Thiên hắn đã chiến bại, chiến bại một cách chân chính, bị đánh bại một cách chính diện.
Hơn nữa còn là sau khi hắn có được truyền thừa của thánh địa Ma sơn.
Hai bên liên minh đều nhìn thấy kết cục của trận chiến này, trong lòng mọi người đều rất không bình tĩnh, thằng nhãi đó không ngờ đã đánh bại Hoàng Sát Thiên, như vậy trong liên minh của phe Thiên Lam Tiên quốc còn ai có thể chống lại được hắn đây.
- Leng keng...
Đúng lúc này, có tiếng chuông lanh lảnh truyền ra, một cỗ sát khí kinh người thổi quét thiên địa, Tần Vấn Thiên đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một cường giả của Bạch Hổ tộc đang tế ra thần binh công kích hắn, sát khí bạch hổ giết tới, hắn lập tức tế ra Yêu kiếm, tay rung lên, Yêu kiếm hóa thân thành cự kiếm dài cả cây số, một thân ảnh đại bằng xuất hiện, chết giết tất cả, chắn ở trước người.
- Giết hắn.
Cường giả Bạch Hổ tộc lạnh lùng hô lên, nếu Hoàng Sát Thiên vẫn lạc, hậu quả không thể lường được, hiện giờ chỉ có thể dùng thần binh lợi khí liên thủ tru diệt Tần Vấn Thiên.
Hoàng Sát Thiên đứng dậy, trong con ngươi đang ảm đạm của hắn hiện lên vẻ kiên quyết, hắn đã chiến bại, như vậy chỉ có nước phải trừ bỏ Tần Vấn Thiên để tuyệt hậu hoạn.
Trong nháy mắt này, quầng sáng hư không vạn trượng xuất hiện, thiên địa kinh biến, trên người Hoàng Sát Thiên đột nhiên xuất hiện một cỗ bảo quang chí cường, có thể tru diệt tất cả quang hoa.
Quang hoa rực rỡ chói mắt chiếu ra, khiến cho người ta không thể mở được mắt ra, bên trong quầng sáng đó, xuất hiện một Nhân Hoàng tuyệt thế cả người được bao phủ bởi ánh sáng tiên màu vàng kim vô tận, trên người hắn mặc áo giáp màu vàng kim, tay cầm một thanh kiếm tuyệt thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận