Thái Cổ Thần Vương

Tiếng nói của Đại Đế

- A.
Ngay khi khi Tần Vấn Thiên suy nghĩ thì Trường Thanh Vũ Hạo phát ra một tiếng hét như dã thú, trong mắt hắn lộ ra hào quang màu máu, mặc dù bị xích sắt thần binh khóa người, nhưng vẫn giãy dụa muốn thoát ra, máu cả người giống như đang gầm thét, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía bên này, hơi nhíu mày, chỉ thấy vào lúc này trong mắt Trường Thanh Vũ Hạo đầy tia máu, như là đã bước vào ma chướng.
Trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện ánh sáng chân pháp, hai mắt cực kỳ sáng, nhìn thấu tất cả, trực tiếp nhìn về phía ánh mắt đó của Trường Thanh Vũ Hạo. Xuyên qua đôi mắt đó, hắn lờ mờ nhìn thấy hai đạo lực lượng ý chí bất đồng, nhưng mà với tu vi hiện giờ của hắn, vẫn không thể nhìn thấu được, không thể thấy rõ chủ nhân của đạo ý chí kia, chỉ thấy được một bóng dáng hư ảo.
Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, Trường Thanh Vũ Hạo mắt chảy máu, lập tức cả người hắn bắt đầu chảy máu, hóa thành người máu. Tiên Vương bắt hắn thì thần sắc vẫn lạnh lùng trước sau như một, liếc Trường Thanh Vũ Hạo một cái, lập tức chỉ thấy đối phương phát ra tiếng gầm như dã thú, máu chảy không ngừng, khí tức bắt đầu suy nhược.
- Hủy thi diệt tích à?
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, xem ra người âm thầm lên kế hoạch giết hắn rất không đơn giản, lợi dụng người của Trường Thanh Tiên quốc sẽ không phòng bị Trường Thanh Vũ Hạo, khống chế Trường Thanh Vũ Hạo xuống tay, một là dễ dàng đắc thủ hơn, hai là người chủ mưu phía sau sẽ không bị bại lộ.
Ở hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc ám sát Tần Vấn Thiên và Thanh nhi, chỉ cần bại lộ, chắc chắn là hẳn phải chết không nghi ngờ gì nữa, tu hành đến loại cảnh giới Tiên Vương này, không ai lại đành lòng tùy tiện chết đi.
Tiên Vực không hề thiếu tử sĩ, nhưng mà, tử sĩ trình độ Tiên Vương lại cực ít, Tiên Vương cao cao tại thượng, ai nguyện ý đồng quy vu tận với ngươi chứ, bọn họ cho dù là tu vi không có tiến bộ thì cũng đã trở thành cự bá một phương, khai mở tông môn.
Trường Thanh Vũ Hạo đã chết, bị chính mình giết chết, đương nhiên không thể thiếu thủ đoạn của người đứng sau màn, nhìn thi thể lạnh như băng đó, quân đoàn Tiên Vương của Trường Thanh Tiên quốc thần sắc vẫn lạnh lùng như trước, bọn họ không để ý tới thân phận của Trường Thanh Vũ Hạo, nhiệm vụ bọn họ tiếp nhận chỉ có một, bảo hộ Tần Vấn Thiên và công chúa.
Bất kể Trường Thanh Vũ Hạo có thân phận gì, hắn nếu ám sát Tần Vấn Thiên thì như vậy, vận mệnh của hắn đã được định trước, cho dù là Đại Đế niệm tình cũ không đành lòng giết hắn thì hắn cũng vĩnh viễn không thể không đứng dậy được.
- Công chúa, Tần công tử, hồi cung thôi.
Tiên Vương bên cạnh Tần Vấn Thiên tiếp tục nói.
Tuy nói ở hoàng thành Tiên quốc có bọn họ thủ hộ thì không thể phát sinh bất ngờ, nhưng mà vẫn phải phải cẩn thận một chút, vạn nhất có người nổi điên thì sao.
- Đi thôi.
Tần Vấn Thiên dắt Thanh nhi.
- Thương thế của chàng thế nào?
Thanh nhi nhìn quần áo Tần Vấn Thiên đã bị máu tươi nhiễm đỏ.
- Huyết mạch của ta có năng lực chữa trị rất mạnh, nàng cũng không phải không biết mà.
Tần Vấn Thiên cười nói, kỳ thật hắn bị thương không nhẹ, nhưng lúc này không phải là lúc để bận tâm tới điều này.
Đoàn người lên đường về cung, chung quanh không ngừng có người lướt tới, nhìn những bóng người đang rời đi này với ánh mắt lấp lánh.
- Đó chính là công chúa và Tần Vấn Thiên đi, quả nhiên là một đôi thần tiên quyến lữ, Thanh nhi công chúa đúng là giống như trong lời đồn, là mỹ nhân băng sơn.
- Tần Vấn Thiên cũng thật lợi hại, bị một vị Tiên Vương ám sát không ngờ vẫn có thể sống sót, tuy rằng bị thương nhưng không ngờ lại giống như không sao.
- Đúng vậy, còn là người quen ám sát bất ngờ. Trường Thanh Vũ Hạo, hắn cũng có họ Trường Thanh, mọi người có thể đoán ra thân phận của hắn, những người đi theo bảo vệ cũng không phòng bị hắn. Tần Vấn Thiên không bị tru sát, chỉ có thể nói là chiến lực của bản thân rất đáng sợ, ở cảnh giới Tiên Thai e là không ai có thể mạnh hơn hắn được.
Nơi này mọi người nhao nhao nghị luận, mà sau đám người này, một lão già quần áo tả tơi chậm rãi chen tới, dáng người còng còng, ngẩng đầu nhìn thân ảnh đã đi xa, trong mắt hiện lên vẻ sắc bén, thấp giọng mắng một câu:
- Phế vật.
Tuy nói thoạt nhìn thì là một cuộc ám sát đơn giản thô bạo, nhưng mà vì hành động ám sát lần này, lão đã chuẩn bị tỉ mỉ rất lâu, nếu không làm sao có thể thăm dò được tâm lý của Trường Thanh Vũ Hạo, hơn nữa nắm chắc cơ hội Tần Vấn Thiên ra khỏi hoàng cung, cơ hội này phải đợi tới hai tháng thời gian, chính là để có thể thực hiện được một kích này.
Đương nhiên, hai tháng đối với lão mà nói thì không tính là gì, lão từng vì giết một người mà phải đợi tới tám trăm năm mới tìm được cơ hội ngàn năm một thuở để tru sát đối phương.
Chỉ khiến lão tức giận là, cơ hội như vậy không ngờ không giết chết được Tần Vấn Thiên, chỉ có thể nói Trường Thanh Vũ Hạo là phế vật, nếu là lão xuất thủ, một kích như vậy là đủ rồi, nhưng đừng nói tới không thể tiếp cận được Tần Vấn Thiên, cho dù là lão che giấu khí tức qua mặt được những người âm thầm bảo hộ, một khi hắn xuất thủ thì chỉ sợ cũng sẽ phải bỏ mạng lại tại hoàng thành của Trường Thanh Tiên quốc, lão không muốn đồng quy vu tận với một tiểu tử cảnh giới Tiên Thai.
Hiện tại chỉ có thể chờ cơ hội khác thôi, có điều bỏ lỡ lần này, sau này muốn ám sát Tần Vấn Thiên tất nhiên sẽ càng khó hơn.
Tần Vấn Thiên và Thanh nhi về hoàng cung, biết được tin tức Tần Vấn Thiên bị ám sát, cả hoàng cung chấn động, không ngờ có người dám xuống tay ở hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc, quả thực là to gan lớn mật, đây quả thực chính là một sự khiêu khích đối với uy nghiêm của Trường Thanh Tiên quốc.
- Ta đi tìm phụ thân.
Thanh nhi vừa trở lại hoàng cung đã lạnh lùng lên tiếng, nếu là chuyện khác thì có thể bỏ qua, nhưng Tần Vấn Thiên bị ám sát, nàng ta sẽ không bỏ qua, Trường Thanh Vũ Hạo chỉ là người chịu tội thay, phải tìm ra cho bằng được người đứng sau lưng.
Lúc trước vào khoảnh khắc Tần Vấn Thiên bị ám sát, tim của nàng giống như là muốn nhảy ra ngoài, nàng ta tuyệt không cho phép chuyện như vậy lại phát sinh lần nữa.
Tần Vấn Thiên biết tình cảm của Thanh nhi nên không ngăn cản, hắn trở lại phủ đệ của Trường Bình công chúa, chỉ thấy Trường Bình công chúa và và Xích Đồng Hầu đều đi tới, nhìn quần áo đã nhuốm máu trên người hắn, Xích Đồng Hầu lạnh lùng hỏi:
- Thật là Trường Thanh Vũ Hạo làm à?
Lúc trước ở trong trận pháp Trường Thanh Vũ Hạo xuống tay đánh cho Tần Vấn Thiên bị thương, vậy mà không ngờ sau đó hắn còn cả gan làm loạn ám sát Tần Vấn Thiên.
- Ừ, có điều sau lưng có người khác, Trường Thanh Vũ Hạo như là trúng tà, bị người ta khống chế vậy.
Trong mắt Tần Vấn Thiên lấp lánh anh sáng lạnh lẽo.
- Đến cảnh giới Tiên Vương thì há lại dễ dàng bị khống chế như vậy, nhất định là bản thân hắn tâm thuật bất chính cũng có ý đồ này nên mới có thể bị người thừa cơ mà vào, khống chế tâm trí.
Xích Đồng Hầu lạnh lùng nói:
- Người này thật sự cho rằng phụ thân hắn chết trận vì Đại Đế à? Đại Đế vì chú ý tới mặt mũi mà không tuyên bố sự thật, không ngờ ngược lại khiến hắn sinh ra lòng muông dạ thú.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, chẳng lẽ những lời lúc trước Xích Đồng Hầu nói với hắn là có ẩn tình à?
- Vấn Thiên, đây là bí mật của Tiên quốc, chỉ có rất ít người biết. Năm đó Đại Đế vì nghĩ tới tình cảm mà hạ lệnh không cho phép nhắc lại, lúc trước phụ thân của Trường Thanh Vũ Hạo thật sự mà chiến đấu vì Đại Đế, nhưng mà về sau chiến cuộc sinh biến, hắn lại làm phản, bị Bạch Đế biết được, lập mưu kế tiêu diệt, có điều Đại Đế vì nể tình những gì mà hắn làm lúc trước cho nên mới bảo hắn chết trận, đồng thời đối đãi với Trường Thanh Vũ Hạo cũng không tệ, quả nhiên là cha nào con nấy.
Xích Đồng Hầu lạnh lùng nói, Tần Vấn Thiên giờ mới hiểu, chẳng trách Xích Đồng Hầu lúc trước hình như rất khó chịu với Trường Thanh Vũ Hạo, thì ra không ngờ còn có nguyên nhân này.
Rất nhiều chuyện quả nhiên không đơn giản như tưởng tượng.
- Vấn Thiên, ngươi đoán người phía sau màn có thể là ai?
Trường Bình công chúa hỏi.
- Còn có thể là ai nữa, đương nhiên là những người khởi xướng Tiên Vực tài quyết mà cuối cùng lại thất bại nên không cam lòng, dùng thủ đoạn như vậy để trả thù, chúng ta không thể tìm ra rốt cuộc là cỗ thế lực nào hay là mấy thế lực lớn cùng tham dự, nên không tiện báo thù.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, trừ những thế lực này ra thì ai lại điên cuồng như vậy, xuất động nhân vật lợi hại đến hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc giết một người ở cảnh giới Tiên Thai như hắn.
Hơn nữa, mục tiêu chủ yếu là hắn, không hề có sát khí với Thanh nhi.
- Ừ, xem ra chắc không sai đâu.
Trường Bình công chúa nhẹ nhàng gật đầu, những người đó âm thầm xuống tay, Trường Thanh Tiên quốc không thể đi đối phó với tất cả các thế lực lớn tham gia Tiên Vực tài quyết? Chỉ cần đối phương không bại lộ cụ thể là ai làm thì Trường Thanh Tiên quốc cũng chỉ có thể chấp nhận.
- Ầm ầm.
Đúng lúc này, Trường Bình công chúa và Tần Vấn Thiên thân thể hơi run rẩy, ánh mắt của bọn họ trở nên sáng rực, tiếp theo, đại địa không ngừng rung chuyển, hơn nữa rung chuyển càng lúc càng mạnh.
- Sao thế?
Mấy người mắt lộ ra phong mang, cả tòa phủ đệ đều đang rung chuyển, không đúng, không chỉ là phủ đệ, mà là toàn bộ hoàng cung, đều bắt đầu đang rung chuyển, hơn nữa còn càng lúc càng mãnh liệt.
- Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, lập tức từng đạo quang mang màu xanh đậm xộc thẳng lên trời, đám người Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía Đế cung, trong nháy mắt này, mắt họ như cứng lại đó, rung động nhìn một cây cổ thụ đột ngột từ mặt đất mọc lên.
- Cái này...
Trường Bình công chúa và Xích Đồng Hầu cũng chấn động, cây cổ thụ đó trong nháy mắt chui từ dưới đất lên, xộc thẳng lên trời, thân cây vô cùng khủng bố trực tiếp bay lên, che trời phủ đất, từng đạo quang hoa màu xanh đậm trong phút chốc đã che phủ vùng trời trên đầu họ, rồi trong nháy mắt đã bao phủ cả tòa hoàng cung.
- Vạn Cổ Trường Thanh thụ.
Tần Vấn Thiên lầm bầm nói, cây cổ thụ này chính là các đại Tiên Đế ngày xưa hàng lâm hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, theo Trường Thanh Đại Đế nghênh chiến Vạn Cổ Trường Thanh thụ.
Lúc này, cổ thụ che trời lại tái hiện.
Trong hoàng cung, thân thể của từng cường giả lóe lên, bồng bềnh trên không, bọn họ bị cổ thụ bao vây ở phía dưới, ánh mắt của tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Vạn Cổ Trường Thanh thụ chỉ có khi Tiên quốc gặp phải nguy cơ thì Đại Đế mới triệu hồi ra, lúc này hình như không có ai uy hiếp Trường Thanh Tiên quốc mà, vì sao cổ thụ lại xuất hiện?
Tốc độ khuếch trương của Vạn Cổ Trường Thanh thụ khủng bố đến mức kinh người, không ngừng bao phủ cả tòa hoàng thành, cho dù là tốc độ của Tiên Đế tầm thường cũng không nhanh bằng tốc độ khuếch trương của Vạn Cổ Trường Thanh thụ.
Cường giả của hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc lại một lần nữa được thấy sự tao nhã của Vạn Cổ Trường Thanh thụ, bọn họ tất cả đều ngẩng đầu, trong lòng rung động, đây là phát sinh chuyện gì?
Thân ảnh của Trường Thanh Đại Đế xuất hiện trên không Đế cung, ở phía trước Vạn Cổ Trường Thanh thụ.
- Đại Đế.
Các cường giả nhìn về phía Đại Đế, dường như có chút nghi hoặc.
- Tòa thành này chính là hoàng thành của Tiên quốc ta, nếu ở thành này mà ai cũng có thể tùy tiên ám sát nữ nhi và con rể của ta, vậy Trường Thanh Tiên quốc ta còn có ngày tháng yên tĩnh nữa không?
Trường Thanh Đại Đế bình tĩnh lên tiếng:
- Bất kể là ai, bất kể là có bao nhiêu người tham gia cuộc ám sát lần này, chỉ cần là còn ở tòa hoàng thành này thì đều sẽ phải chết.
Thanh âm này vang vọng bên trong hoàng cung, khiến cho mọi người đều run sợ.
Đại Đế tế ra Vạn Cổ Trường Thanh thụ, không ngờ là bởi vì chuyện Tần Vấn Thiên bị ám sát.
Vào lúc này, địa vị của Tần Vấn Thiên ở trong lòng của vương hầu đã được đưa cao tới vô hạn, thậm chí địa vị của hắn đã giống như là con nối dòng của Đại Đế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận