Thái Cổ Thần Vương

Bắt người

Tại Đại Hạ hoàng triều, Âu Dương thế gia. Âu Dương thế gia của ngày hôm nay đã không còn là Âu Dương thế gia của năm xưa nữa, muội muội Âu Dương Tiểu Lộ của Âu Dương Cuồng Sinh giờ đã là đương gia, trở thành nữ gia chủ.
Tần Vấn Thiên đi đến bên ngoài Âu Dương thế gia, tiên niệm quét qua, hắn liền biết rõ tình hình bên trong, cười cười, lập tức cất bước.
- Các hạ hãy dừng bước.
Có người chặn đường Tần Vấn Thiên. Tuy đã thấy Tần Vấn Thiên phóng ra nhưng hắn lại trực tiếp biến mất trước mặt bọn họ, khiến cho mấy người thần sắc đại biến, nhìn nhau, nói:
- Làm sao bây giờ?
- Giờ đây Đại Hạ hoàng triều cường giả như mây, xuất hiện rất nhiều tiên nhân, người này không phải là tiên nhân đấy chứ?
- Nếu là như thế thì chúng ta vẫn là không nên dễ dàng tức giận, xem hắn muốn làm gì đã.
Hai người thương lượng. Bọn họ cơ hồ không thể nhận ra vừa rồi đối phương làm thế nào mà đi qua trước mặt bọn họ.
Trong thao võ trường của Âu Dương gia, Âu Dương Vũ Nhu đang luận bàn chiến đấu với người khác. Tu vi của nàng thuộc cảnh giới Thiên Cương, cũng xem như có thiên phú phi thường xuất chúng, lúc đối chiến với người khác không hề có chút nào ôn nhu, tư thế oai hùng hiên ngang.
Bên cạnh có không ít người đang quan sát, thiếu niên lúc trước cũng ở đó. Tần Vấn Thiên đứng dưới cây cổ thụ bên cạnh thao võ trường yên tĩnh quan sát, trên mặt toát lên dáng vẻ tươi cười nhàn nhạt. Nếu nhìn kỹ thì Âu Dương Vũ Nhu cũng có vài phần giống với Âu Dương Tiểu Lộ năm đó.
- Ồ...
Đúng vào lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng kinh hô truyền ra, thiếu niên kia nhìn thấy Tần Vấn Thiên, không khỏi hỏi:
- Sao ngươi lại vào được đây?
- Đương nhiên là đi vào thôi.
Tần Vấn Thiên vừa cười vừa nói, lập tức Âu Dương Vũ Nhu ngưng chiến, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía bên này, trong lòng thất kinh. Người này đứng cách đó không xa là mầy mà lại vô thanh vô tức, không có ai trong số bọn họ phát hiện ra. Đây tuyệt đối là một chuyện phi thường đáng sợ, tu vi của người này rất mạnh.
Thiếu niên nhớ tới chuyện phát sinh trong quán rượu ngày ấy, đôi mắt lóe lên, nói:
- Ngươi là tiên?
- Vì sao lại nói như vậy?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ngươi ngày đó nói vừa ý tỷ tỷ, những người kia liền không nói gì thêm, hiển nhiên là bọn họ có chút kiêng kị ngươi, có lẽ các ngươi đồng cấp, vậy thì ngươi đương nhiên cũng là tiên rồi. Hơn nữa, lúc ấy ngươi làm như vậy là muốn giúp tỷ tỷ phải không?
Thiếu niên hiếu kỳ nhìn Tần Vấn Thiên. Người trước mắt vẫn thần bí như thế, rõ ràng đứng ở đó nhưng lại như thể thấy không rõ được mặt của hắn.
Âu Dương Vũ Nhu cũng tò mò nhìn người trước mắt, chỉ thấy Tần Vấn Thiên thản nhiên nói:
- Chỉ là cảm thấy tỷ tỷ của ngươi xinh đẹp, không có ý gì khác.
Ánh mắt của hắn hàm chứa vài phần sủng nịch nhàn nhạt, như là đang nhìn hậu bối của chính mình vậy. Vãn bối của Âu Dương Cuồng Sinh cũng chính là vãn bối của hắn.
- Chẳng lẽ ngươi thực sự vừa ý tỷ tỷ của ta?
Thiếu niên chớp chớp mắt nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên lập tức cười cười. Tuy rằng Âu Dương Vũ Nhu là đại mỹ nữ, nhưng sao hắn lại vừa ý một vãn bối chứ.
- Đúng vậy, bị ngươi nói trúng rồi.
Tần Vấn Thiên vui đùa nói, đôi mắt xinh đẹp của Âu Dương Vũ Nhu lóe lên. Nghe được lời này của Tần Vấn Thiên, nàng lại thấy có chút ngại ngùng, nói:
- Tiền bối đừng nói đùa, chuyện ngày ấy còn phải đa tạ tiền bối đã hỗ trợ. Lần này có thể gặp được tiền bối tại gia tộc cũng vừa hay có thể kết tình hảo hữu.
- Ta cũng là vô tình đi ngang qua, tiên niệm đảo qua liền thấy các ngươi. Nếu ngươi đã mời thì ta cũng sẽ ngồi tại đây một chút.
Tần Vấn Thiên cũng không khách khí, hắn vừa vặn tìm được lý do nhìn xem nha đầu Âu Dương Tiểu Lộ kia có khỏe không.
- Rất vinh hạnh.
Âu Dương Vũ Nhu sáng lạn cười nói.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, Tần Vấn Thiên bỗng nhiên nhăn mày, hắn phát hiện có khí tức tới gần. Tiên niệm khẽ quét qua, ngay lập tức thần sắc trở nên có chút khác thường.
- Tiền bối sao vậy?
Âu Dương Vũ Nhu quay đầu lại hỏi Tần Vấn Thiên.
- Có người tiếp cận.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói. Một lát sau, bên ngoài Âu Dương gia liền truyền đến những tiếng động lớn, tiếp đó, có một đoàn cường giả bay thẳng đến phía bên này, khí thế cường đại. Người của Âu Dương thế gia đương nhiên cảm nhận được, đồng thời cũng có rất nhiều thân ảnh chớp động thẳng tiến về phía bên này, tập trung lại phía thao võ trường.
Tần Vấn Thiên nhìn những người này, là một đám cường giả cnhr giới Thiên Tượng.
- Âu Dương Vũ Nhu, có đại nhân vật muốn gặp ngươi, cùng chúng ta đi một chuyến thôi.
Một kẻ cầm đầu cường thế mở miệng, ngay lập tức đã có người tiến ra, muốn mang Âu Dương Vũ Nhu đi.
- Làm càn.
Có người của Âu Dương thế gia lạnh lùng quát. Đó chính là Âu Dương Tiểu Lộ, nàng đã tự mình đến. Nàng vẫn cứ trẻ như trước, nhưng đã thành thục hơn rất nhiều, trong xinh đẹp lại có phần khí chất ổn trọng, lạnh lùng nói:
- Ai muốn gặp nữ nhi của ta?
- Là một nhân vật mà ngươi không thể trêu vào, nếu không muốn cả gia tộc bị diệt thì cứ để cho nàng đi theo chúng ta đi.
Người nọ uy hiếp nói. Sắc mặt của Âu Dương Tiểu Lộ biến đổi, phi thường khó coi.
Đại nhân vật? Lẽ nào là những cường giả tiên cảnh hàng lâm Đại Hạ hay sao?
Giờ đây, cường giả khắp thiên hạ tập trung về Đại Hạ, còn có vô số tiên nhân đến từ bên ngoài nữa, có vẻ sắp dấy lên gió tanh mưa máu. Nếu thật sự có đại nhân vật vừa ý nữ nhi Âu Dương Vũ Nhu của nàng thì đây tuyệt đối là một kiếp nạn.
- Ta ưa thích nữ hài này, nếu như có đại nhân vật vừa ý thì bảo chính hắn đến đây.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói.
- Ngươi là cái thá gì, đến phiên ngươi nói chuyện hay sao.
Người nọ quát lớn một tiếng.
Tần Vấn Thiên nâng tay lên vỗ về phía hư không một cái, một tiếng nổ thật lớn vang lên, thân thể người nọ bay thẳng vào trong hư không, chẳng biết là đã bay về nơi nào. Sắc mặt của những người khác biến hóa, liên tục nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Cút.
Tần Vấn Thiên một bước phóng ra, tiên uy khủng bố cuốn lấy tất cả. Sắc mặt những người kia tái nhợt, lập tức liếc nhau, chớp cái đã rời đi cả.
- Lại phải đa tạ tiền bối rồi.
Âu Dương Vũ Nhu nói với Tần Vấn Thiên.
- Không có gì.
Tần Vấn Thiên khoát khoát tay, đám người Âu Dương Tiểu Lộ nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Vãn bối bái kiến tiền bối.
- Không cần phải khách khí, ta chỉ là tùy ý vung tay thôi, mời ta uống chén rượu là được.
Tần Vấn Thiên khẽ cười nói.
- Đương nhiên rồi, chuẩn bị tiệc rượu.
Âu Dương Tiểu Lộ hạ lệnh, người trong gia tộc ngay lập tức bắt tay vào chuẩn bị, rất nhanh đã bố trí xong tiệc rượu. Mấy người Tần Vấn Thiên ngồi xuống, Âu Dương Tiểu Lộ mời Tần Vấn Thiên ngồi ở ghế trên.
- Tiền bối đến từ Tiên Vực sao, lần này sao lại có nhiều cường giả Tiên Vực tập trung tại đây như vậy?
Âu Dương Tiểu Lộ hỏi.
- Ân, ta đến từ Tiên Vực. Về phần đông người tụ tập tại đây như vậy thì nghe đồn là vì bảo tàng.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên lập loè, trong lòng hắn lại không nghĩ như vậy. Hắn cảm nhận được tiên niệm của Đông Thánh Tiên Đế, đối phương thì lại không biết hắn có ở đây. Như vậy, rất có thể cái gọi là bảo tàng này là do con người tạo ra, mục đích thăm dò hạt thế giới này của Đông Thánh chỉ có một, đó chính là bản thân hắn.
Nhưng Đông Thánh cũng không trực tiếp động thủ, như vậy thì hắn sẽ gặp dùng thủ đoạn khác dẫn mình xuất hiện, kế tiếp sẽ xem xem những người kia sẽ chạy về đâu.
- Bảo tàng hại thảm hạt thế giới này rồi. Hôm nay, nếu như không có tiền bối, hậu quả đúng là khó lường. Hơn nữa, về sau không biết sẽ có phiền toái gì nữa.
Âu Dương Tiểu Lộ lo lắng nói.
- Nhân đây ta cũng rảnh rỗi, cứ ở chỗ này ở mấy ngày đi.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Vậy thì liền đa tạ tiền bối.
Âu Dương Tiểu Lộ cao hứng nói, đứng dậy khom người với Tần Vấn Thiên.
- Không cần khách khí.
Tần Vấn Thiên khoát tay. Nhìn thấy tiểu nha đầu năm đó nay đã trầm ổn như thế, trong lòng của hắn cảm thán thời gian trôi qua thật nhanh. Tiệc rượu này ngược lại cũng khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy có chút thân thiết, thế nhưng mấy người Âu Dương Tiểu Lộ lại hồn nhiên không biết, thậm chí Âu Dương Tiểu Lộ còn hỏi:
- Ta có một vị huynh trưởng cũng ở Tiên Vực, lần trước có nghe ca ca ta nói qua, hắn hình như rất nổi danh tại Tiên Vực, gọi là Tần Vấn Thiên, không biết tiền bối có từng nghe qua hay không?
- Ách...
Đôi mắt Tần Vấn Thiên hấp háy, lập tức cười nói:
- Từng nghe nói qua rồi. Người này tại Tiên Vực dấy lên phong ba không nhỏ.
- Thực sự sao. Không biết huynh trưởng Vấn Thiên hiện tại ra sao, ta nghe đại ca nói hắn rất lợi hại, nhưng không biết là lợi hại đến mức nào.
Âu Dương Tiểu Lộ có vẻ hưng phấn, cứ hỏi mãi.
- Cái này thì ta không biết.
Tần Vấn Thiên phất phất tay. Hắn cũng có chút bất ngờ, nha đầu Âu Dương Tiểu Lộ kia còn nhớ rõ mình cơ đấy.
Tiệc rượu một mảnh bình yên, thế nhưng tiên niệm của Tần Vấn Thiên một đường truy tung, phát hiện những người kia đã trở lại một tòa cung điện nào đó, gặp một vị thanh niên, chính là Giang Phong.
Giang Phong được xưng là đệ nhất thiên tài tại hạt thế giới này, hẳn là sau khi hắn rời khỏi đã đạt được kỳ ngộ nên mới quật khởi, vang danh thiên hạ. Thế nhưng tên này lại không phải người lương thiện, đến cả An Linh Lung cũng bị hắn giao cho Xích Sát Tiên Vương.
- Xích Sát Tiên Vương lại chỉ đích danh Vũ Nhu?
Tần Vấn Thiên dùng tiên niệm phát giác được sự việc bên kia liền chau mày. Một vị Tiên Vương hưởng thụ hoan lạc nam nữ cũng là chuyện bình thường, nhưng cũng không cần phải chỉ đích danh Âu Dương Vũ Nhu đi. Rất có thể là Xích Sát Tiên Vương cố ý làm vậy. Rốt cục thì hắn có mục đích gì? Là Đông Thánh hay sao?
Tiên niệm của hắn tiếp tục lan ra, đi khắp cả Đại Hạ. Tại Sở quốc cũng có một vị cường giả hàng lâm, phi thường bá đạo, muốn làm gì thì làm, giống như bạo quân.
- Sao lại trùng hợp như vậy? Là mồi nhử, muốn ta quay trở lại hạt thế giới sao?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Nếu như hắn không biết Đông Thánh đang quan sát thế giới này, rất có thể đã phẫn nộ ra tay, bạo lộ chính mình rồi.
Ngay khi Tần Vấn Thiên đang suy nghĩ, trong hư không vang lên một đạo lôi đình quát lớn.
- Làm càn. Giang Phong ta đây mời Âu Dương Vũ Nhu tiểu thư đến cung điện một chuyến, vậy mà Âu Dương thế gia lại quả quyết cự tuyệt, lộng thương thuộc hạ của sư tôn. Đây là đang không nể mặt Giang Phong ta hay sao?
Giọng nói này bá đạo vô cùng, xuyên thấu hư không, hàng lâm Âu Dương thế gia.
Sắc mặt người của Âu Dương thế gia lập tức tái nhợt, cực kỳ lúng túng.
Tần Vấn Thiên nhíu mày, trong lòng thầm mắng lão gia hỏa kia vẫn còn chưa phát động phong ấn thiên trận.
- Ha ha, Xích Sát Tiên Vương, người của ngươi lại bị người ta đánh cơ à?
Trong Hoàng thành Đại Hạ có một vị cường giả mở miệng, là một nhân vật Tiên Vương, giọng nói vang vọng khắp cả Đại Hạ hoàng triều.
- Hừ.
Hừ lạnh một tiếng, là Xích Sát Tiên Vương, hắn mở miệng nói:
- Cái thế giới tép riu này mà cũng có người dám đả thương chúng ta sao? Lá gan cũng khá lớn đấy. Đã như vậy thì, đi truy nã người của Âu Dương thế gia, toàn bộ đưa về đây.
Lời ấy vừa dứt, sắc mặt mọi người trong Âu Dương thế gia như tro tàn, có vẻ bọn họ đã đắc tội một vị nhân vật siêu cấp tới từ Tiên Vực.
- Ha ha, Xích Sát Tiên Vương, không phải ngươi yêu thích mỹ nữ hay sao. Sở quốc bé nhỏ của ta cũng có không ít mỹ nữ, trong hoàng cung cũng có mấy vị công chúa, tiện đây bản tôn tặng cho ngươi hết, như thế nào?
Lại có một giọng nói truyền ra, hóa ra là từ Sở quốc xa xôi truyền đến.
- Hai người các ngươi tốt xấu gì cũng là cường giả Tiên Vương, sao lại nhàm chán quá vậy.
Có người mở miệng nói.
- Bảo tàng cứ chậm chạp không xuất hiện, tốt xấu gì cũng phải tìm một chút chuyện vui. Nếu bảo tàng mỗi lần phát quang đều chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, không bằng chúng ta cứ trực tiếp càn quét san phẳng Đại Hạ, phá đại địa. Ta đây không tin là tìm không thấy.
Có người hét lớn, vô cùng cường thế, người Đại Hạ đều thấy run sợ.
- Cũng là một biện pháp.
Xích Sát Tiên Vương nói.
- Sư tôn bớt giận, bảo tàng sớm muộn gì cũng xuất thế, sao lại giận lây sang cả Đại Hạ. Đối phó với người của Âu Dương thế gia là đủ rồi.
Giang Phong khuyên nhủ, khiến cho người Đại Hạ đều có chút cảm kích.
- Ân, cũng được, vậy ngươi đi đi, đưa toàn bộ người của Âu Dương thế gia về đây.
Xích Sát Tiên Vương lạnh như băng nói.
- Vâng, thưa sư tôn.
Giang Phong gật đầu, một hồi phong ba tại Đại Hạ đã được dẹp đi, người Đại Hạ đều cảm khái Giang Phong không hổ là đệ nhất thiên tài của hạt thế giới, cứu vớt Đại Hạ. Âu Dương thế gia thật là không biết sống chết, chỉ là một nữ nhân mà thôi, vậy mà suýt nữa đã chọc giận Tiên Vương, hại Đại Hạ sinh linh đồ thán.
Giang Phong rất nhanh đã tới Âu Dương thế gia, người của Âu Dương thế gia đều run sợ. Âu Dương Tiểu Lộ nói với Tần Vấn Thiên:
- Việc này không liên quan tới tiền bối, tiền bối xin hãy tự rời đi trước.
- Không cần, ta sẽ đi cùng các ngươi.
Tần Vấn Thiên nói. Hiện tại hắn vẫn chưa thể động thủ với Xích Sát, nếu không phong ấn tu vi sẽ bị nhìn thấy, khó tránh khỏi bị Đông Thánh hoài nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận