Thái Cổ Thần Vương

Một Câu Quát Lui

Tần Vấn Thiên vẫn cứ ôm cây đợi thỏ ở đây, dù thành Cổ Đế rất lớn nhưng nếu như Diêm La Vương có tiếng tăm ở thành Cổ Đế này vậy thì một câu quát của hắn sẽ lan truyền rất nhanh. Trừ phi Diêm La Vương đang bế quan tu hành một mình, thì ắt hẳn sẽ nghe thấy tiếng quát của hắn nhanh thôi.
Trong thành Cổ Đế, đế vận hay còn gọi là khí vận, hắn lại đến thành Cổ Đế, để bắt đầu lại đế vận, mốn dùng cách nhanh nhất để tăng mạnh đế vận của bản thân, rất đơn giản chính là đánh bại những người có danh vọng cao trong thành Cổ Đế, ngay lập tức cả thành Cổ Đế đều sẽ kính sợ, đế vận tất nhiên sẽ mạnh kên, đây cũng là một lý do mà hắn quát lên bảo Diêm La Vương đầu hàng.
Sau đó các cường giả cũng lần lượt kéo đến, ánh mắt chăm chú nhìn vào Tần Vấn Thiên. Người này là Đao Kiếm Tiên Vương sao? Lại muốn Diêm La Vương quỳ xuống trước mặt hắn sám hối, hắn muốn chết đấy à?
- Ông.
Một trận gió mạnh cuốn đến, chỉ thấy hai đại yêu chạy đến đây, lơ lửng trên không trung, nhìn chằm vào Tần Vấn Thiên. Hai đại yêu này là hai kẻ rất xuất chúng, trong đó một là Kim Bằng hóa thân thành, còn lại chính là Chu Tước.
- Di.
Cơ thể Kim Bằng chợt lóe, quanh quẩn trên đầu Tần Vấn Thiên, ánh mắt nhìn hắn đầy thú vị.
- Nhóc con, đi ngay đi , đừng để người khác nhận ra ngươi.
Tần Vấn Thiên bí mật truyền âm cho người này một tiếng. Hóa ra người đến dây không phải là ai xa lạ cả, chính là hai đứa nhóc Luyện Ngục, một người cùng hai yêu sớm đã tâm huyết tương liên, tất nhiên sẽ cảm nhận được người kia.
Người là Kim Bằng hóa thân kia vẫn cứ quanh quẩn quanh đấy như trước, phát ra âm thanh i i a a, bay đến trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, dùng móc vuốt vỗ vỗ trên đầu Tần Vấn Thiên hai cái, nói:
- Dám khiêu chiến cả Diêm La Vương, không tệ à.
- Có tin bổn tọa sẽ làm thịt ngươi không?
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu liếc nhóc con một cái, kẻ này đến cả hắn cũng dám đùa giỡn.
- Lá gan cũng không nhỏ, dám uy hiếp cả bổn vương?
Dù giọng điệu nhóc con đúng là trưởng thành hơn chút nhưng vẫn còn non nớt như trước, tự xưng là bổn vương, có vẻ hơi buồn cười, khiến cho không ít người cười thầm, tiểu yêu này không biết từ đâu đến, nhưng mà rất đáng yêu.
- Đủ lông đủ cánh rồi chứ gì?
Tần Vấn Thiên truyền âm cho nhóc con, sau đó lập tức bất ngờ vươn tay ra bầu trời bắt, thằng nhóc này vậy mà lại dám tự xưng là bổn vương,
- Hộc hộc ..
Một tia chớp màu vàng bay qua, nó chạy trốn trong chớp mắt, khiến Tần Vấn Thiên chụp tay hụt vào giữa khoảng không, chỉ thấy cơ thể nó nhỏ dần, biến thành tiểu yêu trắng như tuyết, bộ lông xù, cực kì đáng yêu. Ánh mắt mọi người đầy kinh ngạc, chăm chú nhìn, vậy mà nó lại nhảy đến bả vai của cô gái đứng trên đỉnh núi mà nói:
- Thần Hồ tỷ, hắn ăn hiếp ta.
- Ngạch ...
Tần Vấn Thiên thấy vậy hết sức ngạc nhiên, sau đó hắn thấy cô gái như thần nữ kia chìa ra đôi tay trắng nõn, ôm nó vào trong lồng ngực êm ái mà vuốt ve, lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đúng là há hốc miệng mồm.
Súc vật ... Nhóc con này thật là yêu nghiệt, hình như là không có mĩ nữ nào là nó không giải quyết được cả ấy? Kể cả Bắc Minh U Hoàng cũng như Cửu Vỹ Yêu Hồ đang đứng trước mặt đây, quá yêu nghiệt!
Nhóc con ngẩng đầu lên, nhìn Tần Vấn Thiên rất đắc ý, Luyện Ngục hóa thành hình người, dáng người nóng bỏng nhưng rất thanh thuần khiến dung nhan lại thêm mấy phần yêu mị, cả người như có như không mà để lộ ra khí tức mê người, khiến nhiều người không nhịn được mà nhìn thêm dăm đôi lần nữa, những đại yêu này thật là đẹp.
Luyện Ngục nhìn Tần Vấn Thiên một cái, cũng nhận được truyền âm của Tần Vấn Thiên, không có nói gì nhiều cả, chỉ có nhảy sang một bên hỏi dò:
- Tần đại ca, thực lực Diêm La Vương đứng đầu thành Cổ Đế, sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ, người quyết đấu với hắn có chắc chắn không?
- Không biết.
Tần Vấn Thiên truyền âm cười cười trả lời:
- Nhóc con này tu luyện thế nào vậy, sao mà hắn cũng đạt đến Yêu Vương cảnh cao cấp rồi, các ngươi đến thành Cổ Đế mấy năm rồi?
- Đến đây đã nhiều năm rồi, nhóc con vẫn luôn có một vị tiền bối Thôn Thiên Thú chăm sóc, hơn nữa thiên phú cũng rất đáng sợ, có được thàn thông thiên phú kỳ lạ, tốc độ tu hành nhanh chóng, chỉ là cũng mới đột phá cách đây không lâu.
Luyện Ngục dịu dàng nói, Tần Vấn Thiên gật nhẹ đầu. Ban đầu ở núi Yêu Thần nó cũng đã đến Tiên Vương trung cấp, không nghĩ đến là lần này còn nhanh hơn, tiến thẳng đến Tiên Vương cao cấp rồi, Luyện Ngục cũng chỉ mới đến cảnh giới Tiên Vương trung cấp.
- Nó với yêu hồ kia là sao vậy?
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
- Cô gái kia có huyết mạch Cửu Vỹ cao nhất yêu hồ nhất tộc, lột xác trên núi Yêu Thần, nghe đồn là hậu duệ của Thần hồ cửu vỹ, tiền bối Thôn Thiên Thú với Cửu Vỹ Yêu Hồ nhất tộc có giao tình, từng dẫn nó đến tộc Cửu Vỹ Yêu Hồ làm khách nên quen biết nhau. Thằng nhóc này vừa gặp mặt đã nịnh hót quấn lấy người ta, còn chẳng phải là do thấy thần hồ này đẹp à.
Luyện Ngục nói đầy uất ức, nàng đã ở chung với nó suốt mấy năm, xem như là cũng đã tự mình trải nghiệm sự vô sỉ của nó.
Tần Vấn Thiên đổ mồ hôi ròng ròng, trong lòng suy nghĩ không nên tỏ vẻ quen biết nó, nếu không mặt mũi hắn cũng mất sạch.
- Thánh nữ Nam Hoàng Thị cũng đến, lúc trước chúng ta cùng ở chung với nhau.
Luyện Ngục nhắc nhở.
Gió lớn gào thét, cường giả không ngừng kéo đến, quả nhiên là Tần Vấn Thiên nhìn thấy chư thánh nữ Nam Hoàng Thị đến, cả Nam Hoàng Vân Hi cũng ở trong đám này, nàng mang bộ áo quần màu đỏ, giống như phượng bào, cao quý thánh khiết, không cho phép ai khinh nhờn.
- Đao Kiếm Tiên Vương.
Nam Hoàng Vân Hi mỉm cười, gọi một tiếng.
- Nam Hoàng Vân Hi thánh nữ vẫn khỏe chứ?
Tần Vấn Thiên cười một cái.
- Đao Kiếm Tiên Vương này có quen biết với Thánh nữ Nam Hoàng Thị?
Không ít người biểu cảm bất ngờ.
- Ngươi còn dám trở lại.' Một âm thanh lạnh như băng lan ra, chỉ thấy một nhóm cường giả lần lượt hạ xuống, người khoác hoàng bào, vô cùng tôn quý, không ai bì nổi một đời, trên người phát ra sự uy nghiêm của hoàng giả mênh mông, kẻ cầm đầu, rất bất ngờ chính là kẻ đã thua trong tay Tần Vấn Thiên năm ấy, là Hoàng Cửu Thiên bị Tần Vấn Thiên đánh đến trọng thương.
Tần Vấn Thiên liếc mắt qua, cười cười nói:
- Bại tướng dưới tay ta còn dám đến gặp?
Sắc mặt Hoàng Cửu Thiên chùng xuống, cường giả Cửu Hoàng tiên quốc cũng thả uy áp của mình ra.
- Làm sao? Muốn đánh nhau?
Một vị Thánh nữ Nam Hoàng Thị liếc đôi mắt đến hai người.
- Đánh nhau?
Tần Vấn Thiên cười nhạt nhìn đám người Cửu Hoàng tiên quốc:
- Chỉ dựa vào bọn họ, cũng xứng sao?
- Ngươi láo xược.
Một vị cường giả Cửu Hoàng tiên quốc lạnh lẽo quát lên.
- Ông.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên đảo qua chúng, đôi con ngươi trở nên đáng sợ trong phút chốc, chỉ thấy gã trong giây lát vậy đã thất thủ, hét vang một tiếng, bộc phát uy nghiêm hoàng đạo, các cường giả Cửu Hoàng tiên quốc ở xung quanh thầm kinh hãi, trên trán gã kia xuất hiện một vệt máu, một tiếng hét thảm vang lên, thân thể rơi xuống đất.
- Oanh oanh oanh!
Các cường giả Cửu Hoàng tiên quốc rung động, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Đao Kiếm Tiên Vương.
Hoàng Cửu Thiên hét lớn một tiếng, thân thể bay lên cao, chiến ý ngập trời.
- Ta đếm đến chín, nếu các người vẫn còn đứng trước mặt ta, giết không tha.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, sau đó bắt đầu đếm:
- Chín!
- Giết hắn!
- Chiến.
Các cường giả tiên quốc Cửu Hoàng làm sao chịu nổi nhục nhã như vậy, rối rít hô lên không ngưng, cơ thể Hoàng Cửu Thiên chấn động, uy áp càn quét cả đất trời.
- Tám.
Tần Vấn Thiên lại nói, các cường giả của tiên quốc Cửu Hoàng bùng nổ, cực kì tức giận. Hoàng Cửu Thiên nhìn Tần Vấn Thiên đang hờ hững với mọi ánh mắt, lại nghĩ đến trận chiến năm đó, trong ánh mắt vẫn có một loại dè chừng.
- Bảy.
Tần Vấn Thiên căn bản không nói nhảm với bọn chúng, tiếp tục đếm.
- Chiến hay không?
Có người nhìn về phía Hoàng Cửu Thiên trên bầu trời, tuy uy áp trên người Hoàng Cửu Thiên rất cuồng bạo, nhưng vẫn không bước đến. Ba mươi năm nay hắn đã tiến bộ rất nhiều, chiến lực đột phá, gặp lại Đao Kiếm Tiên Vương cũng có cảm giác xúc động muốn rửa lại nhục nhã ngày trước, không nhịn được muốn chiến một trận, nhưng hắn không nghĩ rằng Đao Kiếm Tiên Vương càng cuồng vọng hơn cả năm ấy, trong mắt không chứa ai. Chỉ một ánh mắt đã giết chết một vị cường giả mới mở miệng ra, nếu đếm đến chín sẽ đại khai sát giới.
- Sáu, năm ...
Tần Vấn Thiên vẫn cứ đếm như trước, trong lòng Hoàng Cửu Thiên cực kì đắn đo. Suốt ba mươi năm gã đã tiến bộ nhiều đến vậy, còn Tần Vấn Thiên thì sao? Chẳng lẽ hắn cứ dậm chân tại chỗ sao?
Lúc nãy Tần Vấn Thiên chỉ nhìn một cái đã giết chết một người, thậm chí còn không cảm nhận được một tia uy áp quy tắc nào đã giết chết một người, điều này quá đáng sợ.
Hơn nữa, lần này hắn trở lại đây là để chiến Diêm La Vương, nếu hắn dám trở lại, lại còn khiêu chiến nhân vật Thái tử kia, vậy thực lực của hắn đã đến mức nào rồi?
Tiên Vương cao cấp e là không cần nghi ngờ rồi, nếu không hắn sẽ không trở lại.
- Bốn.
Tần Vấn Thiên tiếp tục mở miệng, những cường giả tiên quốc Cửu Hoàng kêu gào chiến đấu không một ai nhúc nhích, những người xung quanh cảm giác như đang có một làn sóng triều dâng lên trong lòng. Dù Diêm La Vương chưa đến nhưng không nghĩ đến vở kịch đã xuất sắc như vậy, người tiên quốc Cửu Hoàng nói chuyện rất bá đạo, vô pháp vô thiên, vậy mà lại bây giờ e là không dám động đậy.
Đao Kiếm Tiên Vương đứng ở đó một mình, giống như cả trăm nghìn người cũng không địch lại, các cường giả tiên quốc Cửu Hoàng dè chừng không dám khai chiến.
- Ba.
Giọng điều Tần Vấn Thiên đã nặng hơn mấy phần, cơ thể hay lơ lửng từ từ bay lên, ánh mắt càng thêm sắc bén, nhìn về phía Hoàng Cửu Thiên.
Trong lòng Hoàng Cửu Thiên cuồng chiến, nhưng lại giằng xé vô cùng, kiềm chế đến nỗi sắc mặt đỏ bừng.
- Đi.
Cuối cùng gã nói một câu, xoay người rời đi. Các cường giả của tiên quốc Cửu Hoàng thấy vậy xấu hổ không chịu nổi, chỉ cảm thấy mặt mũi mất sạch, nhưng cũng lần lượt đi theo Hoàng Cửu Thiên, gào thét về phía xa xa, tốc độ của bọn họ cực nhanh, biến mất trong chớp mắt, căn bản là không còn mặt mũi nào mà ở lại.
- Chuyện này...
Mọi người run rẩy một hồi, nhưng bóng người của Đao Kiếm Tiên Vương. Giờ phút này, dù là những người chưa từng nghe danh Đao Kiếm Tiên Vương cũng rất rung động. Cường giả tiên quốc Cửu Hoàng cùng rất nhiều người khác lại bị một câu dọa lui? Điều này thật đúng là đã thay đổi suy nghĩ của bọn họ.
- Điên ròi, thành Cổ Đế hôm nay quá điên cuồng.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ.
- Người tiên quốc Cửu Hoàng đúng là không có nổi can đảm.
Có người mở miệng, Tần Vấn Thiên lại giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, cứ lơ lửng ở trên không trung, ánh mắt đảo qua đám người nói:
- Nếu ai còn muốn khiêu chiến thì cứ ra tay, không cần khách khí, bổn tọa cung kính đợi ở đây, vừa lúc khởi động tay chân trước khi Diêm La Vương đến.
Xung quanh yên tĩnh một mảnh, các vị cường giả trố mắt nhìn nhau, nhóc con mở đôi mắt tròn xoe, cùng nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Chậc chậc..
Âm thanh phát ra từ trong miệng một người nào đó, kẻ này, hóa ra là Đao Kiếm Tiên Vương làm việc phách lối như vậy, quá bạo lực, cũng may là vừa nãy chạy nhanh, nếu không e là phải chịu đòn rồi, xem ra sau này vẫn phải khiêm tốn chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận