Thái Cổ Thần Vương

Đã sinh Du sao còn sinh Lượng

- Mạnh quá.
Trong lòng mọi người như dấy lên sóng to gió lớn, lúc trước cảm thấy thần binh của Hoàng Sát Thiên đã vô cùng đáng sợ rồi, lúc này thần binh trên người Hoàng Sát Thiên đang thể hiện hết ra cái uy của nó, lập tức mọi người có thể cảm nhận được rõ ràng thần binh đó đáng sợ tới cỡ nào.
Ánh sáng chói lọi khiến mắt phải đau nhói, khi bọn họ mở mắt ra nhìn lại thì chỉ thấy Nhân Hoàng tuyệt thế đó tay cầm thanh kiếm khai thiên tích địa, quầng sáng hư không bao phủ khắp cả thế giới không gian, tất cả đều nằm dưới sự công kích của thanh thần binh này, ý chí của Hoàng Sát Thiên giống như dung nhập vào bên trong thân thể của Nhân Hoàng tuyệt đại đó, cả người hắn được tắm trong ánh sáng rực rỡ của Nhân Hoàng.
Hoàng Sát Thiên có được truyền thừa của Cửu Hoàng Tiên quốc, trong đó bao gồm cả thanh thần binh, đế binh chí cường này.
Thực lực của hắn càng cường đại thì uy lực của thần binh này càng trở nên khủng bố, nếu do cường giả Đế cảnh khống chế, vậy thì thật sự là có uy lực khai thiên tích địa.
Đây là thần binh mà khai quốc quốc chủ của Cửu Hoàng Tiên quốc sử dụng, nhưng lại ban cho Hoàng Sát Thiên dùng, có thể thấy được Cửu Hoàng Tiên quốc ký thác kỳ vọng lớn như thế nào ở trên người Hoàng Sát Thiên.
Rất rõ ràng, thân là một trong các thiên kiêu đứng đầu một lứa của Tiên Vực, Hoàng Sát Thiên ở Cửu Hoàng Tiên quốc cũng là nổi tiếng nhất, Tiên quốc đã coi hắn là Nhân Hoàng tương lai để bồi dưỡng.
Trên Ma sơn có rất nhiều ma niệm bao phủ vùng không gian này, cho dù là Ma tu cường đại trong lòng cũng rung động, cảm thán rằng sự cường đại của thần binh này đúng là không gì bì nổi.
Tần Vấn Thiên thần sắc ngưng trọng, lúc trước ở chiến trường huyền thiên của Đọa Lạc Ma Vực hắn chỉ biết trên người Hoàng Sát Thiên có thần binh tuyệt thế, đây là thần binh mà Hoàng Sát Thiên lần đầu tiên tế ra, quả nhiên là cường đại đến kinh người.
- Ong.
Hào quang lấp lánh, trước người Tần Vấn Thiên xuất hiện một đỉnh báu, bàn tay Tần Vấn Thiên trực tiếp khắc trên đỉnh báu, trong nháy mắt đỉnh báu phóng thích ra yêu uy khủng bố, quang mang vô tận tỏa ra, từng đại yêu vô cùng đáng sợ hiện ra, bay chung quanh đỉnh báu, che giấu đi thánh hi (ánh sáng thánh) trong đỉnh báu.
Đồng thời, Tần Vấn Thiên vung tay, trong nháy mắt Yêu kiếm hóa thân thành cự kiếm cực lớn, kiếng quang vô tận chiếu xuống, bao phủ cả hư không, một hư ảnh đại bàng xuất hiện, kiếm mạc che phủ tất cả, ngăn cách sự dò xét của tiên niệm ma niệm, hắn không cho phép người khác nhìn rõ bảo vật này của hắn, cũng không cho phép người khác phát hiện sự tồn tại của thánh hi.
Cho dù từ uy thế của đỉnh báu khi hắn chiến đấu với Hoàng Sát Thiên vẫn có thể nhìn ra được đây là pháp bảo, nhưng cũng không thể hoàn toàn để bại lộ ở trước Ma sơn.
Ma tu cường đại trên Ma sơn không phải là người đáng để tin tưởng.
- Ngươi quả nhiên cũng có pháp bảo cường đại.
Hoàng Sát Thiên nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói.
- Ngươi đã chiến bại rồi, nếu dã chiến bại thì trận Tài Quyết chi chiến này các ngươi nhận thua đi.
Tần Vấn Thiên nói với Hoàng Sát Thiên.
- Ta chiến bại không có nghĩa là Tài Quyết chi chiến thất bại, chỉ cần có cơ hội, ta vẫn sẽ dùng hết thủ đoạn để nghịch chuyển trận chiến này, nếu có thể giết ngươi thì ta tất sẽ tru sát, cho dù là sau khi giết ngươi ta sẽ cảm thấy rất đáng tiếc.
Hoàng Sát Thiên lạnh lùng nói, ánh sáng của đến binh trên người này đang thổi quét thiên địa, người ở ở ngoài kiếm mạc điên cuồng lui về phía sau, bản thân hai người đều minh bạch, nếu bọn họ thật sự dùng thần binh cường đại bực này phóng thích ra uy áp để mặc sức chiến đấu, tất cả mọi người sẽ phải chết, đây không phải là kết cục mà bọn họ mong muốn.
Không chỉ cường giả của hai phe bọn họ thối lui, cho dù là là cường giả ở chung quanh Ma sơn cũng vậy. Bọn họ trong lòng chấn động, hiển nhiên không ngờ những người từ Ma sơn đi xuống này lại bùng nổ ra một trận đại chiến kinh thiên động địa tới thế.
Hai người này bất kể là thực lực của bọn họ hay là thần binh của bọn họ đều cường đại tới mức khiếp người.
- Yêu kiếm, bao phủ nơi này.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Yêu kiếm lại phóng to, hóa thân thành một thanh cự kiếm khủng bố đến cực điểm, kiếm uy rải xuống, bao phủ cả hư không, giống như có một thân ảnh đại bàng bao trùm cả vùng kiếm mạc này, quang hoa đang không ngừng lưu động thì rực rỡ tươi đẹp vô cùng.
- Tiên Vực đã có Hoàng Sát Thiên ta, vì sao còn cần Tần Vấn Thiên ngươi tồn tại.
Hoàng Sát Thiên ánh mắt chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, sát khí trong mắt vô cùng sắc bén, ngón tay hắn chỉ về phía trước, trong nháy mắt này, thiên địa biến đổi, thần binh lợi khí Nhân Hoàng sát phạt tuyệt thế che trời phủ đất, bao trùm toàn bộ thế giới không gian, giết tới Tần Vấn Thiên, bao phủ tất cả.
Thanh âm của Hoàng Sát Thiên có ý cảm thán, cũng mang theo một tia cô đơn, sự cô đơn của chiến bại, đương nhiên, đồng dạng còn có quyết tâm mãnh liệt, hắn muốn Tần Vấn Thiên phải chết, Tiên Vực đã có Hoàng Sát Thiên hắn, vậy thì không cần có Tần Vấn Thiên, có Tần Vấn Thiên thì làm sao còn có vị trí cho Hoàng Sát Thiên hắn.
Có lời đồn Thiên Đạo Thánh viện chính là địa phương xuất hiện Đại Đế Cổ, nếu chỉ xuất hiện một người, vậy trong hai người bọn họ chỉ có một người được sống mà thôi.
Tay Tần Vấn Thiên đánh xuống đỉnh báu, trong nháy mắt này, tám đại yêu vờn quanh thân thể Tần Vấn Thiên, mỗi một đại yêu đều hóa thân thành thân hình đáng sợ cao cả vạn trượng, bao trùm khắp cả thiên địa, giống như bao phủ hết cả bầu trời. Xa xa, đám người đang quan chiến đã lui về phía sau cực xa, nhưng vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy hư ảnh đại yêu to lớn đến mức khiến họ hít thở không thông cùng với thần binh lợi khí vô cùng vô tận khiến cho người ta phải nghẹt thở.
Thần binh sát phạt vô tận trảm diệt tất cả, đang không ngừng đánh cho thân ảnh đại yêu khủng bố đến cực điểm phải vỡ nát, nhưng tay Tần Vấn Thiên lại đánh ra, tám đại yêu hóa thân thành vòng xoáy khủng bố rồi xoắn về phía trước, cắn nuốt tất cả tồn tại, thiên địa dường như cũng phải bị hút vào trong vòng xoáy đáng sợ này.
Cho dù không gian chiến đấu của hai người cực lớn, nhưng so với hình ảnh chiến đấu của bọn họ thì vẫn quá nhỏ, vòng xoáy khủng bố đó trong nháy mắt đã bao trùm một khoảng trời, nuốt cả Hoàng Sát Thiên và thần binh sát phạt tuyệt thế của hắn vào trong.
Chỉ thấy Hoàng Sát Thiên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng, Nhân Hoàng do hắn hóa thân thành vươn tay ra, đặt tay lên chuôi kiếm rút ra một cỗ uy thế làm kinh hãi thiên địa.
Kiếm vừa xuất hiện, thiên liền địa động, hư không vỡ nát, mỗi một dòng khí tức được phóng thích ra đều là một kiện thần binh lợi khí chí cường, kích sát mà ra, trảm diệt tất cả.
Một động tác đơn giản này giống như có hàng tỉ thần binh đang sát phạt, công kích, bên trong vòng xoáy đáng sợ giống như bị chém rách ra từng vết nứt đánh sợ, nhưng rất nhanh lại khép lại, tiếp tục cắn nuốt, hủy diệt tất cả tồn tại, yêu ảnh vô tận từ bên trong xuất hiện, nuốt tới thân thể của Hoàng Sát Thiên.
Công kích vô tận,, lực lượng vô cùng, điên cuồng va chạm trong hư không, tạo nên một cảnh tượng hủy diệt chân chính.
- Ngươi đã chiến bại thì cho dù là mượn dùng thần binh của vẫn sẽ bại thôi.
Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng, hắn không ngờ cùng đỉnh báu lao lên trước, tám đại yêu mở miệng, vòng xoáy tận thế hủy diệt cắn nuốt tất cả, giết tới Hoàng Sát Thiên.
Hoàng Sát Thiên không nói gì, hắn cũng giống như Tần Vấn Thiên, khống chế dạng thần binh này quá cố sức, cho dù là hắn đã tính là phù hợp một cách vô cùng hoàn mỹ với thần binh này rồi, nhưng trừ phi một ngày kia hắn bước vào cảnh giới Tiên Đế. Nếu không thì không thể khống chế được thần binh tuyệt thế này một cách chân chính, cái hắn có thể khống chế, chỉ là dùng lực lượng của hắn kích phát ra lực lượng của thần binh, đây là thiết luật của tu hành, tất cả thần binh đều cần lực lượng tu sĩ võ mệnh để dẫn động.
Lực lượng quy tắc của Hoàng Sát Thiên điên cuồng ùa vào trong Nhân Hoàng kiếm tuyệt thế, thuộc tính công phạt chí cường như thuộc tính không gian, thuộc tính của kiếm, thuộc tính của kim loại toàn bộ được phóng thích hết.
Lại là một kiếm, một kiếm này không nhắm vào vòng xoáy, không chém vào đại yêu mà là nhắm thẳng vào Tần Vấn Thiên trong đỉnh báu, hắn muốn giết Tần Vấn Thiên.
Chỉ cần Tần Vấn Thiên chết, người khống chế thần binh vẫn lạc, vậy thì thần binh có mạnh tới mấy cũng chỉ à vật vô dụng.
Tần Vấn Thiên sao có thể để Hoàng Sát Thiên được toại nguyện, sở dĩ thân hình của hắn ở trong đỉnh báu là vì công kích của Hoàng Sát Thiên quá đáng sợ, có thể xuyên thấu hư không để công kích, bá đạo đến cực điểm, đương nhiên hắn phải đề phòng.
- Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, phù văn trong đỉnh báu liên tục hiện ra, vận chuyển tới cực hạn, từng lượt công kích điên cuồng hung mãnh bổ ra, ngăn cản Nhân Hoàng cổ kiếm đang tru sát tới, thiên địa càng lúc càng ảm đạm, vòng xoáy đó không ngừng trở nên mạnh hơn, bao phủ cả Hoàng Sát Thiên và tuyệt thế chi kiếm vào trong, muốn đối phương bị hãm vào đó không thể thoát khỏi rồi tru diệt.
Nhìn Tần Vấn Thiên được bảo vệ ở bên trong đỉnh báu, thần binh chí cường của hắn cũng không công phá được, rồi lại nhìn về phía vòng xoáy hủy diệt đang chôn diệt hư không, Hoàng Sát Thiên đột nhiên thở dài một tiếng.
Một tiếng thở dài này tựa hồ xuyên thấu thời gian, xuyên thấu không gian, Hoàng Sát Thiên hắn từ thời thiếu niên đã có thiên phú tuyệt luân, được sủng ái vô cùng, bản thân hắn cũng không ngừng vươn lên, chưa bao giờ rớt lại phía sau những người cùng thế hệ, luôn luôn nổi bật nhất, là người thuộc thế hệ trẻ tuổi có thiên tư cao nhất tại Cửu Hoàng Tiên quốc.
Hắn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, tại trung bộ Tiên Vực cũng có danh khí cực lớn, bên trong Thiên Đạo Thánh viện cũng vô cùng huy hoàng.
Cho tới khi hắn gặp Tần Vấn Thiên.
Trận chiến đầu tiên không thể tru sát Tần Vấn Thiên tựa hồ là sai lầm lớn nhất của Hoàng Sát Thiên hắn. Trong trận chiến ấy, hắn là có cơ hội lớn nhất để giết Tần Vấn Thiên, đáng tiếc trận chiến ấy hắn đã lơ là, sau khi đánh mất cơ hội, hắn không ngờ không thể giết được Tần Vấn Thiên nữa.
Đến bây giờ thì không ngờ còn phải chịu thất bại thảm hại.
Tiên Vực đã có Hoàng Sát Thiên, vì sao còn có Tần Vấn Thiên, cho tới lúc này hắn vẫn không cam lòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận