Thái Cổ Thần Vương

Đề nghị của Trường Thanh Đại Đế

Thân hình Trường Thanh Đại Đế lóe lên, hàng lâm trước người những cường giả bị trói, tự mình thẩm vấn:
- Các ngươi tự mình khai báo đi, nếu không hậu quả thế nào thì tự các ngươi hiểu.
Những người này tất cả đều mặt xám như tro tàn, biết khó có sinh lộ, trong lòng thầm nguyền rủa, rốt cuộc là ai ám sát Tần Vấn Thiên và Thanh nhi, khiến cho bọn họ toàn bộ bị lôi ra.
Đã tới trong hoàng cung của Tiên quốc, bọn họ biết mình không thoát được rồi, bởi vậy mới mang tâm lý cầu may, không dám chủ động tới đây, lại không ngờ rằng ở dưới Vạn Cổ Trường Thanh thụ, phương pháp ẩn nấp của bọn họ rất dễ dàng bị vạch trần, Đại Đế mặc dù ở bên trong hoàng cung, nhưng vẫn có thể thăm dò ra tất cả, tu vi cảnh giới của mọi người trong hoàng thành đều không qua mắt được hắn.
- Đại Đế tha mạng, ta là người của Đông Thánh Tiên môn, chỉ phụng mệnh đóng ở hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc, chưa bao giờ làm bất kỳ chuyện gì gây tổn hại tới Trường Thanh Tiên quốc cả, là vì lo lắng bị Đại Đế hiểu lầm mới không dám tiến đến hoàng cung, xin Đại Đế khoan thứ.
Vị cường giả trung niên phía trước dẫn đầu lên tiếng.
Mọi người lập tức minh bạch, hắn là thám tử Đông Thánh Tiên Đế an bài ở hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc, loại chuyện này rất bình thường, luôn tồn tại trong các thế lực lớn, nhất là ở thời kì mẫn cảm như hiện giờ thì càng như vậy, chỉ là sự kiện ám sát lần này, không ai đoán được là Trường Thanh Đại Đế dưới cơn giận dữ đã lật tung cả tòa hoàng cung này lên.
Trường Thanh Đại Đế lạnh lùng lườm hắn, lập tức nhìn về phía những người khác, hỏi:
- Ai là người chủ sự ám sát?
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người cảm thấy một luồng khí lạnh, đó là hàn ý trên người Đại Đế.
- Ta nếu chịu nói ra người chủ sự phía sau màn, Đại Đế có thể tha thứ cho tính mạng của ta không?
Lúc này, một đạo thanh âm truyền đến, chính là đến từ lão già lôi thôi đó, lão biết trốn không được, hiện tại chỉ cầu có thể giữ mạng, làm sát thủ, bất kể là khi nào, giữ mạng là nguyên tắc đầu tiên, hiện tại hắn chỉ muốn làm thế nào để giữ được tính mạng.
Trường Thanh Đại Đế nhìn thoáng qua lão, lạnh lùng đến cực điểm, chỉ thấy bàn tay hắn vung lên, lập tức ở phía Tiên quốc có một vị cường giả đi ra, ánh mắt của người này cực kỳ đáng sợ, vừa thấy đã biết chính là am hiểu thuật đặc biệt, lão già lôi thôi đó sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, lập tức đoán được người này am hiểu nhìn nét mặt.
Chỉ thấy dây mây trên người lão điên cuồng chui vào bên trong thân thể lão, phá hủy tất cả trong cơ thể lão, chỉ nghe thấy lão già lôi thôi phát ra một tiếng hét thảm, nói:
- Đại Đế tha mạng.
- Ngươi nếu chủ động phối hợp thì có thể tha cho ngươi không chết.
Tiên Vương cường đại bên cạnh Trường Thanh Đại Đế đi về phía trước, trong ánh mắt bộc phát ra ánh sáng yêu dị, ăn mòn đầu óc đối phương, lão già lôi thôi hét thảm không ngừng, lão có thể dùng cái chết để chống cự, nhưng mà không phải ai cũng đều có thể bất chấp sống chết Trong tiếng gào thê thảm, cường giả bên cạnh Trường Thanh Đại Đế đã có được thứ mà hắn muốn biết.
Ánh sáng yêu dị trong mắt biến mất, hắn lui một bước, nói với Trường Thanh Đại Đế:
- Đại Đế, người chủ sự cố ý che giấu tung tích, bản thân người này cũng không biết người thật sự đứng phía sau là ai.
Trường Thanh Đại Đế mắt lóe sáng, nói như vậy thì không tìm ra được rồi.
Tiếng xào xạc truyền ra, dây mây sau khi phế bỏ lão già lôi thôi thì kéo lão tới một nơi cực xa, trực tiếp ném ra khỏi hoàng thành, một vị Tiên Vương cường đại, hậu quả như vậy có thể nói là rất thảm thiết.
- Đại Đế, những người này có thể sẽ biết một chút.
Người đó tiếp tục nói với Trường Thanh Đại Đế, khiến cho những người đó sắc mặt biến đổi, ai nấy sắc mặt tái nhợt.
- Nếu đối phương làm việc cẩn thận như vậy, sẽ không lưu lại sơ hở đâu, những người này cùng lắm là tới để giám thị động tĩnh, không biết nhiều tin tức đâu.
Trường Thanh Đại Đế bình tĩnh lên tiếng, lập tức tiếp xào xạc lại truyền ra, dây mây trực tiếp kéo những người đó vào trong thân của Vạn Cổ Trường Thanh thụ, thậm chí trực tiếp nuốt vào trong đó, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, hơn mười vị cường giả cấp bậc Tiên Vương trực tiếp biến mất khỏi thế giới này.
Một màn này khiến các nhân vật Tiên Vương trên quảng trường thấy mà kinh hãi đảm chiến, đây chính là sự uy nghiêm của Đại Đế, lão già lôi thôi bị phế bỏ rồi ném đi và những người này bị giết chết, ai thảm hơn ai? Chỉ sợ không ai có thể nói rõ ràng.
Nhưng hiển nhiên, lần này toàn bộ người phía đông Tiên Vực đều có thể nhìn thấy lửa giận của Đại Đế là mãnh liệt như thế nào, từ nay về sau, chỉ sợ không ai dám đến hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc giương oai nữa, như vậy chẳng khác nào là đi tìm chết!
Trường Thanh Đại Đế vung tay, trong phút chốc, Vạn Cổ Trường Thanh thụ động đậy, phát ra tiếng loạt xoạt, cả hoàng thành rộng lớn, cành lá của Vạn Cổ Trường Thanh thụ điên cuồng thu về, không bao lâu sau, lại hóa thành một gốc cổ thụ, lập tức chìm vào dưới hoàng cung, cổ thụ che trời phủ đất đã biến mất, giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh, Trường Thanh Đại Đế nói với mọi người trong quảng trường:
- Đã làm phiền chư vị rồi.
- Đại Đế khách khí quá.
- Có thể chính mắt thấy được cái uy của Đại Đế là tam sinh hữu hạnh.
Các Tiên Vương đều khom người nói, cực kỳ khách khí, bọn họ mặc dù được xem như là cường giả một phương, nhưng trước mặt bọn họ là người đứng đầu Tiên quốc.
- Ừ, chư vị đều về đi.
Trường Thanh Đại Đế bình tĩnh nói.
Lập tức vô số Tiên Vương khom người cáo lui, sau đó lần lượt rời đi, không lâu sau, đều ly khai hoàng cung Tiên quốc, Trường Thanh Đại Đế nhìn thân ảnh của những người đó, ánh mắt lấp lánh sáng.
Hắn biết, trong những người này tất nhiên còn có người của các thế lực khác, các thế lực lớn phía đông không thể chỉ bố trí hơn mười người ở hoàng thành, chỉ là những người này nếu không làm gì thì hắn cũng lười chẳng muốn bắt hết, như vậy động tĩnh sẽ quá lớn, dù sao đây là thế lực lớn quen với nếp cũ, người của hắn cũng ở chỗ đối phương, hôm nay làm những người này phải khiếp sợ một phen cũng đã đạt được mục đích rồi.
Muốn giương oai ở hoàng thành sẽ phải trả giá đắt.
- Các ngươi cũng đi đi.
Trường Thanh Đại Đế phất phất tay, các vương hầu đều lui ra, trong lòng lại có chút cảm khái, sau nội chiến năm đó, mọi người đều tưởng Trường Thanh Tiên quốc dễ bắt nạt, cho dù là Tiên Vương không ngờ cũng dám đến hoàng thành để ám sát, hôm nay Đại Đế tức giận, cũng tiện dạy bảo người phía đông Tiên Vực phải làm người như thế nào.
Chỉ là lần này Đại Đế tức giận là vì Tần Vấn Thiên, mọi người lúc rời đi đều nhìn Tần Vấn Thiên một cái.
Không biết vì sao, trong lòng bọn họ không ngờ sinh ra một suy nghĩ cực kỳ vớ vẩn, thiên phú của hắn xuất chúng như vậy, nếu cứ trưởng thành tiếp, tất nhiên sẽ đạt tới một mức kinh người, thậm chí là vượt qua con nối dòng của Đại Đế.
Như vậy, tương lai người kế thừa Trường Thanh Tiên quốc sẽ là phò mã của Tiên Quốc chứ không phải là hoàng tử của Tiên quốc à?
Nghĩ vậy, trong lòng họ run rẩy, không dám nghĩ sâu hơn nữa, chỉ nhớ là sau này phải đối đãi với Tần Vấn Thiên như đối đãi với hoàng tử.
Thân ảnh của Thanh nhi không biết từ khi nào đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhẹ nhàng kéo tay hắn.
- Thanh nhi, Vấn Thiên, các ngươi đi theo ta đi.
Trường Thanh Đại Đế nói với Thanh nhi và Tần Vấn Thiên, cất bước đi tới Đế cung.
Hai người bọn Tần Vấn Thiên gật đầu, sải bước đi theo Trường Thanh Đại Đế tới phủ đệ của Trường Thanh Đại Đế ở trong Đế cung.
Trường Thanh Đại Đế đi tới đình đài ven hồ trong phủ đệ, đưa lưng về phía Tần Vấn Thiên và Thanh nhi.
- Thanh nhi, Vấn Thiên, hai người các ngươi có suy nghĩ gì về hôn sự.
Trường Thanh Đại Đế hỏi.
Tần Vấn Thiên và Thanh nhi nhìn nhau một cái, lúc trước Thanh nhi nói đùa với Tần Vấn Thiên là có thể cưới hai lần không, nhưng mà Trường Thanh Đại Đế đã hỏi thì không thể trả lời như vậy được.
- Đại Đế có ý kiến gì.
Tần Vấn Thiên thỉnh giáo.
Việc này chính là đại sự của Thanh nhi, ý kiến của Trường Thanh Đại Đế tất nhiên cực kỳ quan trọng.
- Ta đã tuyên cáo với thiên hạ là gả Thanh nhi cho ngươi, việc này tất nhiên đã thành kết cục đã định, hiện giờ, các thế lực lớn ở phía đông Tiên Vực đều đang nhìn chằm chằm vào các ngươi, ta có dự cảm, nếu các ngươi tổ chức hôn sự, e là sẽ không được thái bình.
Trường Thanh Đại Đế bình tĩnh nói, thân là nhân vật Đế cảnh, trực giác của bọn họ đều sẽ sâu sắc hơn so với người thường.
Hơn nữa, ngay cả Tần Vấn Thiên cũng có trực giác như Trường Thanh Đại Đế.
Bọn họ chưa kết hôn, đối phương đã không kiềm chế được phái người đến ám sát, muốn dồn Tần Vấn Thiên vào chỗ chết, tuy rằng không biết cụ thể là ai, nhưng bất kể là ai cũng đều đoán được là không thoát được liên quan tới các thế lực này.
- Vấn Thiên, hiện tại ngươi vẫn còn quá yếu.
Trường Thanh Đại Đế lại nói, Tần Vấn Thiên trầm mặc, hắn biết những gì Trường Thanh Đại Đế nói là thật.
Cảnh giới Tiên Thai đỉnh phong, đối với người thường mà nói thì cũng có chút lợi hại, nhưng hắn là phải đối mặt với các thế lực đỉnh cấp của Tiên Vực, như vậy thì đương nhiên là hắn vẫn rất yếu.
Trường Thanh Vũ Hạo ám sát suýt nữa đã lấy được mạng của hắn.
- Bởi vậy, ta hy vọng chờ sau khi ngươi bước vào cảnh giới Tiên Vương sẽ để hai người các ngươi kết hôn, tuy rằng cho dù ngươi bước vào Tiên Vương thì vẫn không thể chi phối được thế cục, nhưng ít ra thì còn có sức tự bảo vệ mình, không đến nỗi chật vật như hiện tại.
Trường Thanh Đại Đế tiếp tục nói.
Tần Vấn Thiên gật đầu, nói:
- Ta nghe theo an bài của Đại Đế.
- Ngươi có thể hiểu là tốt rồi, hiện giờ, ta cũng có thể tính là trưởng bối thật sự của ngươi rồi, tất nhiên đều là vì muốn tốt cho các ngươi thôi.
Trường Thanh Đại Đế xoay người, nhìn Tần Vấn Thiên:
- Hiện giờ tu vi của ngươi đã đến trình độ Tiên Thai đỉnh phong, ở cảnh giới này ngươi rất khó tìm được đối thủ, bởi vậy lúc trước ta sai các Tiên Vương luận bàn tập luyện với ngươi, nhưng đây chung quy vẫn chỉ là luận bàn, không có áp lực gì, ngươi vẫn phải ra ngoài mới được, nếu không, cho dù là đã bước ra được một bước, nhưng muốn lên được bờ thì vẫn phải mất không biết bao nhiêu thời gian.
- Thanh nhi, ngươi cũng vậy, ngươi trời sinh đã là Tiên Vương, có có thiên phú lực lượng không gian sinh ra đã có, tương lai ngưỡng cửa này đối với ngươi mà nói sẽ yếu một chút. Nhưng ngươi vẫn phải cố gắng đề thăng cảnh giới, ngươi cũng nên tạm thời đặt tỉnh cảm sang một bên, tu hành cho tốt, Vấn Thiên hắn phải vào cảnh giới Tiên Vương, ngươi cũng vậy.
Trường Thanh Đại Đế nói rất nghiêm túc, hắn tất nhiên hy vọng nữ nhi và con rể của mình có thể cường đại, tương lai có thể tự mình ứng phó với tất cả biến cố.
Tiên Vực mặc dù nhìn thì bình tĩnh, nhưng một khi phong ba nổi lên thì chính là kinh thiên động địa, cũng như lần này, nếu Tài Quyết chi chiến bại, chỉ sợ trực tiếp sẽ là một hồi gió tanh mưa máu, mà hiện giờ thắng lợi cũng chỉ giúp cho cơn giông bão này chậm lại chút mà thôi.
- Vâng.
Thanh nhi đáo, tựa hồ có chút không vui, Trường Thanh Đại Đế nhìn thấy bộ dạng của nàng ta thì không khỏi than thầm nha đầu này nặng tình quá rồi.
- Vấn Thiên, lần ám sát này ngươi cũng thấy đấy, vô số ánh mắt đều đang nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi nếu muốn ra ngoài lịch lãm, tất nhiên không thể để người ta biết, hơn nữa tốt nhất là không ở khu vực phía đông Tiên Vực, ngươi nghĩ xem muốn tới nơi nào đi. Nơi này có đại trận truyền tống đi thông tới Nam Hoàng thị, ngươi nếu nguyện ý thì có thể lấy Nam Hoàng thị làm điểm trung gian.
Trường Thanh Đại Đế lại nói.
- Ta định về Thiên Biến Tiên môn một chuyến.
Tần Vấn Thiên đáp, tựa hồ có suy nghĩ của riêng mình, hắn chuẩn bị tới Thiên Phù giới một chuyến, nếu có thể gặp được tiền bối, sẽ nhờ tiền bối sư huynh dẫn hắn trực tiếp thông qua Thiên Phù giới tới địa vực khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận