Thái Cổ Thần Vương

Càng đáng khinh hơn

Tần Vấn Thiên đã đản sinh huyết mạch thiên phú thần thông, nhưng chưa vội vã rời đi, hắn nhìn thoáng qua các cường giả chung quanh. Biến hóa của võ tu nhân loại cường đại không quá rõ ràng, nhưng các đại yêu thì lại có được sự lột xác chân thực, trở nên đáng sợ hơn nhiều. Thân là cường giả yêu tộc, những đại yêu này được tắm dưới quang huy của thần sơn, tất nhiên có thể tiến hóa đến một mức rất mạnh.
Tương lai, đại yêu từ nơi này đi ra sẽ trở thành người cạnh tranh với Man hoang chi vương. Ở trong truyền thuyết, Yêu Thần sơn là dấu hiệu có Yêu Thần xuất thế, có ý nghĩa tương tự như Thiên Đạo Thánh viện tượng trưng cho thời đại Đại Đế Cổ, bất kể chốn Tiên Vực hay là Man Hoang thì tất cả đều sẽ nghênh đón một thời đại siêu phàm.
Luyện Ngục và Tiểu Hỗn Đản cũng đang lột xác, Tần Vấn Thiên mỉm cười khi nhìn thấy biến hóa của bọn họ, nhất là Tiểu Hỗn Đản có biến hóa rõ rệt, tiểu tử này cả người trắng muốt lúc này đã biến thành cả người có màu vàng kim, màu vàng của vương giả, cả người tràn ngập hơi thở của hy vọng, thân hình thì không khổng lồ như phần lớn yêu thú, nhưng lại tạo cho người ta một loại cảm giác hoàn mỹ, trong thân thể hắn lan ra từng dòng ý chí nuốt trời.
Hắn nhìn thấy cách đó không xa có một đạo thân ảnh tuyệt mỹ, đang tắm rửa trong quang huy của Yêu Thần, giống như Cửu Thiên Thần nữ, thánh khiết vô song, không thể khinh nhờn. Đó là Nữ Đế, Nam Hoàng Nữ Đế. Cho dù là tôn quý cường đại như nàng ta cũng đang cảm thụ quang huy của Yêu Thần, thể ngộ một cách kỹ càng, đến cảnh giới này của Nam Hoàng Nữ Đế, cái mà nàng ta theo đuổi, có lẽ là thần tích hư vô mờ mịt, bản thân nàng ta đã đứng ở đỉnh của Tiên Vực rồi.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, tiếp tục cảm thụ cảm giác quang huy của Yêu Thần rót vào trong huyết mạch thân thể, đáng tiếc, cỗ lực lượng này tựa hồ vẫn không thể khiến hắn có thể nắm giữ được một loại huyết mạch khác một cách chân chính. Loại huyết mạch này vẫn hư vô mờ mịt, mặc dù so với lúc trước thì hắn đã có thể mượn dùng mấy phần, nhưng huyết mạch cực kỳ tinh khiết giống như ánh nến này vẫn để lộ ra sự thần bí của hắn.
Yêu huyết lần đầu tiên sau khi được giác tỉnh đã được nắm giữ trên ý nghĩa chân chính, cộng với sự thẩm thấu của quang huy Yêu Thần, Tần Vấn Thiên dùng huyết mạch bắt đầu thối luyện lại gân cốt nhục thân của hắn. Xương cốt trong cơ thể hắn giống như có ánh sáng, giống như phù cốt, cất chứa lực lượng cường đại. Huyết mạch, thân thể của hắn trải qua gột rửa, luyện hóa, trở nên càng thêm cường đại, từ đó lĩnh ngộ của hắn đối với lực lượng quy tắc cũng càng thêm thâm sâu.
Ở dưới chân thần sơn, bất kỳ lực lượng nào cũng không gặp áp chế, hắn có thể thể ngộ tốt hơn. Rất nhiều cường giả cũng đều đang cảm ngộ, đắm chìm bên trong một trạng thái kỳ diệu.
Trong nháy mắt, từ lúc Yêu Thần sơn mở ra đã trôi qua được một năm. Một năm này, nơi Yêu Thần sơn mở ra có thêm nhiều Man Hoang đại yêu và võ tu nhân loại hàng lâm. Toàn bộ Man Hoang yêu thú và nhân loại đều triệt để bạo động, nhưng dù vậy, về sau vẫn chỉ có rất ít cường giả bước vào được bên trong cung điện của thần sơn. Hiển nhiên, muốn đi đến được đây là một chuyện rất khó khăn.
Man Hoang chấn động, Tiên Vực cũng rung chuyển theo. Tất cả mọi người lờ mờ có chút lo lắng, lần này trong thần sơn sẽ có rất nhiều đại yêu tiến hóa lột xác, Man Hoang tất nhiên sẽ trở nên cường thịnh đáng sợ hơn, nếu tấn công Tiên Vực thì sẽ là tai họa.
Trước kia đối với Man Hoang Thập Vạn Đại sơn, người của Tiên Vực có ấn tượng không sâu, chỉ biết là ở nơi cực bắc của Tiên Vực, có khu vực Man Hoang rộng lớn vô biên, nơi đó là thiên đường của yêu thú. Nhưng một năm nay đã có đủ loại lời đồn về Man Hoang Thập Vạn Đại sơn truyền vào Tiên Vực.
Những chủng tộc đại yêu siêu cường đã được người Tiên Vực biết tới. Có rất nhiều âm thanh vang lên rằng lực lượng của Man Hoang đã vượt qua Tiên Vực. Yêu tộc siêu cường của Man Hoang, vương tộc của Man Hoang so với thế lực đỉnh cấp của Tiên Vực còn mạnh mẽ và đáng sợ hơn.
Lại mấy tháng trôi qua, con mắt thứ ba ở mi tâm của Tần Vấn Thiên đột nhiên mở ra, bắn ra một đạo hào quang yêu dị đáng sợ. Trong chớp mắt, một cỗ lĩnh vực hủy diệt đáng sợ xuất hiện, bên trong lĩnh vực hủy diệt đó tràn ngập ánh sáng hủy diệt, mỗi một đạo ánh sáng hủy diệt đều sắc bén giống như lợi kiếm.
Khi Con mắt này khép lại thì lập tức tiêu tán, Tần Vấn Thiên mở hai mắt ra, hào quang lấp lánh.
- Ta quả nhiên cũng có thể tu hành thiên phú thần thông của Tà Thần tộc, mượn dùng lực lượng huyết mạch không ngờ đản sinh ra được lĩnh vực quy tắc thứ hai, lĩnh vực quy tắc thứ nhất là lĩnh vực thần chi thủ, lĩnh vực quy tắc thứ hai là lĩnh vực tà mâu.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Hắn vẫn có thể tiếp tục hoàn thiện lực lượng của lĩnh vực tà mâu này, khiến nó trở nên mạnh hơn, trở thành thủ đoạn công kích siêu phàm của hắn.
- Trên người của người này có huyết mạch của đại yêu?
Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, lại vô cùng trong trẻo. Tần Vấn Thiên nhìn thấy một khuôn mặt cực đẹp, thế là liền cười nói:
- Đúng vậy, nếu không thì ta vì sao lại đến đây. U Hoàng, nàng thì vì sao lại tới.
- Yêu Thần sơn tuy rằng là thần địa của yêu thú, nhưng mà vẫn có lợi ích cho nhân loại. Hư ảnh của rất nhiều đại yêu trên vách núi này giống như là chân thật, thậm chí có thể truyền thừa thuật tuyệt học thần thông của yêu thú, cho dù là nhân loại cũng có thể từ bên trong lĩnh ngộ được không ít cái hay.
Bắc Minh U Hoàng bình tĩnh nói, từ thái độ của nàng ta cho thấy, nàng ta tựa hồ không phải là có thành kiến với Tần Vấn Thiên, có lẽ sau khi bị Tần Vấn Thiên đùa giỡn nhiều lần thì cũng đã quen dần rồi.
- Ừ, ngay cả Nữ Đế tiền bối cũng đang tĩnh tâm cảm ngộ, có thể thấy được sự phi phàm của nơi này, chúng ta mặc dù không bằng Nữ Đế, nhưng cũng nên quý trọng kỳ ngộ hiếm có này.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói:
- U Hoàng, giữa nàng và ta có một chút hiểu lầm, thôi đừng tính toán nữa. Tuy rằng nàng xem như là tiền bối của ta, nhưng vì cơ duyên ở Bắc Minh Tiên sơn, lại khiến ta cảm thấy giữa chúng ta rất thân thiết, không cần phải giữ lễ vãn bối, ngươi gọi ta là Vấn Thiên được rồi.
- Vô sỉ.
Bắc Minh U Hoàng nhìn Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói.
- U Hoàng, nàng xinh đẹp như vậy, nên cười nhiều vào cho nhân gian phai màu, việc gì lúc nào cũng phải lạnh lùng như thế.
Tần Vấn Thiên cảm thán một tiếng. Bắc Minh U Hoàng triệt để bị sự vô sỉ của người này đánh bại. Chỉ thấy lúc này Tiểu Hỗn Đản cũng tỉnh lại, mắt chớp chớp nhìn Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng, hai người này... có vấn đề.
- Ngươi có phải thích mỹ nữ này hay không?
Chỉ thấy Tiểu Hỗn Đản thong dong đi tới.
- Ặc.
Tần Vấn Thiên lườm Tiểu Hỗn Đản một cái, nói:
- Tên tiểu hỗn đản ngươi thì biết cái gì, uyên nguyên sâu xa giữa ta và U Hoàng ngươi làm sao mà hiểu được.
Tiểu Hỗn Đản mắt không ngừng đảo quanh, hiển nhiên là không tin.
Bắc Minh U Hoàng nhìn Tiểu Hỗn Đản, trong mắt đẹp hiện lên ánh sáng khác thường.
- Nhìn cái gì, tuy rằng ngươi rất xinh đẹp, nhưng ta sẽ không bị ngươi dụ hoặc đâu. Ta biết ngươi muốn truyền thừa trên người ta, nhưng muốn ta đưa cho ngươi thì trừ phi ngươi đáp ứng ta một điều kiện.
Tiểu Hỗn Đản lên tiếng. Hắn và Bắc Minh U Hoàng đều biết trên người đối phương có truyền thừa của Phạm Thiên Đại Đế.
- Điều kiện gì?
Bắc Minh U Hoàng hỏi.
- Vấn Thiên nhà ta thiên phú dị bẩm, lại cùng tu hành với bổn vương, tương lai tất sẽ nhất thống Tiên Vực, thành tựu địa vị tôn quý vô thượng, ngươi gả cho Vấn Thiên làm thiếp thì ta sẽ tặng truyền thừa cho ngươi, thế nào?
Tiểu Hỗn Đản ngẩng đầu nói.
- Ầm.
Một cỗ hàn ý trong nháy mắt bao phủ cả không gian này, Tần Vấn Thiên rùng mình mắng thầm tên hỗn đản này, những lời như vậy cũng dám nói, vất vả lắm mới làm dịu được quan hệ, lần này thảm rồi.
Bắc Minh U Hoàng ánh mắt vô cùng lạnh lùng, nhìn chằm chằm Tiểu Hỗn Đản. Nàng ta là nữ nhi của Bắc Minh, nhân vật công chúa của Bắc Minh Tiên triều, nhân vật Tiên Đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Bắc Minh Tiên triều, mang theo vầng sáng chói mắt cỡ nào chứ, đấy là còn chưa nói tới nàng ta xinh đẹp kinh thế. Vậy mà tên yêu thú này không ngờ bảo nàng ta gả cho Tần Vấn Thiên làm thiếp?
Tiểu Hỗn Đản run lẩy bẩy, trốn ở đằng sau Tần Vấn Thiên, thấp giọng nói:
- Lạnh quá, mỹ nữ ngươi không đáp ứng thì cũng đừng tức giận chứ. Bản bảo bảo không phải là đang thương lượng với ngươi sao.
- Không phải bổn vương nữa à?
Giọng nói của Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng tới cực điểm.
- Nói đùa thôi mà, phải không Vấn Thiên.
Thân thể của tên tiểu tử này biến thành tiểu yêu thú trắng muốt, thò cái đầu ra, vô cùng đáng yêu, khiến cho người ta không đành lòng xuống tay với hắn.
- Đúng, Tiểu Hỗn Đản khá là nghịch ngợm, đừng chấp nhặt với hắn làm gì.
Tần Vấn Thiên run rẩy nói, tên này càng lúc càng kỳ cục, thế mà cũng dám đùa. Hắn cũng chỉ là dám đùa khéo Bắc Minh U Hoàng. Tên hỗn đản này thì ngược lại, bảo thẳng Bắc Minh U Hoàng là gả cho hắn làm thiếp. Những lời này mà để Bắc Minh Đại Đế nghe thấy thì kiểu gì cũng sẽ trực tiếp làm thịt hắn.
- Được rồi, mỹ nữ, ta truyền thừa cho ngươi, cũng không cần ngươi đáp ứng điều kiện gì cả. Chỉ cần ngươi nhớ tới bản bảo bảo là được, về phần chuyện của ngươi và Vấn Thiên, làm thê cũng được mà làm thiếp cũng được, bản bảo bảo sẽ không quản.
Tiểu Hỗn Đản bi bô nói, khiến cho Bắc Minh U Hoàng mắt đẹp lấp lánh:
- Ngươi nói thật à, ta lấy truyền thừa của ngươi, ngươi có chịu được không?
- Ngươi quá coi thường bản bảo bảo rồi đấy.
Thân thể của Tiểu Hỗn Đản lóe lên, nhảy lên người Bắc Minh U Hoàng. Bắc Minh U Hoàng đón lấy hắn, chỉ thấy tiểu tử này co mình lười biếng nằm trong lòng nàng ta, giống như là được rất hưởng thụ, lại còn chớp chớp mắt với Tần Vấn Thiên, khiến Tần Vấn Thiên trợn mắt há hốc mồm. Đồ súc sinh.
- Bản bảo bảo cũng mới biết Phạm Thiên Đại Đế là người cùng tộc với ta, hơn nữa, bổn bảo bảo là vương của tộc này, truyền thừa của Phạm Thiên hiện giờ ta có thể trực tiếp giác tỉnh, hơn nữa ta có thể chủ động truyền cho ngươi, sẽ không tạo thành thương tổn gì cho ta cả.
Tiểu Hỗn Đản dõng dạc nói:
- Tỷ tỷ, ngươi xinh đẹp quá, ngươi tên gì vậy.
Tần Vấn Thiên mặt tối sầm, triệt để bị đánh bại. Hắn phát hiện, lúc này ở đây không còn chuyện của hắn nữa.
Cất bước, Tần Vấn Thiên đi về phía vách núi của thần sơn, phía sau truyền đến một thanh âm đã hơi trở nên nhu hòa:
- Bắc Minh U Hoàng.
- U Hoàng tỷ tỷ.
Tiểu Hỗn Đản bi bô gọi. Bước chân của Tần Vấn Thiên có chút lảo đảo. Tên hỗn đản này so với trước kia còn đáng khinh hơn. Xem ra đây là sắp dậy thì rồi.
- Thôn Thiên thú chính là một trong những yêu tộc thánh thú hiếm thấy nhất, vô cùng ít ỏi. Cho dù là ở Man Hoang cũng vậy. Không ngờ Phạm Thiên Đại Đế chính là Thôn Thiên thú, vương tộc của Thôn Thiên thú, nhưng chưa từng có ghi chép, tiểu gia hỏa này này là vương của Thôn Thiên thú. Xem ra vận khí của ngươi không tồi, chỉ là, không ngờ vương tộc của Thôn Thiên thú lại đáng yêu như vậy.
Thanh âm của Nam Hoàng Nữ Đế truyền đến.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Nữ Đế nói:
- Nữ Đế tiền bối, tiểu gia hỏa này từ nhỏ đã nghịch ngợm, thích bốc phét, ai biết được có phải là vương tộc hay không.
- Chắc là thật đấy, một số chủng tộc huyết thống cao của yêu tộc càng đến hậu kỳ thì biểu hiện càng đáng sợ. Khi có cảnh giới cao mới giác tỉnh huyết mạch cùng với năng lực thần thông. Tên này muộn như vậy mới giác tỉnh, chắc huyết thống cực kỳ cao quý, tương lai thật sự có khả năng nuốt cả nhật nguyệt tinh thần như trong truyền thuyết đấy.
Thanh âm của Nữ Đế khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy có chút không chân thực, nhìn về phía tiểu tử trong lòng Bắc Minh U Hoàng.
Tiểu Hỗn Đản đáng yêu đáng khinh này nhìn như thế nào cũng không thấy giống loại đại yêu siêu cấp đáng sợ trong truyền thuyết đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận