Thái Cổ Thần Vương

Diệt Ba Tộc

Cường giả yêu tộc thấy cường giả của Thái Dương Hoàng Kim tộc đã rời đi thì cũng mơ hồ có ý muốn lui về, chuẩn bị ngừng chiến.
Dĩ nhiên đây cũng là vì không có người nào có thể đối phó được với Đao Kiếm Tiên Vương. Nếu không sao bọn họ có thể tùy tiện lui về sau.
- Đao Kiếm Tiên Vương, ngày quyết chiến cuối cùng chính là ngày chết của ngươi.
Một đại yêu của Cử Thiên tộc lạnh lùng nói, tướng mạo nó rất xấu xí nhưng trong mắt lại tràn đầy kiêu ngạo.
- Chư vị mỹ nhân, chúng ta cho các ngươi vui chơi thêm ít ngày, không nên vội, Cử Thiên tộc ta nhất định sẽ yêu thương các ngươi.
Bọn họ còn không quên lộ ra ánh mắt dâm đãng với người của Cơ Đế Môn và Thanh Nhi.
- Còn cả Nam Hoàng Thị nghe nói có huyết mạch phượng hoàng, chúng ta rất mong đợi.
Không ít cường giả của Bằng Hoàng tộc cũng lạnh lùng nói vào. Bản thân bọn họ đã có hai loại huyết mạch của Đại Bằng tộc và Phượng tộc, không biết huyết mạch phượng hoàng của người Nam Hoàng Thị thuần cỡ nào.
- Rút lui.
Một cường giả của Hư Không Thú cắn răng, tựa như vẫn không cam lòng.
- Rút lui? Bản tọa đồng ý rồi sao?
Ngay vào lúc này Tần Vấn Thiên đột nhiên nói ra một câu khiến cho rất nhiều yêu thú phải dừng bước trong không trung, một loạt con ngươi yêu dị nhìn chằm chằm về phía hắn.
- Đao Kiếm Tiên Vương ngươi có ý gì?
- Những lời vừa rồi ngươi nghe không rõ sao, muốn đánh tự có người đối phó với ngươi.
Những đại yêu kia nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Nực cười, bản tọa đáp ứng với hắn ta chưa?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên ngạo nghễ nhìn, thân thể lơ lửng giữa hư không, sát ý từ trên người lan ra khiến cho yêu thú xung quanh đều phải cảnh giác nhìn chằm chằm hắn. Tên khốn nạn này lại vẫn muốn ra tay?
- Ngươi... Không dám ứng chiến?
Đại yêu của Cử Thiên tộc chỉ một ngón tay về phía Tần Vấn Thiên, yêu khí cuồng bạo tàn phá hư không.
- Bản tọa làm gì còn cần người khác chỉ giáo sao. Hắn ta muốn ước chiến, bản tọa đương nhiên sẽ đánh một trận, nhưng bọn ngươi vũ nhục võ tu nhân loại ta, bất kính đối với tiên tử của Tiên Vực chúng ta, mạo phạm giai nhân, các ngươi nói chiến là chiến, nói đi là đi sao?
Tần Vấn Thiên cuồng ngạo nói, thân thể tiếp tục bay lên cao cười nói:
- Năm đó bản tọa từng có bảy ngày ước hẹn với Hứa Thanh Dao tiên tử, người thành Cổ Đế không ai không biết bản tọa là người thương hương tiếc ngọc, huống chi các tiên tử Nam Hoàng Thị của Tiên Vực có giao tình với bản tọa.
- Chư vị tiên tử thánh nữ, lúc trước, những yêu tộc nào tham gia vây giết các thánh nữ Nam Hoàng Thị?
Tần Vấn Thiên quay đầu lại hỏi Nam Hoàng Vân Hi.
Chư yêu khí thế cuồng bạo lửa giận ngút trời tức giận mắng Tần Vấn Thiên. Giờ phút này sao bọn họ còn không nghe ra, Đao Kiếm Tiên Vương hoàn toàn không có ý định hòa hợp, bỏ qua cho bọn họ, mà còn muốn tính sổ.
- Những con chuột tự xưng là Hư Không Thú kia, Cử Thiên tộc, Bằng Hoàng tộc đều có phần.
Sắc mặt Nam Hoàng Vân Hi hơi có vẻ lạnh lùng nói. Nàng đương nhiên là biết ý của Tần Vấn Thiên, những người này không chỉ làm nhục bọn họ mà còn có cả Thanh Nhi. Mặc dù Tần Vấn Thiên hóa thân thành Đao Kiếm Tiên Vương nhưng cũng sẽ đi hả giận dùm Thanh Nhi.
- Được, nếu yêu tộc nguyện ý ngưng chiến, ta cũng cho yêu tộc man hoang mặt mũi. Ba tộc này lưu lại thôi.
Tần Vấn Thiên hững hờ nói, khiến cho cường giả ba tộc kia vô cùng phẫn nổ. Một cường giả của Cử Thiên tộc thân thể cao lớn run run tức giận nói:
- Chúng ta liên thủ chém hắn, ta không tin ảo thuật của hắn thật sự lợi hại như vậy.
Thân hình Tần Vấn Thiên bay lên trời, nhìn về phía đại yêu Cử Thiên tộc vừa lên tiếng. Trong phút chốc, đối phương chỉ cảm thấy kiếm ý trực tiếp xuyên qua hai mắt, mặc dù phòng ngự của gã kinh người tới đâu, thì cũng bị xuyên thủng, phát ra tiếng kêu thảm thiết, hai tròng mắt rướm máu. Ngay sau đó từng đạo kiếm ý trực tiếp xuyên qua thân thể gã, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết thống khổ, thân thể cao lớn của gã bị kiếm ý chém tới nát bấy, kinh hãi lòng người.
- Đao Kiếm Tiên Vương quá đáng sợ.
Trong lòng rất nhiều võ tu nhân loại đều thầm nhủ như vậy. Rất nhiều cường giả yêu tộc trong không gian này cũng cứng đờ người. Trước đó mặc dù bọn họ khoa trương phách lối rằng có thể áp chế nhân loại, nhưng hiện giờ không có ai có thể áp chế được Đao Kiếm Tiên Vương, cho nên không có bất kỳ yêu tộc nào dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Dù sao, Đao Kiếm Tiên Vương cũng chỉ muốn đối phó với ba tộc kia thôi.
Vô luận là người hay yêu đều cảm thấy sợ hãi, khi thấy thật sự không thể chiến thắng đối thủ thì ai sẽ nguyện ý đi mạo hiểm chịu chết chứ?
- Ong!
Đột nhiên một luồng sức mạnh kinh khủng đánh tới, cường giả của Bằng Hoàng tộc đã ra tay, từ đủ các phương vị điên cuồng đánh tới phía Tần Vấn Thiên. Thân hình bọn họ như thiểm điện nhất là người chính giữa, gã cực kỳ đáng sợ đã hóa thân bản thể che khuất bầu trời, lúc hai cánh vỗ xuống giống như cánh thiên thần chém xuống từng ngọn lửa màu vàng kim giết về phía Tần Vấn Thiên.
Bàn tay Tần Vấn Thiên vung lên, Kiếm Hà cuộn trào, ùn ùn kéo tới va chạm với sức mạnh trong hư không. Chân hắn đạp một cái, thiên địa vang lên ong ong, lãnh vực quy tắc tháp ngục xuất hiện trực tiếp bao bọc trời đất nơi đây vào trong nó, một vòng tháp y như bánh xe hủy diệt lăn tới, giống như thần tháp đánh giết ra, mang theo sức mạnh lực lượng hủy diệt bá đạo kinh thiên đánh lên người một cường giả của Bằng Hoàng tộc. Trong phút chốc cường giả đã bị chôn vùi dưới sự công kích của tháp ý. Yêu vương vô cùng cường đại của Bằng Hoàng tộc cũng không chịu nổi công kích của hắn.
- Lãnh vực quy tắc thật hoàn thiện.
Rất nhiều võ tu nhân loại thán phục. Bọn họ đều là những nhân vật Tiên Vương danh chấn một phương, thiên phú xuất chúng, đương nhiên có thể nhìn ra sự hoàn mỹ của tháp ngục quy tắc này. Năm đó Đao Kiếm Tiên Vương bước vào Tiên Vương cao cáp đã dám trực tiếp khiêu chiến với Diêm La Vương, hơn nữa chỉ mất chín giây để miểu sát. Hiện giờ đã qua mười năm thực lực của hắn đương nhiên mạnh hơn lúc trước mấy phần rồi.
Nhưng mà vẫn có một cường giả siêu phàm của Bằng Hoàng tộc đứng vững. Thực lực gã kinh thiên, toàn thân lưu chuyển ánh sáng phù văn siêu mạnh, giống như được võ trang một bộ khôi giáp, vô cùng uy nghiêm. Cho dù tháp ý đánh tới vẫn không thể khiến thân thể gã chấn động, không cách nào hủy diệt gã ngay lập tức, trên người gã nở rộ quang hoa vạn trượng tất cả đều hóa thành công kích va chạm với tháp ý.
Móng nhọn khổng lồ giết tới, gã đánh ra một luồng ánh sáng kinh thiên với bảo tháp, các yêu thuật xông tới, bảo tháp xuất hiện vết rách như sắp bị đánh nát, có thể thấy lực công kích của gã đáng sợ cỡ nào.
Tần Vấn Thiên mặt không cảm giác bàn tay vỗ vào hư không che khuất bầu trời hóa thành đại thủ ấn siêu phàm. Trong đại thủ ấn cùng tản ra uy áp của bảo tháp hình kiếm, xuyên qua vỗ về phía thân thể vô cùng to lớn kia, giống như cự trận của bảo tháp vậy.
Cường giả Bằng Hoàng tộc kia thấy vậy vẻ mặt đại biến. Công kích này dường như còn mạnh hơn cả lãnh vực quy tắc tháp ngục kia, gã nổi giận gầm lên một tiếng, đánh ra pháp thuật yêu tộc kinh thiên, nhưng không ngăn được công kích của Tần Vấn Thiên đánh tới. Bảo tháp hình kiếm kia theo chưởng ấn hạ xuống, xóa bỏ tất cả tồn tại, trực tiếp bao phủ gã vào trong. Thân thể cao lớn của gã điên cuồng, muốn rời khỏi nhưng lại phát hiện không thể chạy thoát, trực tiếp bị tháp trận trói buộc xuyên qua thân thể từng chút bị diệt sạch.
Cường giả của Cử Thiên tộc và Hư Không Thú tộc thấy cường giả như vậy của Bằng Hoàng tộc cũng bị xóa sổ thì một tia may mắn cuối cùng trong lòng cũng biến mất sạch. Chỉ thấy không gian có ánh sáng cường đại lóe lên, sau khi biết không thể địch lại, cường giả Hư Không Thú tộc không thể làm gì khác hơn là trực tiếp vượt qua hư không, bỏ chạy rời đi.
- Còn muốn đi sao?
Giọng nói lãnh đạm của Tần Vấn Thiên vang lên những cường giả Hư Không Thú tộc đang điên cuồng bỏ chạy chỉ cảm thấy đã tiến vào không gian. Trong mắt bọn họ bắn ra yêu sắc, cực kỳ khó coi, vì sao bọn họ đã dùng tới cả thiên phú không gian chuẩn bị vượt qua hư không rời đi, mà vẫn nhảy vào trong ảo cảnh quy tắc không thể phá giải này.
- Nếu như muốn giết nhân loại ta thì đều ở lại đi.
Giọng nói lạnh nhạt của Tần Vấn Thiên vang lên sau đó kiếm ý tháp ý hạ xuống, từng cường giả Hư Không Thú tộc phát ra tiếng gầm thét nhưng hoàn toàn không thể làm gì khác, không ngừng bị giết ngã xuống, không có bất kỳ một yêu thú nào có thể may mắn thoát khỏi.
Ba tộc đại yêu trong hư không chỉ còn lại cường giả của Cử Thiên tộc vẫn ở dó, trong con ngươi xấu xí của bọn họ lộ ra vẻ sợ hãi, một đại yêu của Cử Thiên tộc điên cuồng hét lên:
- Đao Kiếm Tiên Vương, ngươi tru diệt nhiều yêu tộc như vậy, ra khỏi thành Cổ Đế ngươi còn sống được sao?
- Chuyện đã tới nước này mà vẫn còn dám uy hiếp bản tọa.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, bàn tay vung lên, quy tắc tháp ngục lại xuất hiện, giết chết tất cả. Trong tiếng gầm thét và nguyền rủa của đại yêu Cử Thiên tộc đang tức giận, cường giả Cử Thiên tộc không ngừng mất mạng.
Khi tất cả bụi bặm lắng xuống, ba tộc yêu vương ở đây đều đã bị tru diệt. Dưới mặt đất, cường giả yêu tộc xung quanh đông như kiến giờ phút này lại yên tĩnh không tiếng động.
Mười năm trước, Đao Kiếm Tiên Vương đánh một trận thành danh, giết Diêm La Vương, diệt chư vương của Sâm La tiên quốc. Mười năm sau, hắn giết ba tộc yêu vương, thật sự là chọc ra một đại họa ngút trời, nhưng mà hắn lại không có một chút giác ngộ nào, chỉ hờ hững nhìn về phía người của Nam Hoàng Thị và Cơ Đế Môn lại cười nói: "Những thứ nghiệt súc này lại dám to gan quấy rầy các vị tiên tử, không biết sống chết. Bản tọa đã diệt trừ bọn họ, nếu sau này còn có người dám thèm muốn các vị tiên tử của Tiên Vực ta, bản tọa sẽ giúp một tay.
Chỉ thấy không ít người đẹp Tiên Vương của Cơ Đế Môn chắp tay nói cám ơn với Tần Vấn Thiên:
- Đa tạ Đao Kiếm Tiên Vương trượng nghĩa xuất thủ.
- Không sao chúng ta đều là võ tu Tiên Vực, sao có thể đừng nhìn các vị tiên tử đây bị mấy thứ nghiệt súc làm nhục. Sau này nếu còn có chuyện như vậy, các vị tiên tử có thể trực tiếp tìm ta.
Tần Vấn Thiên chính nghĩa hùng hồn nói. Chân mày Thanh Nhi nhướn lên, nhìn tên kia đang ba hoa chích chờ, thầm nghĩ, người này diễn đủ sâu...
- Sư huynh thật lợi hại.
Quân Mộng Trần thầm cảm thán một câu, cực kỳ sùng bái Tần Vấn Thiên.
- Các vị tiên tử, bản tọa tu hành nhiều năm rồi, hôm nay cũng muốn tiếp xúc ngoại giới một phen, lịch luyện hồng trần, muốn kết bạn cùng đi với các vị tiên tử. Không biết ý mấy vị thế nào.
Tần Vấn Thiên nói với người của Cơ Đế môn, khiến các vị tiên tử của Cơ Đế Môn trố mắt nhìn nhau, thầm nghĩ lời này của Đao Kiếm Tiên Vương là có ý gì?
Chẳng lẽ Đao Kiếm Tiên Vương vừa ý người nào trong số các nàng?
Nghĩ tới điểm này, các nàng mới thấy ánh mắt của Đao Kiếm Tiên Vương mơ hồ nhìn về phía Thanh Nhi, giống như chợt nhận ra điều gì. Nhưng các nàng đều biết Thanh nhi đã có Tần Vấn Thiên, sao nàng có thể động tâm với người khác, vì vậy có một cô gái truyền âm hỏi Thanh Nhi:
- Sư muội có ý kiến gì không?
- Mặc dù Đao Kiếm Tiên Vương giết cường giả ba đại yêu tộc, nhưng mà thành Cổ Đế tất nhiên vẫn còn đại yêu của ba tộc này. Lúc trước chúng ta đã kết thù với bọn họ, e là sẽ dẫn tới phiền toái.
Thanh Nhi truyền âm trả lời lại khiến những tiên tử kia có phần sững sờ. Các nàng lại quên mất điểm này. Chẳng lẽ Đao Kiếm Tiên Vương muốn bảo vệ các nàng sao?
- Nếu Đao Kiếm Tiên Vương đã nói vậy, chúng ta đương nhiên không có ý kiến, vừa hay có thể cùng nhau đàm luận võ đạo với Đao Kiếm Tiên Vương, kiểm chứng một phen.
Các tiên tử Tiên Vương chắp tay cười nói.
- Được rồi, ngoại trừ đàm luận võ đạo, có lẽ còn có cơ hội trò chuyện một vài vấn đề khác.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Khụ khụ...
Quân Mộng Trần xấu hổ. Chuyện này, sư huynh thật là vô sỉ mà.
Thanh Nhi cũng trợn trắng mắt. Tên khốn này... Thật lưu manh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận