Thái Cổ Thần Vương

Người thần bí và tấm bia đá

Khu vực bị mây đen bao phủ này lớn hơn bất kỳ một dãy sơn mạch nào mà Tần Vấn Thiên trước đây từng đi qua, vô cùng vô tận, Tần Vấn Thiên lúc đi lúc dừng, thỉnh thoảng lại lĩnh ngộ tu hành, cứ như vậy thời gian trôi qua ba năm, hắn vẫn chưa thể đi ra khỏi vùng không gian này, nhưng hắn càng lúc càng mẫn cảm hơn đối với quy tắc lưu động trong thiên địa.
Ba năm qua, hắn nhìn thấy những cảnh vật bất đồng, không thể tưởng tượng ra được chiến trường này rộng lớn bao nhiêu, nếu như nơi đây thật sự từng phát sinh một hồi đại chiến, vậy thì hắn không thể tưởng tượng được về những cường giả tham gia trận chiến này.
Lúc này, Tần Vấn Thiên đang ngồi phía trước một gốc cây đại thụ, cây đại thụ này cao tới tận trời, cấm rễ sâu xuống đất, thân cây to lớn đến mức cả ngàn người vây quanh cũng chưa chắc có thể ôm được hết, trên cây cổ thụ này phóng thích ra khí tức quy tắc kinh người, là khí tức quy tắc hủy diệt, trong phạm vi có nó hình thành một cỗ lĩnh vực quy tắc đáng sợ.
Đương nhiên, Tần Vấn Thiên hoài nghi, bản thân cây cổ thụ này chính là từ quy tắc đúc thành, nếu dùng cảnh giới võ tu của dùng nhân loại để phân chia thì cây đại thụ này chính là thân thể quy tắc.
Tần Vấn Thiên ngồi dưới đất tu hành, lặng lẽ cảm thụ sự lưu động của quy tắc hủy diệt, muốn tham ngộ ra ngôn ngữ của quy tắc hủy diệt, sau mấy tháng, bản thân hắn đã có thể lợi dụng thuộc tính hủy diệt của bản thân, cho dù là không thông qua Tiên Thai cũng có thể chế tạo ra lực lượng quy tắc hủy diệt ở quanh người, đây là một tiến bộ không nhỏ, hắn biết mình đang từng bước tiếp cận cảnh giới mà hắn muốn bước vào.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt, trong cảm giác của hắn, trong không gian vô hình chung quanh, phù văn hủy diệt màu đen đang lưu động, lưu động một cách không theo quy củ, hắn hiện giờ rất khó có thể hoàn toàn nắm giữ trong tay, khống chế một cách tùy tâm sở dục, nếu có thể làm được thì hắn đã cách Tiên Vương rất gần.
Sau một lúc lâu, Tần Vấn Thiên đứng dậy đi tới gần cây đại thú mang theo lực lượng hủy diệt đó, càng tới gần thì lực lượng hủy diệt càng cường đại, cũng may là cây đại thụ không chủ động công kích, nếu không thì nó chính là một Tiên Vương tuyệt đỉnh.
Đi đến trước đại thụ, Tần Vấn Thiên đã cảm thấy thân thể yếu ớt vô cùng, nếu không phải bản thân hắn cũng tu hành loại lực lượng này thì căn bản không dám tới gần như thế.
Lấy ra một kiện thần binh, Tần Vấn Thiên đâm vào bên trong cổ thụ, thần binh vô cùng sắc bén, nhưng mà khí quy tắc hủy diệt trong nháy mắt đã ăn mòn, Tần Vấn Thiên lập tức buông tay, thần binh rơi xuống đất, khí hủy diệt lưu động bên trên, Tần Vấn Thiên không dám cầm lại nữa, hắn nhấc chân xoay người rời đi.
Mấy tháng sau, Tần Vấn Thiên đi tới một sơn cốc mây đen, nơi này vô cùng trầm trọng, có quy tắc trọng lực, Tần Vấn Thiên đi mỗi một bước đều cảm thấy khủng bố, khó có thể nhấc chân, gian nan đi từng bước, thân thể hắn như bị ép cho cong xuống. Cuối cùng hắn đã nhìn thấy ngọn nguồn của quy tắc trọng lực này, đó là một khối cự thạch nằm ngang trên núi, hình dạng của khối cự thạch này rất không có quy tắc, nhưng lại sáng rực, trên cự thạch lại có ánh sáng quy tắc lưu động, hình thành từ thiên nhiên.
- Thiên địa thật sự là kỳ diệu, có thể tạo nên các loại kỳ quan, thế giới sở dĩ sinh ra sinh linh, cũng bởi vì trong thiên địa có một loại quy tắc căn nguyên sao?
Tần Vấn Thiên đột nhiên trong đầu sinh ra một ý tưởng, thì thầm nói khẽ. Hắn ngồi xuống đất, thừa nhận trọng lực đáng sợ này, lại im lặng thể ngộ loại lực lượng này, cảm ngộ sự lưu động của quy tắc.
Lĩnh ngộ một hồi lâu, hắn lại khởi hành, trên đường đi, lại gặp các loại kỳ quan, được đại khai nhãn giới.
Tần Vấn Thiên đã triệt để mất phương hướng, hắn cũng không biết mình đã đi tới đâu. May mắn là hắn không gặp phải thời khắc quá nguy hiểm, chỉ là người bình thường thì e là rất khó có thể đi ra ngoài. Có điều hắn vẫn còn con bài chưa lật, nếu thật sự không ổn thì chỉ có thể thông qua Thiên Phù giới mở ra thông đạo không gian để rời khỏi đây.
Lại trải qua mấy năm, Tần Vấn Thiên tiến vào Bắc Minh Tiên sơn đã rất lâu, hiện giờ hắn vẻ mặt tang thương, mảng không gian này giống như không có điểm cuối, vĩnh viễn không thể đi ra được, nhưng Tần Vấn Thiên lại ở bên trong đây để tu hành, không có nơi nào khác thích hợp cho hắn hiện giờ tu hành hơn nơi này.
Đây là cấm địa, cũng là thánh địa tu hành, một khi hắn đột phá cảnh giới Tiên Vương, sẽ mở thông đạo của Thiên Phù giới để rời khỏi.
- Khí tức trấn áp mạnh quá.
Lúc này, Tần Vấn Thiên cảm nhận được một cỗ khí thế cực kỳ mạnh mẽ, uy lực kinh người, hắn thuận theo hướng này mà đi. Qua một lúc, hắn dừng chân, si ngốc ngẩng đầu nhìn về khoảng không phía trước.
- Cái này...
Tần Vấn Thiên cảm thấy nghẹ lời, chỉ thấy phía trước có hai tấm bia đá cực lớn, trên tấm bia đá lưu chuyển thần hoa vô tận, trên thiên khung, có quang mang vô cùng rực rỡ chiếu xuống tấm bia đá, giống như ánh sáng của sao, chiếu cho thiên địa chung quanh trở nên vô cùng rực rỡ, rẽ mây nhìn trời.
- Đừng nói với ta đây là ngàn sao cùng chiếu, trực tiếp mượn ánh sáng sao trên chín tầng trời.
Tần Vấn Thiên trong lòng vô cùng rung động, đây là thủ đoạn của Tiên Đến. Hiện giờ hai tảng đá xuất hiện thịnh cảnh đáng sợ như vậy, sao không khiến người ta phải kinh thán trước những điều kỳ diệu của thiên địa.
- Ầm.
Đột nhiên, Tần Vấn Thiên phát hiện thân thể hắn không thể nhúc nhích, một cỗ quang huy trấn áp vô thượng hàng lâm xuống, huyết nhục gân cốt cả người hắn bị áp bức rất mạnh. Hắn thét lớn một tiếng rồi phun ra máu tươi, trực tiếp nằm vật xuống đất, sắc mặt trắng bệch.
Chỉ thấy một tấm bia đá trong đó chuyển động. Đúng vậy, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh sợ của Tần Vấn Thiên, tấm bia đá cực lớn đó bay tới Tần Vấn Thiên, lực lượng trấn áp có thể đè sập thiên khung ùa ra, nhưng lại không phải ép lên người Tần Vấn Thiên, chỉ để hắn cảm nhận được cỗ lực lượng khủng bố đó. Nếu không thì chỉ sợ hắn đã chết rồi.
Trên người Tần Vấn Thiên ùa ra lực lượng trấn áp, nhưng mà căn bản chính là kiến càng rung cây, hắn thấy tấm bia đá đó đổ về phía hắn, chỉ cảm thấy có chút tuyệt vọng.
Không ngờ không chết trên tay hoạt tử nhân mà lại chết vì bị một tấm bia đá đè sao?
Có điều đúng lúc này, tấm bia đá đó đột nhiên ngừng lại, tấm bia đá cực lớn không ngờ nhỏ dần đi bằng tay người lớn, bồng bềnh trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, cứ như vậy ngừng lại.
Tần Vấn Thiên ngạc nhiên nhìn một màn này, tấm bia đá này không phải là thành tinh rồi chứ? Chẳng lẽ nó có linh trí?
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên đứng dậy bỏ chạy, nhưng mà tấm bia đá đó lại theo sát đằng sau, nháy mắt đã đuổi kịp, Tần Vấn Thiên còn chưa chạy được mấy bước thì đã trực tiếp bị trấn áp, lại phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng mà tấm bia đá vẫn thủ hạ lưu tình, không giết hắn, nếu không với lực lượng khủng bố của tấm bia đá, dưới một kích là có thể tiêu diệt, trực tiếp trấn sát hắn rồi.
- Vãn bối vô tình xâm nhập nơi này, tiền bối nếu có linh thì xin thủ hạ lưu tình.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Hắn đứng dậy tiếp tục bỏ đi. Trên tấm bia đá ánh sáng lại lấp lánh, Tần Vấn Thiên lại chỉ đi được hai bước thì bị trấn áp, không đứng dậy nổi.
Tần Vấn Thiên vẫn không bỏ cuộc, liên tục mấy chục lần, tất cả đều như vậy, gân cốt cả người hắn đều như muốn gãy, chỉ cảm thấy vô cùng buồn bực, tấm bia đá này rõ ràng là đang trêu đùa hắn mà.
Lần này, Tần Vấn Thiên nằm trên mặt đất tay niết pháp quyết, lập tức một cỗ ba động không gian truyền ra, thiên địa biến ảo, tấm bia đá đó thì lắc lư, tựa hồ đang nhìn hắn.
- Không thể ở trước mặt người khác mở ra thông đạo của Thiên Phù giới, tấm bia đá này có thể có linh trí, nhưng không thể xem như là con người được.
Tần Vấn Thiên nhớ tới quy củ của Thiên Phù giới, thầm nghĩ trong lòng, thông đạo không gian được mở ra.
- Ong.
Một cỗ lực lượng trấn áp khủng bố ép tới thông đạo không gian đó, nhưng mà thông đạo vẫn xuất hiện ở đó, không bị trấn áp mà đổ sập, Tần Vấn Thiên phóng về phía trước, tấm bia đá này quá thông minh rồi, hy vọng đừng trực tiếp trấn sát hắn, chỉ có thể liều mạng mà thôi.
Đột nhiên, Tần Vấn Thiên tế ra Yêu kiếm, đánh về phía tấm bia đá này, thân thể của hắn thì lao vào thông đạo không gian, mắt thấy đã sắp bước được vào đó thì đúng lúc này, một cỗ uy áp cổ kinh khủng hàng lâm, không gian chậm rãi khép lại, thông đạo vừa mở ra đó không ngờ bị cường hành đóng lại.
- Cái này...
Tần Vấn Thiên sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, tấm bia đá đánh bay Yêu kiếm, lại một lần nữa phóng thích ra lực lượng trấn áp lên trên người Tần Vấn Thiên, khiến hắn lại phun ra máu tươi. Tần Vấn Thiên sụp đổ rồi, cấm địa này chẳng lẽ chính là nơi chôn vui hắn sao.
- Ầm.
Một cỗ lực lượng trấn áp chí cường đánh tới, Tần Vấn Thiên bị trực tiếp bị ép cho nằm bẹp xuống. Đây là tuyệt lộ rồi à? Hắn có chút không cam lòng.
Nhưng mà đúng lúc này, lực lượng trấn áp đó đột nhiên biến mất. Tần Vấn Thiên có chút nghi hoặc, hắn ngẩng đầu, lập tức trong lòng run lên, ở trước mặt hắn xuất hiện một đạo nhân ảnh.
Thân ảnh này tóc dài chạm đất, giống như là quỷ mỵ.
- Hoạt tử nhân?
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, lập tức hắn thấy thân ảnh ấy xoay người lại, phần mặt đã bị tóc dài che phủ, môi đôi mắt đen như ẩn như hiện, lờ mờ có ánh sáng.
- Người sống.
Tần Vấn Thiên trong lòng rung động, mở miệng nói:
- Tiền bối.
- Quay về.
Thân ảnh ấy nhìn tấm bia đá, lập tức tấm bia đá trực tiếp bay tới, một cỗ lực lượng đáng sợ bao phủ Tần Vấn Thiên, lập tức thân thể hắn bị trói buộc không thể nhúc nhích, bồng bềnh ở đó, không ngờ cứ vậy trôi nổi tiến về phía trước, đi theo đằng sau thân ảnh quỷ mị này, thân thể hoàn toàn mất đi khống chế.
- Người này là người hay quỷ, nếu là tu sĩ võ mệnh thì mạnh tới thế nào?
Tần Vấn Thiên quả thực không thể tưởng tượng, tấm bia đá đó đã cực kỳ đáng sợ rồi, có thể có ngàn sao cùng chiếu, mà người này chỉ cần một câu là quát nó phải quay lại, hơn nữa giống như là luôn sinh tồn trong bí cảnh này, hắn ở đây đã được bao nhiêu lâu rồi?
Tần Vấn Thiên bồng bềnh ở đó, hắn nhìn trời, trong lòng nổi sóng. Hắn bay qua giữa hai tấm bia đá, chỉ thấy tấm bia đá vừa rồi đuổi giết hắn lại hóa thành tấm bia khổng lồ, hấp thu ánh sáng sao trên chín tầng trời.
- Rầm.
Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy thân thể của mình bị ném đi, lập tức rơi xuống đất. Cỗ áp lực đó biến mất, hắn đứng dậy, nhìn người thần bí trước mắt, nhưng mà đối phương vẫn không thèm nhìn hắn, mà là nhìn về phía trước.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn về phía trước, lập tức ánh mắt cứng lại, đó là một tòa thành hùng vĩ đã hóa thành phế tích, nơi đó có các tòa cung điện, nhưng tất cả đều đã đổ nát.
- Cho ngươi thời gian một năm tu hành ở đây, nếu không bước vào được cảnh giới Tiên Vương thì chết đi.
Thân ảnh thần bí bỏ lại một câu rồi lập tức biến mất không thấy đâu.
Tần Vấn Thiên ngạc nhiên, một năm thời gian, bước vào Tiên Vương, người thần bí này rốt cuộc là có ý gì.
Hắn là ai?
Bên trong cấm địa này cất giấu bí mật gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận