Thái Cổ Thần Vương

Chúng ta trời sinh một đôi

Bắc Minh U Hoàng thấy bộ dạng vô sỉ của Tần Vấn Thiên thì lại càng tức giận đến mức cảm giác lạnh lẽo ngập trời. Thế nhưng nàng là bị người ta khinh nhờn, không muốn làm kinh động tới người của tiên triều, bằng không nàng như thế nào có thể gặp người nữa. Nàng chỉ có thể cố gắng hết sức áp chế cảm giác lạnh lẽo trên người mình.
- Giữa ta và công chúa vốn chỉ là một chút ân oán nhỏ, công chúa tội gì phải ép người. Không bằng ta đây cứ trực tiếp rời khỏi Bắc Minh tiên triều, công chúa không cần tiếp tục khó xử Tần mỗ. Đến lúc đó ta nhất sẽ buông luồng linh hồn này.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, muốn mượn cơ hội này rời đi.
- Thả ngươi rời đi? Ai biết một kẻ vô sỉ như ngươi sẽ làm ra chuyện tới mức nào. Ngươi lập tức buông linh hồn ày ra, ta có thể coi như mọi chuyện chưa hề phát sinh.
Bắc Minh U Hoàng lạnh như băng nói.
- Nếu công chúa không tin ta, ta cũng rất khó tin tưởng U Hoàng công chúa, như vậy thì khó xử lý hơn rồi.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, có vẻ như cuộc đàm phán đã rơi vào cục diện bế tắc.
- Ngươi chính là bằng hữu của Lộng Nguyệt, được mời đến hoàng cung làm khách, vậy mà lại làm ra chuyện vô sỉ như vậy. Ngươi định giải thích với Lộng Nguyệt ra sao đây.
Giọng nói của Bắc Minh U Hoàng có vẻ như đã hòa hoãn một chút, nói:
- Huống gì, ta nghe nói Trường Thanh Đại Đế đã gả ái nữ cho ngươi. Nếu biết chuyện này, Trường Thanh Đại Đế cùng với vị hôn thê của ngươi sẽ như thế nào?
- U Hoàng công chúa cũng biết ta là bằng hữu của Lộng Nguyệt sao. Nếu đã biết, vậy mà ngươi vẫn lại muốn thăm dò ký ức linh hồn của ta. Đây là chuyện tối kỵ tới mức nào cơ chứ, ngươi làm sao giải thích với Lộng Nguyệt đây? Về phần Trường Thanh Đại Đế cùng với vị hôn thê của ta, nếu như bọn họ biết tình huống của ta thì đương nhiên có thể lý giải cho ta. Nếu không tin thì đến lúc đó công chúa có thể đi mật báo, tốt nhất là cứ tuyên cáo thiên hạ luôn đi.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói.
Hắn mới vào Tiên Vương chưa được bao lâu mà đã bị nhốt trong phủ công chúa, hiển nhiên là không có khả năng chống lại được một Bắc Minh U Hoàng đã vào đế cảnh. Bản lĩnh của linh hồn cũng không được như đối phương, căn bản là khó giải quyết. Chẳng lẽ hắn lại mặc cho đối phương thăm dò ký ức linh hồn của mình hay sao? Sao có thể như vậy! Nếu như Bắc Minh U Hoàng tàn nhẫn như vậy thì hắn cũng chẳng có gì là không dám làm.
Bắc Minh U Hoàng tức giận đến toàn thân run run, chỉ nghe Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Thật ra ta còn một biện pháp nữa, có thể khiến ai cũng vui mừng.
- Biện pháp gì?
Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
- Tất nhiên chuyện U Hoàng công chúa muốn truyền thừa mà ta nhận được là không có khả năng, dù sao đi chăng nữa thì giữa chúng ta cũng không có bất cứ quan hệ gì. Thế nhưng, nếu như U Hoàng công chúa có thể làm thiếp của Tần mỗ, sau đó hầu hạ ta, một khi ta cao hứng, ắt sẽ truyền cho ái thiếp tất cả các loại truyền thừa bản lĩnh, không nề hà cái gì cả. Thậm chí có lẽ cũng có thể cho ngươi xem ký ức linh hồn.
Tần Vấn Thiên nghiêm trang mở miệng:
- Đương nhiên, ta phải phát sinh chút gì đó với U Hoàng công chúa trước, nếu không lại sợ công chúa đổi ý thì ta thảm chắc. Công chúa...
- Đủ rồi.
Bắc Minh U Hoàng tức giận đến linh hồn phát run, sắc mặt tái xanh vô cùng, trên người tràn ngập cảm giác lạnh lẽo khủng khiếp. Đôi mắt cực kỳ xinh đẹp toát lên sát ý đáng sợ, hận không thể băm thây vạn đoạn Tần Vấn Thiên.
Tên này dám vô liêm sỉ như vậy, trong lời nói không có chút tôn trọng ở nàng.
Bắc Minh U Hoàng nàng về làm thiếp? Hầu hạ hắn? Còn muốn phát sinh chút gì đó với hắn? Đây là ý gì?
Bắc Minh U Hoàng là thiên chi kiêu tử, là đệ nhất mỹ nhân của Bắc Minh tiên triều, là Tiên Đế có thiên phú nhất, trẻ tuổi nhất trong lịch sử, ai lại dám khinh bạc nàng như thế cơ chứ. Vậy mà hôm nay, một hậu bối tu vi không bằng nàng cũng dám sờ mó thân thể của linh hồn nàng, ngôn ngữ không chút tôn trọng. Nếu như bị các cường giả tại hoàng cung Bắc Minh tiên triều biết được, e rằng Tần Vấn Thiên sẽ bị phân ra làm tám khối, Bắc Minh Đại Đế cũng sẽ đích thân ra tay giết hắn.
Cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo ngập trời trên người Bắc Minh U Hoàng, hai tay Tần Vấn Thiên vẫn không thành thật, chỉ có điều cũng không dám quá mức, chí ít hắn cũng không dám đụng vào những nơi có chút cấm kỵ, bằng không Bắc Minh U Hoàng tức giận lên, liều lĩnh tiêu diệt hắn thì thảm mất. Mục đích hiện tại của hắn là muốn Bắc Minh U Hoàng rút lui.
- Bản tôn của U Hoàng công chúa vẫn không chịu rời đi? Chẳng lẽ thật sự muốn cùng Tần mỗ phát sinh chút gì đó?
Hai tay Tần Vấn Thiên lộn xộn, sắc mặt Bắc Minh U Hoàng khó coi tới cực điểm, linh hồn ngay lập tức trở về vị trí cũ, khí thế trên người bản tôn khủng khiếp, lạnh như băng ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên:
- Ngươi còn dám sờ loạn thêm chút nữa, ta sẽ thật sự giết ngươi.
Hai tay Tần Vấn Thiên cứng ngắc, run run cười, nói:
- Chỉ cần công chúa rời đi thì ta ắt sẽ không mạo phạm.
- Oong.
Bắc Minh U Hoàng cũng rất quyết đoán, bản tôn trực tiếp rời đi, nàng không thể chịu đựng được thân thể của luồng linh hồn này bị hai tay chạy loạn của Tần Vấn Thiên không ngừng sờ mó. Nàng chưa bao giờ bị khinh bạc sỉ nhục như vậy. Nếu không phải nàng đã là nhân vật Tiên Đế, lý trí thắng được kích động, thì có lẽ dưới cơn nóng giận, nàng thật sự có khả năng lập tức giết chết Tần Vấn Thiên.
Mặc dù bản tôn đã rời đi, một luồng linh hồn vẫn còn ở lại, chỉ là không có uy hiếp gì với Tần Vấn Thiên. Thế nhưng Tần Vấn Thiên cũng không dám hoàn toàn thả lỏng, nhìn luồng linh hồn đang trong trạng thái của Bắc Minh U Hoàng này, nói:
- Công chúa cần gì phải như vậy. Chỉ cần thả ta rời đi, ta nhất định sẽ không dám động vào công chúa.
- Ngươi còn muốn ra khỏi bắc Minh Hoàng cung?
Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng nói, Tần Vấn Thiên lạnh đến run cả người, nói:
- Công chúa không nên uy hiếp ta, một khi ta khiếp sợ thì tay chân lại run rẩy, lỡ mà chạm tới chỗ không nên chạm tới thì hỏng.
- Ngươi...
Thân thể luồng linh hồn của Bắc Minh U Hoàng tức muốn nổ phổi.
Lúc này Tần Vấn Thiên cũng rất đau đầu. Tuy rằng hắn là bất đắc dĩ sử dụng tới thủ đoạn vô sỉ để giải quyết vấn đề khẩn cấp, nhưng mà này nữ quỷ xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi này là nhân vật Tiên Đế đó. Phủ công chúa phủ có thể trực tiếp bị tiên niệm bao phủ, đối phương trong nháy mắt là có thể đến bên cạnh hắn, thậm chí cũng có thể đánh tới công kích, uy hiếp cực lớn. Chỉ một chút lơ thì sẽ phải chết, hắn bắt buộc phải vạn phần cẩn thận.
- Ủy khuất U Hoàng công chúa rồi.
Chưởng ấn của linh hồn Tần Vấn Thiên công kích đánh ra, khiến cho luồng linh hồn này của Bắc Minh U Hoàng tổn thương nặng nề. Hắn cũng là bất đắc dĩ, như vậy thì mới khống chế được. Nhỡ đâu Bắc Minh U Hoàng lại hận không thể bảo hắn tiêu diệt liên luồng linh hồn này thì hắn lại không uy hiếp được Bắc Minh U Hoàng.
Sau đó, Tần Vấn Thiên vận dụng tu hành đạt được bản lĩnh linh hồn, chế tạo ra lao tù linh hồn, nhốt luồng linh hồn này của Bắc Minh U Hoàng lại, nói với nàng:
- U Hoàng công chúa, chỉ cần công chúa không xuống tay với ta, ta bảo đảm cũng sẽ quy củ. Còn nếu như công chúa đột nhiên hạ sát thủ với ta, Tần mỗ cũng là người tu hành Thân Ngoại Hóa Thân, bản tôn ngã xuống nhưng Thân Ngoại Hóa Thân bất tử. Đến lúc đó ta sẽ tuyên bố khắp thiên hạ là bởi vì ta vô lễ với công chúa điện hạ nên mới bị công chúa giết chết.
- Ai sẽ tin ngươi chứ?
Luồng linh hồn suy yếu của Bắc Minh U Hoàng lạnh nhạt nói.
- Không tin ta có Thân Ngoại Hóa Thân hay sao? Tần mỗ có thể thề trước linh hồn. Về phần phi lễ U Hoàng công chúa, chỉ cần Thân Ngoại Hóa Thân của ta truyền ra vài đạo tiên niệm thì người trong thiên hạ đều sẽ tin ta. Nếu không thì tại sao U Hoàng công chúa lại đắc tội với Trường Thanh Tiên Quốc và Thiên Biến tiên môn cùng rất nhiều thế lực khác để giết Tần Vấn Thiên ta đây?
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói:
- Cho nên, mong rằng công chúa không nên ép ta.
Sắc mặt của thân thể linh hồn của Bắc Minh U Hoàng biến đổi, nàng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói:
- Bản lĩnh linh hồn của ngươi là học từ ai?
- Ta tự học.
Tần Vấn Thiên vô sỉ nói.
- Có phải là học ở Bắc Minh tiên sơn hay không?
Bắc Minh U Hoàng nói. Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, liếc nhìn nàng một cái.
Nhìn thấy ánh mắt của Tần Vấn Thiên, Bắc Minh U Hoàng lại nói:
- Một lão đầu tóc dài chấm đất trong Bắc Minh tiên sơn?
Đôi mắt Tần Vấn Thiên lộ ra thần sắc cực kỳ đặc sắc, nhớ tới những lời lão biến thái này từng nói với hắn, trong nháy mắt đã sáng tỏ thông suốt.
- Ngươi chính là nha đầu đã nhận được Tử Nhân Kinh trong miệng lão biến thái đó?
Tần Vấn Thiên bất đắc dĩ nói. Thật đúng là kỳ diệu, Bắc Minh U Hoàng cuối cùng lại chính là 'nha đầu' trong miệng lão biến thái. Bản lĩnh linh hồn mà hai người bọn họ tu hành đều xuất phát từ cùng một người.
- Ngươi cũng tu hành bản lĩnh linh hồn, lão đầu cho ngươi cái gì?
Bắc Minh U Hoàng nghiêm túc hỏi, nhớ tới một vài chuyện xưa năm đó. Nàng cũng là bởi vì thấy bản lĩnh linh hồn của Tần Vấn Thiên nên mới liên tưởng đến, dù sao thì Tần Vấn Thiên mới vừa đi ra từ trong Bắc Minh tiên sơn đã bước chân vào cảnh giới Tiên Vương, rất tương tự với trải nghiệm trước đây của nàng.
- Không ngờ thật sự là U Hoàng công chúa. Có vẻ đây chính là mệnh trung đã định.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Lúc ta rời đi, lão biến thái cũng cho ta một bộ công pháp, hơn nữa còn nói cho ta biết hắn đã từng tặng Tử Nhân Kinh cho một nha đầu, nếu như sau này ta có thể gặp được nàng thì phải bảo vệ nàng cho thật tốt, chúng ta chính là trời sinh một đôi.
Tần Vấn Thiên vô sỉ khoác lác một cách nghiêm trang, dường như lời hắn nói đều là thật vậy. Vì bảo toàn tính mạng, bây giờ hẳn chỉ có thể kéo gần quan hệ vời Bắc Minh U Hoàng, bất cứ cơ hội nào cũng đều không thể bỏ qua. Hắn làm sao có thể không lợi dụng duyên phận như vậy.
Nói ròi, Tần Vấn Thiên liền thâm tình nhìn Bắc Minh U Hoàng, chỉ thấy sắc mặt của Bắc Minh U Hoàng đã không thể dùng hai chữ khó coi để hình dung. Đôi mắt đẹp của nàng mắt lóe lên không ngừng, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Ngươi bảo vệ ta? Ngươi cho rằng những lời quỷ này có thể lừa gạt ta?
Tần Vấn Thiên nhìn Bắc Minh U Hoàng, trong lòng thoáng động, chỉ cảm thấy như Bắc Minh U Hoàng thật sự đã có điểm dao động. Tần Vấn Thiên tu hành phương pháp chân ngã, cảm giác của hắn đặc biệt nhạy cảm. Chẳng lẽ, Bắc Minh U Hoàng thật sự đã tin chuyện hoang đường của hắn?
- Công chúa mỹ nữ tuyệt thế đâu dễ bị lừa như vậy, phải không?
Tần Vấn Thiên âm thầm nói trong lòng, ngoài mặt vẫn nghiêm túc nghiêm túc, nói:
- U Hoàng, cũng may chưa có gây ra sai lầm lớn nào, tất cả đều còn kịp. Tuy rằng thực lực của ta bây giờ vẫn còn có chút yếu, nhưng sau này ta nhất định sẽ đuổi kịp nàng. Tuy rằng chưa chắc đã có thể hoàn thành lời căn dặn của lão bất tử, cùng ngươi bạch đầu giai lão, nhưng ít ra ta có thể cố hết sức hoàn thành trọng trách bảo vệ nàng. Dù sao thì mặc dù lão bất tử này rất biến thái, nhưng tốt xấu gì cũng có sư đồ chi ân với chúng ta, ta đương nhiên phải tuân thủ lời của hắn.
Nếu như lão biến thái tại cấm địa trong Bắc Minh tiên sơn mà nghe được lời nói chân thành tha thiết như vậy của Tần Vấn Thiên, không biết có cảm động khóc rống hay không đây.
Đôi mắt đẹp của Bắc Minh U Hoàng lóe lên, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên tiếp tục kiên trì giả bộ, nói:
- Được, bất đắc dĩ, ta vẫn phải nhốt luồng linh hồn này của U Hoàng ngươi, cùng linh hồn của ta tồn tại trong bản tôn của ta. Thế nhưng ta sẽ không lộng thương ngươi một chút nào, hi vọng ngươi đừng làm ra chuyện khiến ta khó xử.
Nói rồi, Tần Vấn Thiên nhốt luồng linh hồn này của Bắc Minh U Hoàng vào trong lao tù hắn tạo ra, sau đó trở về vị trí cũ của bản tôn. Mở mắt ra, trong ánh mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên một thần sắc quái dị.
Mà bản tôn của Bắc Minh U Hoàng đang ở trong tẩm cung của công chúa vẫn mở to đôi mắt đẹp, chăm chú nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt giống như có thể xuyên qua hư vô. Nàng đương nhiên biết rõ tất cả những gì vừa rồi đã phát sinh, thân thể của linh hồn và bản tôn chia sẻ tất cả với nhau.
Không ngờ gia hỏa kia cũng là truyền nhân của lão nhân, những lời mà hắn nói... Bắc Minh U Hoàng suy nghĩ mông lung, chưa bao giờ gặp phải chuyện khó khăn như vậy, suy tư trong lòng hàng vạn hàng nghìn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận