Thái Cổ Thần Vương

Hắn chính là con chim đại bàng đó

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tu vi của Tần Vấn Thiên đích xác đã bước vào Tiên Vương trung giai, có điều chỉ là vừa bước vào trình độ này.
Trong bảy năm ở Yêu Thần sơn, hắn đã trải qua giác tỉnh bước đầu của huyết mạch, có thể nắm trong tay lực lượng huyết mạch đó trên ý nghĩa chân chính, tắm rửa trong quang huy của thần sơn, cộng với lĩnh vực quy tắc mà hắn lĩnh ngộ được, sáng tạo ra lực lượng thần thông, đủ loại tiến bộ, tất cả đều cần mượn dùng lĩnh ngộ đối với tu hành lực lượng quy tắc mà tiến bộ cực lớn. Có thể nói nói là tiến triển cực nhanh, nhanh hơn rất nhiều so với tu hành ở địa phương khác.
Bởi vậy, hắn chỉ dùng thời gian bảy thời gian đã bước vào trình độ Tiên Vương trung giai, có thể nói là một kỳ tích, đây là điều mà chính bản thân hắn cũng không ngờ tới.
Hắn tiếp tục tu hành, cảm ngộ lực lượng quy tắc, an tâm lĩnh ngộ, củng cố cảnh giới của mình.
Phàm là người bước vào tòa cung điện thần sơn này, không một ai rời đi. Bọn họ cũng đều biết đây là kỳ ngộ hiếm có cỡ nào, trừ phi thần sơn tự biến mất, nếu không thì bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua kỳ ngộ ngàn năm một thuở này. Cường giả Đế cảnh cũng không nỡ rời đi, mạnh như Nữ Đế cũng vẫn đang cảm ngộ thần tích, huống chi là cường giả Vương cảnh.
Thậm chí, bọn họ đều tự tu hành, tận hết khả năng khiến bản thân trở nên mạnh hơn. Thậm chí rất ít có trao đổi tiếp xúc với nhau, nắm lấy cơ hội khiến bản thân trở nên cường đại mới là vương đạo, cơ hội thần sơn mở ra chắc không có lần thứ hai.
Ở ngoài cung điện, trên thần sơn cổ lộ, không biết có bao nhiêu cường giả, bọn họ vẫn đang thử xông vào thần sơn cổ lộ, muốn đi đến điểm cuối, hoặc là tới nơi khác của thần sơn để tìm kiếm cơ duyên. Man Hoang yêu thú đương nhiên sẽ không rời khỏi, càng lúc càng tụ tập nhiều. Cho dù là võ tu nhân loại cũng nhiều hơn trước, rất nhiều nhân vật cường đại của Tiên Vực đã tới.
Yêu Thần sơn xuất thế mười năm, ngày hôm nay, thần sơn chấn động, trên thiên khung giống như có dị biến, vô số người vô số người ngẩng đầu nhìn về phía hư không. Lập tức, bọn họ liền nhìn thấy quang huy đến từ thiên khung đang dần dần trở nên ảm đạm.
Trong nháy mắt tất cả đã xảy ra phản ứng dây chuyền, quang huy từ thiên khung chiếu suống này chính là quang huy của thần sơn. Quang huy ảm đạm thì thần sơn cũng dần dần ảm đạm theo, dần dần, truyền tới bên trong cung điện. Cung điện ở đỉnh thần sơn đột nhiên biến thành tối tăm, người bên trong tất cả đều rung động ngẩng đầu. Sau đó bọn họ nhìn thấy thân ảnh thần tượng cũng trở nên ảm đảm tăm tối, giống như là một pho tượng bình thường.
Sau đó, tượng ở vách núi cung điện cũng tối đi, không còn có linh khí, cũng không truyền thừa pháp thuật của yêu tộc cường đại nữa mà biến thành thạch điêu, tượng yêu thú phổ thông bình thường, không còn chỗ kỳ dị nào cả.
- Thần sơn...
Những Man hoang đại yêu đó trong lòng chấn động, thần sơn thánh địa của bọn họ sẽ biến mất như vậy sao?
Quang huy không còn nữa, thần sơn hóa thành một ngọn núi cao bình thường, tuy rằng rất cao, nhưng không còn là ngọn núi của kỳ tích, ngoài cung điện, trên tường đá, không còn có yêu thú bước ra, yêu thú đang điên cuồng rít gào chiến đấu bên ngoài cũng đột nhiên hóa đá toàn bộ. Hóa thành những bức tượng yêu thú, điều này khiến cho các chư cương đang chiến đấu đều ngẩn ra. Tất cả đều đột nhiên như vậy.
Đây vẫn chưa phải là kết thúc, cỗ lực lượng này một đường lan tới phía dưới cổ lộ, tốc độ cực nhanh, tất cả kỳ tích trên cổ lộ đều biến mất, yêu thú hóa đá, cổ lộ không còn có ánh sáng, cổ thụ truyền thừa héo rũ.
Sau đó, khắp đại địa thần sơn rộng lớn vô tận, giống như bị hắc ám ăn mòn, tất cả kỳ tích đều biến mất, những cỏ cây có thể khiến đại yêu tiến hóa toàn bộ đều héo rũ.
Sau mười năm, thần sơn đã biến mất, hóa thành sơn mạch cao vút bình thường.
Vô số yêu thú ngẩng đầu nhìn lên trời, chứng kiến chốn thần thánh mất đi. Bọn họ buồn bã mất mát, thậm chí có rất nhiều yêu thú nằm rạp xuống, phát ra tiếng khóc nức nở.
Đây là Yêu Thần sơn, truyền thuyết của Man Hoang Thập Vạn Đại sơn bọn họ, kỳ tích của Man Hoang, cứ như vậy mất đi sao.
- Thần sơn cuối cùng cũng biến mất rồi.
Khu vực rộng lớn vô tận, rất nhiều nhân loại không ngờ thở phào. Mười năm nay, chung quanh đều là Man Hoang đại yêu quật khởi tiến hóa lột xác, bọn họ chỉ biết trơ mắt nhìn chứ không biết làm gì, cũng không thể tiến hóa lột xác, mỗi một ngày, thực lực của Man Hoang đều trở nên mạnh hơn, bọn họ cảm thấy đó là nguy cơ rất lớn.
Cũng may ngày này chung quy cũng đến, thần sơn đã biến mất, tất cả trở về bình tĩnh. Hy vọng đại yêu của Man Hoang đều là đến từ đâu thì chạy về đó, sẽ không tấn công Tiên Vực. Đương nhiên đây có lẽ chỉ là một hy vọng xa vời.
Cho dù rất nhiều đại yêu của Man Hoang Thập Vạn Đại sơn không tấn công Tiên Vực, nhưng bọn họ đã để lộ ra trước mặt Tiên Vực.Nhiều vương tộc cường đại đã đi ra, muốn họ đến từ đâu thì trở về nấy cơ hồ là chuyện không thể.
Trong cung điện ở đỉnh thần sơn, Nữ Đế lặng lẽ nhìn tất cả những điều này phát sinh, nàng ta vẫn phong hoa tuyệt đại, dung nhan khuynh thế như trước, giống như cửu thiên thần nữ. Nàng ta đứng, chỉ khẽ thở dài, quả nhiên là thần tích, hiện giờ thần tích đã biến mất rồi.
- Ài, đáng tiếc, bổn bảo bảo chưa tu hành đủ.
Tiểu Hỗn Đản có chút buồn bực nói.
Tần Vấn Thiên trợn mắt, lườm Tiểu Hỗn Đản một cái, tên hỗn đản này lại tiến hóa trước khi thần sơn biến mất mấy tháng, trở thành một Tiên Vương trung giai, vượt một cảnh giới, thu hoạch so với hắn còn lớn hơn, vậy mà không ngờ còn nói là tu hành chưa đủ. Càng chết người là, tên này thật sự cố gắng tu hành sao? Hắn thuần túy là dựa vào bản thân tự tiến hóa, đại đa số thời gian rảnh rỗi đếu thấy tên hỗn đản này nằm trên người Bắc Minh U Hoàng.
Có điều tiến bộ Tiểu Hỗn Đản lớn như vậy thì Tần Vấn Thiên cũng có thể hiểu được. Dù sao tên này đã giác tỉnh huyết mạch trên ý nghĩa chân chính vào lần này, hắn thân là thánh thú đại yêu siêu phàm, lợi ích có được tất nhiên hơn xa nhân loại. Tần Vấn Thiên tuy rằng có huyết mạch đại yêu cường đại, nhưng kì thực lợi ích có được cũng không tính là quá nhiều, chỉ là có thể nắm giữ được huyết mạch một cách chân chính mà thôi, không thể tiến hóa. Có lẽ thần tích này cũng căn bản không thể khiến huyết mạch của hắn tiến hóa.
Cho dù là lúc này, Tần Vấn Thiên vẫn không biết huyết mạch chảy trong cơ thể là huyết mạch của đại yêu tộc nào, thiên phú Phần Biến tựa hồ có thể khiến hắn tu hành thần thông yêu thuật của bất kỳ chủng tộc đại yêu nào, cực kỳ bất phàm.
- Tần đại ca.
Chỉ thấy Luyện Ngục đi tới bên này. Nàng ta đã hóa thân thành hình người, Luyện Ngục yêu mị dáng người nóng bỏng mặc quần áo màu lửa đỏ lại xuất hiện. Nàng ta hiện giờ đã bước vào Vương cảnh tất nhiên là càng bất phàm hơn, mị lực trên người cũng lớn hơn, toàn thân đều tràn ngập lực lượng mị hoặc của yêu nữ.
- Luyện Ngục, tu vi của ngươi cũng vững chắc ở Vương cảnh sơ giai hậu kỳ, rất tốt.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu.
- Vẫn không tu hành nhanh bằng Tần đại ca.
Luyện Ngục cười một cách kiều mỵ, cực kỳ lay động lòng người, nàng ta chỉ sợ vẫn chưa biết mị lực của mình lớn cỡ nào.
- Tiểu Luyện Ngục, giữa chúng ta vẫn có chênh lệch.
Tiểu Hỗn Đản hất đầu nói.
Tần Vấn Thiên trực tiếp gõ vào đầu hắn một phát, nói:
- Cút đi.
- Cút thì cút, hừ.
Tiểu Hỗn Đản bi bô nói, lập tức lại nhảy vào trong lòng Bắc Minh U Hoàng, nằm trên thân thể mềm mại đó, dùng ánh mắt thị uy nhìn Tần Vấn Thiên.
- Sao cứ phải tỏ ra uy phong với đồng bọn yêu thú của mình chứ?
Bắc Minh U Hoàng lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên, nàng ta nhẹ nhàng vuốt ve người Tiểu Hỗn Đản.
- Sặc...
Tần Vấn Thiên kinh ngạc, mặt tối sầm, hắn nhìn thấy Tiểu Hỗn Đản đang vươn móng vuốt ra thị uy của hắn.
- Chúng ta ra ngoài thôi.
Một thanh âm khiến người ta như được tắm trong gió xuân truyền đến, Nữ Đế đi đến bên này, khẽ gật đầu với bọn Tần Vấn Thiên.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên đáp lại, lập tức đi ra ngoài. Mọi người cảm thán thần tích không còn nữa, cũng không nên tiếp tục lưu luyến nơi này, đều đi ra ngoài.
Ra khỏi cung điện, bên ngoài có không ít người. Hiện giờ Tiên niệm của bọn họ đã không còn bị cản trở, tất nhiên đã nhìn thấy tình hình bên trong, cũng cảm nhận được biến hóa của thần sơn, đều lộ ra vẻ thất vọng, kỳ tích của thần sơn đã triệt để biến mất rồi. Phía dưới cổ lộ vẫn có người đi đến, bọn họ chưa tới nơi thì đã biết kết cục, nhưng vẫn muốn tận mắt chứng kiến đỉnh thần sơn mà họ vẫn chưa được đi vào.
- U Hoàng.
Bắc Minh Đại Đế đi tới.
- Nữ Đế.
Cường giả của Nam Hoàng thị đến.
- Vấn Thiên.
Trường Thanh Đại Đế cùng với bọn Bạch Vô Nhai đến.
- Tiểu tử.
Yêu Đế Thôn Thiên thú tới.
Còn có các đại cường giả cũng đều tới, thậm chí có một số nhân vật siêu cường của Tiên Vực, nhất là trưởng bối của các thiên kiêu siêu phàm đã đi vào được trong cung điện, ai nấy đều vô cùng vui mừng.
- Thiếu chủ.
Tề Dự và mấy vị cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc cũng tới.
- Tần Vấn Thiên.
Thanh âm lạnh lùng truyền đến, có cường giả của Thiên Lam Tiên quốc Chí Tôn kiếm phái tới, nhìn thấy Tần Vấn Thiên từ trong cung điện trên đỉnh thần sơn đi ra thì sắc mặt của bọn họ trong nháy mắt trở nên rất khó coi. Trong đây còn có Thượng Quan Kiếm Nhất, nhân vật thiên kiêu siêu phàm của Chí Tôn kiếm phái, chuyện hắn không làm được mà Tần Vấn Thiên có thể làm được sao?
- Ngươi sao lại ở bên trong.
Bùi Thanh nhìn thấy Tần Vấn Thiên thì thần sắc trở nên lạnh lùng. Sao có thể như vậy, hắn chưa từng rời đi, luôn không ngừng thử đột phá bước vào trong cung điện, nhưng hắn tuyệt đối không nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi vào.
- Hắn là con chim đại bàng đó.
Có thanh âm phát ra, lập tức từng ánh mắt chiếu về phía Tần Vấn Thiên. Người này chính là con chim đại bàng đó sao?
- Chim đại bàng gì chứ, hắn là Tần Vấn Thiên của Thiên Biến Tiên môn phía đông Tiên Vực, con rể của Trường Thanh Đại Đế.
- Tên Tiên Vương cảnh giới giai này biến hóa thành một con đại bàng, cùng hai con yêu thú liên thủ xâm nhập vào bên trong, quả thực là hèn hạ đáng khinh đến cực điểm.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nhìn mọi người, không hề để ý đến những lời châm chọc. Hiện giờ biết được thì đã có sao, hắn đã đi vào được cung điện ở đỉnh thần sơn, tu vi đã tiến bộ, cảnh giới bước vào Tiên Vương trung giai, đúc thành hai lĩnh vực quy tắc, lĩnh ngộ được lực lượng thần thông cường đại. Mục đích hắn hóa thân thành đại bàng đã đạt được, việc gì phải để ý những người này nhìn hắn thế nào.
Lực lượng mới là thứ mà hắn theo đuổi.
- Ngươi chính là con súc sinh đó?
Chỉ thấy một vị Tiên Vương trung giai của Thái Dương Thánh giáo thần sắc xanh mét, thái dương chi hỏa trên người như ẩn như hiện, con chim đại bàng dối trá đó còn từng châm chọc hắn là phế vật.
- Hắn khi áp chế cảnh giới đã giết đồng bạn của ngươi đó.
Một đại yêu lạnh lùng lên tiếng. Thái dương chi hỏa trên người của cường giả Thái Dương Thánh giáo đó thiêu đốt điên cuồng:
- Ngươi giết sư huynh của ta?
- Thánh tử của Thái Dương Thánh giáo bị tru sát à? Nuốt trôi được cục tức này không?
Cường giả của Thiên Lam Tiên quốc khích bác.
- Tần Vấn Thiên.
Những tiến hét khủng bố truyền đến, chỉ thấy một Bạch Hổ đại yêu khổng lồ xông tới đây, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói:
- Chính là ngươi ở trong Thiên Đạo Thánh viện lấy thịt Bạch Hổ ra làm thức ăn hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận