Thái Cổ Thần Vương

Tu hành

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Người thần bí xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên có mái tóc dài chấm đất giống như một kẻ điên từ thời nguyên thủy. Đôi mắt lộ qua những khe hở của mái tóc dài lại là cực kỳ sắc bén, quay sang nói với Tần Vấn Thiên:
- Tiếp theo ngươi có thể ngưng kết lĩnh vự quy tắc của bản thân. Suy nghĩ cân nhắc nhiều một chút. Ngươi đã có không ít kiến thức khi ở trong cấm địa, hẳn là cũng không quá mức nông cạn, trực tiếp coi thuộc tính quy tắc phóng ra làm lĩnh vực quy tắc của mình.
- Ta đã có tính toán riêng rồi.
Tần Vấn Thiên nhìn người trước mắt, có chút không khách khí nói.
- Sao, vào đến Cảnh giới Tiên Vương liền dám nói năng như thế với ta?
Vị cường giả thần bí này hừ lạnh một tiếng. Trong phút chốc, Tần Vấn Thiên cảm giác một lực lượng cực khủng khiếp bao phủ lấy thân thể, chỉ cảm thấy thiên địa như bị niêm phong, không khống chế được thân thể. Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm vào người đứng phía trước.
- Hiện tại, giết ngươi vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay. Cho ngươi thêm một năm, một năm sau ta sẽ trở lại xem. Đừng tưởng rằng chỉ như vậy đã là đủ rồi, còn lâu nữa thì ngươi mới có thể sống sót đi ra ngoài. Nếu như một ngày nào đó ta thấy ngươi chẳng còn thú vị, sự tồn tại của ngươi sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
Cường giả thần bí nhàn nhạt nói, thân hình lại một lần nữa lập tức biến mất. Tần Vấn Thiên chẳng cả có cơ hội để phản bác đối phương, sắc mặt hắn khó coi, chút hưng phấn như thể bị một chậu nước lạnh dập tắt, lạnh run khắp cả người. Dưới sự tồn tại của tên đó, cho dù hắn có đặt chân tới cảnh giới Tiên Đế thì cũng chẳng có tác dụng gì, căn bản là đánh không lại đối phương.
Lẽ nào, hắn thật sự sẽ bị khống chế trong ma chưởng của tên kia mãi sao? Thật sự không có cách nào đi ra ngoài hay sao?
Hiện tại, hắn ra ngoài rèn luyện đã khá lâu rồi, cũng không biết phía đông Tiên Vực giờ ra sao, còn có Thanh Nhi và Khuynh Thành nữa, các nàng có khỏe không?
Cuộc chiến tài quyết kết thúc đã mấy năm nay, liệu các thế lực lớn có đề nghị chinh phạt Trường Thanh Tiên Quốc hay không?
- Lại thêm một năm nữa. Tên vô liêm sỉ này chỉ biết mỗi từ “một năm” hay sao? Căn bản là không đủ.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng mắng. Đến cấp bậc như hắn, một năm tu hành là quá ngắn ngủi, nhất là bây giờ hắn còn phải tiếp tục củng cố lực lượng của các phương diện. Lão bất tử này mỗi lần đều chỉ cho hắn một năm, khiến cho hắn cảm thấy thời gian gấp gáp vô cùng.
Hơn nữa còn không biết một năm sau tên đó sẽ lại muốn hắn làm cái gì, tuyệt đối sẽ không phải là chuyện gì tốt lành.
Tần Vấn Thiên đứng dậy, tiên niệm mạnh mẽ phóng ra, quầng sáng lưu chuyển trên người. Dường như khí chất của hắn lại thay đổi, càng trở nên không tầm thường. Nhất là khi phóng ra ánh sáng rực rỡ, hắn lại càng toát ra một thần thái sáng láng, giống như là vương giả một thời vậy.
Tiên niệm không ngừng tràn ngập về phía xa, khuếch tán đến những nơi cực kỳ xa xôi. Từng ngọn cây cọng cỏ đều trở nên vô cùng rõ ràng, thị lực của hắn cũng càng mạnh mẽ, có thể nhìn thấy được địa phương cực kỳ xa xôi. Hai tay hắn nắm chặt, chỉ cảm thấy toàn thân vui sướng vô cùng.
- Lĩnh vực quy tắc.
Tần Vấn Thiên khẽ hô một tiếng. Tâm niệm hắn thoáng động, trong phút chốc hủy diệt ma uy cuốn lấy hư không xung quanh, hóa thành một mảnh lĩnh vực quy tắc hủy diệt khủng khiếp. Khắp cả không gian đều là lực lượng hủy diệt đáng sợ, hình thành một lãnh địa hủy diệt khép kín. Tất cả mọi thứ trong lĩnh vực này đều như sắp bị hủy diệt tới nơi.
Đây chính là lĩnh vực quy tắc đơn giản nhất.
Thế nhưng lão bất tử này hiển nhiên sẽ không cảm thấy hứng thú với lĩnh vực quy tắc của Tiên Vương phổ thông. Lão biến thái này yêu cầu cực cao, sao lại có thể tùy tiện thỏa mãn được khẩu vị của hắn đây. Nếu như một năm này Tần Vấn Thiên không ngộ ra lực lượng bản chất gì thì chỉ e rằng rất khó lọt được vào mắt của lão biến thái này.
- Lĩnh vực quy tắc, nếu như muốn ngưng kết lĩnh vực quy tắc của riêng mình, thì phải có thể cường hóa bản thân tới mức cực hạn, hạn chế người khác. Có như vậy lĩnh vực quy tắc mới có thể phát huy ra được tác dụng lớn nhất.
Dựa vào lý giải của Tần Vấn Thiên đối với võ đạo, hắn cho rằng tu hành võ đạo là một quá trình không ngừng thăng hoa, cảnh giới thăng hoa, cảm ngộ thăng hoa, sức vận dụng đối với lực lượng thiên địa thăng hoa.
Ví dụ như cảnh giới Tiên Thai, trong quá trình tu hành lực lượng quy tắc, kì thực có lẽ là từ rất sớm, trước cả quy tắc, bọn họ đã lĩnh ngộ được lực lượng ý chí.
Quy tắc giống như hình thái cuối cùng của lực lượng ý chí, chính là lột xác thăng hoa.
Tần Vấn Thiên đồng dạng cảm thấy lĩnh vực quy tắc tại cảnh giới Tiên Vương cũng như một loại lực lượng mà trước đây hắn từng tu hành, chính là Thiên Tượng tinh thần tại cảnh giới Thiên Tượng. Chỉ có điều, lần này cũng sẽ là một quá trình thăng hoa lột xác, uy lực đã không thể so sánh nổi.
Trước kia là phàm, hôm nay là tiên.
- Thiên Tượng tinh thần chỉ ngưng kết từ một loại lực lượng, là Thiên Tượng yếu nhất, chỉ có lực lượng dung hợp giao hòa mới là mạnh nhất. Lĩnh vực quy tắc cũng vậy. Lĩnh vực quy tắc bình thường nhất chính là trực tiếp dùng thân thể của quy tắc phóng ra lực lượng quy tắc, hình thành nên lĩnh vực của cường giả Tiên Vương. Trong lĩnh vực này, bản thân quy tắc có thể không phát huy được uy năng cực mạnh.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Đây là thứ đơn giản nhất, uy lực cũng yếu nhất, giống như cường giả mới vào cảnh giới Tiên Vương. Tuy nhiên, theo sự lớn mạnh của cảnh giới cùng cảm ngộ sâu sắc, ta có thể ngưng kết lĩnh vực quy tắc càng ngày càng lớn mạnh khủng khiếp.
- Năm đó Bạch Vô Nhai sư huynh có vẻ như có thể khai mở thiên nhãn, trong một cái chớp mắt có thể sát phạt thiên địa, vặn xoắn không gian, khuấy đảo quy tắc, trực tiếp phá hủy thân thể của Diễm Uyên, chém chết Diễm Uyên. Ấy là vận dụng lực lượng cường đại của lĩnh vực quy tắc sao?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, trong đầu hồi tưởng lại trận chiến lúc trước của Bạch Vô Nhai và Diễm Uyên.
- Lão điên này đến lúc cuối cùng mới cho ta ngưng kết lĩnh ngộ lĩnh vực quy tắc, hẳn là muốn ta ngưng kết ra một lĩnh vực quy tắc rất tầm thường.
Năm đó, tại Trường Thanh Tiên Quốc, Tần Vấn Thiên đã từng không ít lần giao đấu với các nhân vật Tiên Vương. Thế nhưng khi ấy hắn chỉ mới tới cảnh giới Tiên Thai, những cường giả Tiên Vương ấy đều là thị vệ tầm thường của Tiên Vương, cũng không phải thiên kiêu Tiên Vương, vì vậy hiểu biết của hắn đối với năng lực thật sự của thiên kiêu Tiên Vương là có hạn, tất cả vẫn là cần phải tự thân cảm ngộ.
Tần Vấn Thiên lại hành tẩu trong tòa hùng thành rách nát này. Trong tòa thành này có rất nhiều di tích hiếm thấy, tin rằng có thể cho hắn một vài cảm ngộ bất đồng.
Tần Vấn Thiên vừa đi vừa nghỉ, không hề nóng vội trực tiếp ngưng kết lĩnh vực quy tắc. Hắn không ngừng ngẫm nghĩ về một vài cảm ngộ.
Hắn nghĩ đến quá trình bản thân cảm ngộ cảnh giới Tiên Vương, nghĩ đến ngưng kết thần thông thuật. Trong đây cũng có điểm tương đồng. Lĩnh ngộ cảnh giới và vận dụng thần thông vốn chẳng thể phân tách rạch ròi, hơn nữa trên một khía cạnh nào đó mà nói, chúng tương thông.
Cảnh giới Tiên Vương, ngưng kết thân thể của quy tắc có thể hóa lực lượng thiên địa xung quanh thành lực lượng quy tắc thuộc tính của bản thân, khiến cho quy tắc của hắn có mặt ở khắp mọi nơi trong một khu vực nhất định, càng đến gần thân thể của hắn thì lại càng cường đại. Còn thần thông mạnh mẽ lại chính là vật dẫn để ngưng kết quy tắc, khiến nó phát huy được lực lượng công kích cực mạnh.
Như vậy, khi một người có cảm nhận và sức khống chế phù văn đủ cường đại, liệu hắn có thể trực tiếp ngưng kết lĩnh vực quy tắc thần thông hay không? Liệu hắn có thể trực tiếp hóa lực lượng quy tắc tầm thường tập trung khắp chung quanh thành quy tắc thần thông có lực công kích và phòng ngự đáng sợ hay không?
Trên tưởng tượng thì rất đơn giản, thể nhưng trên thực tiễn đứng, tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy.
- Thần thủ.
Thứ đầu tiên Tần Vấn Thiên nhớ tới chính là tuyệt học thần thủ. Hắn từng được Phượng tổ cho xem một đòn mà cổ đại đế Nghệ Đế từng đánh ra, một đòn thần thủ trực tiếp xuyên qua không gian vô tận, tiêu diệt cường giả ở cự ly xa vô tận. Loại uy lực này khiến cho cả Phật cả Ma đều phải run rẩy.
Chung quy thì bản nguyên của thần thủ cũng là do thân thể kích phát, lĩnh vực quy tắc cũng là như thế, cũng cần mượn thân thể của quy tắc. Hắn có thể dùng thần thủ để rèn luyện thân thể của quy tắc, khiến nó càng thêm đáng sợ.
Trong khi Tần Vấn Thiên đang hành tẩu, thỉnh thoảng hắn sẽ ngồi xuống cảm ngộ, bắt đầu ngưng kết thân thể của quy tắc. Cả người hắn phóng ra ánh sáng loá mắt, thần hoa lưu chuyển, không ai bì nổi, dường như có oai lự cngập trời đang lưu chuyển khắp trên thân mình.
Hơn nữa, Tần Vấn Thiên còn thấy thế là chưa đủ. Lực lượng của thần thủ hoàn toàn có thuộc tính công kích, thế nhưng khi có bất kỳ thuộc tính nào khác dung nhập vào trong, nó sẽ phát huy ra uy lực khác nhau. Đây là đại tuyệt học thuật do Đấu Chiến Thánh pháp diễn sinh ra, uy lực vô cùng, chỉ cần hắn lĩnh ngộ đầy đủ thì sẽ có thể phát huy được rất nhiều thủ đoạn.
Bởi vậy, Tần Vấn Thiên muốn thử dung nhập chân ngã phương pháp vào trong đó, sử dụng làm công kích, chắc hẳn uy lực sẽ rất đáng sợ.
Tần Vấn Thiên bắt đầu hành trình thử nghiệm, không ngừng tu hành và lĩnh ngộ, cũng không ngừng phủ định. Năm đó, khi ở trong Thiên Đạo Thánh Viện, hắn quan sát kính mạc, đạt được năng lực suy diễn siêu cường, cộng với việc tu hành vạn pháp lục, lực lĩnh ngộ của Tần Vấn Thiên đã trở nên đáng sợ kinh người, chỉ bởi ngộ tính là một thứ huyền diệu nên mới không có cách nào trực tiếp nhìn ra được.
Thế nhưng hiện tại, hắn phải ngưng kết lĩnh vực quy tắc của riêng hắn, hơn nữa còn phải có được uy lực cường đại, lúc này hắn thật sự cần đến ngộ tính.
Đối với hắn mà nói, lĩnh vực quy tắc bình thường quá yếu, không dùng được, chỉ là một thứ biểu tượng của Tiên Vương mà thôi.
Rất nhanh đã tới thời hạn một năm. Thời gian quả thực trôi đi quá nhanh, đến cấp độ này thì một lần tu hành tùy ý cũng có thể cần tới một khoảng thời gian rất dài. Người thần bí không một tiếng động xuất hiện bên cạnh Tần Vấn Thiên. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên lúc này đang nhắm mắt tu hành, toàn thân phóng ra vô tận quy tắc tiên quang, thân thể dường như chính là thần thể của quy tắc, khí tức đáng sợ từ trong đó kích động ra như là thần hoa. Chỉ là thân thể mà lại cường đại tới mức không ai bì nổi.
Trước mặt Tần Vấn Thiên có một khu vực cực lớn đã hóa thân thành lĩnh vực của hắn, trong hư không trôi nổi lơ lửng vô tận phù văn chữ cổ, ma uy ngập trời, còn mang theo lực lượng thuộc tính trấn áp hủy diệt đáng sợ. Tần Vấn Thiên đang không ngừng thử, làm sao để có thể khiến bản thân trở nên mạnh nhất, đồng thời ngưng kết một lĩnh vực quy tắc chân chính thuộc về hắn mà không cần phải tốn nhiều thời gian phóng ra loại lực lượng này.
Nếu thật sự muốn ngưng kết lĩnh vực quy tắc, hắn cần phải kích phát ra một loại uy năng đáng sợ trong một ý niệm, độ khó cực lớn.
Liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, lần này, không ngờ người thần bí lại không đánh thức Tần Vấn Thiên, mà ném xuống một giọng nói:
- Tốc độ tu hành thật sự chậm. Chỉ có điều lĩnh vực quy tắc này cũng coi như rất được rồi. Ta có vài thủ đoạn nhỏ, đợi đến khi lĩnh vực quy tắc này ngưng kết được hình thức ban đầu, ngươi hãy lấy mà tu hành. Tốt nhất là tu luyện thành công nhanh một chút, bằng không, tính tình của ta cũng không tốt đâu.
Nói xong hắn liền vung bàn tay lên ném xuống một vài thứ, sau đó liền rời đi.
Vật mà hắn tiện tay ném xuống gồm một cuốn sách cổ phát ra hoa quang chói mắt, một bảo quang lóa mắt, một thần binh có lực lượng kinh người. Nếu như mấy thứ này rơi ở bên ngoài, chúng có thể dẫn phát một hồi địa chấn. Thế mà chúng lại cứ như thế bị hắn tiện tay ném xuống đất, để Tần Vấn Thiên tu hành sau khi lĩnh ngộ lĩnh vực quy tắc.
Tần Vấn Thiên nghe thấy giọng nói của hắn. Lão biến thái này mà nói thì có muốn không nghe cũng khó. Thế nhưng hắn vẫn ổn định tâm thần, tiếp tục đắm chìm bên trong, làm sâu sắc thêm cảm ngộ, không ngừng thử nghiệm hòng tìm được trạng thái hoàn mỹ nhất.
Thời gian cứ thế lơ đãng trôi qua cực nhanh, Tần Vấn Thiên vừa đột phá cảnh giới Tiên Vương lại tiếp tục tiến bước từ cảnh giới này, không chút ngừng nghỉ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận