Thái Cổ Thần Vương

Từ trên trời rơi xuống

Nam Hoàng Nữ Đế và Trường Thanh Đại Đế đều có chút lo lắng, Đông Thánh quá độc ác, hắn tuyệt đối là nổi điên rồi. Hắn là Tiên Đế trung giai, từng là bá chủ của Đông Thánh mười ba châu, tuy rằng Đông Thánh Tiên môn mà hắn suất lĩnh đã bại dưới tay Thiên Biến Tiên môn, nhưng tu vi của hắn vẫn còn đó, bất kể là đi đến đâu cũng là đại nhân vật một phương.
Nhưng mà rất rõ ràng, trong mắt Đông Thánh chỉ có cừu hận. Mục tiêu của hắn là giết chết Tần Vấn Thiên, giết Bạch Vô Nhai cùng với Thiên Biến Đế Quân, những người có liên quan tới việc Đông Thánh Tiên môn của hắn bị tiêu diệt và con nối dõi của hắn vẫn lạc.
Sau lưng Tần Vấn Thiên có Thiên Biến Đế Quân, có Trường Thanh, thậm chí còn có Nữ Đế Nam Hoàng thị, hơn nữa bản thân Tần Vấn Thiên cũng vô cùng cẩn thận, không cho hắn cơ hội, thực lực cũng đang không ngừng mạnh hơn. Bởi vậy, hắn lựa chọn bái vào môn hạ của Đoạt Thiên Lão Ma, cho dù là phải trả một cái giá cực cao thì hắn cũng không nuối tiếc.
- Lần này hắn chắc chết rồi.
Thanh âm của Đông Thánh Tiên Đế xuyên qua không gian Đế binh Đoạt Thiên bát truyền đến. Một kích của Đoạt Thiên Lão Ma lợi hại thế nào, cho dù là Tần Vấn Thiên trốn đi, sau đó được Nam Hoàng Nữ Đế tiễn bước, nhưng lực lượng trong nháy mắt đó chắc cũng vẫn khiến hắn vẫn diệt, xương cốt trên người chỉ sợ là gãy nát hết rồi.
- Đoạt Thiên Lão Ma, Đông Thánh trả cái giá gì mà ngươi vì giúp hắn mà trở thành kẻ địch với ta?
Chỉ nghe Nam Hoàng Nữ Đế lạnh lùng lên tiếng, có chút bất thiện.
- Nam Hoang, ngươi dung nhan tuyệt sắc, thực lực cường đại, chính là một trong số ít người ở Tiên Vực mà bổn tọa để mắt tới. Hay là ngươi lấy bổn tọa đi, chúng ta liên thủ, từ nay về sau Tiên Vực rộng lớn, ai dám đối nghịch với vợ chồng chúng ta.
Đoạt Thiên Lão Ma cười nói.
Trong thần sắc của Nữ Đế hiện lên vẻ lạnh lùng:
- Lão ma, việc hôm nay ta sẽ nhớ kỹ.
- Ha ha, tùy thời hoan nghênh ngươi tới tìm ta. Đoạt Thiên ta có bao giờ sợ người khác đâu. Nam Hoàng ngươi nếu tìm ta, ta sẽ vô cùng chờ mong đó.
Đoạt Thiên Lão Ma cười to. Lập tức quầng sáng tiêu tán, lực lượng không gian vắt ngang trong thiên địa cũng tiêu tán. Khí tức của Đoạt Thiên Đại Đế và Đông Thánh Tiên Đế sau đó biến mất không thấy đâu.
Vùng không gian này trở nên trầm mặc. Trường Thanh Đại Đế thấp giọng nói:
- Không ngờ Đông Thánh lại bái vào môn hạ của lão ma đầu, lão ma này cực kỳ tham lam, bất chấp tất cả quy tắc, không có ai làm gì được hắn. Đông Thánh thật sự là điên rồi, cầu đến hắn thì tất nhiên sẽ phải trả một cái giá lớn tới khó có thể tưởng tượng.
- Ừ, xem ra trận chiến lần trước đã khiến Đông Thánh phát điên rồi. Hiện giờ cũng không biết thằng ôn đó đã đi đâu, chỉ có thể cầu cho hắn được may mắn.
Nam Hoàng Nữ Đế nhẹ giọng nói.
Trong mắt Trường Thanh Đại Đế hiện lên một tia lo lắng, nếu Thanh nhi biết tin tức này, tất nhiên sẽ vô cùng khó chịu, xem ra tạm thời dừng nói cho Thanh nhi biết làm gì.
- Gừ.
Một tiếng gầm truyền ra. Tiểu Hỗn Đản nhìn vào hư không, mắt đã hóa thành màu vàng kim, trông cực kỳ đáng sợ.
- Thằng nhóc, sau này ngươi tiếp tục đi theo tộc nhân trường bối của ngươi đi.
Nam Hoàng Nữ Đế nhìn thoáng qua Tiểu Hỗn Đản rồi thấp giọng nói. Thôn Thiên thú Yêu Đế đó gật đầu, hắn tất nhiên sẽ chiếu cố tốt cho Tiểu Hỗn Đản.
- Đi thôi.
Nữ Đế nói khẽ, lập tức cất bước đi xuống thần sơn. Rất nhiều cường giả mang các thần thái khác nhau, người của Thiên Lam Tiên quốc và Chí Tôn kiếm phái tất nhiên là cao hứng, Tần Vấn Thiên này đã giết cho bọn họ rất mất mặt, người này của Đông Thánh cũng độc thật, không ngờ bái vào môn hạ của Đoạt Thiên Lão Ma, bảo Đoạt Thiên Lão Ma xuất thủ cho hắn, lần này cho dù không giết được Tần Vấn Thiên thì cũng cho hắn phải chịu khổ.
Trong ánh mắt Hoàng Sát Thiên lộ ra một tia dị sắc, Tần Vấn Thiên, thật sự sẽ vẫn lạc như vậy sao?
Các cường giả ngự không rời đi. Thần sơn đã hóa thành từng tòa sơn mạch, tọa lạc ở vùng đất Man Hoang. Những điều thần kỳ không còn nữa, nhưng mà trong mười năm này, rất nhiều Man Hoang đại yêu đã tiến hóa lột xác. Khu vực này tụ tập rất nhiều đại yêu, lúc này, vạn yêu đều xuất hiện đều xuất hiện, mặt đất rung chuyển, cảnh tượng đó quả thực là khiếp người.
Rất nhiều cường giả Tiên Vực đi trong hư không, nhìn đại yêu nhiều tới che trời phủ đất, trong lòng cảm thấy rất lo lắng, chỉ sợ Tiên Vực nơi nhân loại ở sẽ không tránh được một hồi rung chuyển lớn rồi.
Đại địa Tiên Vực rộng lớn vô tận, ở trung bộ Tiên Vực có nhiều thế lực cường đại nhất.
Phiêu Tuyết Thánh điện chính là một trong những thế lực lớn đỉnh cấp ở trung bộ Tiên Vực, đệ tử bái vào Phiêu Tuyết Thánh điện đều là nữ tử.
Thân là thế lực đỉnh cấp, trong tay Phiêu Tuyết Thánh điện tất nhiên nắm giữ thực lực cực kỳ khổng lồ, ở địa vực rộng lớn có quyền thống trị rất lớn.
Hàn Minh Tiên hồ chính là một nơi của Phiêu Tuyết Thánh điện, tiên hồ này có lực lượng hàn minh (lạnh léo u tối), cực kỳ thích hợp cho đệ tử của Phiêu Tuyết Thánh điện tu hành. Thậm chí, thành trì chỗ Hàn Minh Tiên hồ đều lấy nó làm tên, được xưng là Hàn Minh Tiên thành.
Hàn Minh Tiên hồ ở khu vực trung ương của Hàn Minh Tiên thành, hoàn toàn là nơi tu hành do Phiêu Tuyết Thánh điện độc hưởng, cường giả thủ hộ rất nhiều. Cung điện cao chót vót, thường xuyên có đệ tử từ Phiêu Tuyết Thánh điện tới tu hành, không cho phép ngoại nhân bước vào.
Lúc này, bên trong Hàn Minh Tiên hồ tràn ngập hàn minh tiên khí, tiên hồ nằm trong núi, núi lại nằm trong thành, rất được thiên nhiên ưu đãi.
Trên núi xung quanh tiên hồ có không ít cường giả thủ hộ, đều là nữ tử. Phía dưới thường xuyên có đệ tử đến từ Phiêu Tuyết Thánh điện tới tắm rửa trong Hàn Minh Tiên hồ. Tất nhiên là không cho phép bất kỳ ai quấy rầy xâm nhập, cũng chưa từng có ai dám to gan như thế.
Hàn Minh Tiên hồ, không ít đang nữ đệ tử đang ở đó. Các nàng tất cả đều mặc quần áo, trong hồ nước mờ mịt, những thân hình tuyệt vời như ẩn như hiện, dáng người đều rất đẹp, thậm chí có người mặc cực kỳ gợi cảm, cơ hồ chỉ có mấy mảnh vải, đang tu hành trong hồ. Như vậy có thể tiếp xúc với hàn minh tiên khí trên trình độ lớn nhất, hút vào nhục thân, vào trong thân thể.
Nơi này ngoại nhân không thể bước vào nên các nàng tất nhiên không cần phải lo lắng.
- Thanh Y, nghe nói tu vi của ngươi lại có tiến bộ, liều mạng tu hành như vậy là bị gì kích thích à?
Chỉ thấy lúc này, một vị mỹ nữ vưu vật dáng người khêu gợi nhìn một vị nữ tử đối diện. Nữ tử đó đang nhắm mắt, cả người trắng nõn như ngọc, da thịt hoàn mỹ, khuôn mặt trông cũng vô cùng xinh đẹp.
- Liên quan gì tới ngươi chứ.
Nữ tử được gọi là Thanh Y bật ra một câu trả lời lạnh lùng.
- Ta tốt xấu gì cũng là sư tỷ của ngươi, hỏi một chút cũng không được à. Thanh Y, ngươi việc gì mà lạnh lùng thế.
Nữ tử cười cười, Sở Thanh Y vẫn nhắm mắt, giống như không nghe thấy.
- Rắc.
Trong lúc hai nàng đang nói chuyện, trong hư không, quầng sáng phòng ngự giống như vỡ ra, một tiếng nổ truyền đến. Nữ tử trong Hàn Minh Tiên hồ ngẩng đầu nhìn lên trời, trong mắt hiện lên vẻ cực kỳ lạnh lùng.
- Kẻ nào?
Các nàng cực kỳ hoảng sợ, lấy vội quần áo khoác lên người, che đi thân thể. Tất cả đều biến sắc, không ngờ có người dám xông vào Hàn Minh Tiên hồ, muốn chết sao?
Cường giả ở trên núi thì ai nấy lấp lánh hiện ra, nhưng mà tốc độ của thân ảnh đó quá nhanh, giống như tia chớp từ trên trời giáng xuống, nhìn kỹ thì thấy không ngờ là một bóng người.
- Càn rỡ.
Mạc Tiêu Tiêu hét lớn một tiếng, nàng ta vung tay, một cỗ lực lượng hàn minh cường đại trực tiếp cuốn lấy thân ảnh đó, hất sang bên cạnh. Lập tức thân ảnh đó thay đổi phương hướng, đập vào dãy núi ở bên cạnh, ầm một tiếng tiếp tục bay đi, cả dãy núi bị đập ra một cái lỗ to.
Từng đạo lực lượng hàn băng thổi quét ập tới, rất nhiều nữ tử đều đã mặc quần áo, trên người lộ ra sát ý cường đại. Mạc Tiêu Tiêu không lo đấu võ miệng với Sở Thanh Y nữa mà đi lên bờ. Kẻ này thật sự là cả gan làm loạn, dám tới đây nhìn trộm các nàng, đúng là muốn chết.
Sở Thanh Y vẫn nhắm mắt, quần áo của nàng ta mỏng manh, nhưng đã che hết được bộ vị trọng yếu trên người, cũng không sợ người khác nhìn trộm. Về phần kẻ to gan đó, Mạc Tiêu Tiêu tất nhiên sẽ giải quyết.
Thân ảnh từ trên trời giáng xuống đó không ngờ là Tần Vấn Thiên. Đông Thánh Tiên Đế đều cho rằng một kích đó đã lấy được mạng của Tần Vấn Thiên, đủ thấy Tần Vấn Thiên phải chịu công kích đáng sợ thế nào. Tuy rằng chỉ là trong nháy mắt, nhưng thân thể hắn giống như đã bị đánh nát, trong cơ thể bị phá hỏng với tính hủy diệt, hắn sau khi nhảy vào trong đỉnh báu thì chỉ để lại một dòng ý thức rồi thu đỉnh báu lại, bởi vì lo lắng khi rơi xuống đất sẽ vì đỉnh báu mà dẫn tới sát cơ.
Lúc này, khi hắn rơi xuống đất, thân thể lại bị công kích, trong cơ thể càng thêm chấn động, ý thức dần dần trở nên mơ hồ.
Mí mắt không có sức để lật lên, nhìn thoáng qua những thân ảnh đang lao tới, cảm thấy vô cùng mơ hồ, hắn lờ mờ nhìn thấy thân ảnh của một đám nữ tử dáng người khêu gợi, ai nấy đều xinh đẹp. Đương nhiên cũng cảm nhận được hàn ý trên người các nàng.
Ngay sau đó, mắt hắn lại nhắm lại, mất đi ý thức, không ngờ ngất đi. Có điều Tần Vấn Thiên cũng không lo lắng mình sẽ trọng thương mà chết. Hắn năm đó khi câu thông với tinh hồn thứ bảy còn có một loại lực lượng thuộc tính, đủ để đảm bảo cho hắn không chết. Nhưng mà, hắn lo lắng sau khi mình ngất đi thì sẽ bị người ta ám toán.
Mạc Tiêu Tiêu đi đến bên này, nhìn thấy thân ảnh trẻ tuổi tuấn tú của Tần Vấn Thiên thì ánh mắt lạnh lùng nói:
- Phải chịu một kích của ta mà không ngờ chưa chết, tên háo sắc này xem ra cũng là nhân vật Tiên Thai, giết hắn đi.
- Ừ.
Có người đi lên phía trước, cả người lạnh toát. Biên kia Tiên niệm của Sở Thanh Y đảo qua bên này, sau khi thấy rõ khuôn mặt đó thì thân thể của nàng ta đột nhiên run lên, quát to:
- Dừng tay.
Nàng ta vội lao ra khỏi hồ nước, bất chấp thân hình mạn diệu bị người ta nhìn thấy, nàng ta trực tiếp lao về phía vách núi. Đám người Mạc Tiêu Tiêu quay đầu lại nhìn nàng ta, nói:
- Thanh Y, ngươi có ý gì.
Chỉ thấy Sở Thanh Y giống như không nghe thấy lời nói của nàng ta, trực tiếp lao tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhìn thân ảnh đã ngất đi đó, trong lòng nàng ta vô cùng chấn động. Không biết vì sao, khi nhìn thấy khuôn mặt mà mình vốn nên thù ghét này, tâm cảnh của nàng ta lại trở nên chấn động như vậy.
- Đừng động tới hắn.
Đi lên trước, Sở Thanh Y bế Tần Vấn Thiên lên, khiến cho Mạc Tiêu Tiêu ngây ngẩn cả người, tuy nói quần áo mỏng manh của Sở Thanh Y đã che đi bộ vị trọng yếu của thân thể, nhưng vẫn vô cùng gợi cảm, giờ lại cứ vậy ôm lấy một nam nhân, điều này không bình thường.
- Thanh Y. Ngươi rốt cuộc là có ý gì, tên này sắc đảm bao thiên, ngươi lại vẫn bảo vệ cho hắn à?
Mạc Tiêu Tiêu cười lạnh nói.
- Hắn là tới tìm ta.
Sở Thanh Y nhìn lướt qua Mạc Tiêu Tiêu, trả lời. Lập tức trực tiếp đi qua nàng ta, một câu này chắc đã đủ khiến Mạc Tiêu Tiêu khỏi lải nhải nhiều.
Quả nhiên, chỉ thấy mắt đẹp của Mạc Tiêu Tiêu lấp lánh rồi bật cười khanh khách, thần sắc cực kỳ thú vị.
Tìm nàng ta à?
Chẳng lẽ Sở Thanh Y sớm đã có ý trung nhân. Chẳng trách, chỉ là ý trung nhân của nàng ta không ngờ không chiu nổi một kích, thật là khiến cho người ta quá thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận