Thái Cổ Thần Vương

Nội dung vở kịch máu chó

Càng gần tới ngày Bắc Minh Tiên sơn mở ra, người ở khu vực này tụ tập càng nhiều, đến mức kinh người, thiên kiêu đến từ các phương, hạng người tam giáo cửu lưu gì cũng có, ngư long hỗn tạp.
Người của Vạn gia mang theo tư thái thấp kém đi lại chung quanh, muốn kiến thức sự phồn hoa của Đại Thiên Thế Giới.
Tần Vấn Thiên cũng im lặng chờ ở trong khách sạn, thường xuyên lĩnh ngộ tu hành, thỉnh thoảng thưởng thức mỹ nữ, cùng với tiếng đàn du dương và những bước tranh đẹp mắt, cũng rất là thích thú.
Cuối cùng, một tin tức truyền đến, khiến cả khu vực rộng lớn bắt đầu chấn động.
Nghe nói, công chúa Bắc Minh Lộng Nguyệt của Bắc Minh Tiên triều đã tới cửa vào của Bắc Minh Tiên sơn, dẫn các cường giả của Tiên triều hàng lâm, thậm chí còn đang chuẩn bị tiệc rượu long trọng, khoản đãi cường giả bát phương của Tiên triều, đồng thời, chọn lựa những thiên kiêu có tư cách bước vào Bắc Minh Tiên sơn.
Đúng như trong lời đồn, thịnh yến cảnh giới Tiên Thai lần này do Lộng Nguyệt công chúa chủ trì chọn lựa.
Đến lúc đó, vô số nhân vật thiên kiêu đến từ các nơi của Tiên triều sẽ có thể nhìn thấy phong thái của Lộng Nguyệt công chúa.
Đây tất nhiên là một chờ mong khiến người ta chờ mong, Bắc Minh Tiên triều thống trị thiên hạ. Công chúa chính là con gái của quốc chủ Tiên triều, quyền thế ngập trời lại có dung nhan tuyệt thế, không biết bao nhiêu người muốn được thấy diện mạo của nàng ta, thậm chí, rất nhiều thiên kiêu thanh niên kiệt xuất còn coi là mộng đẹp, liệu có cơ hội có được sự ưu ái của công chúa hay không, khiến công chúa phải nhìn mình bằng đôi mắt khác, một ngày kia vào hoàng triều của Tiên quốc, trở thành phò mã của Tiên triều.
Tuy là ảo tượng không thực tế, nhưng lại vẫn khiến người ta say mê, chỉ tưởng tượng thôi cũng là một chuyện rất sung sướng rồi.
Ngày hôm nay, trên không khu vực này đột nhiên xuất hiện một đám nhân vật cường đại mặc áo giáp màu đen, trên người bọn họ lộ ra khí thế sắc bén tuyệt luân, lướt nhẹ trong hư không, ai nấy đều vô cùng uy nghiêm, tất cả đều là Tiên Vương.
- Cửa vào Bắc Minh Tiên sơn đã mở, Lộng Nguyệt công chúa đã bố trí tiệc rượu khoản đãi danh sĩ đến từ các nơi của Tiên triều, phàm là người muốn vào Bắc Minh Tiên sơn và người đưa tiễn đều có thể tới tham gia thịnh yến lần này, hưởng thụ sự tiếp kiến của công chúa.
Một đạo thanh âm chấn động từ trên không vang lên, trong nháy mắt đã vọng khắp cả khu vực rộng lớn.
Trên hư không, các cường giả Tiên Vương mang theo khí thế uy nghiêm rời đi, quay lại cửa vào của Bắc Minh Tiên sơn, khu vực này người của khu vực này bắt đầu xôn xao, trong nháy mắt, vô số bóng người bay lên trời, vô cùng rầm rộ, trong nhất thời, trên trời toàn là bóng người, tất cả đều bay về cùng một hướng.
Tần Vấn Thiên, Tri Âm cùng với Vạn Trúc Thanh ba người ở cùng nhau, lúc bọn họ ngẩng đầu thì nhìn thấy Vạn Thanh Sơn của Vạn gia đã dẫn người bay lên trời, ánh mắt liếc về phía họ rồi lập tức phất tay nói:
- Xuất phát.
- Xuất phát.
- Xuất phát, xuất phát...
Những tiếng nói "xuất phát" liên tiếp vang lên, mọi người trong khách sạn cơ hồ toàn bộ xuất phát.
- Chúng ta đi thôi.
Vạn Trúc Thanh lên tiếng, lập tức ba người bay lên không, đuổi theo người của Vạn gia, tuy nói hai bên đang căng thẳng, có mâu thuẫn rất sâu, song tất cả những điều này đều tạm gác lại đợi tới khi về Thiên Viêm thành thì giải quyết. Hiện giờ, không có chuyện gì quan trọng hơn đưa Vạn Diệu Nhan cùng với Tri Âm vào Bắc Minh Tiên sơn.
-Nhiều người thật.
Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua đoàn người rầm rộ đi trong hư không, quy mô của thịnh yến lần này xem ra thậm chí còn hơn cả thọ yến của Ma Đế lúc trước ở trên Đọa Lạc Ma đảo. Dù sao hồi đó là có hạn chế người tham gia, mà lần này thì chỉ cần là người từ các nơi tại Tiên triều tới thì đều có thể tham dự.
Cho dù là là mỗi mười năm chỉ một bộ phận người tới thì vẫn là một con số khủng bố.
- Không ngờ người chủ trì lại là Bắc Minh Lộng Nguyệt.
Tần Vấn Thiên nghĩ đến điều này thì cười cười, đến phía bắc Tiên Vực để lịch lãm lại gặp được người quen, đúng là khéo thật.
Bắc Minh Tiên sơn là một dãy núi quy tắc, được hình thành như thế nào thì đã không thể khảo chứng, Bắc Minh Tiên triều lập quốc ở đây, đối với bảo địa như vậy tất nhiên là phải khống chế tuyệt đối trong tay, cũng thiết lập quy củ, Bắc Minh Tiên sơn mười năm mở một lần, chính vì thế, cứ mỗi mười năm đều sẽ có vô số thiên kiêu thanh niên đến hành hương, làm tăng thêm sự uy nghiêm cho Tiên triều.
Thanh thế như vậy, tổ chức tiệc rượu tất nhiên cũng là để khiến cường giả từ bốn phương tám hướng tới nhìn thấy được sự phồn thịnh cường đại của Tiên triều, khiến cho kẻ sĩ có chí tương lai có thể gia nhập vào quân đoàn Tiên triều, dốc sức cho Tiên triều.
Tần Vấn Thiên vẻ mặt phong phú đi theo dòng người tiến về phía trước, ánh mắt hắn cuối cùng nhìn thấy một khu vực sơn mạch quy tắc to lớn vô cùng, nơi đó chắc chính là Bắc Minh Tiên sơn.
Bắc Minh Tiên sơn đương nhiên không chỉ là một ngọn núi, mà là một dãy núi quy tắc.
Tuy rằng nhìn thấy Bắc Minh Tiên sơn, nhưng thực tế thì vẫn còn cách rất xa, đi hồi lâu, bọn họ cuối cùng cũng tới gần khu vực này, phía trước có quân đoàn cường đại của Tiên triều canh gác, ở phía trước quân đoàn này có một khoảng trống rất rộng, nơi đó chính là nơi thịnh yến được chuẩn bị để khoản đãi các nhân vật bát phương của Tiên triều.
Đám người tiến vào, lượt lượt nhập tiệc, ánh mắt thì hướng về phía xa, Bắc Minh Tiên sơn đã gần trong gang tấc.
Ở phía trước nhất thịnh yến có một đài cao cực kỳ uy nghiêm với chín mươi chín bậc cầu thang, bên trên có không ít chỗ ngồi, nơi đó giống như là vị trí của các đại nhân vật Tiên triều, mà ở vị trí trên cùng có một vương tọa màu đen, ngồi ở đó là có thể quan sát tất cả, nhìn thấy mỗi một ngóc ngách trong cuộc thịnh yến này.
Vương tọa này lần này sẽ là vị trí mà Lộng Nguyệt công chúa ngồi.
Cường giả lục tục hàng lâm, không ngừng có người ngồi vào vị trí, rất nhiều người có lòng tự tin đến từ thế lực cường đại đều chen lên phía trước, muốn chiếm được vị trí tốt, như vậy thì có thể ở gần Lộng Nguyệt công chúa hơn một chút.
Cũng có rất nhiều người đang thảo luận, cửa vào thật sự của Bắc Minh Tiên sơn đã có thể nhìn thấy rồi. Lần này, không biết Lộng Nguyệt công chúa sẽ chọn lựa người vào như thế nào, có cho toàn bộ người vào bên trong Bắc Minh Tiên sơn hay không, có điều chuyện như vậy chung quy là khả năng rất thấp, nếu để tất cả mọi người vào Bắc Minh Tiên sơn, trong Tiên sơn quy tắc sẽ rất loạn, ngược lại sẽ ảnh hưởng tới người thật sự cần mượn Tiên sơn quy tắc để tu hành.
Bởi vậy, mỗi một lần đều vẫn sẽ hạn chế nhân số bước vào Tiên sơn quy tắc.
Tần Vấn Thiên và người của Vạn gia tiến vào, cũng tận hết khả năng chen lên trước, tìm được một vị trí không tồi, Vạn Nhất Dao cảm thán:
- Nhiều cường giả quá, Thiên Viêm thành thật sự là quá nhỏ, sau này ta không muốn về nữa.
- Nhất Dao, có suy nghĩ như vậy là tốt, thế giới này rất lớn, đợi lát nữa công chúa hàng lâm, ngươi thấy được phong thái của công chúa rồi sẽ biết thế nào là nhân vật tuyệt đỉnh, tuổi của công chúa thậm chí có thể còn nhỏ hơn ngươi đó.
Vạn Thanh Sơn cười bảo.
Người của Vạn gia đều có chút kích động, khẩn trương.
Chỉ độc có hai người Vạn Nhất Minh và Vạn Diệu Nhan là trong ánh mắt của bọn họ bắn ra vẻ chờ mong mãnh liệt, Bắc Minh Tiên sơn lần này đối với bọn họ mà nói là một lần kỳ ngộ trọng đại, nhất định phải được bước vào trong đó.
- Đoan Mộc công tử ở kia kìa.
Lúc này, Vạn Nhất Dao kinh hô một tiếng, chỉ thấy ở phía trước không xa, Đoan Mộc thiếu chủ lúc trước gặp ở trong trong khách sạn đang ở đó, được mọi người vây quanh, rất nhiều người đều lấy Đoan Mộc thiếu chủ làm làm trung tâm, hắn tùy ý đứng, giống như là tiêu điểm của đám người này.
- Đoan Mộc công tử là rồng trong loài người, đây mới là nhân vật thật sự có thân phận, Diệu Nhan, hy vọng có một ngày, bản thân ngươi hoặc là phu quân của ngươi cũng sẽ là nhân vật như vậy.
Vạn Thanh Sơn nói với nữ nhi của mình, mang theo vẻ chờ mong.
- Chúng ta tới chào hỏi đi.
Trên mặt Vạn Nhất Dao nở nụ cười ôn nhu.
- Được.
Vạn Thanh Sơn gật đầu, rõ ràng không phải là người cùng một đẳng cấp, nhưng lại cứ muốn làm thân.
Tần Vấn Thiên thấy một màn này thì lắc đầu, bản tính của con người là vậy đó, luôn thích a dua nịnh hót.
- Bái kiến Đoan Mộc công tử.
Người của Vạn gia đi tới, Đoan Mộc thanh niên quay đầu, thần sắc bình tĩnh, mang theo vẻ cao ngạo, nhìn thoáng qua người của Vạn gia, trong những người này, người duy nhất có thể khiến hắn chú ý chắc cũng chỉ có vị mỹ nữ Vạn Diệu Nhan.
- Các ngươi cũng là vì Bắc Minh Tiên sơn mà đến à?
Đoan Mộc thanh niên lên tiếng.
- Vâng, đây là tiểu nữ Vạn Diệu Nhan, lần này đến là để đưa nó và cháu của ta vào Bắc Minh Tiên sơn.
Vạn Thanh Sơn cung kính nói.
Đoan Mộc thanh niên nhìn Vạn Diệu Nhan, chỉ thấy trên khuôn mặt luôn lạnh lùng của Vạn Diệu Nhan nở một nụ cười hiếm thấy, gật đầu với Đoan Mộc thanh niên.
- Diệu Nhan tiểu thư khí chất bất phàm, chắc không có vấn đề gì đâu, các ngươi ngồi xuống đây đi.
Đoan Mộc thanh niên phất tay nói.
- Đa tạ Đoan Mộc công tử.
Vạn Thanh Sơn cung kính cảm tạ, có thể chèo kéo một chút quan hệ với nhân vật cỡ này cũng là chuyện rất nở mày nở mặt.
Chung quanh có không ít người đang quán sát người của Vạn gia, những người này đã quen biết với Đoan Mộc thanh niên thì hiển nhiên đều là người của hoàng thành Tiên triều, hơn nữa gia thế cũng không tồi, chuyện như vậy tất nhiên là thấy nhưng không thể trách, nhìn rất thấu triệt. Trong mắt của Đoan Mộc đâu có những người này, chịu nói mấy câu với bọn họ chắc cũng chỉ là nể mặt mỹ nữ kia, nếu có cơ hội thì đùa bỡn một phen, chuyện tốt như vậy, Đoan Mộc tất nhiên sẽ không để tâm, dù sao cũng là đối phương tự dâng tới cửa.
- Đoan Mộc, ngươi có diễm phúc thật đấy, vị mỹ nữ này là ai vậy?
Cách đó không xa một vị thanh niên biết rõ còn cố hỏi, vừa rồi đã nghe thấy cuộc đối thoại ở bên này, nhưng lại vẫn cố ý hỏi như vậy.
- Mục Thu, chớ có nói bậy, ta và Diệu Nhan tiểu thư cũng chỉ vừa quen biết mà thôi.
Đoan Mộc nhìn người vừa lên tiếng.
- Ha ha, vừa quen thì tốt, mỹ nhân như vậy, vừa hay Đoan Mộc ngươi đang thiếu một bạn đời, không bằng cưới luôn về nhà đi.
Mục Thu cười bảo, lập tức nhìn về phía người của Vạn gia:
- Đương nhiên, còn phải vâng theo ý kiến của mỹ nữ cùng với người nhà đã.
Lời nói của người này vừa lỗ mang vừa mang theo mấy phần khách khí, lộ ra vẻ tôn trọng người khác, chính là phong cách rất thường thấy ở đệ tử thế gia, nếu người bình thường nói như vậy thì người của Vạn gia nhất định sẽ rất không vui, cảm thấy là lỗ mãng, nhưng người nói là nhân vật thân phận giống như Đoan Mộc thanh niên. Như vậy, tất nhiên lại thành khác, thậm chí trong lòng Vạn Thanh Sơn không ngờ dấy lên một trận sóng to, hơi mờ có chút kích động, có chút kích động.
- Ta cũng hy vọng tiểu nữ có thể có chốn về thật tốt.
Da mặt Vạn Thanh Sơn cũng đủ dày, không ngờ nói toạc móng heo, Vạn Diệu Nhan thì giống như là có chút thẹn thùng, nhìn Vạn Thanh Sơn nói:
- Phụ thân, người nói gì thế.
- Vi phụ chỉ nói thật mà thôi.
Vạn Thanh Sơn cười nói.
Tần Vấn Thiên không nhịn được cười khẽ ra tiếng, người nhà này thật đúng là... máu chó.
Vạn Thanh Sơn ở trước mặt hắn thì thái độ thế nào, Vạn Diệu Nhan thì lạnh lùng ra sau, lúc này đối mặt với Đoan Mộc thanh niên thì nào còn có nửa phần dè dặt.
Chẳng lẽ bọn họ không nhìn ra là thanh niên tới sau cố ý nói như vậy, đây chẳng qua chỉ là trò chơi nhân sinh của người ở tầng lớp của họ mà thôi.
Đương nhiên, chuyện như vậy có lẽ là ngoài cuộc thì tỉnh táo trong cuộc thì u mê, với thân phận như người của Vạn gia, đột nhiên có được một cơ hội thật sự như vậy, chỉ sợ trong lòng đang kích động không thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận